Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 69

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 69


Lúc về Tô Hiểu Vũkhôngcho Hứa Lương Cầm lại xe màcôtự lái đưa họ về nhà trọ.

“Con đàm phán vớianhta nhiều nhất hơn 20 phút thôi, nếuanhtakhôngnóitình hình thực tếthìchúng tasẽdùng cách khác.”

“Được!” Hứa Lương Cầmkhôngnóilên lời, chỉ nhiệt tình gật đầu.

“Chúng ta có phải chưa làm ban ngày đâu, vài ngàyanhkhôngở đây có chuyện gì phát sinhkhông?” Tống Dật Hàngnóixong lại muốn lần sờ quần áo củacô.

Hứa Lương Cầm lắc đầu: “Chờanhấyđirồi cậu với tớ đến bệnh viện kiểm tra, như thếsẽyên tâm hơn.” Phải 100% xác nhậncôđãmang thai,côkhôngmuốn làm bất cứ ai phải kinh động cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hứa Lương Cầm bị Tống Dật Hàngnóimà trợn tròn mắt, người lớn tuổi mà trực giác nhạy thế nhưngcôcũng phản ứng nhanh: “anhnóilinh tinh gì thế? Em giấu ai chứ? Hơn nữa nếu emthậtsựgiấu ngườithìlàm sao giấu ở đây chứ?”

côluôn cảm giác mọi thứkhôngchânthật, ngay cả đèn đỏ củacôcũng chuẩn nhưng tháng này đến muộn tới 5 ngày khiếncônghi ngờ,côcũngkhôngđến tiệm thuốc mua mà mua hàng online luôn, kết quả trúng giải đặc biệt.

Tai mắt ở bốn phía, Hứa Lương Cầm đẩy Tống Dật Hàng ra: “anhđừng có linh tinh, ban ngày ban mặt.”

“Trong lòng cậu hiểu là tốt rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Dật Hàng kiên trì quá nên Hứa Lương Cầmkhôngcòn cách nào đành phải đồng ý lên nhà trọ vớianh.

“Vậy cũngkhôngthể phung phí nó, nhiều tiềnthìđilàm từ thiệnđi.anhmuốn làm sao cũng được nhưnganhkhôngthể chocôta tiền bây giờ,mộttháng nữa rồi bàn tới chuyện này.”

“Khi nàothìcôta về Mỹ?”

Tô Hiểu Vũ nhìn thấy que thử thai,nóito: “Hứa Lương Cầm, sao cậu có thể ghê tởm đến mức đưa thứ này đến trước mặt tớ chứ, mau némđi!”

“Thứ này có chuẩnkhông?” Hứa Lương Cầm nhìn chăm chú vào que thử thai xem nó có phải hàng nhái hàng đểukhông, đó cũng là nguyên nhân màcôkhôngcho Tống Dật Hàng chạm vào mình.

Tô Hiểu Vũ nghe xong tức đến khó thở: “Con đàn bà vô liêm sỉ,rõràng là lừa tiền rồi,khôngbao giờ được đưa cho con đó!”

Hứa Lương Cầm ngơ ngác nghe bác sĩnóixong rồi mới hỏi: “Cháuthậtsựmang thai ạ?”

“Maykhôngbị lộ.”

Cứ như thế, Hứa Lương Cầm được Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long dặn dò đủ điều liềnđicùng bố mẹ Tống Dật Hàng.

rõràng chỉ cómộtbuổi tối thôi mà Hứa Lương Cầm cảm giácmộtngày giốngmộtnăm vậy, vừa thấy thời gian trôi quatrêndi động,mộtđêmkhôngngủ được,côcứ thế thức 6 tiếng liền, đứng dậy làm đồ ăn sáng, sau đó đánh thức Tống Dật Hàng.

“Mẹ con cho conthìcon cứ cầmđi, conkhôngvề cũng được, đến lúc đó bọn tasẽcho hai người bảo vệ con cũng tốt.” Tống Hậu Hải cố gắngnóigiọng hiền hòa dễ gần.

Hứa Lương Cầm lo lắng cho con nênkhôngbiết có định mạo hiểmkhông, vì thếcônóichuyện mình có thai cho mẹ Tống Dật Hàng biết.

Tô Hiểu Vũ biết ý củacô: “Được, chờ Tống đại giađithìtớsẽđivới cậu, que này cậu còn giữ được à, némđibà nội.”

nóixong tiếp tụcđivào,đingang qua phòng Ngô Thừa Longthìpháthiệnthấy bóng lưng của phụ nữđangnằmtrêngiường, vì thế đứng trước của Ngô Thừa Long hỏi: “khôngđịnh phẫu thuật à?”

“anhđừng có ra oai nhé, về sau kết hônthìanhlấy tiền ra đè em à? Em cảm thấy mình như ô sin cao cấpanhthuê về ấy, cho dùanhcó tìmyêuquái bên ngoàithìemkhôngđồng ý đâu!”

Buổi tối Tô Hiểu Vũ gọi điện cho Ngô Thừa Long, Ngô Thừa Long lập tức bỏ Shibata Hisako mà chạy về, Jeanđãbị họ Tống giám thị nên chẳng ai gây gổ vớicôta nữa!

Tống Dật Hàng vui vẻ: “khôngphảianhbị em bỏ rơi sao? Bằngkhôngvì sao phải vội về chứ? Tránh cái gì, đểanhyêuthương em nào.”nóixong liền ôm chầm lấy Hứa Lương Cầm rồi hôncô.

“Cũngkhôngbiết nữa, nếu mẹanhtìm emnóichuyệnthìemsẽđi.”

“Cũng được, hôm nayanhcóđiđâukhông?”

“Xem raanhcũng biết nguyên nhân. Aiđãnóivới tôi làsẽkhôngbao giờ giấu tôi bất cứ chuyện gì?anhthích thế nàothìtùyanh, giờ tôikhôngcòn sức mà giậnanhcùngcôvợ cũyêuquý củaanhđâu!” Hứa Lương Cầm bày ra dáng vẻ mặc kệ.

Hứa Lương Cầm cầm điện thoại chờ 5 phút, thấykhôngai để ýthìmới tắt, phỏng chừng dìđãquên cúp điện thoại rồi, xem dáng vẻ nàythìbố Tống Dật Hàngsẽđến đây nhanh thôi,

Bác sĩ hừmộttiếng: “Tôi là bác sĩ haycôlà bác sĩ đây? Người bệnh nếukhôngtinthìđitìm bác sĩ khácđi.”

“Tớ thích, cậu bận hả? Tớ về phòng đây.” Hứa Lương Cầm đứng lên rồi rờiđi, Tô Hiểu Vũ nhìn bóng lưng củacôthìbật cười.

Bị Hứa Lương Cầm hỏi, Tống Dật Hàng ngồi dậy: “sẽnhanh thôi. Lương Cầm,anhmuốn sửa di chúc, đemmộtsố tài sản cho chị ấy dưỡng già.”

Hứa Lương Cầm vô thức gật đầu rồi lại xếp hàng lấy kết quả.

Tống Dật Hàngkhôngphản đối: “Được,mộttháng sau xong xuôi thủ tụcanhsẽkhiến Tina rờiđi, sau đósẽchuẩn bị lễ cưới của chúng ta.”

Nhìn dáng vẻ của Tống Hậu Hải, Hứa Lương Cầm cảm thán,khônghổ là bố con, làm việc đều nhanh nhẹn, ngay cả biểu cảm cũng giống nhau y đúc.

Hai chiếc xe của nhà họ Tống dừng ngaymộtbiệt thự xa hoa, Hứa Lương Cầm nghe những lời mẹ Tống dặnđidặn lại, rồi theo 4 nhân viên an ninh vào tầng hai của biệt thự gặp Jean- chồng cũ của Tina.

Tống Dật Hàng ôm thắt lưng của Hứa Lương Cầm rồi kể chuyện ngày đó hai người chia tay,anhđitìmcôkhắp nơi, ngược lại khiến Hứa Lương Cầm rơi nước mắt.

Hứa Lương Cầm cũng cười theo, sau đó đưa vật tới trước mặt Tô Hiểu Vũ.

Hứa Lương Cầm vui vẻ: “Vậy cũng được.”

“khôngđúng!khôngđúng! Là tớ bị thần kinh đấy, cậu có thai rồi đúngkhông? Du kích thành công đấy, chúc mừng cậu nhé, làm mẹ rồi đó!” Tô Hiểu Vũ nhìn que thử thai hai vạch của Hứa Lương Cầmthìcực kì vui.

Bố Tống Dật Hàng thoạt nhìn rất nghiêm khắc nhưng nụ cườitrênmặtkhônggiấu được: “Bố vui quá nên hồ đồ mất rồi, ôi cái miệngnóitrước suy nghĩ rồi.”

“Có chị ở đâythìlàm sao bại lộ được, chị đây là người thông minh nhanh nhạy mà!” Tô Hiểu Vũ dương dương tự đắcnói.

“Làm sao có thể, mẹ em làm sao biếtanh,anhnóiđi!” Hứa Lương Cầm ngồi lên người Tống Dật Hàng, épanhnói.

“Vâng vâng, vì nữ hoàng đây chúng tôi mới yên ổn!” Hứa Lương Cầm khen Tô Hiểu Vũ, tiếp theocônóichuyện của Tina đề nghị với Tống Dật Hàng.

Hứa Lương Cầm lập tứcnóixin lỗi, tiếp theo mang vẻ mặt vui mừngnóicám ơn bác sĩ sau đó mới ra ngoài.

“Tại sao em lại có thểnóiTina như thế?” Tuy Tống Dật Hàngnóivậy nhưng vẫnkhôngcó chút tức giận gì.

“Còn gọi chú chú dì dì gì nữa, đứa béđãcóthìđãlà con dâu nhà họ Tống, về sau gọi bố mẹđi.” Dư Mạn Quân cười híp mắt nhìn Hứa Lương Cầm, thấy thế nào cũng cảm thấy nha đầu này là người mở nút thắt cho gia đình bà, tương lai chỉ cần người con dâu nàythìquan hệ giữa vợ chồng bà với con trai cònkhôngtốt lên sao?

Hơn 4h chiều Tống Dật Hàng gọi điện từ công tynóiphải tăng ca, sau đó nghỉ ngơi tại phòng làm việc, phỏng chừng hai ngày nữa mới về nhà trọ, Hứa Lương Cầm tốt tínhnóianhphải ăn cơm đúng giờ, phải ngủ nhiềumộtchút, Tống Dật Hàng đồng ý hết.

Hứa Lương Cầm cườinói: “Bố mẹ tôi còn chưa biếtanhlà ai, đám cưới dễ vậy cơ à!”

“Emđãnóianhkhôngnên nghi ngờ, vốn chẳng có gì màanhcứkhôngtin em.”

Hứa Lương Cầm cũng biết an toàn làtrênhết,mộtngười nghiện m* t** hút chích nhưanhtakhôngbiếtsẽlàm ra chuyện gì. “Conkhôngsợ đâu.”

“Chưa cho, tớ bảo Tống Dật Hàng làmộttháng sau, tớ nghĩ chuyệnsẽđược giải quyết đến tầm đó thôi.”

“Vậy giờ chúng ta lên tầng!”

“Vậyanhnóiđi, tiền kia củacôtađiđâu mất hả?”

Hứa Lương Cầmnóixongthìôm Tô Hiểu Vũ, mắt Tô Hiểu Vũ ươn ướt: “thậttốt quá, vừa rồi cậunóikhôngcó thai khiến tớ suýt khóc nhưng bây giờ khóc vì quá vui. Lương Cầm, tớ thựcsựvui thay cậu! Đời này chắc tớkhôngbao giờsẽcó con của mình, tương lai nhớ cho tớ là mẹ nuôi nhé! Đại Long nhất địnhsẽrất vui, nhìn cậu ấy cũng muốn làm bố hoặc mẹ nuôi rồi!”

“Hứa Lương Cầm, con thần kinhkhôngbình thường này, cái này cho vào nước tiểu đó.”

“Ném làm sao được chứ? Nếu mang thaithậtthìtớsẽgiữ nó làm kỉ niệm.”

Tống Dật Hàngkhôngđể ý bước qua phòng Ngô Thừa Long mà vào luôn phòng Hứa Lương Cầm, chỗ này chỉ có 1 phòng to thôi, có thểnóianhkhôngcần phải kiểm tra làm gì nữa.

Hai người cứanhmộtcâu, emmộtcâu cũng ăn xong bữa sáng, Tống Dật Hàng mặc quần áo rồi ra ngoài.

“Nhà của họthìtương lai tất cảsẽlà tài sản củaanh, em nịnh họkhôngbằngđinịnhanh.” Tống Dật Hàng cườinói.

“Chẳng tại sao cả, tôikhôngmuốncôta đắc ý nhanh như vậy, để chocôta hiểu làkhôngphải chuyện gìcôtanóivớianhlàanhđáp ứng ngay được.”mộtthángsẽtra ra manh mối, Hứa Lương Cầm lấy cớ này để kéo dài thời gian.

“Emkhôngcần lo, mẹ vợ tương lai rất đồng ý người con rể làanhđây.”

Ngô Thừa Long chưa kịp đóng cửa, giống như lơ đãng nhìn qua cười ha ha: “Tôi địnhnóivới Lương Cầm sớm là bản thân tôi vẫn thẳng tuột, mọi người đừng kéo tôi cong xuống chứ.”

“Ôi, tuần trăng mật về rồi cơ à? Sao lại khéo gặp ngay Lương Cầm thế?” Tô Hiểu Vũ nhìn hai người đếnthìlớn tiếng chào hỏi, Ngô Thừa Long nghe thấythìphản ứng cực kì nhanh chạy đến nhà vệ sinh kéo Shibata Hisako đến phòng mình.

“Em phải ra ngoài à?” Tống Dật Hàng thuận miệng hỏi.

“Hiểu Vũ, tớ thựcsựlàm mẹ rồi!”

Hứa Lương Cầm có chútkhôngphản ứng kịp: “khôngcần,khôngcần đâu, mẹ đừng cho con tiền, con ở đây là được rồi, ở đây cũng tốt mẹ ạ.”

“Hiểu Vũ, tớ có chuyện muốn hỏi cậu, cậu giúp tớ giải đáp với.”

Tô Hiểu Vũ ngoác miệng: “Để Đại Long đưađirồi, tớ định đưacôtađinhưngcôtakhôngđồng ý, cònnóiđivới đàn ôngsẽan toàn hơn, tớ thấycôta cũng hoảng sợ nên đồng ý luôn!”

“À mà chồng cũ của Tinathìsao?” Bố Tống Dật Hàngnóimộtchuyện đáng quan tâm nhất cần giải quyết bây giờ, Hứa Lương Cầmkhôngdám từ chối nên nhận.

“anhsờ và ôm emkhôngđược à? Tina về khách sạn ở, trước tiênanhmuốn biết emđanglàm gì?” Tống Dật Hàng cố ý chơi xấu với Hứa Lương Cầm.

“Tống Dật Hàng, tôikhôngphải là con ngu màkhônghiểu mấy chữ tài sản và di chúc đó.anhđãvìcôta mà lậpmộtquỹkhônghềnhỏ, vì saocôtakhôngngồi yên mà lấy tiền,côta chi tiêu kiểu gì mà đến mức người ta khóa mất? Nếu nhưcôta mang tiền đó chi tiêu vào mục đích khácthìsao? Tôikhôngngănanhđưacôta tiền dưỡng lão nhưng tôikhôngđồng ý cho việcanhném tiền vào cái miệngkhôngđáy đó.”

“Cái này có gì ghê, tớ dùng khăn giấy lau sạch rồi!”

anhvừađi, Hứa Lương Cầm và Tô Hiểu Vũ lái xe đến bệnh viện, đến bệnh viện phải xếp hàng dài đăng kí rồi lại xếp hàng lấy máu, kết quả xét nghiệm phải đến chiều mới có.

“Lương Cầm, Tống đại … bố mẹ Tống Dật Hàng đến.” Ngô Thừa Long chút nữathìquen miệngnóiTống đại gia.

“Sao em dậy sớm thế, ngủ có ngonkhông?” Tống Dật Hàng nhận bát ăn ngaytrêngiường.

khôngđến nửa giờ, chuông cửa vang lên, Ngô Thừa Long chạy đến cửa hỏi ai, xác nhận thân phận của đối phươngthìmới mở cửa, Tô Hiểu Vũ nghe được động tĩnh cũngđira, kể từ khi biết Hứa Lương Cầm mang thai,côvới Ngô Thừa Long nhất quyếtkhôngcho Hứa Lương Cầm mở cửa, ít nhất phải cómộtngườiđicùngcô, kết quả mọi ngườikhônghẹn mà tụ tập ở nhà trọ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đồ ăn Tô Hiểu Vũ nấu rất phong phú, Hứa Lương Cầm cảm giác chẳng chuyện gì làm khócôhết, vì đứa bécôsẽkhôngnhịn ăn,khôngcho bất kì kẻ nào phá vỡ hạnh phúc của concô!

“Chúng tađãsuy nghĩ nên để connóichuyện vớianhta, nhưng con cũng đừng sợ, chúng tađãgọi người bảo vệ con rồi, bảo vệ ở dưới tầng con.” Dư Mạn Quân an ủi Hứa Lương Cầm đểcôkhônglo lắng.

Cơm nước xong,côtính lên mạng đặt mua sách cho phụ nữ có thai, kết quả mẹ Tống Dật Hàng gọinóicó thể gặp Jean,mộtgiờ sausẽđưa người tới đóncô.

“Làanhnóithế,khôngphải làm trâu làm ngựa làanhà?”

“Thứ này rất chính xác, cậu maunóivới Tống đại giađi, mẹ quý vì con,anhtasẽnghe cậu răm rắp màkhôngcãi nửa câu đâu. Có khi tôn cậu lên làm thánh thần cũng nên.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vì sao?” Tống Dật Hàngkhônghiểu nhìn Hứa Lương Cầm.

“Là biểuhiệncủa em khiếnanhnghi ngờ đấy, đột nhiênkhôngkhó chịu khianhđidu lịch với Tina, lại để mặcanhở cùng với chị ấymộtthời gian dài như thế, vừa rồi ngay cả máy tính cũngkhôngmuốn lấy màđivớianhluôn, em nghĩ saoanhkhôngnghi được?”

Nhìn tờ giấy xét nghiệmtrêntay cùng số liệu, Hứa Lương Cầm có chút thất vọng: “Chắckhôngmang thai rồi!”

Hứa Lương Cầm dỗanh: “anhtrả lời trướcđi, vì saoanhvội về thế? Có phải Tinađãvề lại biệt thựkhông?”

trênđường vềanhcòn mua cơm dinh dưỡng cho phụ nữ có thai, ba người vừa ngồi ở phòng khách vừanóichuyện sau khi đứa bé sinh rathìthế nào, đêm nay Hứa Lương Cầm ngủ rất ngon, sáng sớm khi tỉnh dậy còn thấy miệng mình luôn mỉm cười.

Tô Hiểu Vũ nhìn kết quả xét nghiệm trong tay Hứa Lương Cầm nhìn kỹmộtlần: “Chắc do que thử thai sai, để bác sĩ nhìn kỹ rồi mớinóichứ, cũng mất thời gian cả rồi nên thêm tí cũngkhôngsao.”

Tống Dật Hàng bất dĩ thở dài: “Lương Cầm,anhđãđồng ý với Tina rồi, với cả số tiền đó cũngkhônglớn vớianh.”

“Cháu thấy số liệu tiêu chuẩn của cháukhôngphù hợp mà.”

“Ôi ông nóthậtlà, mà tôi cũng vui lắm. Lương Cầm, đây là chi phiếu 100 vạn, con muốn ăn cái gì hay mua cái gì cứ mua, thiếuthìbảo mẹ, chờ ngày kết hôn mẹ lại tặng nhiều thứ khác cho con, hay là con về cùng chúng ta nhé?”

Hứa Lương Cầmđira, nghênh đón: “Chú dì ạ, sao hai người lại tới đây?”

“anhmuốnnóivới Tina chuyện hôm qua chúng tađãquyết định, sau đó đến công tymộtchút, hẳn là công việc chồng chất rồi, nếuanhmuộn màkhôngvềthìmaianhsẽqua.”

“Ta có cháu sao? Chắc là cháugáirồi! Ôi, tốt quá! Lão Tống! Lão Tống đâu? Ông nó đừng có chơi mấy con chim c·h·ế·t tiệt kia nữa, con dâu mang thai! Có cháu! Chúng ta có cháu rồi ông nó ơi!”

“Bởi vìmộtsố nguyên nhân nên chị ấykhôngthể dùng quỹ đó được cho nênanhmuốn tăng tiền sinh hoạt của chị ấy lên, cho dùanhcó nhượng cho chị ấy chút tài sảnthìcũngkhôngảnh hưởng tới lợi ích của em đâu.”

Bởi vìđiđường mệt nên Tống Dật Hàng ngủ sớm, Hứa Lương Cầm thấykhôngcó việc gì mới ra ngoài hỏi Tô Hiểu Vũ. “Người đâu?”

Tống Dật Hàng cười cười với Tô Hiểu Vũ: “đãlâukhônggặp.”

“cômang thai rồi, mẹ con đều tốt, trở về nhớ nghỉ ngơi cho tốt, 10 ngày hoặc nửa tháng nữa ra kiểm tra lại, trong thời gian này nếu có dấu hiệu đau bụng hoặc xuất huyếtthìphải đến đây ngay, phòng chống thai có thể ngoài t* c*ng, như vậysẽảnh hưởng đến tính mạng của mẹ và con.”

“Đúng vậy, tôi vừanóinhiều chú ý vớicômàcôkhôngnghe à?” Bác sĩkhôngnhịn được.

Chương 69

“Đây là việc riêng của Tina nênanhkhôngthểnói.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Bác sĩnóisao?” Tô Hiểu Vũ chạy đến đón.

“Chuyện gì? Nhưng cậu hiểu tớ mà, đừng có khiến Tống đại gia chê cười tớ là được.” Tô Hiểu Vũnóixongthìcười khanh khách.

“Em hiểu rồi, em hiểu rồi,anhđúng là ẩm ương bất thường. Lần trước vì Tina mà cãi nhau với em, em thỏa hiệpkhôngnóithìanhlại nghĩ em có chuyện mờ ám, em chẳng biết làm thế nào mới tốt nữa đây.” Nếu Shibata Hisakokhôngbị pháthiệnthìHứa Lương Cầmkhôngphải lo lắng nữa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 69