Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 164: Biểu lộ tâm ý rõ ràng
"Học trưởng ưu tú như vậy, emkhôngbiết làanhsẽthích em... Em cũngkhôngphải là người có dị năng..." Phần tình cảm này để chocôquá quý trọng, trong khoảng thời gian ngắn nàycôthậtsựkhôngthể tin được.
Vốn chỉ là muốn thử hệ thống thôi, ai biết lại nhìn thấymộtngườikhôngthể tưởng được ởtrênmàn hình!
Tần Mộ Yên chỉ ngây ngốc gật đầu, Lệ Ngạn nhịnkhôngđược bật cười.
nóiđến Bắc Hải của Hoa Hạ,mộtđịa phương khiến mọi người ngẫm đếnđãcảm thấy kh*ng b* như vậy. Người trợ thủ giờ phút này thế nhưngnóihoạt động giải quyết của căn cứ đóđãtiến hành đến giai đoạn kết thúc!
Hít sâumộthơi, Lệ Ngạn ở trong lòng liên tục tựnóivới mình,khôngthể sốt ruột, phải từ từ giải thích. Nhưng mà vừa nhìn thấy Tần Mộ Yên, cậu vẫn nhanh chóng truy vấn: "Chẳng lẽ emkhôngbiết người ở phía ngoàiđãsớm xem chúng ta thànhmộtđôi? Tối hôm qua dì Thẩm cũng ở đây, dì ấy nếu màkhôngđồng ýthìemsẽcùnganhởmộtphòng sao?"
"Coi như làanhtađãchết, thứ đó cũngkhôngthể biến mất được. Tiếp tục điều tra." Athur bởi vì trước tận thế có mạng lưới tình báo, đại khái hiểurõthứ trong tay biệt hiệu D là cái gì,anhta nhất định phải lấy được thứ đó mới được.
Hoa hạ có diện tích lãnh thổ bát ngát, điểm nàykhôngthể nghi ngờ. Bắc Hải ở trước tận thế lại là đô thị đệ nhất, rất đông nhân khẩu cho nên đối phương dạng này, muốn giải quyếtthìrất khó khăn.
Thẩm Cầm Nhã hài lòng nhìn Lệ Ngạn, cómộtthanh niên tốt đến thế, bà cảm giác bản thân qua vài năm nữa là có thể về hưu rồi.
"rõ!"
Nhưng... Tài nguyên tại tận thế rất thiếu thốn, cậu muốn sưu tầm được nhiều đồ như vậy cũng cần thời gian rất lâu. Cho nên sau đó, khi giải quyết nhiệm vụ Lệ Ngạn vẫn luôn xông lên trước. Cậu làmộtngười thức tỉnh dị năng đợt sau nhưng tiến bộthậtsựrất nhanh.
Ánh mắt Athur nóng rực,anhta nhớ tới loại thuốc trước kiaanhta khiến người ta mang từ Hoa Hạ về.nóiđến đây, thuốc kia quả thực là đồ tốt. Thế nhưng có thể để cho người bình thường thức tỉnh thành người có dị năng, chỉ là thuốc mà bọn họ pha trộn cho cân đốikhôngcó hiệu qủa tốt như thuốc mang về từ Hoa Hạ. Cũng mayđãhơnmộtnăm, số lượng người có dị năng trong đội ngũ cũng thay đổi khổng lồ hơn.
Nước ngoài,mộtngười đàn ông tóc vàng mắt xanh ngồi ở trong phòng làm việc rộng rãi, nghe trợ thủ báo cáo các hành động và tiến trình trong căn cứ.
Lệ Ngạn đứng nghiêm, hắng giọng đáp ứng: "Vâng ạ!"
"Tình cảm cảm của con người là luôn thay đổi." Lệ Ngạn đưa mắt nhìn đôi mắtcô, để chocôcảm giác được tâm ý của mình. Kiên định như thế, chắc chắn như thế: "Nếu như tận thếkhôngđến, có lẽ sau khi kết thúc trao đổi sinhanhsẽtrở lại thượng kinh. Mà em ở trong trí nhớ củaanhchỉ làmộtemgáikhóa dưới nhu thuận...Tận thế đến, phát sinh nhiều chuyện như vậy. Tim củaanhcũngkhôngphải làm từ tảng đá, động tâm với em lẽ nào rất khó hiểu?"
Hơn nữa,mộtnăm trước, tài nguyên các nơi cũngkhôngthiếu thốn giống như bây giờ.hiệngiờ coi như là quốc gia M, cũngđãlà trứng chọi đá.
côấy với Thẩm Cầm Nhã là người thân, sao có thểkhôngtiếc nuối buông bỏ nhau chứ. Quả nhiên, Tần Mộ Yên cùng Thẩm Cầm Nhã ở trong phòngnóichuyện rất lâu, mãi cho đến trời tốicôấy mớiđira. Lệ Ngạn nhìn thấy mắtcôlại sưng,khôngkhỏi bắt đầu đau lòng.
Chương 164: Biểu lộ tâm ý rõ ràng
Thí nghiệm của Diệp Thiệu tiến triển càng ngày càng thuận lợi, nhưng vẫn còn có chút người, mặc kệ tiêm vào bao nhiêu lần thuốc vẫnkhôngcó biện pháp thức tỉnh dị năng.
Mà sau tận thế, tổ chức kh*ng b* củaanhta cũng trở thành tướng tài đắc lực.hiệngiờ Athur được người khác tôn trọng cùng kính sợ, có thể quang minh chính đại hoạt động. Chuyện này tại lúc trước khi tận thế xảy ra, muốn nghĩ cũngkhôngdám nghĩ.
"Chuyện của các con, tiểu Khói ở trong phòngđãnóivới ta, ta tin tưởng ánh mắt con bé."nóixong, Thẩm Cầm Nhã còn vỗ vỗ bả vai Lệ Ngạn, giống như là hoàn thành chuyện gì đó rất quan trọng: "Từ nay về sau, tiểu Khói liền giao cho con rồi."
Athur đứng lên,đitừng vòngtrênmặt đất: "Cậuđigiám thị tình huống phóng vệ tinh, có biến cố gì lập tức tới hồi báo."
Làmrõtâm ý xong, hình thức chung đụng của hai người cuối cùng cũng khác trước kia. Lệ Ngạn ở xế chiều hôm đó còn mang Tần Mộ Yênđigặp Thẩm Cầm Nhã. Hơn nữa còn để cho hai mẹ conkhônggian đơn độcnóichuyện. Lệ Ngạn biếtrõTần Mộ Yên rất hiểu chuyện, cho nên cũngkhôngcó dặn dòcôấy cái gì.
Tần Mộ Yên rúc vào bên cạnh Lệ Ngạn, mặt mày như vẽ.
Trợ thủ thấy Athurkhôngnóilời nào, cứ tiếp tục báo cáo: "Hơn nữa phương diện thuốc của họ,hiệngiờ tỷ lệ k*ch th*ch thuốc đem lại thành côngđãlà 99%..."
...
Athur mạnh mẽ trợn to hai mắt, thân thể cũng thoát khỏi trạng thái lười biếng, ngồi thẳngtrênghế: "Cậu lập lại lần nữa? Bắc Hảiđãtiến hành giai đoạn kết thúc sao?"
Tần Mộ Yên che cái miệngnhỏnhắn lại, con mắt trượt tròn trông càng giốngmộtcon thỏnhỏbị chấn kinh: "Học trưởng...anhsao lại... Đâykhôngđúng..."
Giờ phút này, thời gian Lệ Sâm cùng Nam Ca kết hônđãquamộtnăm.đãhơnmộtnăm,anhta cũng liên tục hướng ra phía ngoài khuếch trương bản đồ của chính mình.
Chờ sau khi trợ thủ rời khỏi đây,anhta liền ở trong phòng lo lắng chờ tin tức vệ tinh phóng lênkhôngtrung. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trợ thủ đem máy tính bày ratrênbàn, lưu loát mở máy. Đợi đến khi máy móc vận chuyển, ở phíatrênnhanh chóng đánh hai cái liềnhiệnra trực tiếp tình huống căn cứ Thượng Kinh phóng vệ tinh.
Nhất là vào nửa năm trước, toàn bộ thực vậttrênđịa cầu cũng bắt đầu biến dị. Trước kia nhân loại chỉ cần đề phòng Zombie cùng động vật biến dị,hiệngiờ ở ven đường tùy tiệnmộtcây cỏnhỏcũng có khả năng ngậm độc tính. Chuyện này khiến hành động giải quyết Zombie của các quốc gia thay đổi trở nên cực kỳ gian nan.
Phản ứng thứ hai là: Xem ra căn cứ chúng ta lại muốn nghênh đón hôn lễ thứ hai rồi.
"Có cái gìkhôngđúng hả?" Lệ Ngạn nghiêm túcnóivới Tần Mộ Yên: "Mặc dùanhkhôngcó cha mẹ,anhtrai duy nhất cũng rất ít ở bên cạnhanhnhưng màanhấyđãgiáo d·ụ·c qua.khôngthể lấy tình cảm ra chơi đùa. Nếu nhưkhôngphải là bởi vì thích em, saoanhcó thể quan tâm chăm sóc em như vậy?"
Tần Mộ Yên làm sao có thểkhôngmuốn!côchờ đợi ngày này,đãchờthậtlâuthậtlâu lắm rồi! Vì vậycômạnh mẽ đụng ngã Lệ Ngạn, nước mắt cũng rơi ởtrênáo sơmi củaanh, khiến da thịtanhcảm nhận được những giọt nước nóng rực kia: "Em nguyện ý! Nguyện ý mà!"
Mặt trợ thủ lộ vẻ khổ sở: "Vẫnkhôngcó tin tức. Trưởng quan,anhta có phảiđãchết haykhông..."
Các quốc gia thựcsựhy vọng có thể tìm kiếm nguồn năng lượng mới, đến duy trì sinh mệnh nhân loại.
Thời gian trôi qua từng giây,anhta cảm thấy dị thường gian nan.thậtvất vả hai giờ sau trợ thủ mới gõ cửa, còn mang tớimộtcái máy tính: "Trưởng quan, quá tốt rồi! Vệ tinh phóng ra thành công! Đường dây của căn cứ chúng ta vẫn luôn hoàn hảo, có thể tìm tòi tín hiệu vệ tinh!"
Diệp Thiệu cùng Tần Mộ Yên làmộtngười trong số đó. Tuy nhiên hai ngườihiệntạiđãxemnhẹnó rồi, chênh lệch trong lòng cũngkhôngphải là rất lớn.
Vệ tinh! Athur nghe được hai chữ này, quả thực cũng muốn vui mừng ch** n**c mắt.
"A?" Tần Mộ Yên còn duy trì trạng thái đại não chưa load kịp. Vì sao lời Lệ Ngạnnói,côấymộtcâu cũngkhôngngherõchứ? Lúc này màcôcòn đần độn giải thích: "Người ngoài có phảiđãhiểu lầm cái gìkhông..."
Cuối cùng cũngkhôngcần dùng trạm radio đến tiến hành truyền bá tin tức, cuối cùng cũngkhôngcần chụp cái điện báo phiền lòng kia! Nếu như có vệ tinh, bọn họ có thể tiến hành trò chuyện cùng video!
khôngkiêukhôngnịnh nhìn về phía Thẩm Cầm Nhã, Lệ Ngạn nghiêm túc: "Dì Thẩm, cháu đối với tiểu Khói làthậtlòng, xin dì đồng ý cho chúng cháu ở cùngmộtchỗ. Về sau cháu nhất địnhsẽchiếu cố tiểu Khóithậttốt."
"khôngsai." Trợ thủ kia cũng cảm thấy cực kỳkhôngthể tưởng tượng nổi, nhưng dù sao vệ tinh của các quốc gia cũngkhôngphóng ra. Bọn họ lấy được tin tức rất ít, chỉ có thể khô cằn mà tỏ vẻ: "Chúng ta lấy được là tin tức xác thực."
anhtađãpháikhôngít ngườiđihỏi thăm tung tích người đàn ông kia, nhưngmộtchút tin tức cũngkhôngcó. Lúc này trợ thủđangbáo cáo choanhta, là chiến tích của căn cứ Bắc Hải tại Hoa Hạ.
Chuyện Lệ Ngạn cùng Tần Mộ Yên ở cùngmộtchỗ rất nhanh truyền khắp toàn bộ cơ sở chính. Tuy nhiên mọi người biết được cái tin tức này, phản ứng đầu tiên đều là: Bọn họkhôngphải làđãsớm ở cùngmộtchỗ rồi sao?
Lệ Ngạn xác thực muốn cùng Tần Mộ Yên kết hôn. Có Lệ Sâm Nam Ca tổ chức hôn lễ thế kỉ trước đó, cậu cũngkhôngthể quá bủn xỉn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lệ Ngạn cưỡng báchcônhìn vào mắt mình,nóitừng chữ vớicô: "Trước kiaanhcũngkhôngphải là người có dị năng. Tiểu khói, em phải tin tưởng bản thân mình, em ở trong lònganhchính là người ưu tú nhất. Tình cảmkhôngphải là nhìn xem ai xứng haykhông, mà là có thích haykhông. Emđãthíchanh,anhcũng thích em, chúng ta như thế nào lạikhôngthể ở cùngmộtchỗ chứ?"
"Đúng rồi " ở lúc trợ thủ muốnđira ngoài, Athur còn hỏimộtcâu: " Hành tung biệt hiệu D,đãtra như thế nào rồi?"
Tại tận thế, mỗi ngày đều có người chếtđi. Hoặc là vì bệnh tật, hoặc là vì Zombie, hay là bởi vì đói quá. Có vài người hôm nay có thể nhìn thấy, có khả năng ngày maiđãvĩnh viễn xa cách. Cho nên có khúc mắc gì lắng đọng đến bây giờ, cũng nên dùngmộtviên thuốc khoan dung đối mặt.
"Đúng vậy, hơn nữa căn cứ Thượng Kinh cũng truyền đến tin tức, bọn họ tạimộttháng trướcđãbắt đầu giải quyết được chuyện phóng vệ tinh ra. Hôm nay đúng lúc là ngày bọn họ muốn phóng vệ tinh."
Lệ Ngạn nhướn mày: "Hay là emkhôngmuốn?"
Tóm lại, tại đây thực lực chính là hết thảy. Athurđãthay da đổi thịt, bởi vì tính tình tuyệt đối ngang ngược, ai cũngkhôngdám đối địch vớianhta. Nhưng mà từ trước cho tới nay, vẫn có chuyện khiếnanhtathậtlà bận tâm.
Giống với Lệ Sâm,anhta tỉnh lại sau Vĩnh Dạđãlà người có dị năng cấp sáu. Tuy nhiênanhtakhônggiống như là Lệ Sâmẩngiấu thực lực thời gian dài như vậy.anhta rất nhanhđãlợi dụng ưu thế của bản thân, mở rộng căn cứ quốc gia M ở trong tay mình.
Lệ Ngạn ômcô,mộtlần này trao chocômộtnụ hôn đầy đủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Mộ Yên hiển nhiên vẫnkhôngquá tin tưởng, dù sao khoảng khắc này giống như là từtrêntrời rơi xuốngmộtcái bánh bao lớn vậy, trực tiếp đậpcôđập đến hôn mê luôn rồi: "Trước kia lúc ở đại học, emthậtsựkhôngbiết là học trưởnganhthích em..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây là gửi cho toàn bộ thế giới, các tài nguyên khácthìcần quyền hạn mới có thể đạt được.
"Vậy mà có thể cao như thế?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở trước tận thế,anhta vốn dựa vào dầu mỏ và vũ khí phát tài, cũngđãlà thủ lĩnh tổ chức kh*ng b* làm người ta nghe tin mà sợ mất mật. Bộ đội đặc chủng c·h·ế·t trong tayanhtakhôngbiếtrõcó bao nhiêu người rồi.
"anhthấy em mới là người hiểu lầm ấy!" Lệ Ngạn cắn răng, trực tiếp ởtrênmôicôcắnmộtcái: “Lúc nàythìem biết rồi chứ?"
Tận thế trong mắt người bình thường làsựkh*ng b*, nhưng mà ở trong mắt Athur lại giống như là rượu ngon khiếnanhta khát vọng.
Athur, người lãnh đạo cao nhất của căn cứ quốc gia M, đồng thời cũngđãtới gần vị trí Chủ tịch liên minh vài quốc gia.
Thẩm Cầm Nhã nhìn thoáng qua hai người trước mặtđangnắm tay nhau, Tần Mộ Yên vốn có chút ngượng ngùng, muốn rút tay về nhưng mà Lệ Ngạn lạikhôngthả ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.