Lương Cầm Chọn Chồng
Thần Vụ Quang
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1
“Vớ vẩn! Cả tuổi mụ của con cũng đến 30 rồi còn gì, đối phương chẳng qua mới có 35 tuổi, là độ tuổi tốt để cưới đó, con nhìn con xem, khác gìmộtđứa trẻ conkhông, công việc cũng chẳng ổn định, cả ngày chỉ ôm cái máy tính viết tiểu thuyết gì gì đó, ai mà xem cái đó chứ! Nếukhôngôm máy tínhthìlại dán vào điện thoại, mẹ và cha con cũng chẳng trông cậy vào việc consẽchăm sóc hai người già này, nhưng tối thiểu mẹ phải tận mắt nhìn con cưới chồng sinh con mới nhắm mắt được! Tiểu Cầm, con nghe mẹnóiđây, đàn ông quamộtlần hôn nhân cũng chẳng sao cả, quan trọng làkhôngcó con, tương lai con vàanhtasẽcómộtđứanhỏ, thế có khác gì các đôi vợ chồng trẻ đâu. Lạinóingười ta có xe có nhà, chẳng cần lo chạy vạy, con xem hàng xóm xung quanh đều vay mượn mới thuê được nhà ở, mỗi ngày lo lắng,khôngthấy mệt sao! Mẹ cũngkhôngmuốn ép con quá đáng, chẳng qua chỉ gặp thửmộtlần, nếu thấykhônghợpthìthôi, con xem đượckhông? Mẹsẽchẳng can thiệp nhiều đâu, đưa cho con số điện thoại trước, đến lúc đó các con tự mình liên hệ”.
thậtra cũng chẳng ngạc nhiên gì, chủ yếu là lúc Ngô Thừa Long cómộtcôem họ,côquencôta lúcđilàm từ thiện nhưng bọncôchẳng ưa gì nhau. Từ khi Ngô Thừa Long đến trọthìlúc Trần Trần Mĩ Nhạc vui, buồn, giận hờn gì đều xả lên ngườicô.
Tô Hiểu Vũ nghe xong liền vui vẻ: “Tớnóinày, Lương Cầm cậukhôngphải viết tiểu thuyết kiếm sống sao, sao lạikhôngcó chút sâu sắc nào thế, tớ thấy quárõmà.hiệnnay cái việc chọn vợ kén chồng nóđãkhác xưa rồi, cậu biết đàn ông tốt là như thế nàokhông?”
“khôngcần đâu, lúc con vào trường điền quê quán cũng chẳng để ý, hộ khẩu của con với cha cũng viết như nhau mà”.
“Thời nay ai màkhôngmuốn lợi ích chứ?khôngchỉ phụ nữ, mà đàn ông cũng muốn tìm mấy phụ nữ vừa đẹp vừa giàu có đấy thôi! Cũngkhôngphải là cậu lừa dối người ta, hợpthìquen nhau,khônghợpthìthôi. Tớ biết trong lòng cậu có Uông Tân Dương, nhưng các cậu tiếp xúc với nhau lâu như thế lại chẳng có tiến triển gì,khôngbằng dời mắt xem chỗ khác, có phải cha mẹ cậu bớt lo lắng hơnkhông?”
Mà Trần Mĩ Nhạc là đàn em của Uông Tân Dương, ở đại học từng tiếp xúc vài lần với Uông Tân Dương, cho nên vừa tốt nghiệpđãchạy theo người tađilàm từ thiện, đương nhiên là thời điểmkhôngcó Uông Tân Dươngthìcôta cũng chẳng tham gia.
“Con bé c·h·ế·t tiệt kia, đúng là đồ cứng đầu, cả ngày chơi vớimộtđám bạnkhôngcó tiền đồ mà! Nào có chuyện phụ nữkhôngkết hôn, mẹnóichocôbiết, chuyện này mẹkhôngđể yên đâu!” Trình Lệ tức giận đuổi theonói.
Tô Hiểu Vũ khinh thườngnói: “Cái này cũng cần phải hỏi sao?”nóixongđivào bếp.
“Đợi chút!” Hứa Lương Cầm gọicôlại.
“Con biết, con biết, mẹnóitiếpđi”. Hứa Lương Cầm cũngkhôngđể ý điều này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gia đình nhà Trần Mĩ Nhạc có năm cửa hàng bán lẻđangcho thuê, cho nên đại tiểu thư này cũng chẳng cần phảiđilàm, tiền cho thuê thôi cũng đủ dùng.
Hứa Lương Cầm nghe xong lập tức nóng nảy: “Mẹ, mẹ nghĩ gì thế, con mới 28 tuổi,hiệnnay còn nhiều phụ nữ hơn 30 còn chưa kết hôn kìa, mẹ sao lại tìm cho conmộtlão già thế, cái đó có khác gì bán conđichứ! Con tốt xấu gì vẫn làcôgáitrong sạch, thà rằngkhôngtìm được chồng, cũngkhôngchấp nhận thua thiệt vậy cho mình đâu!”
Hứa Lương Cầm lắc đầu,khôngbiết Tô Hiểu Vũ muốnnóigì.
hiệntại người này cũng thành danh, làm giảng viênmộttrường đại học nổi tiếng,khôngnhững thế Uông Tân Dương còn lậpmộttổ chức có tên là “Hội Hạnh Phúc” và làm hội trưởng.
“Tiểu Cầm, mẹnóichuyện phiếm với con chút nhé?” Trình Lệ bỗng đẩy cửa vào.
“Có nhà,khôngvay mượn, ly hônkhôngcó con! Đàn ông như vậy rất lý tưởng, đàn ông từng ly hôn mới biết hôn nhânkhôngdễ dàng gì, cũng là ngườiđãtrải qua đau khổ,khôngcó đứa con cũngkhôngcó ai làm loạn,khôngsợ làm mẹ kế bị người đời mắng, tương lai cũng chẳng ai tranh tài sản, tớnóiđây là cơ hội tốt đó, nắm cho chắc vào nhé”.
“Tôikhôngthèmnóichuyện với các chị, tôiđitìmanhhọ tôi!” Nhắc tới Khởi Khương Doanh, Trần Mĩ Nhạc liền khó chịu, tuy điều kiện nhàcôkhôngbằng, nhưng bạn thân của Lương Cầm là Khương Doanhthìkhôngcầnnói, công ty của nhà Khương Doanh quy môkhôngnhỏ, đó mới là nhà giàuthậtsự, hơn nữa Khương Doanh rất xinh đẹp lại có năng lực, quản lýmộtcông ty chứng khoán, ngoại giao quốc tế rất tốt, mấu chốtcôlại là bạn thân của Lương Cầm, cho nên mỗi lần nhắc tới Khương Doanh cũngkhôngthích.
“Ai bảo vì xem mắt nên mới gọi con chứ, congáiyêucủa mẹ, mẹ muốn nhìn conmộtchút, cái này cũngkhôngđược sao?”
Lúc này Hứa Lương Cầm mớithậtsựyên tâm, lại giúp dọn chén đũa, ba người ăn cơm xong, Hứa Lương Cầm xem TVmộtlát rồi về phòng của mình nghịch điện thoại.
Mìnhnói1m6 cũngkhôngtính là lừa dối phảikhông, Hứa Lương Cầm vẫn để ý những lời Trần Mĩnói.
Chương 1
Ngô Thừa Long làm thêm ở quán bar, mặc dù có bà con họ hàng là Trần gia nhưngkhôngmuốn dựa hơi, muốn tự mình cố gắng phấn đấu.
“Tôikhôngđixem mắt,côtới đây làm gì?” Hứa Lương Cầm cũng chẳng quan tâm Trần Mĩ Nhạc, liền ngồi xuống ghế sô phanhỏ.
Hứa Lương Cầm để điện thoại xuống rồi ngồi dậy: “Vâng ạ”. Nghĩ thầm mẫu hậu nhà mình còn có chuyện gì khác ngoài việc thúc giục mình tìm đối tượng chứ.
Đương nhiên khi Tô Hiểu Vũ có nhiều tiền cũng làmộtliều thuốc khích lệ tinh thần chocôthêm tự tin hơn, cũng thu hút được nhiều nữ độc giả.
“Mẹ,khôngphải mẹ bảo con về để xem mắt sao, kì công chuẩn bịmộtbàn thức ăn nhiều như thế làm gì chứ? Chỉ gặp mặtmộttí,nóichuyện là xong thôi mà”. Hứa Lương Cầm vừa rửa tay vừanói.
“Cái này, tớ cao có 1m59, có thểnói1m6 đượckhông… Chiều caonóilên lênmộtchút được chứ nhỉ?”
“Tiểu Cầm, con còn nhớ thím họ ở quê mình trước kiakhông?” Trình Lệ ngồi vào bên giường hỏi conmộtcâu.
“Cậu cứ từ từ nghĩđi, tớ còn 5000 chữ nữa đây, viết xong liền kết toán lĩnh tiền rồiđidạo phố thôi”. Tô Hiểu Vũnóixong liền vào bếp tính nấu mì.
Trở về nhà trọ, vừa mở cửa, Hứa Lương Cầm liền trợn mắt nhìn, phòng nàycôvà Tô Hiểu Vũ cùng thuê, cũng là tác giả viết truyện, cùng nhau ởmộtnăm rưỡi, ở chung cũngkhôngtệ, đềukhônggiấu nhau chuyện gì.
“Thế nào, conkhôngtin mẹ sao?khôngtin hỏi cha conđi!” Trình Lệ cũng chẳng thèm để ý congái, trực tiếp bưng thức ăn ra bàn.
Tuy rằng viết tiểu thuyếttrênmạng, nhưng Tô Hiểu Vũ kiếm được nhiều tiền hơncô, mỗi tháng đều thu về hơn 1 vạn, có lúc là 2-3 vạn, còn lúccôđược nhiều nhất cũng chỉ có 7000, tiêu xài bình thường cũng mất 3000-4000 rồi, hơn nữa nghề viết tiểu thuyết nàykhôngphải lúc nào cũng viết ra được, nếu viếtkhôngra gìthìcũng chẳng kiếm được tiền, cho nên áp lực rất lớn.
Hứa Lương Cầm đứng dưới lầu nhà mình, ngửa đầu nhìn ban công tầng 4 thấy sáng đèn, biết cha mẹ đềuđangbận việc trong bếp, do dự chốc lát, rốt cuộccôvẫn chậm chạpđilên.
Tô Hiểu Vũ cứ khuyên giải mãi, Hứa Lương Cầm có chút hối hận vì vừa ầm ĩ với mẹ, cha mẹ cũng chẳng sung sướng gì, con cái hàng xóm xung quanh đềuđãkết hôn, cháu chắtđãchạy chơi khắp nhà, bọn họ cũng rất áp lực, mà mình còn làm họ buồn, đúng làkhôngnên.
Sau đó Tô Hiểu Vũ chomộttên con trai là Ngô Thừa Long đến thuêmộtphòngnhỏ, mới đầucôcứ nghĩ đó là bạn trai Tô Hiểu Vũ, sau mới pháthiệnhóa rakhôngphải.
“Chuyện là như thế này, thím họ con cómộtngười bạn đồng hương ở gần nhà ta, nghe thấy con chưa có đối tượng cũng lo lắng theo. Vì thế muốn giới thiệu cho conmộtngười, điều kiện đối phươngkhôngtệ, có xe có nhà, tiền cũngkhôngthiếu, bộ dạng cũng được lắm, cao tầm 1m82 đó”.
Hứa Thế Huy cườinói: “Tối nay mẹ con đúng làkhôngchuẩn bị xem mắt cho conthật”.
“Còn có thể làm sao,khôngphải là tại mẹ tớ sao.” Hứa Lương Cầm phiền muộn kể hết cho Tô Hiểu Vũ nghe.
“Conkhôngđồng ý chút nào, conkhôngđilàm nhưng cũng chẳng thiếu gì, con cũng có khả năng tìm đượcmộtđối tượng khác, mẹkhôngcần ép con, về sau cũng đừng quan tâm nữa, con thấy lúc về nhà là chẳng có chuyện gì tốt, đó là lý do vì sao con thà thuê nhà ở ngoài còn hơn về nhà ở, conđiđây!” Tính quật cường của Hứa Lương Cầm nổi lên, nhanh chóng lấy quần áo, xách túi ra về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hứa Lương Cầm bắt đầu nghi ngờ, việc mà mẫu thân đại nhân nhàcôthích nhất chính là mỗi thứ sáusẽsắp xếp chocôđixem mắt, hôm nay sao vậy nhỉ, có gì hơi khác thường.
“Làm sao thế?” Tô Hiểu Vũ quay lại hỏi.
Hứa Lương Cầm làm nhưkhôngnghe thấy, chạy nhanh xuống tầng, lúc xuống đường mới chậm rãiđi, vừađinước mắt vừa rơi,côkhôngphải là người dễ rơi nước mắt, chẳng qua chỉ vì chuyện kết hôn nên rất mệt mỏi, chínhcôcũng hiểu cha mẹ rất lo lắng, chẳng qua hôn nhân màkhôngtâm đầu ý hợpthìsao nên duyên chứ, lấy kiểu đó sớm muộn gì cũng có vấn đề, lạinóidù gìthìmình cũngđã28 tuổi, sinh nhật xong thêm nửa tháng nữa là sang năm mới, cho nên tính tuổi mụ liền thêm hai tuổi, điều này cũng chẳng thay đổi được.
Uông Tân Dương lúc trước ngồi cùng bàn vớicôở tiểu học sơ trung, bộ dáng lịchsự, tính cách ôn hòa, từ tiểu họcđãlàm lớp trưởng, ở phương diện học tập luôn giúpcô.
“Cha, mẹ, con về rồi”. Vừa cởi giày, Hứa Lương Cầm liền vào bếp chào bố mẹ.
Bởi vậy, hai người thầm mếnmộtngười nên là tình địch của nhau, tự nhiên nhìn đối phươngkhôngvừa mắt.
“Congáiyêuđãvề à, nhanhđirửa tay thôi, đồ ăn nấu xong rồi. Lão Hứa, cá xong chưa, nhanh nhanh!” Trình Lệ cười tươi nhìn congáimìnhmộtcái, lại quay ra tiếp tục nấu đồ ăn.
Trình Lệ do dự trong chốc lát,nói: “Chẳng qua cũngkhôngphải chỉ có toàn ưu điểm, đối phương tuổi hơi lớn, lại quamộtđời vợ, nhưngkhôngcó con. Cho nên nhà bọn họ chỉ mong cưới đượcmộtngười con dâu tính tình tốtmộtchút, cũngkhôngcóyêucầu khác”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Lệ vội vàngnói: “Tên thím ấy cótrênhộ khẩu mà nhỉ, hôm nào rảnhthìlấy ra xemđi”.
Đúng rồi,côcùng vị “hồng nhan họa thủy” này so đokhôngkịp, Hứa Lương Cầm trừng mắt nhìn Trần Mĩ Nhạckhôngnóicâu nào.
Nghĩ thế Hứa Lương Cầm liền trở về phòng mình, nhìn nhìn Laptopthìcàng nhớ tới cha mẹ mìnhđãđau khổ thế nào, quyết định đồng ý gặp người đàn ông từng ly hôn kiamộtlần.
Chẳng quakhôngnghĩ tới hôm nay chạm đúng chỗ đau của Hứa Lương Cầm rồi.
“anhhọ tôi ở đây nên đến chứ sao, chẳng qua cũng muốn xemgáiế 6 nămđixem mắt thế nào. TôinóiHứa Lương Cầm này, chị lớn tuổi như thế, vừa béo lại chẳng xinh xắn gì, cao có 1m6, còn cận thị, theo tôithìchị nên chọn đối tượngđãly hônđi, làm mẹ kế có gìkhôngtốt đâu”. Trần Mĩ Nhạc đắc ý cười khanh khách.
Có lầnđanghội họp, nghe Uông Tân Dương tuyên truyền,côlập tức hưởng ứng tham gia,khôngchút do dự gia nhập “Hội Hạnh Phúc”, quan tâm tới sức khỏe mọi người và cùngđihoạt động từ thiện.
côcũng chẳng có công việc, chỉ chờ vào tiền viết tiểu thuyếttrênmạng, tiền thuê nhà với ăn uống có thể giải quyết, nhưng tiền để dành cũngkhôngcó nhiều.
“Cuối cùng cũng chịu im, Thừa Long đêm này làm khuya nên tối nay chắc chắn Trần Mĩ Nhạcsẽkhôngđến nữa đâu. Cậu làm sao thế, sao mắt đỏ thế này?” Tô Hiểu Vũ kéo Lương Cầm ngồi vào sô pha.
“Mẹ, con làm sao mà nhớ nổi, mẹ với cha cũng chẳng bao giờ nhắc đến, con làm sao biết thím họ nào chứ”.
“Mẹ, điều kiện tốt như thếkhôngphảianhtuấn phi phàm sao, người ta sao để ý con chứ? Chúng ta đừng tự làm xấu hổ nhau nữa”. Bộ dạng của mình cũngkhôngphải tiên giáng trần, dáng người cũng bình thường, suy nghĩ cũngkhôngdám trèo cao, vẫn nên chọn môn đăng hộ đối, điều kiện bình thường thôi.
“Tuổi tôi ít hơn chị, nhà tôi có điều kiện, lo gìkhôngtìm được người, ai chẳng biết chị vì Uông Tân Dương nên mới tham gia hoạt động từ thiện, mà có làm gìđinữathìngười ta cũng chẳng để vào mắt đâu!” Trần Mĩ Nhạc bị chọc giận, miệngkhôngđắn đo công kích Hứa Lương Cầm.
thậtra trong lòng Hứa Lương Cầm cũng thừa nhậncôthầm mến Uông Tân Dương, có lúc nằm mơ thấy hai người kết hôn với nhau,côcảm thấy người đàn ông dịu dàng này đúng là mẫu hình lý tưởng, nhưng cũngkhôngdám thổ lộ, cũngkhôngcó nhiều cơ hội tiếp xúc vớihắn.
“Đứa bé này, mẹnóivới con như thế để biết con có thím họ là được rồi, dám xiên xẹo linh tinh! Ông bà nhà mình đều từ Sơn Đông qua đây đó”. Trình Lệ cũngkhônglừa gạt congáimình nên có chút tức giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Xem mắt về rồi sao, nhìn dáng vẻ củacônày, chắc là lại thất bại rồi chứ gì”. Trần Trần Mĩ Nhạc đắc ý nhìn dáng vẻ của Hứa Lương Cầm, liền cười hỏi.
Khi được Tô Hiểu Vũ giảng giải, Hứa Lương Cầm hơi do dự: “Ôm cái tư tưởng nàyđixem mắt,khôngphải chỉ vì lợi ích sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Trần Mĩ Nhạc,côquá đáng vừa thôi, nam chưa cưới nữ chưa gả, tùy vào năng lực của từng người, điều kiện trong nhàcôtuy tốt, những cũngkhôngso được với tính tình hiền dịu của Lương Cầm hay Khương Doanh, cha mẹ người ta mở công ty vật liệu xây dựng lớn, cũngkhônggiốngcôcứ cả ngày ở nhà ăn bám!” Lúc này Tô Hiểu Vũ từ phòngđira,côkhôngthích nhìn bộ dáng đắc ý của Trần Mĩ Nhạc, nhưng vì nể mặt mũi bạn tốt Ngô Thừa Long nên nhẫn nhịn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.