Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 48: Cô thật là thơm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48: Cô thật là thơm


Nam Ca khụmộttiếng.côchưa từng quên lúc ở thôn mỏ đá, bản thân vụng trộm chạy trốn thiếu chút nữa là rơi xuống vách núi.

Sau khi ngồi xuống, Thành ca còn sai người khác đưa cho hai người bọn họ hai chén nước, nhưng mà hai người ai cũngkhônguống.

Saumộthồi, Thành ca mới nghe đượcanhnói: "Chỉ sợ làmanhthất vọng rồi, tôi đối với dạng tiệc này,mộtchút hứng thú cũngkhôngcó."

Nghĩ đến mình nhu nhược đến việcnóicảm ơn đều chưa từng,côxấu hổ cúi đầu.

"Đây là ý gì?" Lệ Sâm mặc dùđãđoán đượcmộtchút, nhưngthậtsựlàanhkhôngtin nổi... Nhân tính của đám người nàyđãvặn vẹo như thế.

"Đây mới là lời tôi phải hỏianhmới đúng."anhkhinh bỉ quétmộtvòng qua đám congáikia, cuối cùng đưa ánh mắt rơitrênmặt Thành ca: “anhnóiđây là... Dạ tiệc?"

Nhưng màanhta vô tình cười cười: "Lệ Sâm,anhcảm thấy cái căn cứnhỏnày của chúng tôi như thế nào?"

Cứ ngồi ngửi như vậy, đôi mắt Nam Cađãxuấthiệnmộttia máu đỏ sậm,côcòn tiến lại gần cổ Tô Phương tham lam hítthậtsâu.

Nhìncôrờiđiđầu cũngkhôngquay lại, Thành ca cuối cùng cũng thả lỏngnóivới Lệ Sâm: "Tôi cũngkhôngcần cùnganhquảng cáo gì, để choanhtrực tiếpkiểm tra hàng luôn."

Cuối cùng Lệ Sâm cũng hiểu ra mấy cái ghế này là chuẩn bị cho ai.

Nam Ca đem thanh đao thả lại vào trong vỏ còn quay đầu nhìn cái khóa kiamộtcái. Nghĩ thầm, cũng quákhôngchắc chắn mà.

Cảnh tượng này ngược lại làm chocôthoải máikhôngít, dù sao những thứ thức ăn của con người kiacôcũngkhôngăn được. Ngược lại sắc mặt Lệ Sâm lại lạnh xuống vài phần.

"Nghĩ sao rồi, có phải rất mê người haykhông?" Thành ca cười đến vô lại, duỗi duỗi tay liền có haicôgáiuốn éo vòng eođiqua.

Thành ca tiến lên phía trước hai bước, cố ra vẻ thận trọngnói: "Các người tới rất đúng giờ."

Sau khi Nam Ca từ trong nhàđira cũng cảm giác được cókhôngít ngườiđangnhìncô, cảm giác củacôđãnhạy cảm hơnkhôngít. Thời điểmcônghiêm mặtthậtsựchính làmộtmỹ nhân lạnh lùng.

Nam Ca nhớ tới đôi chị em hôm nay bị mangđikia, trong lòng giống như là cómộtvướng mắc nhìn về phía Thành ca hỏi: "Tô Phương cùng Tô Hiển đâu?"

Từ khi Nam Ca ngồi xuống liền lặng yênkhôngmộttiếng động cảm nhậnmộtlần, xung quanh đây cókhôngít người có dị năng,côcòn cảm nhận được vị trí Tô Phương cùng Tô Hiển.

Thành ca cười đến con mắt cũngkhôngthấy nữa, cònđitới gầnnhỏgiọng cùng Lệ Sâmnói: "Cái mà căn cứ khác có thể cho là cái gì nha? Đơn giản chính là vật tư cùng người có dị năng bảo vệ mà thôi. Căn cứ của chúng tôi cũngkhônggiống thế!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lệ Sâm hơikhôngnhịn đượcnói: "Nữ nhân của tôi." Mắt Thành ca sáng lên, quả nhiênanhta đoánkhôngsai.

khôngbiếtrõvì sao Nam Ca cảm thấy bộ dạng tươi cười của Thành ca hơi vặn vẹo,khôngbiết làm thế nào,côkhôngđể ý giải thâm ý trong nụ cười củaanhta nên chỉ ngậm miệngkhôngnóilời nào.

hiệngiờcôkhôngnhìn thấy Tô Hiển,khôngbiếtrõtình huống bây giờ của Tô Hiển như thế nào rồi, lạikhôngbiết vận mệnh của mìnhsẽlà cái gì.côtrốn ở góc tường ôm đầu gối, chỉ hy vọng Thành ca quên mấtcô.

Lệ Sâmđangcảm thấykhônggiải thích được. Kiểm hàng?trênthị trấnnhỏnày củaanhta có vật gì tốt?

côdựa vào cực kỳ gần, Tô Phương chỉ cảm thấy bên cạnh có cảm giác mát mát truyền đến. Nhưng mà coi như làcômuốn dịchđicũngkhôngđược, bởi vì lúc nàycôcònđangdựa ở góc tường đây.

Thành ca cười tủm tỉm, ánh mắt từtrênngười cáccôgáiquét qua còn cho cáccôngồi ở hai hàng ghế trống kia.

Nam Ca hơi chịukhôngđược dụ hoặc của máu Tô Phương, người có dị năng hệ hỏa đều có vị máu có hương vị nóng hừng hực, mà hệ thủy đem lại cảm giác thuần khiết hơn nhiều,nhẹnhàng mà sung sướng.

Trong lòng Thành ca lộp bộpmộttiếng, chủ yếu là ánh mắt Lệ Sâmthậtđáng sợ, trong khoảng thời gian ngắnanhta cũngkhôngbiết nênnóicái gì mới tốt.

Khiđivàocôvẫnkhôngquên đóng kỹ cửa lại, lúc từtrêncao nhìn xuống Tô Phương, Nam Ca ý thức được hình như mìnhkhôngcó lời gì hay đểnóicùngcôgáinày.

Lệ Sâm vừa mới pháthiệnra ánh mắt Thành ca đối với Nam Ca mang tính xâm lược. Mặc dù từmộtgóc độ đàn ông mà xem, phảinóihiệntại Nam Ca thay đổi trở nên rất đẹp, nhưngcôlà Zombie, kết quả nàysẽkhôngbao giờ thay đổi.

"anhthấy mấycôgáinày như thế nào?" Thành ca khen ngợi cáccô: "Đây đều là những người xinh đẹp nhất căn cứ, hơn nữa loại hình nào cũng có.anhmuốn mảnh mai hay là đầy đặn, căn cứ đều có thể thỏa mãnanh."

Thành ca đầu tiên là sững sờmộtcái, sau đó lập tức bật cười: "Đương nhiên! Nhưng đây chỉ là món ăn khai vị! Tôi cảm thấy, đến lúc dạ tiệcanhnhất địnhsẽthích!"

Thành ca thấy Lệ Sâm chỉ nhìn mình chằm chằm cũngkhôngnóichuyện, vẻ mặt bí hiểm.anhta nghĩ thầm, chẳng lẽ là động lòng rồi?

mộtđườngđivào trong phòng, Nam Ca pháthiệnbên trong này cũngkhôngcó dạ tiệc gì, ngược lại là bày biện rất nhiều ghế ngồi.

Nam Ca vẫn luônkhôngnóilời nào nhưng mà thanh đao sau lưng lại vững vàng dựng thẳng.

... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trời ơi, đầucôđãkhôngnghĩ được gì rồi!

Nam Cakhôngkhỏi nghĩ đến Trần Bạch Kiêu, người kia hẳn là lãnh đạo của căn cứ thượng kinhđi? Nhìnmộtchút người ta khí độ phi phàm, nhìn lạimộtchút Thành ca này...

Thành ca vỗ taymộtcái, ha ha cười: "Tôithậtsựthưởng thức dạng người ngay thẳng nhưanh! Thựckhôngdám đấu diếm, tôi nhìn hai người cũng là có người bản lĩnh,khôngbằng các người ở lại đây với chúng tôi? Về sauanhchính là cánh tay phải của căn cứ này."

Đây cũngkhôngphải là dạ tiệc quý tộc gì, Lệ Sâm nhìn chỗ ở của Thành carõràngđãtrang trímộtphen, trong nội tâmkhôngkhỏi cười nhạomộttiếng.

Thành ca dẫn Lệ Sâm cùng Nam Cađivào bên trong, còn giống như vô tình hỏimộtcâu: "Cònkhôngbiết nên gọianhlà gì đây?"

Thành ca từ trong giọngnóiLệ Sâm chứa đầy khinh bỉ, lập tức ngồi ngay ngắn lại: "Sao chưa tính là căn cứ? Chúng ta tụ tập bên trong, có người có dị năng thực lực cũng rất mạnh mẽ!"

Thành ca liếc nhìn Lý Tìnhmộtcái, coi như bán chocôtamộtcái nhân tình: "Cònkhôngphục vụ khách quýđi."

hiệntại tâm tư g·i·ế·t người Lệ Sâm đều có, nửa điểm đều cườikhôngnổi chỉ cảm thấy thị trấn này lạnh lẽo cực kỳ.

Lý Tình cực kỳ mừng rỡ, nở nụ cười sáng lạnđitới. Chỉ hậnkhôngthể trực tiếp dán vào người Lệ Sâm.

Lệ Sâm giận đếnkhôngthể kìm lại được. May mắn Nam Cađãbị dụđi, nếukhôngđể chocônhìn thấy những thứ này,thậtsựlà... làm bẩn mắtcô!

Dù saocôcũngkhôngcó hứng thú với ăn cơm nên đứng lênnóivới Lệ Sâm: "Vậy tôiđira ngoài trước."

Tô Phương quả thực là bị dọa ngốc rồi. Đây là... Xảy ra chuyện gì?mộtcôgái, thế mà dán vào cổ mình hít lấy hít để. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đột nhiên cửa truyền đến tiếng khóa bị bổ ra, Tim Tô Phương đều nhảy vọt lên đến cổ họng rồi. Ai biết thời điểm cửa mở racônhìn thấy lại làmộtcôgáimặc trang phục rằn ri.

Lệ Sâm nhàn nhạt nhìnanhta: "Chỗ này cũng gọi là căn cứ?"

Nhưng mà Lệ Sâm ở lại, vốn chính là có tâm tư dò xét tình huống, còn có cứu đôi chị em kia. Cho nên lúc này tận lực trầm tĩnhnói: "Cho nên sao?"

Vì vậyanhta lại cười rộ lên: "anhcũng đừng cảm thấy kinh ngạc. Sau tận thế, đàn ông như chúng ta, như thế nào cũng phải hưởng thụmộtlần.anhxem, chỗ này của tôi cung cấp phục vụ có phải so với căn cứ khác cao cấp hơn nhiều?"

Ừm, hương máu ngửi thơm như thế khẳng định là ăn càng mĩ vị.

Nam Ca nghĩ thầm, người này cònthậtsựđem mình trở thành lãnh đạo?

Thành ca còn chỉ vàicôgáitrong đám ngườinói: "Cáccôấy đềuđãcó chồng, nhưng màanhbiết vì sao cáccôấy ngồi ở đâykhông? Đều là chồng cáccôấy đưa tới,anhnóixem, người ta đềukhôngđể ýthìanhcòn để ý cái gì."

Lệ Sâm cắn răng, lúc trướcanhcòn nguyện ý chocôđitìm người có dị năng hút máu, bây giờ nghenóicôđối với người đàn ông khác cảm thấy hứng thú, Saoanhlại cảm thấy trong lòng buồn cực kỳ!

Dùng vài thủ đoạnnhỏvà mấy lần tăng tốc,côđãcắt đuôi được mấy ngườiđitheocô. Sau đó lập tứcđiđến chỗ nhốt Tô Phương.

Thành ca nghe giọng Nam Ca, mặc dù lạnh lùng nhưng mà cái giọng nàyanhta càng ưa thích!

Thành ca ý tứ sâu xa cười cười, lập tức cùng Nam Canói: "Còn đợi lát nữa mới có thể ăn cơm,khôngbằngcôđixung quanh đâyđidạo trước? Đàn ông chúng tôi còn có chuyện phảinói."

Đó cũngkhôngphải là hô hấp mà chỉ là cảm nhận mùi máu ở trong thân thểcôấymộtlần.

côgáinày,côcũng có ấn tượng. Hôm nay người đàn ông củacôấy còn cứu mình cùng Tô Hiển.

Tô Phương cũngkhôngnóichuyện, hai người cứ giằng co như vậy nửa ngày, Nam Ca vậy mà lại ngồi xuống.

Thành ca lúc này cũng chú ý tới, Lý Tình vậy mà lại ở giữa đám congái, giờ phút nàykhôngnháy mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Sâm.

Lệ Sâm gật đầu, trong mắt tràn đầy ân cần: "Đừngđixa quá."

Loại khóa này đối với người có dị năng hệ phongthìchỉ cầnmộtlưỡi dao gió là mở được, nhưng mà Tô Phương thuộc hệ thủy nêncôbó tay hết cách.

Nhưng màkhôngđợicôta đến gần, Lệ Sâm giống như là trốn bệnh dịchnói: "Cách xa tôimộtchút." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nóixong Thành ca còn muốn vỗ bả vai Lệ Sâm nhưng lại bị ánh mắtanhtrừng trở về.

"Cũngkhôngnên để cho mọi người chờ lâu."

Chương 48: Cô thật là thơm

Lúc sau lại nghĩ, bên trong này đều là người của mình, mình còn cần phải sợ Lệ Sâm chỉ cómộtmình?

Mạt thế mớiđiquakhôngđến hai tháng mà đám người nơi nàyđãmất hết tính người rồi.

Ánh mắt Thành ca giống như là muốn ngấp nghé bảo bối của mình, làmanhhậnkhôngthểmộtphát s·ú·n·g kết liễuanhta.

thìnhìn thấy Thành ca phẩy tay, ngoài cửa liền xuấthiệnmộtđám ngườiđitới, còn làmộtđám congái.

Vì vậyanhta nhân nhượng khác thườngnói: "Bọn họkhôngnhớ lâu, cònđangbị nhốt đâu. Lát nữa hai người có thể nhìn thấy bọn họ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mộtcái thị trấnnhỏcũ rách,mộtđám điêu dân cộng thêmmộtngười lãnh đạo tự đại.anhta cũngkhôngbiết xấu hổnóiđây là căn cứ? Nam Ca,mộtcon Zombie cònkhôngthèm thừa nhận đâu!

thậtranóilà nhốt cũng chỉ làmộtcái phòng cũ rách, bên ngoài bị khóa lại.

Tay Thành ca vốn cònđangs* s**ngtrênngười haicôgáikia, nghe vậy cũng tức giận nhìn về phía Lệ Sâm: "anhcó ý gì?"

"Biết rồi."

"A, Lệ Sâm." Thành ca lại nheo mắt lại nhìn về phía Nam Ca,mộtbuổi trưakhônggặp,côgáinày giống như lại càng xinh đẹp hơn. Nghĩ đến sau này mình có đượccôgáinhư vậy, nội tâm Thành ca cómộttrận kích động."khôngbiếtrõcôgáibên cạnhanhvớianhlà quan hệ như thế nào."

khôngđợicôhỏi có phải làcônghĩ nhiều haykhông, Nam Ca cuối cùng cũng mở miệng, giọngnóicòn hơi khàn khàn: "côthậtlà thơm."

Nhữngcôgáinày đều mặc đồ rất ít, cũng cẩn thận trang điểm qua. Mười mấy tuổi đến ba mươi mấy tuổi đều có, tư sắc cònkhôngsai.

Lệ Sâm lạikhôngtrực tiếp cự tuyệt, chỉ hỏi: "anhcũng biếtrõ, nếu muốn chúng tôi ở lại các ngươisẽphải trả giá những thứ gì."

"Có cái gìkhônggiống?" Lệ Sâm hỏi lại.

"Lệ Sâm."anhnhàn nhạtnóitên mình.

Lệ Sâm ngồi ở bên cạnh Nam Ca, Thành ca pháthiệnkhôngkhí xung quanh người này đè nén, tâm tìnhkhôngtốt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48: Cô thật là thơm