Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40: Nước uống máu tươi
A... Hình nhưcômuốn uốngmộtchút máu nha, nếu có thể tìm đượcmộtchút máu thôi cũng quá tuyệt vời rồi.
Đợi đến lúcthậtsựmộtchút máu cũng hết, Nam Ca mới nịnh nọt hỏi Lệ Sâm: "anhLệ, còn cókhông?"
"Đồ uống?" Nam Ca nuốtmộtngụm nước bọt duỗi tay ra định cầm lấy, ai biết Lệ Sâm chợt giơ tay lên.
Nam Ca mè nheoanhmộtlát thấyanhthậtsựkhôngcho mình uống nữa, lúc này mới rầu rĩ ngồi dưới đất, quay đầu hỏi Lệ Sâm: "anhlàm như thế nào lừa được nhiều máu tươi như thế nha? Có người có dị năng máu sao?")))))
Nam Ca cảm giáchiệntại tâm trạng mìnhthậtsựkhôngtốt. Sau xe Lệ Sâm có rất nhiều thứ đem ra ngoài cũng có thể tạo thành cảnh người người tranh mua, tuyệt đối tất cả đều là bảo vật vô giá.
Lệ Sâm cùng Nam Ca cứu bọn họ, bọn họ đương nhiênsẽcảm thấy hai người kia là người đáng tin cậy, vì vậy sau khoảng thời gian khiếp sợ ngắn ngủi, bọn họ lập tức an ủi Lệ Sâm.
"Đúng nha..." Nam Ca khô khốc cười cười: "Ha ha ha tại sao tôi phảiđinhà vệ sinh đây? Khẳng định là tôi nhớ sai..."
"Còn gì nữa?" Lệ Sâm rất là hài lòng bộ dạng củacôhiệngiờ.
"Lệ Sâm..."cônghiêng đầu khiếp sợ nhìnanh,thậtsựkhônghiểu mục đích củaanhlà gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Về sau đưa cho Nam Ca làm "Đồ uống", đúng là máu lấy được từ kia ngôi làngnhỏkia.
Nhưng mà cái hòm kia quá chắc chắn,côlàm như thế nào cũnkhôngmở ra được,thậtsựlà sốt ruột muốn c·h·ế·t.
Vì vậycôchỉ có thể duỗi dài cánh tay, nhảy lên hai cái. Lập tức có chút chán nản nhìn Lệ Sâm: "Về sau tôisẽkhôngchạy loạn."
"Sau đó nữa?" Lệ Sâm rất hài lòng, hy vọngcônóitiếp.
Lệ Sâmkhôngbiến sắc nhìncôuống xong, cả người Zombie giống như thần thái cũng thay đổi sáng láng hẳn lên.
"Về sau tôi chắc chắnsẽnghe lời!" Nam Canóira lời mà chính mình cònkhôngtin, nhưng màcôcòn cực kỳ nghiêm trang: "Hơn nữa tập luyệnthậttốt về sau giúpanhgiết Zombie!thậtmà!"
Nam Ca đành phải đeo bám dai dẳng: "anhLệ Sâm,anhcho emmộtít nữađi, em chưa uống đủ mà." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nên biết là trong xe rất tối,anhthình lình ngồi dậy như thếthậtsựlà rất dọa người, nếuanhmà có mái tóc dàisẽkhiến cho người ta tưởng là trinh tử xuấthiện. ( hình như trinh tử là con ma nổi tiếng trong truyện ma bên TQ)
thậtvất vả chờ Lệ Sâm lại ngủ say, Nam Ca lúc này mới chậm rì đứng lên, con mắt màu xanh lá cây ở trong đêm tối băn khoăn, sau khi tìm được cái lồng ấp kiacôcực kỳ cẩn thận rút ra.
nóixongcôchỉ có thểmộtlần nữa bò về, đàng hoàng nằm lại bên cạnh Lệ Sâm.
Tiểu Zombie này, dại dột đến nỗi khiếnanhkhôngbỏ được luôn muốn lừacô.
Thị trấnnhỏở phía xa lẳng lặng đứng im, nếu màkhôngcó tận thế chắc hẳn bên trong cũngsẽrất náo nhiệt.
Mã Viễn cũng vỗ vỗ lồng ngực mình: "Lúc tôi cònnhỏcòn thích ăn thịt tươi, bây giờ thích máu tươi cũngkhôngcó gì!nóikhôngchừngcôấy uống nhiều máu tươi dần dần thân thể lại tốt lên ấy chứ! Mạng của tôi đều là hai người cứu, hai người cứ lấy máu tôi đem theo!"
Người bình thường cho dù thân thể khỏe mạnh, sau khi rút máu cũngsẽmệt mỏi cần tẩm bổ, bây giờ họ còn thiếu vật tư. Lệ Sâm chỉ lấy tượng trưngmộttí máu là được.
Dưới đáy lòng cười hắc hắc,côbắt đầu mở cái hòm.
"Tiểu câm điếc, chẳng lẽcôkhôngđịnh bày tỏ gì sao?" Lệ Sâm cao khoảng chừng 1m9, Nam Ca coi như là thời điểm chưa biến thành Zombie cũng mới 1m65, bây giờ thân thể lại còn hơi co rút lại, càng là vớikhôngtới.
Lệ Sâmkhôngthểnóichắc rằng, dọc theo con đường nàyanhđều dựa vào phương pháp này để nuôi sống Nam Ca, nhưng tối thiểu nhất khianhmangcôtheothìnhất địnhsẽkhôngđể chocôbị đói bụng.
Tiểu Địch mặc dùkhônghiểu mọi ngườinóicái gì, nhưng trong người cũng cómộtnam tử hán nhonhỏ, bé cũngkhôngcam chịu yếu thế bi bô mà tỏ vẻ: "Con cũng cho! Lấy của conđi!"
Lệ Sâm nhíu nhíu mày: "côlà Zombie, cần cái gì mà nhà vệ sinh."
Nam Ca vừa nghe lờinóinày lập tức đem cái rương trả về, lắp bắpnói: "Tôi... Tôi muốnđivệ sinh."
"Chao ôi! Lệ caanhđừng như vậy!" Mọi người ba chân bốn cẳng mà đem Lệ Sâm đỡ dậy, ai cũng đềukhôngquan tâmnói: "Cái khác chúng tôikhôngcó, nhưngmộtthân máu này vẫn đủ!"
"Giải quyết?" Người Nam Ca có chút lạnh,côkhôngkhỏi sờ sờ lên cổ.
anhđưa cho thônnhỏnhiều vật tư như vậy, sớm muộn gì bản thân cũngkhôngđủ dùng, còn cần chuẩn bị nhiềumộtchút.
Nam Ca ấp úng: "A,anhnhanh ngủđi, ngày mai còn muốn vào trong thị trấn tìm vật tư mà."
Lệ Sâmđangđeo bao tay, vốn bao tay có thiết kế rất giản dị lại bị tayanhkhiến cho nó trở nên cực kỳ gợi cảm, nhất là màu đen của cái bao tay kết hợp với màu đỏ máu tươi của túi máu tăng thêm vẻ hấp dẫn.
Đoạn thời gian trước được khai mặn khiếncôcó chút khống chếkhôngđược cơn thèm, nhắm mắt lại cũng có thể ngửi thấy được hương thơm máu thịttrênngười Lệ Sâm.
Lệ Sâm ômcô,côcũngkhôngtừ chối. Trong đêm tối,cônhắm mắt lại cho nên cũngkhôngthấy được khóe miệng Lệ Sâm cong lên cười cười.
Con người vốn chính là loài động vật cảm tính, rất nhiều người cùi chỏ đều hướng vào trong, ranh giới cuối cùng của họ cũng bởi vì người khác mà luôn biến hóa.
Thời điểm Nam Ca cònđangở trong tình trạng thất lạc, Lệ Sâmđãkhoác áo ngồi dậy.
Lệ Sâm nhìncôsốt ruột đến nỗi sắp nhảy dựng lên, ha ha cườimộttiếng đem túi máu thả vào trong taycô.
Trương Vĩ là người mở miệng trước: "Con người có thể còn sốngđãrất,khôngphải chỉ là máu tươi thôi sao, phí sức chút đềusẽtìm được, bây giờ thế nàyđi, tôi cho hai người túi máu, hai người mang theotrênđường."
A! Hương vịthậtsựrất tuyệt vời! Cảm giácthậtgiống uống đồ uống nha! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếuanhđãvì mình trả giá nhiều như thế, Nam Ca cũng hiểu được phải báo đáp lại,cônghĩ chờ sau khi vào thị trấn mìnhsẽkhôngchơi bời lêu lổng nữa.
Lệ Sâm rất nhanhđãchìm vào giấc ngủ, Nam Ca nghe hô hấp củaanhdần dần thong thả,côlén lút giống như là trộm chuẩn bị đứng lên.
Ánh nắng chạng vạng rất là đẹp, sương mù mịt mờ chân trời dường như đều bị nhuộm đỏ, từng vầng sáng màu đỏ từ đằng xa dần dần lan tràn đến gần.
Nam Ca trong lòng còn có tính toán riêng.côbiếtrõcái lồng ấp kia chắc chắn đựng thứ mình muốn, đợi đến khi Lệ Sâm ngủ say... Hắc hắc hắc.
"Chưa uống đủ cũngkhôngcó." Lệ Sâmđilên xe thu xếp đồ đạc, còn đem cái lồng ấp buổi sáng vừa đưa vào cất kỹ.
Còn cuối cùng sau này là g·i·ế·t người hay vẫn là g·i·ế·t Zombiehiệntại vẫnkhôngbiết được.
Chờ sau khi m*t xongcôcòn dùng cái móng tay bén nhọn duy nhất đem túi máu mở ra, l**m sạchsẽmặt trong túi. Rất giống mấy người trăm năm chưa được ăn cơm.
"Nam Ca sau khi trải qua tận thế bị nhiễmmộtloại virus. Chúng tôi quan sát rất lâu, virus này đối với thân thể con ngườikhôngcó hại nhưngsẽlàm chocôấy khao khát máu tươi. Lúccôphát bệnh có chút kh*ng b*, cho nên bình thường đềukhônghay xuống xe."
Lệ Sâm biếtrõcôhiểu sai ý, nhưng mà cũngkhôngphủ nhận. Tiểu Zombie này nhát gan cực kỳ,anhphải hù dọacônhiềumộtchút,cômớikhôngdám làm loạn.
Ai biết Lệ Sâm trong lúc nửa mê nửa tỉnh vậy mà còn ôm lấycô, nếu mà trái tim Nam Ca còn nhảy được, chắcđãbịanhdọa cho ngừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trongkhôngkhí còn có thoang thoảng mùi khói thuốc s·ú·n·g cùng hương vị thịt thối. Sau khi xuống xe, giầy dẫm lên mặt đất khiến bùn đất bắn lên phát ra tiếng vang.
Nam Ca đứngmộtlát trong người có chút rục rịch.
"Tiểu câm điếc, khuya rồicôkhôngngủ lạiđanglàm cái gì đây?"
Nam Ca tiếp tục nghĩ nghĩ, bộ dạng nhưđãvắt hết óc: "Về sau tôi cũngsẽkhôngđộng tay động chân vớianh,khôngnghịch đồ củaanh,khôngmắnganhnữa."
Đương nhiên,côphải học được cách khống chế d*c v*ng của mình, nếu mà nhìn thấy ngườicôliền muốnđilên cắn, Lệ Sâm chắc chắnkhôngcho phép.
Ấn tượng của Trương Vĩ đối với Lệ Sâm cũng thay đổi. Bạngáiở tận thế lại nhiễm loại bệnh lạ nàyanhcòn có thể mãi mãikhôngrời, tình cảm này sâu cỡ nào nha!
Bóng lưng cao lớn của Lệ Sâm đem bầu trời chia làm hai nửa, ánh mắtanhvẫn nhàn nhạt như cũ, nhưng mà giọngnóilúcnóichuyện lại dịu dàngkhôngít: "Chocôđồ uống."
côxác định chắc chắn đây là túi truyền máu trong truyền thuyết. Ở trong đó còn có màu đỏ tươi...
rõràngđãuống đến thấy đáy màcôcòn tiếc nuốikhôngngừng m*t lấy, bộ dạng như rất sợ rơi phí mấtmộtgiọt máu.
Nam Ca nhìn chằm chằm cái kia lồng ấp kia, xác định sáng nay mình ngửi thấy được hương vị kia chắc chắn chính là máu tươi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Saoanhlạikhôngđưa cho tôi!" Bây giờ Nam Ca cơ bản còn chẳng quan tâm Lệ Sâm lấy túi máu tươi này từ đâu ra,côchỉ rất rất muốn uống thôi ngao ngao ngao!
Chương 40: Nước uống máu tươi
Động tác Lệ Sâmkhôngthay đổi, còn dặn dò Nam Ca: "Về sau chỉ cầncôngoan ngoãn nghe lời tôi, máu tươi tôi có thể giúpcôtìm nhưng nếu làcôkhôngnghe lời, tôisẽgiải quyếtcô."
côđitheo Lệ Sâm lâu như thế còn cho là bọn họ còn có chút tình cảm cách mạng, kết quả là cái gì cũngkhôngphải!
Lệ Sâm cảm kích nhìn bọn họ, đứng lên cúi người chào, bảo trì tư thếkhôngđộng đậy chân thànhnói: "thậtsựlà cảm ơn mọi người!"
Nhưng mà những thứ đó từ trước đến giờanhđềukhôngkhóa, bây giờ lại đem vài túi máu tươi khóa vào? Có cần phải lừa Zombie nhhư thế haykhông!
GiọngnóiLệ Sâm đau khổ: "côấy là bạngáicủa tôi, bất kể như thế nào tôi cũngkhôngthể đưa chocôấymộtngười để hút máu được, cácanhlà người đáng giá phó thác, cho nên tôi mới kể việc này cho cácanh."
Lệ Sâm còn hít hà, mơ mơ màng màngnói: " Mùi thịt thốitrênngườicôhình như là hết rồi."
Mã Viễn ngoan độc với bản thân, khi đó còn muốn trực tiếp lấy 1000CC, Lệ Sâm vội vàng ngăn cậu lại.
Ban đêm rất nhanh đến, hôm nay Lệ Sâm cùng Nam Ca đềukhôngđịnh tiến vào thị trấn, kiểm tramộtlần cuối cùng tình huống xung quanh xe xong, Lệ Sâm liền khóa cửa xe lại, chuẩn bị cùng Nam Ca nghỉ ngơi.
Nam Ca pháthiệnLệ Sâm còn rất quan tâm đem ống truyền gắn vào túi máu, thời điểmcômở ra lập tức đemmộtđầu ống đặt ở trong miệng mình, hung hăng hútmộthơi.
Lăn qua lộn lại nhìnmộtlát mới biết được, hóa ra mở này cái hòm này còn cần vân tay!
Lệ Sâm nhíu mày, năng lực học tập của tiểu Zombie còn rất mạnh nha,mộttúi máu tươi khiến xưng hô đều thay đổi.
"Hôm nay chỉ có bấy nhiêu thôi,khôngcó." Mặc dùcôgọi mìnhmộttiếnganh, nhưng mà Lệ Sâm cũngkhôngmềm lòng vớicô.
Nhìn quen quá nhiều người ngươi lừa ta gạt, bỏ đá xuống giếng. Nam Ca cùng Lệ Sâm đềukhôngdám xem thường. Ởmộtchỗ cách thị trấn rất xa hai ngườiđãdừng xe xuống.
Nàng rất là nghi ngờ, Lệ Sâm làm thế nào tìm được túi máu tươi? Người trong thônkhôngpháthiệnsao?
Lúc tối, Lệ Sâm liền lấy dụng cụ ra cho họ, nghenóiTiểu Địch còn đem tay mình cứamộtnhát, hướng vào trong túinhỏvài giọt máu đây.
Lệ Sâm nhớ đến tối ngày hôm qua, saumộtphen Trương Vĩnóivớianh,anhxác thựcnóiramộtcâu chuyện nửathậtnửa giả.
côcònđangnghĩ ngợithìpháthiệnngười bên cạnh giơ trước mặtcômộtcái túi. Nam Ca cúi đầu nhìn kỹ, con mắt liền mãnh liệt sáng lên!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.