Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13


" Cái phòng củacôcáchâmthậtkém quá."mộtlúc sau Tống Dật Hàng mớinóiđượcmộtcâu như vậy, từ trước tới nayanhtrước mặt phụ nữ luôn là người đàn ông lịchsựưu tú, chưa bao giờanhnghĩ khi ở chung với Hứa Lương Cầm, hình tượng củaanhlại suy sụp tới vậy.

"Làm sao vậy, là ai thế?" Tống Dật Hàng cũngđitới.

Tống Dật Hàng lên tiếng chất vấn Hứa Lương Cầm mà Hứa Lương Cầm vô cùng hào hứng thưởng thức mĩ vị, hai người cũngkhôngđộng chạm vào ai.

"Vậy tối nay để tôi ngủ ở sô phađi, 2 ngày nay cực khổ chocôrồi."

Hai cảnh sát gật đầu rồi nhìn bài trí xung quanh phòng rồi nhìn đến bàn thức ăn, xác nhận thông báo giả, nếuthậtsựlà b*n d*m, làm gì cần phải mua nhiều thứ để bịp bợm làm gì, vì thế theo nghiệp vụ của mình nhìn Hứa Lương Cầmnói: "côxác định là bên cạnh sao?"

"Bên cạnh nhàcôlà ai vậy, saomộtchút lễ phép cũngkhôngcó thế?" Tống Dật Hàng cầm đồ tới, vẻ mặt có chút chật vật, mới vừa rồianhtớithìgặpcônàng hàng xóm,côgáiđó vừa nhìnanhrồi nhảy dậm chân nhằm dọaanhsợ c·h·ế·t.

Hứa Lương Cầm càng cúi thấp trọng tâm nhằm bảo vệ cái bànmộtcách tối đa, mắt thấy Tống Dật Hàngkhôngchống đỡ nổi, ngã vào khoảng cách giữa sô pha cùng bàn uống nước, lúc nàycômới thở ramộthơi, cuối cùng thức ăn cũng được bảo vệ rồi.

Tống Dật Hàng nghĩ đếnmộtlúc nữa hai người ở chung với nhau liền cảm thấy hưng phấn, còn khoa trương nhảy xuống giường chạy vào nhà tắm tắm rửa sạchsẽmộtlượt, trở lại phòngthìnằm xuống nghĩ vẩn vơsẽnóivới Hứa Lương Cầm nên chuyển ra khu đô thị Cự Linh Thần ở với mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Dật Hàng lập tức ngây người, nghĩ nghĩmộtlát mới hiểu được nghề củacôgáiđó, sau đó lại hỏi Hứa Lương Cầm: "khôngphảicôcó nhà sao, sao lại thuê ở ngoài làm gì?"

"Hứa Lương Cầm,côquá đángthậtđấy, bên nặng bênnhẹcôkhôngphân biệt được sao?"

Tống Dật Hàng cũngkhôngnóinữa, buổi tối đến, Tống Dật Hàng gọi điện đặt món ởmộtnhà hàng đắt tiền đến để tỏsựcảm ơn với Hứa Lương Cầm.

Tống Dật Hàng cũng chẳng phòng bị, lấy khăn tay xongthìtrực tiếp ngồi xuống, nhận rakhôngcó chỗ ngồi, theo phản xạ tayanhkéo vào mép bàn, nhưng thân thểkhôngcó cân bằng.

Hứa Lương Cầmkhôngtình nguyện phải xuống giường: "Thứ nhất: đâykhôngphải nhà tôi, chỉ là nhà trọ; Thứ hai:côgáihàng xóm này làm nghề tiếp xúc thân thể." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hứa Lương Cầm, mau tới đây kéo tôi dậy." Tống Dật Hàng nhanh chóng gọi Hứa Lương Cầm, thân thểanhkhôngcó điều chỉnh nên khi ngã xuốngkhôngthể đứng dậy được.

Hứa Lương Cầm trực tiếp mở cửa ra hỏi: "Có việc gì sao hai chú cảnh sát?"

Cảnh sát cười: "khôngcần, chúng tôi liềnđi, cám ơn hai ngườiđãphối hợp."

Hứa Lương Cầm trở lại bàn tiếp tục ăn cơm, cảm xúckhôngbị ảnh hưởng chút nào: "Tôi cũngkhôngcó hiểu biết cao đến thế, cảnh sátđiđiều trathìtôinóibên cạnh thôi, tôi cũng chẳng cần phải khoan dung vớicôta làm gì."

"Tôikhôngmang, hộ chiếu đượckhông?"

Nếu như thếthìanhcũngkhôngnên ở đây nữa, nếu như bạn cùng phòng củacôkhôngtrở vềthìanhsẽchuyển sang.

Bởi vì Tống Dật Hàng ra ngoài nên Hứa Lương Cầm được thoải mái nằm lên giường của mình, từ từ hưởng thụ khoảnh khắc thoải mái.

Chương 13

"Lúc nàythìanhđãhiểu chưa?" Hứa Lương Cầm ngồi xuống bàn học đắc ý nhìn vẻ mặt cứng nhắc của Tống Dật Hàng, lúc này có vẻ nhưanhấy bị sợ đến c·h·ế·t rồi đây!

"Tôiđidọn bàn." Hứa Lương Cầm nhìn thấymộtbàn thức ăn đa dạngthìcười híp mắt, nhanh chóngđiđến phòng bếp cầmmộtcái bànnhỏđặt ngay phòng khác, lại cầm hai ghế rồi bưng thức ăn đến.

"côtađiphẩu thuật thẩm mĩ nhưng lạinóimình là con lai để thêm tiền, đâykhôngphải hàng giảthìlà gì!" Lòng Hứa Lương Cầm tràn đây căm phẫn, Tống Dật Hàngthìcười ngã xuống sô pha. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Làm saocôbiết làcôtanóicô?"

Hứa Lương Cầm cười: "Sao có thể chứ, tôi thuê cùng với hai người khác, nếumộtmình tôi thuêthìsao tôi phải ngủ ở sô pha hàng ngày chứ?"

Hứa Lương Cầm nhìn cảnh đóthìlập tức biến sắc,đivài bước tới đẩy cái bàn ra, vừa đỡ vừa phàn nàn: "Đúng là, cái bàn này là bàn gấp nên chânkhôngchắc đâu,anhđừng làm thức ăn rơi xuống đấy nhé!"

"Hứa Lương Cầm,côđỡ tôi đượckhông, tôi kéokhôngnổi nữa!" Mặt Tống Dật Hàng đỏ bừng,anhchốngkhôngnổi nữa rồi.

Khi Tống Dật Hàng ngồi xuống mới nhận rakhôngcầm khăn lau, vì thế đứng dậyđilấy, nghĩ nghĩ tới Hứa Lương Cầm thấy cái ghế bên này vướng víu khó di chuyển thức ăn nên trực tiếp dùng chân đá cái ghế sang bên cạnh.

"Cảnh sát." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Dật Hàng cúi đầu nhìn qua mắt mèotrêncửa ra vào, đúng là có hai người mặc quân phục cảnh sát.

Chờ Hứa Lương Cầm đóng cửa lại, Tống Dật Hàngkhôngbiếtnóisao cho phải: "côcòn vui vẻ tố cáo, như thếkhôngphải hành động tốt đâu."

Tống Dật Hàng tức đến phát điên,côgáinày chỉ biết ăn thôi, lúcanhsắp ngã cũngkhôngthèm đỡanh!

Ngày ngày Hứa Lương Cầm ngủ ở sô pha, chuyện này Tống Dật Hànganhthậtsựkhôngbiết,anhcứ ngỡcôngủ ở phòng khác, buổi tốiđirửa tay cũngkhôngđể ý nhiều, lúc trướcanhcòn thắc mắckhônghiểu sao Hứa Lương Cầmkhôngsang phòng khác mà sáng tác chứ.

Hai người cảnh sát kia rất nghiêm túc quan sát Hứa Lương Cầm cùng Tống Dật Hàng đến hai lần rồi mớinói: "Chúng tôi nhận đượcmộtcuộc gọi,nóinơi này của hai người có hoạt động m** d*m, chơi c·ờ· ·b·ạ·c, xin hai người xác nhận."

Hứa Lương Cầm cười cườikhôngnóichỉ chăm chú ăn mì, Tống Dật Hàng cũng biết là mình hiểu sai ý, chỉ có thể cầm tiểu thuyết giả vờ đọc cho bớt lúng túng.

"Lúc nàythìai đến nhỉ?" Lúc hai ngườiđangăn, bên ngoài có tiếng đập cửa làm hai người dừng ăn, Hứa Lương Cầm buông đũa ra cửa xem, vừa nhìn vừa buồn bực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nghề này còn có thể sử dụng hàng giả sao?" Tống Dật Hàng tò mò hỏi.

Tống Dật Hàng nhíu mày muốn giải thích, kết quả Hứa Lương Cầm làm như chẳng có chuyện gì xảy ranói: "Hai chú cứ vào đây trước nhé, tôiđilấy chứng minh thư, đúng là tầng này của chúng tôi có người hoạt động b*n d*m, nhưng là bênh cạnh, vì vậy hai chú chờ chút."nóixong ý bảo Tống Dật Hàng đưa chứng minh thư ra.

"Bởi vì cái tòa chung cư tôi thuê này có rất nhiều dạng người từ tứ xứ đến,côta biết chúng tôi cùngcôtakhôngphải cùng dạng người, còn vài lầnnóivới tôi muốn nhập hội với bọn tôi nhưng tôikhôngđể ý. Hôm naycôta quấnanh,anhkhôngđể ýcôta, tự nhiêncôta muốn trả thù thôi.thậtracôta làm nghề gì tôi chẳng quan tâm, nhưng mà thúthậttôikhôngquen cái nghềkhôngcó đạo đức mà lừa gạt sử dụng hàng giả."

"Tất nhiên, phòng này cáchâmkhôngtốt lắm,khôngtin hai chú có thể đến phòng tôi thưởng thứcmộtchút."

"mộtmìnhcôthuêmộtchỗ lớn như vậy sao?" Xem ra viết cái loại tiểu thuyết trẻ con này cũng kiếm được khá nhiều nhỉ.

"Vì có thể tự do sáng tác, người trong nhàkhôngmộtai ủng hộ tôi viết tiểu thuyết cả, lại còn suốt ngày thúc d·ụ·c xem mắt này nọ."

Hứa Lương Cầm ngồi xuống, chỉ cần cái bàn vôsựthìTống Dật Hàngnóicái gì cũngkhôngliên quan tớicô.

Ngày thứ hai Tống Dật Hàng trở về nhà củaanhthìmang Laptop tới, vừa đem vài thứ để tắm rửa,anhquyết định ở cùng Hứa Lương Cầm cho g·i·ế·t thời gian.

đangsuy nghĩ lung tungthìđột nhiên cómộttrận gào thét đứt cổ làm Tống Dật Hàng dừng lại,anhnghĩ làanhnghe nhầm, chẳng qua giọng khàn khàn này là của congái, còn k*ch th*ch hơn nữa là tiếng cót két của giường, làmanhkhôngthể quên được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13