Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20


Tống Dật Hàng hỏi: “Sao em mua nhiều bao cao su thế?” Đây là câuanhmuốn hỏi nhất.

“Người đứng đầu Hội Hạnh Phúc là học trưởng của em à?” Tống Dật Hàng rất nhạy bén trong việc nắm trọng điểm, bởi vì theo tính cách của Hứa Lương Cầm, nếukhôngcó lý do gì đặc biệt quan trọngthìcôcũng lười tham gia mấy hội gì đó lắm.

“khôngphảianhnóianhvề nướckhônglâu mà, làm saoanhcó nhiều bạn bè thế?”côkhôngrời thành phố này tấc nào mà bạn bè cũng chỉ cótrênđầu ngón tay thôi.

Chắccôlắm mồm quá mà, Tống Dật Hàng chắc khó chịu lắm, còn nữa người ta tiêu hao sức lực chắc mệt chếtđiđược, lần tớicôphải chú ý mới được, Hứa Lương Cầm tự kiểm điểm rồi say giấc nồng.

“Ok.”khôngbiết việc gì khiến Tống Dật Hàng tò mò nhỉ.

Hứa Lương Cầm mỉm cười: “ Ừm, được thôi, emđilàm choanh.”

Tống Dật Hàng hít sâu, thấy Hứa Lương Cầm quảthậtđổ mồ hôi, vì thế hôn tráncôrồi nằm xuống: “Ừmnóichuyện.”

“côHứakhôngcần khẩn trương, loại hoàn cảnh này tôi quá quen thuộc rồi.” Shibata Hisako cười bình tĩnh,khôngmộtchút tức giận.

Tống Dật Hàng hé miệng cười: “Trong nhà thiết kế trang sức, còn mởmộtnhà máy, cònanhlàm bất động sản nữa,thậtra bất động sảnthìnhàanhcũng làm, chẳng quaanhđổimộtsố hình thức khác hơn thôi.”

“Ok, Ok, em làm choanhđây.” Trứng ốpthìcó lẽcôtự xử lý luôn, may là chỉ có hai cái,khôngthìlãng phí c·h·ế·t. Hứa Lương Cầm bỏ trứng sangmộtbên, lại mở tủ lạnh tìm thịt gà và rau xanh.

“khôngđâu.” Hứa Lương Cầm lắc đầu.

Hứa Lương Cầm vừa nghe lời này xong tự giác nhìn Shibata Hisako, quả nhiên là người đàn bà Nhật Bảnđangai oán nhìncô, chỉ nghe Shibata Hisako uất ứcnóinhẹ: “Dật Hàng.”

Khi Hứa Lương Cầm mềm mạinóimộttiếng “thầy Tống”thìcả người Tống Dật Hàng căng thẳng, cười lớnmộttiếng rồi ôm lấycô: “khôngkhiêm tốn đâu, thầysẽdạy em môn đặc biệt nhé.”

Khi Tống Dật Hàngnóinhư vậythìHứa Lương Cầm đột nhiên nghĩ tới lờinóichưa xong của Ngô Thừa Long trong quán bar, cậu ấynóiTống Dật Hàngkhôngphải người bình thường, vậy rốt cuộckhôngbình thường chỗ nào,côchẳng hiểu thực hư ra sao.

Nghe thấyâmthanh đóng cửa của Shibata Hisako, Tống Dật Hàng cầm chìa khóa vào phòng bếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Saokhôngnhìn đường vậy em?” Khi Hứa Lương Cầmđangmuốn quay về phòng ngủ lấy đồthìlại đâm vào lưng Tống Dật Hàng.

Vừa mặc xong áo T-shirtthìnhìn thấy Shibata Hisakođangngồitrênghế sô pha, vì thế Hứa Lương Cầm chỉnh sửa quần áo ngay tại chỗ màkhôngbiếtnóicái gì.

Tống Dật Hàng cầm lại tay Hứa Lương Cầm: “khôngsao,anhđãhọc qua đấu vật nên biết lúc nào nên dùng sức.”

“Em chưa ăn no, chờ nấu xong choanhthìem ăn cái đó.” Hứa Lương Cầmnóixongthìđứng dậy vào phòng bếp.

“Cho thuận tiện. Em nấu gì thế?” Tống Dật Hàng nhíu mày, trả lời đơn giản.

“Dật Hàng, chúng ta rời nơi nàyđi,đichơi cho khuây khỏa.” Shibata Hisakokhôngbuông tha sau khi nghe Tống Dật Hàng cảnh cáo.

Hứa Lương Cầm thấy Tống đại giakhôngkhác nào hổ về châu Á,đira nước ngoài nhập khẩu chuối về, thể lực tốt đấy.

Tất nhiên làkhôngphải rồi, đáng tiếc làcôcũng chẳng rảnh!

Tống Dật Hàng nhìn Hứa Lương Cầm: “Em cònkhôngđisao?anhđói rồi.”

Ra khỏi phòng ngủthìcó ánh sáng, Hứa Lương Cầm chuẩn bị vào bếp xem có cái gì nấukhông, chiếm tiện nghi của người tathìcũng nên báo đáp chứ nhỉ.

“anhlớn như thế mà ăn cơm rangkhôngthấy ngấy sao?” Hứa Lương Cầm nhớ lại mùi vị lúc ăn cơm ở Tinh Quang, bên trong đại khái đều có gia vị đầy đủ.

Đấy là thói quen củacô, tôikhôngcó thói quen đó! Hứa Lương Cầm oán thầm.đãbiết xem như đây là bắt gian tại giường nhỉ? Bởi vìcôkhôngrõquan hệ của Tống Dật Hàng với Shibata Hisako cho lắm cho nêncôcũngkhôngbiết định nghĩa thân phận như thế nào, Hứa Lương Cầm chỉ còn cách đứng, xem Shibata Hisako muốn làm gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ở quán bar đánh như thế rất đau đấy, phỏng chừng tay Tống Dật Hàng cũngkhôngkhá hơn chút nào đâu.

Hứa Lương Cầm mệt mỏi dựa vào ngực Tống Dật Hàng, mặc dù bật điều hòa nhưng vẫn thấy người đầy mồ hôi.

“anhnhớ là nửa tháng trướcanhđãnóiqua, chưa cósựcho phép củaanhthìem đừng có tự ý đến đây.”

“khôngphải làm hết đâu, nhàanhchỉ làmmộtbất động sản be bé thôi,hiệntạithìanhđanglàmmộtcái khác cũng có liên quan tới ngành này.”

Hứa Lương Cầm cố sức xoay người nằm cạnh Tống Dật Hàng, sau đó cầm tayanh: “khôngcó gì, em quên hỏianh, tayanhkhôngbị thương chứ?”

“Là vìcôHứa sao? Dật Hàng,côHứakhôngphải giống những người phụ nữ trước kia đâu,côấykhôngchịu nổi đả kích đâu,anhcó thể làm chocôấy hạnh phúc chốc lát nhưng định làm cả đời còn lạicôấy sống trong đau khổ sao?anhnghĩ sao vậy, sao lạiđitrêu chọc phụ nữ như thế? Là vì có cảm giác mới mẻ sao?” Shibata Hisako cũng chỉ cho rằng Tống Dật Hàng chán ngấy người đẹp chân dài, chắc làkhôngcó cảm xúc nên mớiđilàm chuyện xằng bậy, nên mới muốn ở cùngmộtchỗ với Hứa Lương Cầm để có cảm giác khác biệt.

Đây là muốnkhôngchocônghe mà, tiếc thế.

Mà thôi kệđi, nếucôkhônghiểuthìhỏi Ngô Thừa Long mà.

“Khuya rồi, ngủ thôi.” Tống Dật Hàng rất có phong độ chờ Hứa Lương Cầmnóixong rồi từ tốnnói, sau đóanhvới tay tắt đènkhôngthèm để ý Hứa Lương Cầm.

Tống Dật Hàng nhéo thắt lưng Hứa Lương Cầm: “Cho là thếđi, về sau emsẽlà học sinh củaanh.”

Hứa Lương Cầm ấp úng: “anhmuốn ăn gì.”

Trong lòng Hứa Lương Cầm than tiếc đứt ruột, lúc này mới đủng đỉnhđiđến phòng bếp.

Tống Dật Hàng nhìn bóng lưng Hứa Lương Cầm cảm thán:côbé này tính tình quá tốt, lại có thể nhẫn nhịn như thế!

“Cười gì vậy?” Tống Dật Hàng mở mắt.

“Có vấn đề gì sao em?”

Tống Dật Hàng nghe xong từ từ nhắm mắt cười: “Đúng là học trò ngoan, vậy phải họcthậtnhiều,khôngphải có sẵn thầy giáo ở đây sao.”

Hứa Lương Cầm sợ tới mức đẩyanhra: “Thôi đừng, tuổi emkhôngcònnhỏ, thầy cứ từ từ dạyđi, chúng tanóichuyện phiếm tíđi, nhé?”

“Tốt nhưng mà mệt quá.”côkhôngchịu nổi.

“Vậy cơm rangthìlàm sao đây? Vấtđithìtiếc lắm.” Tống Dật Hàng chỉ vào đĩa cơm rang hỏi Hứa Lương Cầm, giống nhưanhđangbiến thành con người minh bạch biết tiết kiệm vậy.

“khôngđúng lắm,anhta làm trợ giảng trong đại học, còn hay phát biểu nhưng mà em cũngkhônghiểu cho lắm, chắc làsẽnhanh lên làm giảng viên thôi.” Cái nàythìHứa Lương Cầm chịu,côchỉ toàn khen Uông Tân Dương thôi.

“Cho em này.”

thìra là bán nhà còn cho thuê nữa sao? Nghĩ chắc là mấy chỗ công ty nhonhỏgần thành phố rồi, nhưng Hứa Lương Cầm nghĩ chỗ Tống Dật Hàng hẳn to hơnmộttí.

Nếu mà người tađãđặt vé máy bay rồithìcôcũng đừng làm bóng đèn nữa, hay làđivề thôi.

“Nhà máy sản xuất pin.”

Tống Dật Hàng dùng ngón tay gõnhẹlên mặt bàn: “Emnóiđúng, buổi sáng mà ăn cái nàythìrất ngán, nếukhôngthìlàm choanhtrứng ốp. Mà thôi, trứng ốp cũng ngấy, trứng luộcđi.”

Người nàyđikhôngcó động tĩnh, còn tráchcôkhôngnhìn đường sao?

“côHứa mời ngồi, tôi đến đây sớm là vì có hẹn với Dật HàngđiChâu Âumộtthời gian ngắn, thuận tiện gặp bạn bè bên kia. Với cả bên Châu Âu mùa này khá thích hợp để nghỉ ngơi, nơi đây nóng quá, tương lai có khicôHứa cũng đượcđidu lịch như vậy đấy, rồicôsẽbiết tôikhôngnóidối, còn trưa naythìtôi và Dật Hàngsẽbay sang HongKongmộtchút.”

Nghe tiếng thở đều của Tống Dật Hàng, biếtanhvẫnđangngủ, Hứa Lương Cầm cũngkhôngbật đèn mà dựa theo ánh sáng của di động mà lấy áo T- shirt cùng quần ngắn, máy móc mặc rồi ra khỏi phòng.

Tống Dật Hàng thờ ơ: “anhchỉ biếtanhvui là được, bây giờanhrất thích ở cùng vớicôấy. Em đặt vé em thíchđiđâuthìđi, lúcđinếu emkhôngđể chìa khóa lạithìngày maianhchuyển sang nơi khác, dù sao cũng chỉ làmộtchỗ ngủ, Hisako em đừng hậm hực làm gì, phòng nàyanhtặng em luôn, dù sao em cũng mất công trang trí nó.”

Hứa Lương Cầm nghe xong cười ha ha: “mộtthời gian dài như thế mà đến giờanhmới hỏi sao? Có phảianhvẫn luôn quy chụp em là người phụ nữ lẳng lơ đúngkhông?” Sau khi cười thoải mái,côkể cho Tống Dật Hàng rằngcôđanglà thành viên trong Hội Hạnh Phúc và chuyện mua bao cao su như thế nào.

“Nhàanhđịnh làm hết ngành à?” Còn lấn sân mọi ngành luôn, chẳng trách nhà giàu thế.

nóiđến pinthìHứa Lương Cầm nghĩ đến ngay pin cho đài radio, đèn pin và đồ chơi cũng dùng pin đúngkhông? Thứ này được sử dụng rất rộng rãi, nhưngthậtsựkhôngnhìn vàothìlàm sao biết nókhôngbình thường, đều là nhu cầu bình thường mà đúngkhông?

“Saoanhlạikhôngăn?” Hứa Lương Cầm rất nhanh xử lý xong hai quả trứng ốp, cầm cốc sữa tươi lên uống, chỉ thấy Tống Dật Hàng bất động nhìn đĩa cơm rang, có ngon haykhôngthìphải ăn mới biết chứ, Tống Dật Hàng chưa ăn miếng nàothìlà ý gì thế?

“Ừm,anhkhôngthích ăn à?”

Hứa Lương Cầmđangchiên trứng, nhìn thoáng quathìthấy chìa khóa chắc là Hisako đưa, vì thế hỏi: “Đưa em làm gì.”

“Vậy đến lượtanh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Thầy Tống, em hỏimộtchút,anhkinh doanh gì vậy?”

“Nếu có năng lực như vậythìhẳnsựnghiệp cũng thành công?” Tống Dật Hàng bình tĩnh hỏi.

Chờ lúc làm xongthìmang trứng ốp và cơm rang bưng ra nhà ăn.

Ngày hôm sau khi Hứa Lương Cầm thức dậy, mở mắt ra vẫn thấymộtmàn tối đen, cầm điện thoại lên xemthìđãhơn 7 giờ rồi, rèm cửa nhà Tống Dật Hàng chắn sáng quá tốt, giơ năm ngón tay lênthìvẫnkhôngthấy đâu luôn

Shibata Hisako cùng Quách Mộng Thanh là học tỷ củacôà? Hơn nữa tínhtrêntoàn thế giớithìcôcó nhiều học tỷ nữa ấy chứ, Hứa Lương Cầm nghĩ nghĩkhôngkhỏi buồn cười.

Hứa Lương Cầm nhìn tay Tống Dật Hàng thấykhôngbị làm sao hết, lúc này mới hết cảm khái: “anhcó bao nhiêu sở thích thế?”

Tống Dật Hàng đỡ tay Hứa Lương Cầm, cũngkhôngnhìn Shibata Hisako mà ngồi xuống sô pha luôn, thờ ơnói: “Có chuyện gì sao?”

Tống Dật Hàngkhôngnóichuyện mà hút thuốc hướng về phía Hứa Lương Cầm: “Emđilàm bữa sángđi.”

Hứa Lương Cầm đứng trong phòng bếp, cắn răng nghiến lợi lấy trứng gà cho vào nồi luộc: Bằng lái xe chưa tới tay bà, bà nhịn!

“anhmuốn ăn.” Tống Dật Hàng giận dỗi.

“Em cứ tự nấuđi,anhkhôngkén ăn, phòng bếp nhiều thức ăn lắm, em làm cái gìthìanhăn cái đó. Ăn xonganhđưa emđitập xe,đãhẹn thầy giáo rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chụp ảnh, thư pháp cùngâmnhạcanhrất thích, chủ yếu là rảnh quákhôngcó việc gì làm nên cố gắng làm cuộc sống thêm phong phú thôi, tất nhiênanhkhôngphải dân chuyên nghiệp.” Tống Dật Hàngnóikhiêm tốn.

“Quá khiêm tốnthìsẽlà kiêu ngạo đấy,anhđừng khiêm tốn, thầy Tống!” Hứa Lương Cầm xem thường Tống Dật Hàng, cả đờicôđềukhôngnghĩsẽhọc mấy cái đó vìsẽtốn tiền, học phí caothìlàm saokhônghọc tốt?

“khôngphảianhnóitrước kia cứ cách 2- 3 nămthìanhsẽvềmộtthời gian sao? Hơn nữa khianhkinh doanhthìluôn có đối tác của mình mà, dĩ nhiên là làm quenmộtsố người rồi.”

Khi Hứa Lương Cầm rời phòng kháchthìđây là câu cuối cùngcônghe được.

Shibata Hisakokhônghề cãi lại Tống Dật Hàng, lặng lẽ lấy chìa khóa từ trong túi xách đặttrênbàn: “Chìa khóa emsẽđể lại, Dật Hàng, trong lònganhchỉ em hiểu được, chỉ có emsẽmãi làm bạn bên cạnhanhthôi, cùnganhđiqua phong ba. Bất kể có chuyện gìthìemkhôngbao giờ bỏ mặcanhđâu, bây giờ tâm trạnganhđangrối rắm,anhnên cân nhắc đến cảm xúc củacôHứa, mau chóng chia taycôấyđi, emđitrước.”

“Đúng thế, người đứng đầu là bạn học cũ của em,anhấy rất đặc biệt, lần nào có hoạt động gì cũng rất sôi động, sau đó có nhiều người muốn tham gia hội lắm.” NghenóiUông Tân Dương là nhân vật phong vân, Hứa Lương Cầm cũng vì thế mà kể vềanhta khá nhiều.

“anhkhôngđi, em vềđi, lúcđibỏ lại chìa khóa choanh.” Tống Dật Hàng bình tĩnhnóivới Shibata Hisako.

Chương 20

Hai người kia đều có cùngmộtthái độ thói quen nhỉ, bình tĩnh ghê! Hứa Lương Cầm do dựkhôngbiết có nên tìm cho mìnhmộtchỗ haykhông,cômuốn tôn trọng riêng tư của người khác, nhưng mà tiếc nuối khikhônghóng chuyện được.

“Dật Hàng,anhkhôngnhớ chúng tađãhẹn nhauđiChâu Âu 2- 3 tháng sao? Hôm nay em đặt véđiHongKong rồi.” Shibata Hisako vừanóivừa nhìn về phía Tống Dật Hàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nửa tháng trước,khôngphải là thời điểm cùngcôphát sinh quan hệ sao? Hứa Lương Cầmkhôngmuốn tự luyến, nhưng mà thời điểm trước rất tốt mà, ngẫm lạithìTống Dật Hàng máu lạnh quá, có mới nới cũ luôn và ngay,cônhất định phải nghĩ đến trường hợp sau này của mình.

“Vậy nhà máy sản xuất gì thếanh?” Hứa Lương Cầm tiếp tục tìm hiểu gia thế nhà Tống Dật Hàng.

“khôngthích, nếukhôngem rang cơmđi, thử rang cơm với rau dưa và thịt gà xem.”

Vai Hứa Lương Cầm run lên: “Sư đồ luyến sao?”

Đua xe, hộ lý, đấu vật đều học qua,thậtđúng là đa năng, chẳng trách hoàn hảo từ đầu đến đuôi, thể lực hơn người.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20