Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 21

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21


Hứa Lương Cầmkhôngôm hy vọng lắc đầu, với thời buổihiệnnay cùng vốn kinh nghiệm ít ỏi củacôthìviệc gì được chứ, ai muốn thuêcôđây?

“Lương Cầm, em giúpanhlấy.....”

Tô Hiểu Vũ thở dài: “Lương Cầm, thời gian trước bên bộ giao thôngđãxử lý rất nghiêm những vụ thuê bằng lái rồi, đưa ra rất nhiều quy định cùng hạn chế, trong khoảng thời gian này e làkhôngđược rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Dật Hàng thấy hành động của Hứa Lương Cầm cũngkhôngđể ý, tiếp tục xử lý công việc,anhkhônghứng thú với việc ứng phó với ngườikhôngbình thường!

“Tớkhôngsao.”

Tô Hiểu Vũ cùng Ngô Thừa Long ngẩn người, nửa ngày mới hoàn hồn, Tô Hiểu Vũ thở dàimộttiếng: “Haizzz, sao cậu lại sống chung với tớ cùng Đại Long chứ? Bọn tớ là những ngườiđãhết thuốc chữa rồi, cậu làmộtđứa bé ngoan, đừng học theo chúng tớ nhé!”

“Có phải họ Tống kia bắt nạt cậukhông, các cậu cãi nhau sao? Tớđãbảo Tống Dật Hàng thuộc loại người kiêu căng mà, cậu nhịnanhtamộtchútthìkhôngsao nữa, làm gì mà tức giận để rồi làm tổn thương tình cảm củaanhta chứ?” Ngô Thừa Long khuyên nhủ.

Tống Dật Hàng thở dài: “Lương Cầm,anhhiểu ý em rồi, em muốn dựa vào năng lực bản thân để kiếm tiền phảikhông? Nhưng mà em cũng nên hiểu cho nỗi khổ củaanhnữa, sở dĩanhkhôngmuốn em về đó là vìanhkhôngmuốn emsẽđitheo Tô Hiểu Vũ cùng Ngô Thừa Long.”

“Lương Cầm, cậu đừng quá lo lắng, tớsẽbảo bạn tớ tìm việc làm cho cậu.” Tô Hiểu Vũ an ủi Hứa Lương Cầm.

“Đừngnóitớ ngu ngốc đượckhông? Tớđãtrải quamộtthời gian rất vui vẻ, như các cậunóithìtớ đâu có chịu thiệt thòi gì, là chiếm tiện nghi của người ta đó!”

“Tínhđitính lạithìtiền cọc chủ nhà cũngkhôngđưa lại, huống chi em cùng Hiểu Vũ và Đại Long thuê chung, em muốn giúp bớt tiền thuê trọ giúp họ.”

“Lương Cầm, em nên bình tĩnhmộtchút,anhkhôngthích phụ nữ giống như bị bệnh tâm thần.” Tống Dật Hàng trở nên nghiêm túc.

“Chính là lau ga tàu.thậtra công việc nàykhôngthích hợp ở chỗ là thời gian, rạng sáng tầm 3 giờ là phảiđilàm rồi, chờ vào trạm rồi mỗi người phân chia từng toa lau dọn là được thôi, nhưng mà tớđãhỏi qua, lau dọn toa tàu cũng mất 3 tiếng đấy. Ngay từ đầu tớđãnghĩ cậu phải viết tiểu thuyết đến tận khuya, giờ ngủ rất thiếu thốn, nhưng sau tớ lại nghĩ thời gian muộn như vậy cũng có cái lợi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Dật Hàng cườimộttiếng, thái độ cũngkhôngcó gì: “Việc đó em đừng quan tâm làm gì, nếuanhta mànóirất nguy hiểmthìchẳng qua là muốn thêm tiền bồi thường mà thôi, bản thânanhthấyanhđánhđãkhánhẹrồi.”

Hứa Lương Cầmyêuthíchkhôngbuông tay, tỉ mỉ nhìnrõlâu, nghĩ là phải muamộtcái gì đóthậtđắt để khao cái bằng lái này mới được, đây chính là kho vàng củacôrồi, hihi.

Đúng là đồ có tiền giàu nứt đố đổ vách mà, chínhcôcũng hết ý kiến luôn, Hứa Lương Cầm cũng chẳng muốn tiếp tục chuyện này: “Vậy em gọi cho Đại Long bảo cậu ấy mang áo tắm đến.”

“mộttháng 3,500 đồng,khôngcó ngày nghỉ.”

“Tất cả chi phí của chiếc xe nàyanhsẽtrả, em chỉ việcđithôi, đến vậy mà sao mặt em lại xị ra thế kia? Mới vừa rồi rất vui mà.” Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầmkhôngnóilời nào, nghĩ rằngcôlo lắng chi phí tiền dầu xăng sửa xe các thứ.

“khôngcần, mua bộ mới là được, ngày maianhbảo lão Vươngđimua cho em bộ khác.”

Hứa Lương Cầm cười: “Đừng nghe Đại Longnóibậy, tớ chưa có bạn trai, chẳng qua khiđitập xethìgặp soái ca, khó khăn lắm mới gặp được của trời cho nên thuận mắt ở với nhau mấy ngày thôi, tớ cũng tính tạm biệt nơi đó, an phận nữ nhi.nóichung là chúng tớ cũngkhôngliên lạc với nhau nữa.”côkhôngmuốn đề cập với Khương Doanh về chuyệncôvới Tống Dật Hàng, rất dài dòng mà chẳng có ý nghĩa gì

Tối thứ sáu, Khương Doanh lái xe đến đón Hứa Lương Cầm, vẫnkhôngnóilà chỗ nào.

Tống Dật Hàngnóivị trí để trà, Hứa Lương Cầm lập tứcđirótmộtchén.

Tống Dật Hàng cau mày nhìn về phía Hứa Lương Cầm: “Chỗ này củaanhkhôngtốt hơn sao, sao em lại phải trở về đó?”

Hứa Lương Cầm vui vẻ: “khônghổ là bạn tốt của tớ,thậtsựtìm việc cho mình.”nóixong cũng cầm điện thoại cho Khương Doanh.

Chương 21

Ăn sáng xong, Tống Dật Hàng đưa Hứa Lương Cầmđiđến chỗ thầy dạy lái xe, lần này thầy dạy lái xe rất nhiệt tình, phải đến n lần cho Hứa Lương Cầm tậpđitập lại,mộtchút khó chịu đềukhôngcó, Hứa Lương Cầmkhôngthểkhôngnghĩ đến việc Tống Dật Hàngđãbồi dưỡng thầy dạy lái xe bao nhiêu nữa.

“Tớ nhận!” Buổi tối khi viết xong tiểu thuyết, sau đó đón xe ra nhà ga,mộttháng mất hơn 100 đồng tiền xe là cùng, lau dọn xongthì6 giờ sángcôcó thể ngồi xe bus về nhà, ban ngày cố gắng ngủ bù, dù hơi bất tiện nhưng tiền lương cao thế cơ mà, tínhđitính lạithìcông việc này có lợi hơn!

Tống Dật Hàng còn nhìn Hứa Lương Cầm tập với nhiều loại xe khác nhau, đến tận lúc Hứa Lương Cầm tập xongthìđưacôđiăn cơm, sau đó hai người về nhà củaanh, ở trong thư phòngmộtngườithìlàm việc qua laptop,mộtngườithìnằm xem ti vi, hai người đều yên lặngkhôngquấy rầy nhau.

Nghĩ như vậy Hứa Lương Cầm có chút sợ hãi, tính rathìcôđãở chung với Tống Dật Hàngmộttháng rồi đấy, trừ ăn uống rathìthời gian nhiều nhất cũng chỉ là lên giường vớianhta, tiểu thuyếtkhôngviết, việc làmkhôngtìm,mộtxukhôngcó, tất cả chi tiêu đều là Tống Dật Hàng chi ra, cuộc sống như vậy cũng chán lắm,đãbiết như thế hơn cuộc sống trạch nữ trước kia nhưng mà cứ tiếp tục như thếthìcó khicôté khỏi xã hội này mất, cái nàykhôngđược đâu! Sờ sờ mắt rồi lại sờ bụng, Hứa Lương Cầm nhất quyết phải rời nơi của Tống Dật Hàngđi.

Hứa Lương Cầm nghĩ làcônên từ chối luôn và ngay, nhưng mà nghĩ nghĩthìnuốt vào bụng: “Vậy được rồi, nhưng mà áo tắm emkhôngmang đến, ngày mai em vềthìmang đến vậy.”

Tâm trạng Hứa Lương Cầm khá tốt, cũng hào phóngnói: “Cậu giúp tớ tìm được việc làm tốt như vậy, tớ phải mời cậu mới được,nóinơi ăn uốngđichị bao.”

Khương Doanh cườikhôngngừng: “Coi như xongđi, cậu vừa mấtmộttên đẹp trai, lại còn chưa bắt đầu làm việc, sao tớ để cậu mời được? Vẫn là tớ mời cậuđi, tối thứ sáu chị đâysẽmang emgáinhỏđitrải nghiệm cuộc sống, đảm bảo cậusẽmở mang tầm mắt. Chờ khi cậu có tiền lươngthìmời tớ cũngkhôngmuộn.”

Hứa Lương Cầm cũngkhônghỏi tiếp, chỉ hài lòng nằm xuống giường cùng Khương Doanh trêu đùa rồi tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp sau này.

“Rốt cuộc là việc gì thế?” Hứa Lương Cầm gấp gáp.

“Vì sao chứ?” Hứa Lương Cầmkhôngnghĩ với việc Tống Dật Hàng đưa Tô Hiểu Vũ cùng Ngô Thừa Long vào.

“Lương Cầm, ngày mai mình lạiđibơi nhé?” Tống Dật Hàng đề nghị.

Hứa Lương Cầm ngẩng đầu lên: “Được, tràanhđể ở đâu?”

Xui xẻo thế! Hứa Lương Cầm liếc mắt nhìn Tô Hiểu Vũ rồi ủ rũ tựa đầu vào sô pha.

Tô Hiểu Vũđangnóichuyện phiếm cùng Ngô Thừa Longthìthấy Hứa Lương Cầm mang khuôn mặt hằm hằm bước vào, hai người nhìn nhau, Ngô Thừa Long liền hỏi: “Lương Cầm, cậu có chuyện gì thế.”

Đồ lưu manh! Hứa Lương Cầmâmthầm trợn mắt, sau đó ôm thái độ học hỏi đến.

“Emkhôngpháthiệnlà hai người bọn họ luôn lợi dụng em đểđigiải quyết vấn đề cá nhân của họ sao? Em là người đơn thuần, tâm địa cũng rất lương thiện căn bảnkhôngbiết từ chối người khác. Bình thườnganhkhôngcó thói quen nhận xét người khác nhưng những người màanhnóirathìphẩm chất họ đềukhôngtốt lắm. Tô Hiểu Vũ giao lưu với rất nhiều đàn ông, Ngô Thừa Long lại càngkhôngđáng tin,hắnnóimuốn làm congái, ừthìem tin cũng được, nhưng mà nếu cậu takhôngthành congáithìsao?khôngthể loại trừ trường hợp cậu ta có ý đồkhôngtốt với emthìsao đây? Loại việc này đối với đàn ôngthìkhó khống chế đấy.”

Hứa Lương Cầm cảm thấykhôngbiết bây giờ mùi vị ra sao nữa: “Sao lại có chuyện này chứ? Em làmộtngười rất bình thường, hai tay hai chân, tứ chi phát triển như thếthìnên tự lực cánh sinh, em nên trở về nơi đóthìtốt hơn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hứa Lương Cầm rất muốn nhịn, nhưng màcôkhôngnhịn được rồi: “Tống Dật Hàng, có phảianhđangxem em giống con ngốc đúngkhông? Sở dĩ emkhôngtừ chối họ là vì em hiểu đượcsựđau khổ mà họ từng trải qua, họ rất khó xử! Em còn biết nhiều điểm nữa,anhkhônghiểu Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Longthìđừng nhận xét linh tinh. Căn bảnanhđangcoi thường họthìnóithẳng raanhcũngđangcoi thường em! Emkhôngbài trừ họ, chẳng lẽ em bài trừanhsao? Thời gian dài như thế, em chỉ thất vọng đểnóivớianhhai chữ: “Đồ tồi”!

“Lương Cầm, phaanhchén trà đượckhông?”

“khôngcần đâu,anhmua cái khác cho em là được rồi, em lại đây nào.”

“Đúng thế, Lương Cầm, tớ có thể cho tên họ Tống kiamộttrận,anhta có to thế nào tớ cũngkhôngsợ, tớ tìm thêm vài người nữa đánh lénanhta là được.” Ngô Thừa Long khẳng định.

“khôngđâu, công việc này đòi hỏi phải cósựkiên trì mà, phỏng chừng chỉ những con cú đêm hay đồ trạch nữ nhà cậu thích thôi. Buổi chiều tớsẽliên lạc với họ, tranh thủ ngày chủ nhật cuối cùng này cho cậu nghỉ ngơi.” Công việc này cùng lắm chỉ làm có 3 giờ, nhưngthậtra nếu nghỉ cả ngày cũng chẳng có việc gì làm cả.

Tống Dật Hàng dựa lưng vào ghếnói: “Thầy Tống mệt mỏi, đến giờ lên lớp cho đỡ căng thẳng rồi.”

Tô Hiểu Vũnóithêm: “Cậu ở nhàanhtamộtthời gian dài như thế mànóikhôngcó tình cảm sao? Đột nhiên cậu trở về nhà như vậythìnhất định là có chuyện,khôngphải là tên họ Tống kia trêu chọc đàn bà bên ngoài hả? Cậu đừng sợ, có tớ cùng Đại Long ở đây rồi, cậukhôngphải sợ. Cậunóinơi ở của con hồ ly tinh kia ở đâu, bọn tớ đến xử lý nó!”

mộttháng sau, bằng lái xe đến tay Hứa Lương Cầm.

“Ấy, emkhôngcó ý đó, ý em là tuy rằng chúng ta ở cùng với nhau nhưng ai rồi cũngsẽcó cuộc sống riêng của mình, tuy emkhôngcó việc tử tế nhưng vì tương lai em vẫn muốn cố gắng để nó tốt đẹp hơn.”

Ngày hôm sau, Khương Doanh thừa dịp nghỉ trưathìqua đây.

“Tớ cùnganhta làm gì có tình cảm mà tổn với chả thương? Cảm giác ở chung với nhau thấy khó chịuthìtách ra, bình thường mà.” Hứa Lương Cầm ngồi xuống, cầm quả táo cắnmộtmiếngthậtto.

Trong lòng Hứa Lương Cầmđangtức giận thấy hai người nhiệt huyếtthìcảm động: “Tớkhôngcó chuyện gìthậtmà, các cậukhôngcần liều mạng đâu. Giữa tớ và Tống Dật Hàngkhôngphải tan vỡ vì chuyện ai phản bội ai đâu, còn chuyện bọn mình ở chung với nhau, chỉ coi nhau là bạn bè, trước đóđãnóithế rồi.”

“Cái này cũng được, tiền thuê trọkhôngphải lo, tổn thất của họanhbồi thường, bất kể thời gian họ thuê bao lâuthìanhsẽtrả trước rồi họ đưa lại tiền cho em nhé.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc này Khương Doanh mớinói: “Công việc này tạm ổn, nhưng mà cậu cũng nên suy nghĩ kỹmộtchút nhé, công việc nàykhôngthích hợp cho congáilàm cho lắm.”

“Nhận, sao lạikhôngnhận chứ? Cậu liên hệ với người ta nhanh nhanh, đừng để người khác lấy mất!”

Ngô Thừa Long đột nhiên vỗ đầu: “Đúng rồi,thậtđúng là có chuyện tốt rồi, tí nữathìtớ quên mất! Tuần rồi Khương Doanh qua đâynóiđãtìm được việc cho cậu, tớnóivớicôấy, cậuđangngọt ngào với bạn trai,côấy bảo chờ cậu rảnhthìgọi chocôấymộtchút,côấykhôngquấy rầy cậu nữa, cậu nhanh nhanh gọi điện cho Khương Doanhđi!”

“Vừa rồi emđipha trà choanhthìtiện gọi cho cậu ấy luôn, hỏi người đàn ông bị thương hôm đó sao rồi, có nguy hiểm lắmkhôngthôi.” Hứa Lương Cầm rất là lo lắng đấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hiểu Vũ, tớ có bằng lái xe rồi, cậu nhanh nhanh giúp tớ tìm người muốn thuê bằng láiđi.” Đây mới là mục đích chính này.

“Sao lại trở về? Em cần gì sao, saokhôngmua luôn cho xongđi.”

“Cậu, cái đồ ngớ ngẩn này, có cơ hội như thế màkhôngnắm chặt vào, cũng vì bị k*ch th*ch chuyện Uông Tân Dương có bạngái. Thôi quênđi, việc quathìđể nó qua, bây giờ vẫn nên để mục tiêu kiếm tiền hơn.”

Lại thêmmộttiếng nữa, Tống Dật Hàng có chút đói liền gọi Hứa Lương Cầm, chỉ lànóimộtnửaanhliền dừng lại, chínhanhkhôngkhỏi bật cười: Nếu những thói quen cứ lặp lại trong thời gian dàithìsẽmãikhôngphai mờ mà. Vì thế đành gọi thức ăn và làm việc tiếp.

Trong điện thoạithìKhương Doanh vừa có việc gấp,nóiquamộtchút rồi hai người cùng cúp.

Hứa Lương Cầm đem chìa khóa đưa lại cho Tống Dật Hàng: “thậtsựemkhôngcần chiếc xe này, với cả ngày mai em muốn về chỗ trọ.”

“khôngphải như vậy, em ở cùnganhthời gian lâu như thế, chỗ trọ bên kia còn chưa đóng tiền thuê, nếukhôngtrả tiềnthìemsẽchẳng có chỗ đâu.”

“Lại có việc gì à?” Hứa Lương Cầm nghĩ Tống Dật Hàng muốncôgiúp việc gì đó.

Nhưng mà Hứa Lương Cầm cũngkhônglàmkhôngcông, phàm là những thứcômặc haycôdùng hay nếu màcômuốnmộtcái điện thoạithìTống Dật Hàngsẽcho người mang đến tới cửa chocôấy chứ,thậtđúng làmộtchút cũngkhôngcó bạc đãicô, cuộc sống như vậythậttuyệt.

Hứa Lương Cầm dè dặt thu bằng lái xe lại, ở trong cảm nhận củacôthìkhi chìa khóa Tống Dật Hàngđãném như vậythìcó nghĩa đồ ấy cũng chẳng có giá trị nữa rồi, lạinóicôcả ngày ở trong nhàthìlấy đâu ra thời gian để lái xe ra ngoài?

“Tiền lương mà bao nhiêu.”

Khương Doanh vẫnkhôngyên tâm: “thậtsựcậu muốn nhận sao?”

“Hứa Lương Cầm, mau thànhthậtcho chị đây biết, khi nàothìcậu có bạn trai hả? Lại còn ở cùng nhau nữa, chúng takhôngphải bạn thân của nhau sao, hả?” Câu hỏi mà Khương Doanh muốn tra vấn Hứa Lương Cầm khi nhìn thấy nhau.

Tống Dật Hàng nghe xong dứt khoátnói: “Vậy càng tốt.”

“Chỗ nào thế?”

“Ngày mai á? Ngày mai Hội Hạnh Phúc tuyển thêm thành viên, cómộtsố việc cần em hỗ trợ rồi, ngày kiađibơi nhé, nhé?”

Như thế cũng tốt, bởi vì ở chung với Tống Dật Hàng nêncôbị chậm việc viết tiểu thuyết,hiệntại bằng lái xekhôngmang tiền về cho mình, đúng là muốn giếtcômà, chỉ có thể lấy tiền trong sổ tiết kiệm ra thôi! Huhu!

“Bí mật!”

Tô Hiều Vũ và Ngô Thừa Long thấy được cảm xúc ổn định của Hứa Lương Cầmthìmới thả lỏng, ba người cùng cườinóirồinóichuyện về khoảng thời gian vừa rồi.

Tống Dật Hàng nhìn bộ dáng vui vẻ củacônhóc nên cũng vui lây, trực tiếp đem chìa khóa xe Porche Cayenne chocôluôn: “Nhìn đến tậnmộttiếng đồng hồ rồi, em còn chưa thấy đủ sao? Xe này cho em.”

“Ơ đừng mua, lúc này Đại Longđangở nhà trọthìphải, em gọi cho cậu ấy mang đến cho em là được.” Có tiền cũng đừng tiêu hoang như thế đượckhông.

Hứa Lương Cầm thở phì phò ra khỏi thư phòng, vơmộtđống đồ bỏ vào túi rồi rađinhưmộttrận gió.

Tống Dật Hàng ngồi ngay ngắn: “Làm sao em biết cậu ấy có ở đó haykhông?”

“Em rất bình tĩnh, lại chẳng thích cãi nhau ầm ĩ, bây giờ em về nhà!”

Hứa Lương Cầmnóichuyện với Khương Doanh về ti tỉ chuyệnthìnhìn ra ngoài cửa sổ xemđangđiđâu, sau đó giật mình: Cái phương hướng này,khôngphải làđi“Tinh Quang” chứ!

“Tớ cũng nghĩ như thế đấy, cậu tìm việc gì giúp tớ thế?”

Tống Dật Hàng ngẩng đầu: “Ngày kiaanhcó việc khác rồi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21