Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44: Tôi sắp c·h·ế·t

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Tôi sắp c·h·ế·t


Nhưng màkhôngđợicônhả ra liền pháthiệntinh hạch trong miệng biến mất!

"Lệ Sâm... Tôi sắp c·h·ế·t..." Nam Ca khổ sởnóivớianh, đầu bị kéo xuốngthậtthấp. Bộ dạngthậtsựlà muốn có bao nhiêu đáng thươngthìcó bấy nhiêu đáng thương.

Hơn nữa...anhkhẳng địnhkhôngnhìn lầm, tia máu hồng trong mắtcôcơ bảnđãbiến mấtkhôngthấy gì nữa.hiệngiờ đôi mắtkhôngchỉ trắng đenrõràng lại còn có chút ít lóe sáng?

* cực kỳ vui mừng

côđềuđãchuẩn bị tâm lýmộtdao nàysẽkhôngtrúng sau đócôsẽbị nó xé nát người, ai biết được con Zombie này thế nhưng lại dừng lạimộtchút. Thân thể giống như là bị thứ gì đó giữ chặt lại, mà dao găm của Nam Ca cứ thế mà hung hăng đâm vào!

côthích ánh sáng long lanh của những viên tinh hạch, nó giống như hòn ngọc quý, khi để dưới ánh mặt trời trông nó óng ánh trong suốt rất đẹp mắt.

"Lệ Sâm..." Nam Ca nản lòng muốn buông bỏ: " Cơ bản là chúng ta đánhkhônglại nó..."

Đợi đến thời điểm nó xông quamộtlần nữa, Nam Ca bị tinh thần lực của nó áp chế nên chỉ có thể miễn cưỡng tránh né.

Thời điểm Lệ Sâm đưa lưng về phía Nam Ca,anhđiđược hai bước còn đưa mắt nhìn lòng bàn tay mình.

Nam Ca dần dần cảm nhận được niềm vui phối hợp cùng Lệ Sâm, tuycôkhôngbằnganhnhưng mà người đàn ông này khắp nơi đều phối hợp rất tốt vớicô.

khônglâu sau,trênsàn nhà lại có thêmmộtcái xác Zombie.hiệngiờ chỉ còn lạimộtcon lợi hại nhấtđangcùng hai người giằng co.

Nam Ca hé miệng gật đầu, mặc dùcôcũngkhôngbiết bọn họđangở yếu thế, lấy đâu ra loại tự tin như thế.

Vuốt vuốt viên tinh hạch trong chốc lát, cảm thấy rất thích,côcòn thừa dịp Lệ Sâmkhôngchú ý cho vào trong mồm cắn cắn.

Cũng may, con Zombie kiađãxông qua. Con Zombie này có hình thể rất lớn nhưng lại tương đối linh hoạt. Lúc xông lên, lúc đổi hướng,mộtchút cũngkhôngthua hai người.

Lệ Sâm lại quyết đoán gật đầu, chạy đến đem Nam Ca ôm vào trong lòng: "Đúng vậy,côgiết nó,côthậtsựlàm được!"

côgắt gao túm lấy tà áo Lệ Sâm: "Tôi thế mà đem con Zombie cấp cao g**t ch*t nha!"

Nam Ca chưa từ bỏ ý định, bỏ ramộtviên tinh hạch trong suốt cắnmộtcái, cũngkhôngcó thay đổi gì. Lấy thêmmộtviên hệ tinh thần màu trắng sữa ra... Quả nhiên là vừa để vào trong mồmsẽbiến mất!

Chỉ nghe thấy con Zombie bi thương gàomộttiếng, chỉ tuỳ tiện đong đưa cánh tay, mặt Nam Cađãbị nó cào bị thương.

Lệ Sâmkhôngkhỏi giật giật khóe miệng. Rốt cuộc là mình đối vớimộtcon Zombie buồn bã mất mát gì đây.

Khiến bọn họkhôngnghĩ tới là, lúc con Zombie kiađangcùng Lệ Sâm triền đấu say sưa lại mãnh liệt quay đầu tấn công Nam Ca!

Cường độ thân thể đám Zombie cấp cao mặc dù rất kh*ng b*, taykhôngchắc chắnkhôngthể tạo được thương tổn nào cho chúng, nhưng mà trong tay Lệ Sâm có s·ú·n·g nha. Đối mặt với viên đ·ạ·n sắt, chúng vẫn yếu hơnmộtchút.

Mặc dù Nam Cakhôngrõràng tình huống củaanhcho lắm,mộtbêncôcảnh giác nhìn con Zombie kia,mộtbên lại cùng Lệ Sâmnói: "Nếukhôngtôi xông lên ôm chặt nó, sau đóanhnổ s·ú·n·g là có thể trực tiếp đem nó g**t ch*t rồi."

Nam Ca ngẩng đầu lên,rõràng trong mắtkhôngcó nước mắt nhưng mà Lệ Sâm lại cảm thấycôđangnước mắt lưng tròng.

Đợi đến thời điểm con Zombie này ngã xuống, Nam Ca cònkhôngkịp phản ứng lại đây. Đến cùng làđãxảy ra chuyện gì vậy.

Mà tiếng gầm thét cũngkhôngduy trì được bao lâu, Lệ Sâm dùngmộtviên đ·ạ·n cuối cùng trong tay giải quyết nó.

Là Lệ Sâm trong lúc ngàn cân treo sợi tóc giơ tay kéocôlùi về saumộtbước, nếukhôngcánh tay này chắc chắnsẽbị kéo xuống.

"Viên đ·ạ·n kia cũngsẽbắn xuyên quacô." Lệ Sâm nghiêng đầu nhìn Nam Camộtcái, trong mắtanhcó rất nhiều thứ Nam Ca xemkhônghiểu.

Mà khiến Nam Cakhôngcam lòng là con Zombie này thông minh hơncô, bởi vìcôkhôngcó nghĩ tới cách đánh này! Đối mặt với tốc độ nhanh như vậy,côcùng Lệ Sâm lại ở hai hướng khác nhau.hiệngiờcôđãkhôngcòn ôm hy vọng Lệ Sâmsẽđến cứu mình như lúc nãy nữa.

Lệ Sâmđichuyển vật tư, Nam Ca giống như là tìm bảo vật đem tinh hạch của mỗimộtcon Zombie đều đào ra sạch.

Nam Ca rất ít khi nghe được từ trong miệng Lệ Sâm giọngnóihưng phấn như thế, liên lụy khiếncôtâm hoa nộ phóng*.

Vài con Zombie hệ tinh thần này rất lợi hại, chỉ cần hơi chútkhôngchú ýsẽcó thể bị thao túng nhân tinh thần. Nhưng mà Nam Cađãthoát khỏi khống chế tinh thầnmộtlần, thậm chícôcòn thử phản lại khống chế chúng.

Thân thểcôvốnnhỏ. Co rụt lại như thếkhôngkhỏi làm cho người ta sinh lòng thương tiếc.

Nam Ca mãnh liệt trợn to mắt, ởtrênngười cẩn thận tìm tìm.khôngcó!

Con Zombie kiađãtriệt để phẫn nộ đương nhiênkhôngcó lòng tốt như vậy, cho Lệ Sâm cùng Nam Ca ở dưới mí mắt nó tán gẫu chuyện nhà. Gào thétmộttiếng, miệng nó dài ra to như chậu máu, từtrêntrần nhà mạnh mẽ nhảy xuống đất. Hai tay cong lên thẳng tắp hướng tới chỗ hai người chộp tới.

Nam Ca mặc dù vẫn luôn đánh kiểu đầu thừa đuôi thẹo những vẫn có thể ít nhiều tạo thành chút vết thương cho con Zombie kia.

Hơn nữa còn có vài viên tinh hạch có màu sắc khác biệt, giống như màu trắng sữa của vài viên tinh hạch hệ tinh thần hệ này.

hiệntạicôchỉ nghĩ đến ra khỏi trấn chạy hai vòng,đihỏimộtchút mấy con Zombie khác, nhìn thấykhông?côyếu như thế vậy mà có thể đemmộtcon Zombie chuẩn bị tiến hóa thành cấp bốn g**t ch*t!

"Ha ha ha..." Nam Ca toét miệng nở nụ cười, cònkhôngngừng giậm chân,thậtsựlà quá vui mừng mà: "Lệ Sâm,anhnhìn thấykhông!"

Bị Lệ Sâm ôm vào trong ngực,côcũngkhônghề bài xích.

Vì vậy Nam Ca liền vung con dao trong tay lên, nhắm tới cái cổ con Zombie kia mà cắt!

Giữa hai cái **, mỗi bên đều chỉ còn thừa lạimộtviên đ·ạ·n, làm thế nào dùng hai khẩu s·ú·n·g này giải quyết con Zombie, đây chính là vấn đề.

Vì vậycôhơi lạc lõngnóivới Lệ Sâm: "Tôi... chắc là lại muốn kéo chânanhrồi, hay làanhđể cho tôi đứng ở góc tường trướcđi, nếukhôngchờ nó lại xông đến tôisẽliên lụyanh."

côkhôngnhìn Lệ Sâm,thậtra là lo lắnganhnhìn racôđangngại ngùng: "Kia... Vậyanhcòn chờ cái gì nha... Chúng ta cũngđãđem Zombie trong này g·i·ế·t sạch, nhanh chuyển vật tưđithôi."

"Nam Ca!" Lệ Sâm mãnh liệt nhào tới chỗcô, Nam Ca bịanhgọimộtcái giật cả mình. Biếtrõkhoảng cách mình với con Zombie rất gần,côra tay cũng chưa chắc có thể thành công.

Có thểcônên thửmộtlần!

Mặc dù tay Nam Cakhôngcảm nhận được đau đớn, nhưng mà cơ thể đặc biệt mệt mỏi, con Zombie kia nếu lại phát động tấn công tiếpthìcôcũngkhôngcòn sức lực ngăn cản nữa rồi.

Bây giờ Lệ Sâm cùng Nam Cađãbồi dưỡng đượcsựăn ý, dùkhôngcó trao đổi cũng biết hướng tới hai hướng khác nhau né tránh. Rất nhanh bọn họ đem con Zombie bao vây lại.

côquay đầu lại,trênngười còn dính đầy máu đen nhìn Lệ Sâm, ánh mắt cũngđãdại ra: "Tôi... Tôi g·i·ế·t nó?"

Trong nháy mắt Nam Ca bắt đầu hoảng hốt. Ai bảo cái miệngcôthèm ăn,hiệngiờ tốt rồi, ăn phải vật kia! Ai biết có tác dụng phụ gìkhông!

"Taokhôngsợ bọn mày đâu!" Yên tâm đem sau lưng giao cho Lệ Sâm, Nam Ca cảm nhận được tàn ảnh của Zombie cấp ba kia xông đến nhưngcôkhôngđịnh lui bước.

Động tác củaanhkhônghề thừa thãi tốn sức. Các đánh vừa nhanh vừa chuẩn lại ngoan độc, quả thực là mỗi lần tung đòn đều hạ được đối thủkhônghề lãng phí chút sức lực nào.

Lúc này tâm tình Nam Cađangrất tốt.anhgọi mình là tiểu câm điếc,côcũngkhôngtức giận chỉ là bộ dáng mũi đều sắp vểnh trời.

Chínhcôcũng xác định được, về mặt tinh thầncôkhôngthể khống chế nó!

Nam Ca nắmthậtchặt con dao trong tay cùng Lệ Sâmnói: "Còn dư lạimộtcái con cuối cùng nhưng mà tôi cảm giác được nó còn khó đối phó hơn cả mấy con kia cộng lại."

Lệ Sâm rất nhanh đóng gói xong vật tư, chờanhchuyển hếtmộtchuyến cuối cùng, pháthiệnNam Cađangđáng thương ngồi chồm hổmtrênmặt đất.

Nam Ca cũngkhôngmuốnđikhuân đồ, đào tinh hạch là việc rất thoải mái,côlập tức đồng ý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"khôngđược." Lệ Sâm lạnh như băng cự tuyệt, ngữ điệu chém đinh chặt sắt.

"Đúng, tôi nhìn thấy rồi. Tiểu câm điếc,côthậtlợi hại." Lệ Sâm tán dươngcô, ánh mắt cũng rất dịu dàng.

Bình thường Zombie cơ bản đềukhôngcó tinh hạch, nếu cóthìcũng rấtnhỏ. Nhưng vài con Zombie biến dị hệ tinh thần kia, ngược lại mỗi con đều có tinh hạch.

Dùcôđãdùng hết sức để tránh nhưng cánh tay vẫn bị móng nhọn của nó cào bị thương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lệ Sâmkhônglên tiếng, chỉ lặng lẽ kiểm tramộtchút số lượng đ·ạ·n của mình.

sựtìnhkhôngnên phát triển như thế nha. Dựa vào tốc độ của nó và nhát đao vừa nãy củacô, nó nên dễ dàng né tránh nha!

Nam Ca thử dùng tinh thần khống chế nó, kết quả thiếu chút nữa bị nó cắn trả.côcắn răngthậtchặt, con Zombie này sắp tiến hóa thành cấp bốn!

Từ trước đến giờ vẻ mặt Lệ Sâm chưa bao giờ dịu dàng như thế, thậm chíanhcòn nhéo nhéo mặt Nam Ca: "côcứ đứng ở bên cạnh tôi, chờ nó lại đến tấn công, chúng ta nhất định có thể g**t ch*t nó." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lệ Sâm "Ừm"mộttiếng, từ từ buông Nam Ca ra, xoay người rờiđi: "côđem toàn bộ tinh hạch của bọn chúng đào ra hếtđi."

Bọn họ cómộtcái túi chuyên môn thu thập tinh hạch, Nam Ca đem vài cái tinh hạch đào lên, viênnhỏcũngkhôngmuốn buông tha.

Vốn tưởng rằng Lệ Sâmsẽmắng mình nhát gan, ai biết làanhchỉ mây trôi nước chảy cười cười: "Mấu chốt là bây giờ chúng tađãbị nó để mắt tớ, tạm thời chạykhôngđược."

Nam Cathậtsựkhôngdám tin vào hai mắt của mình, bây giờ Zombie đều thông minh như thế sao? Vậy mà còn hiểu được cách đánh lừa kẻ địch. Cái con Zombie này từtrêntrần nhà nhảy xuống đất nhanh nhưmộtcái nháy mắt!

Con mắt Nam Ca cũng bịsựkhát máu tàn bạo chiếm giữ, từ trước đến giờcôkhônghề nghĩ tới bản thân mình lại làmộtcon Zombie thích chém g·i·ế·t, có lẽ đây chính là bản tínhthậtsựcủacô?

Bởi vìcôphản kháng, những con Zombie hệ tinh thần đều đemsựchú ý chuyển đến ngườicô. Cho nên thời điểm chúng công kích Nam Ca lại khiến Lệ Sâm dễ dàng chui vào chỗ trống tấn công chúng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khoảnh khắc cùng nhau chiến đấu Nam Ca mới pháthiệnthực lực của người đàn ông này giỏi đến cỡ nào.

Chủ lực vẫn là Lệ Sâm, Nam Ca nhìn thấyanhra từng chiêu tàn nhẫn, nhắm vào đầu với cổ Zombie, nhưng tốc độ của nó rất nhanh lại có dị năng hệ tinh thần. Mấy lần đềukhôngcho Lệ Sâm cơ hội đánh trúng.

khôngđợi Nam Ca tiếp tụcnóigì,anhlo lắng mìnhsẽbị đồ ngốc kia chọc cho tức c·h·ế·t.

Lúc phải buông Nam Ca ra, trong nháy mắtanhđãkhôngbỏ được.

Trời ơi, Từ lúc nàocôthay đổi trở nên lợi hại như thế nha!

Nam Ca có chút kinh ngạc, biện phápcôđề rarõràng chính là biện pháp bớt việc tiện lợi nhất nha, vậy màanhlạikhôngđồng ý? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa nãy để cứucô, Lệ Sâmđãdùng mấtmộtphát s·ú·n·g. Nam Ca nhìn sắc mặtanhcũng biếtrõtình huống của bọn họ rất bất lợi.

Ngược lại, Nam Ca vô tình cười cười: "khôngsao, dù sao tôi cũngkhôngcó cảm nhận được đau đớn, chỉ cầnkhôngbắn vỡ đầusẽkhôngphải c·h·ế·t."côcòn có tâm trạngnóiđùa: "nóiđến đây, cũngkhônglà lần đầu tiên tôi bịanhbắn nha."

Tại sao lại như vậy chứ?côchỉ cắnmộtcái thôi mà!

Chương 44: Tôi sắp c·h·ế·t

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Tôi sắp c·h·ế·t