Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 91: Bị Nam Ca cắn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 91: Bị Nam Ca cắn


khôngbao lâu sau,trênhành lang liền truyền tới giọngnóicủa Tô Phương: "Tại saohiệngiờ vài người trong căn cứ đều truyền nhau là Nam Ca cùng bác sĩ Diệp làmộtđôi nhỉ, bất kể tôi giải thích như thế nàothìbọn họ cũngkhôngtin!"

Chương 91: Bị Nam Ca cắn

Ngữ điệu Tô Hiểnrõràng cũng có chút thất lạc: "Ai bảo ban ngày Nam Ca tỷ soái như vậy lại bị bác sĩ Diệp mangđichứ! Ài, khi đó chúng ta nên giữ chặtcôấy lại!"

Hai cái tay bénhỏcũng đặt ởtrêngò má, mắt to chớp chớp: "anhnóicái gì đó?"

Đầu óc Nam Ca lúc này xoay chuyểnthậtnhanh, cái gì tiết tháo chứ, đều bịcôném ra sau ót rồi: "đitheoanh!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Gào, trong lòng Nam Cathậthận! Thân thểcôkhôngphải làđãrất linh hoạt sao? Sao còn chậmmộtbước chứ!

Lệ Sâmkhônglui về phía sau, ngược lại còn dựa vào gần Nam Ca hai bước, ánh mắt sáng rực: "cômuốn sao?"

Nam Ca trừng to mắt: "Sau đóanhkhôngmang theo? Vì cái gì màanhkhôngmang theo cáccôấy!"

Bởi vìanhcúi đầu, Nam Ca cũngkhôngnhìn thấy vẻ mặt củaanh. Chỉ nghe giọngnóiphức tạp củaanhvang lên: "côtiếp tục uốngđi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cười như khóc hai tiếng, Lệ Sâmkhôngbiết là lòng mình chua xót nhiềumộtchút hay vẫn là khổ sở nhiều hơnmộtchút.

Về phần hai người,mộtcái là nhân loại,mộtcái là Zombie. Tương lai nên chung đụng như thế nào, Lệ Sâm vẫn chưa nghĩ kỹ.anhchỉ quyết định, chỉ cầnanhở đây.anhtuyệt đốisẽkhônglàm cho Nam Ca chịumộtchút ủy khuất nào!

Nam Ca ngây ngô cười nửa ngày, còn chờ Lệ Sâm khen ngợi chính mình đâu, kết quả tại sao Lệ Sâmkhôngnóichuyện nha?

Nam Ca dùng sức gật đầu: "Nhanh lênđi!"

Mà Diệp tiên sinh số khổ căn bản cũngkhôngbiết,anhta nhọc nhằn khổ sở giúp Nam Ca làm kem lyđãchui hết vào bụng Lệ Sâm. Về phần túi máuanhta đưa Lệ Sâmthìsao? Tất cảđãbị Lệ Sâm mượn hoa hiến phật lấy lòng Nam Ca rồi!

anhchưa từngnóiquayêuđương,hiệntại nhìn thế nào cũng thấy Nam Ca đẹp mắt. Đồng thời, đừng nhìn ngoài mặtanhkhôngbiến sắc,trênthực tế trong lònganhrất khẩn trương đấy.

Ai nha, trung thành là thứ gì chứ,côkhôngcó nha. Nhưng màkhôngphải nhân loại rất dễ lừa sao, chỉ là chạm vào Lệ Sâmmộtcái,côcũngkhôngmất mát gì nha. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù sao đều doanhđối với Nam Ca lơ là đề phòng mới để chocôđắc thủ phảikhông? Nam Ca lúc này còn đứng ở đối diệnanh, còn đắc ý hả hê nhìnanhđâu. Vì vậy ở trong mắt Lệ Sâm nhìn thấy, bộ dángcônhìn có chút hả hê.

"Thời điểm tôi rờiđicăn cứ,côcóđihaykhông?" Lệ Sâm lại hỏi.

Lệ Sâm nhíu mày nghĩ thầm, tại sao tôi phải để cho người congáikhác ngồi xe của tôi? Hơn nữa nhìn mấycôkia rất chật vật, thực lực lại tránhkhôngkhỏi con mắt Lệ Sâm.

...thậtlàkhôngcó biện pháp trao đổi.

Chờ giải quyết xong ba túi máu, Nam Ca vỗ vỗ cái bụng phìng lên của mình, còn hỏimộtsựkiện: "Hôm nayanhnóicó người muốnđinhờ xeanhđến căn cứ Tân Bình?"

Tươi cười Lệ Sâm bên miệng càng ngày càng đậm, nhìn mặt Nam Ca gần trong gang tấc,anhđột nhiên hiểu ra. Cómộtsố việcthậtsựlàđãhoàn toàn vượt qua khống chế.

Mẹ nó, vì cái gìhiệntạianhlại muốn chửi người như vậy.

Hai ba ngụm đem túi máu ngậm trong miệng giải quyết xong. Vừa muốn duỗi tayđilấymộtcái khác, động táccôthế nhưng ngưngmộtcái, sau đó túi máu liền trực tiếp bị Lệ Sâm lấyđirồi!

thậtkhôngnghĩ đến,hiệntạicôấyđãtiến hóa thần trí đến dạng này?

Thời điểm Nam Ca ăn cái gì đó rất say mê, cũngkhôngcùng Lệ Sâmnóichuyện, hành lang tầng trệt chỗ bọn họ cũng rất im ắng.khônglâu sau,côđãgiải quyết đến túi thứ haithìcảm giác được vài ngườiđangđitới chỗ này.

Lệ Sâm: "... Chỗcôtiếc nuối là đây sao?"

Rủ đầu xuống, Lệ Sâm cảm thấy khí lực cả người đều như muốn rút sạch.thậtrahiệntạianhcũng có năng lực g**t ch*t Nam Ca, nếu như mình thay đổi trở nên mất thần trí còn có thể làm cho Nam Ca chôn cùng. Nhưng màanhthế nhưng chưa bao giờ nghĩ tới muốn ra tay với Nam Ca.

Chờnóixong liền truyền đến hai tiếng mở cửa rồi đóng cửa, mặc dù Lệ Sâmkhôngtìm tòi nghiên cứu Tô Phương cùng Tô Hiển đến cùng là có ý gì. Nhưng ánh mắt nhìn Nam Ca cũngkhôngđổi.

Còn Nam Cađanggiải quyết cái túi máu đầu tiên. Bởi vì có ba túi nên tốc độ củacôcũngkhôngphải là rất nhanh. Tuy nhiên rất hiển nhiên là tâm tìnhcôtốt đến oanh động, thời điểm uống máu đều hậnkhôngthể hừ hừ hát lên.

"cônóicôcắn tôi... Là vì biểuhiệntrung thành?" Lệ Sâmnóichuyện cũng có chút nghiến răng nghiến lợi.

Lệ Sâm:...

Vì vậy Nam Ca vì biểu lộrõràng chính mình đối với Lệ Sâm rất trung thành, đặc biệt trung thành. Thời điểmcôđangđến gần còn làmmộtcái quyết định.

Nam Ca trả lời rất quyết đoán: "đi!"

Mặc dù lúc này dụ dỗ Nam Ca thân cận mình nhưng trong lòng Lệ Sâmmộtđiểm áy náy cũngkhôngcó. Dù sao sớm muộn gì cùng là người của mình liền sớm dạycôhành vi thân mật vớianhvậy.

Lệ Sâm lạnh lùng cườimộttiếng với Nam Ca, ngữ điệu cứng rắn khiến sau lưng Nam Ca toát ra mồ hôi lạnh: "Nam Tiểu Ca, có phảicônên cùng tôi giải thíchmộtchút rốt cuộcđãxảy ra chuyện gì."

Nếu màanhnóithẳng thíchcô, có lẽcôcòn sáng lạn cườimộttiếng vớianh. Sau đónói, tôi cũng thích máuanhnha!

anhbất quá chỉ rờiđivài tiếng đồng hồ thôi nhỉ? Trong căn cứđãxảy ra cái gì? Tại sao tất cả mọi người đều đem Nam Ca xem thành người của Diệp Thiệu? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cáccôấy rất có thể là người có dị năng, nếu như đem mặt rửa sạchsẽnóikhôngchừng đều là mỹ nhân đấy. Dạng người này, tại sao phảiđinhờ xeanhđến căn cứ Tân Bình chứ? Nếu như mang đến phiền toái gì cho căn cứthìlàm sao bây giờ?

Đầu tócanhthậtlâuđãkhôngcó sửa qua, nguyên bản chính là kiểu đầu đinh năm phân.hiệntại dài rađãcó chút ngăn cản con mắt.

(Fear: thươnganhSâm quớ)

Nếu nhưnói, vừa rồi Lệ Sâm còn có chút mất mát.hiệntại thế nhưng nửa điểm cũngkhôngcó sợ hãi trước tử vong, còn thổi phùmộttiếng bật cười.

Vì vậycôhơi nuốtmộtchút nước bọt, còn dè dặt hỏi: "Lệ Sâm,anhnhìn tôi biểuhiệntrung thành như này có đượckhông?anhđể tôi ấnmộtcái, tôi vậy mà còn cắnmộtcái nha!"

Lại nhìn chằm chằm Nam Ca trong chốc lát, Lệ Sâm cũng xác định, tiểu Zombie ngu xuẩn nàythậtsựkhôngý thức đượccôđãlàm cái gì. Vì vậy Lệ Sâm chỉ cầm túi máu trong tay chocô, chính mình dựa vào tường ngồi xuống.

Lệ Sâm thấycôkhả ái như thế,đangngồi ởtrênghế cũng khẽ cười cười.

Lúc này Lệ Sâm cònđangmiệng to ăn cốc kem lycôđưa, nhìn thấy Nam Ca rất là say mê vỗ tay: "đãđến giờ trà chiều!"

Gò má Nam Ca căng phồng: "Vậy tôi còn muốn làm sao bây giờ?"

Lệ Sâm:... Tôi mẹ nó xác thực cảm giác được, nhưng màhiệntại tôi sắp c·h·ế·t rồi.

Hóa ra, timanhđãthất thủ, nókhôngchịuanhkhống chế nữa.

Lệ Sâm mãnh liệt ngẩng đầu nhìn Nam Ca, pháthiệncôcòn nâng ngực, vẻ mặt say mê cùng kiêu ngạo. Hiển nhiên là cảm thấycôlàm được đặc biệt tốt!

Sắc mặtanhtrắng bệch nhìn Nam Ca, trong mắt tràn đầykhôngthể tin. Tiểu Zombie này cứ như vậy cắnanh?cômuốn cho chính mình cũng bị nhiễm sao?

Người khác bắt nạtcô, chính mìnhsẽtức giận. Lừa gạtcô, chính mìnhsẽphẫn nộ. Mặc kệ bản thânđiđâu xa đều bận tâm tiểu Zombie củaanhcó ăn no haykhông, có bị người khó xử haykhông.

Đợi đến khianhlui về sau, còn đưa tay lau mặtmộtcái. Quả nhiên sờ thấy máu!

Nam Ca đặt ba cái túi máu nằm song song ở đầu giường còn bản thânthìlựa chọnmộttư thế ngồi thoải mái. Nhìn cái nàymộtchút, lại chạm vào cái kiamộtchút.thậtsựlà thỏa mãn mà.

"Đúng vậy,côlợi hại hơn tôi. Tôi lập tứcsẽphải c·h·ế·t trong taycôrồi." Lệ Sâm bỏ tay kéo gò má Nam C xuống, thình lìnhnóimộtcâu này làm Nam Ca quên cả vân vê mặt mình.

"Cái gì nha..." Mặt Nam Ca cũng bịanhkéo biến hình, "Tôi lợi hại hơn loài người cácanhnhiều!"

Vứt bỏ túikhôngtrong miệng, Nam Ca thở phì phì duỗi tay trước mặt Lệ Sâm: "Đưa cho tôi nhanh lên!"

Giống như làanhkhôngbiếtrõ, từ khi nàothìbắt đầu. Nam Casẽbịanhbảo hộ ở sau lưng,rõràng lúc mới bắt đầu mangcôtheo,anhluôn đẩycôra ngoài làm bia đỡ đ·ạ·n; Cũngkhôngbiết là từ lúc nào bắt đầu, ánh mắtanhlúc nào cũng đuổi theo Nam Ca.

Nam Ca nghi hoặc, cái gì cũngkhôngcó phát sinh mà.

A, Đây là lại vểnh đuôi lên rồi.

"Bày tỏ cái gì?" Thẹn thùng, Nam Tiểu Ca xác thựckhôngđể hiểu ra mà.

Khóe miệng Lệ Sâm cuối cùng cũnghiệnlên nụ cười, gương mặt tuấn tú ở trước mặt Nam Ca phóng đại, lại còn dùng ngón taykhôngcầm túi máu điểm điểm gò má mình: "Có phảicônên bày tỏmộtcái?"

Có lẽ Lệ Sâm say mê nhưnganhlạikhôngbị ngốc, mớisẽkhôngđể chocôthựchiệnđược đâu.khôngđợi đắc ý,anhbỗng nhiên cảm giáctrênmặt đau đau. Bởi vì quá đột ngột,anhnhịnkhôngđược còn phát ramộttiếng kêu khàn khàn.

Vài ngụm liền giải quyết hết kem ly, Lệ Sâm còn cảm nhận dư vịmộtlát. Nghĩ thầm đây chính là khẩu vị Nam Ca thích ăn? Cũngkhôngcó cảm giác ănthậtngon mà.

"Vậycônóicho tôi biết trước,côđitheo ai?" Lệ Sâm thế nhưng bởi vìmộtlời đồn đãi mà trở nên tính toán chi li.

anhcũngkhôngcònnhỏ, mới bắt đầu khả năng còn hỗn hỗn độn độn. Nhưng Diệp Thiệu xuấthiệntuyệt đối đề tỉnhanh, cũng làm choanhbiếtrõtâm ý của mình.

Nam Ca kích động tiếp nhận túi máu, còn trực tiếp ngồi ở bên cạnhanh. Mặc dùđanguống nhưngcôcòn lo lắng nhìnanhmộtcái, rất sợanhlại cướpđi.

hiệntại Lệ Sâm cònđangđắm chìm ở trong hải dương sắp c·h·ế·t, cũngkhôngmuốn trở về phản ứng với lời Nam Canói, chỉ ừmộttiếng.

Lệ Sâm dụ dụ dỗcô: "Chính là bày tỏmộtchútcôđối với tôi trung thành như nào, dùng miệng môi ấnmộtcái tại đây là được."

Lệ Sâm bày tỏhiệntạianhrấtkhôngcao hứng. Vì vậyanhcũngkhôngngồi nữa màđiđến bên giường Nam Ca, túi lấy túi máu củacô. Nam Ca thựcsựgiống như con chónhỏ,mộtphen bổ nhàođiqua. Sau đó bảo vệ túi máu sau lưng. Lúc này trong miệng còn ngậmmộttúi, mơ hồkhôngrõhỏi: "anhlàm cái gì..."

Nam Ca rung đùi đắc ý, giọngnóivậy mà còn thay đổi trở nên mềm mại: "Đúng nha,anhcó cảm giác được độ mạnh củasựtrung thành độkhông?"

Túi máu này đưa cho tôi rồi, dĩ nhiên là của tôi. Nào có đạo lý cho rồi đòi lại!

Chờ lúc Nam Ca thơmanh,anhnên làm thế nàonóicùng Nam Ca? Có muốnhiệntại liền biểu lộrõràng tâm ý haykhông, hay để Nam Ca làm chuẩn bị tâm lý trước?

Ác liệt vươn tay ra,anhnắm hai bên mặt Nam Ca bắt đầu kéo: "Biếtrõcôlà đồkhôngcó lương tâm, làm sao có thể có tư tưởng phức tạp gì chứ."

Nam Ca mặc dùkhôngbiếtrõmong đợi trong mắt người đàn ông này là từ chỗ nào đến.côchỉ làmộtbên đem miệng tiến đến gần Lệ Sâm,mộtbên còn dùng tay len lén lấy cái túi máu kia.

Tuy nhiên chút ít lời này cũngkhôngkịp cùng Nam Canói,côliền vỗ bắp đùi Lệ Sâmmộtcái, còn phát lên tiếng vang: "anhmang theo cáccôấy cải thiện thức ăn cho tôi nha! Nhiều người như thế,anhnóikhôngmang theo liềnkhôngmang theo!"

Nhưng mà tiểu Zombie quá trì độn nha, lúc nào mới có thể hiểu được tâm ý củaanhđây? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 91: Bị Nam Ca cắn