Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 156: Đoạt cơ sở chính
Nhóm người có dị năng bị Doãn Húc Trạch coi trở thành s·ú·c· ·v·ậ·t mà dùng cũng đều đứng ra kháng nghị: "Có đồng bạn bị thương, các người mỗi lầnnóilà cứu trị. Nhưng cũngkhôngbiếtđãdẫn bọnhắntới nơi nào!hiệntại ôngnóicho tôi biết, có phải các ôngđãdùng bọn họ làm thí nghiệm rồi haykhông!"
Toàn bộ người có dị năng đưa ánh mắt nhắm ngay Lệ Sâm, chuẩn bị ra tay!
Ông chú tai to mặt lớn ngay lập tức kinh hãi kêu: "A! Thả tôi xuống!" Ông ta cũng thúc giục dị năng, nhưng mà cảmộtkhoảngkhônggian đều bị giam cầm. Phát ra dị năng còn bị bắn ngược lêntrênngười chính mình. Quả thực là khiến ông ta khổkhôngthể tả.
Người đàn ông tai to mặt lớn thống hận nhìn Nam Ca: "Là chúng mày!"
"Ông làđanghỏi Doãn Húc Trạch sao?anhtađãchết rồi." Lệ Sâm nhàn nhạt trả lời.
"sẽkhôngkhôngra được." Lệ Sâm mà sử dụng dị năng di chuyển tức thời, người cơ sở chính làm sao giữ đượcanhchứ.
Vài thân tín của Doãn Húc Trạch ngược lại biếtrõtác phong làm việc củaanhta, cho nên bọn họ thựcsựmuốn gặp Doãn Húc Trạchmộtlần. Hỏianhtamộtchút, tiếp theo nên làm như thế nào đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Phương án đơn giản có hai loại, từ trong hoặc là từ ngoài công phá. Tấn công từ ngoàithìphòng ngự cơ sở chính quá mạnh mẽ, khó tránh khỏi tổn thất thảm trọng. Cho nên tôi quyết định tự mìnhđimộtlần."
Thời điểm Thẩm Cầm Nhã nhận được điện báo, cực kỳ kinh ngạc. Lệ Sâmkhôngphải làđangtham gia nhiệm vụ của cơ sở chính sao? Tại saohiệntạiđicăn cứ thứ hai rồi?
Có người vội vàng chạy qua, vừa chạy vừa kêu: "khôngtốt, căn cứ chúng ta bị tín hiệu khác quấy nhiễu. Toàn bộ hệ thống đều mất tác dụng!"
Nam Ca cònđangchiến đấu hăng hái cùng hệ thống phòng ngự cơ sở chính, bởi vì về sau còn muốnmộtlần nữa sử dụng.côkhôngthể triệt để tiêu hủy, vì thế mới mất chút thời gian.
"A?" Lệ Sâm mắt phượng chớp chớp: "Là thế này sao?"
Quả nhiên,anhta vừa dứt lời.mộtngọn gió lưỡi dao từ đằng sau bắn tới, xoátmộttiếng. Toàn bộ họng s·ú·n·g đều bị gọt sạch! Rất chỉnh tề!
Cómộtngười đàn ông tai to mặt lớn chạy tới, liếc mắt liền thấy được Lệ Sâm, hỏianh: "Người lãnh đạo của chúng tôi đâu? Chẳng lẽ còn trong xekhôngxuống?"
Vừa địnhthìkia đoàn xe kia lại gần, bọn họ vừa nhìn. Đâykhôngphải là đoàn xe của Doãn Húc Trạch sao?khôngnóihai lời liền chođi.
Còn có Lệ Sâm,anhnhìnanhnóichuyện văn nhã như thế.thậtraanhcũng là đại sát khí nhá! Chỉ cần choanhvào cơ sở chính, còn có cái gì màanhkhônglàm được chứ?
Lệ Sâm còn vỗ cánh taycô, trao chocômộtánh mắt ra hiệukhôngcần phải gấp. Chờ tất cả mọi người tập trung đông đủ, Lệ Sâm hỏi cái người đàn ông tai to mặt lớn kia: "Ông đây làđãđem tất cả binh lực đều triệu tập đến sao?"
Lệ Sâm cùng Nam Ca, chính là ngườianhtakhôngnên động tới nhất.hiệntạianhtakhôngchỉ đem mệnh chôn vùi, mà còn phải đem căn cứ hai tay dâng lên.
Trần Bàn Tử khinh thường nhìn họng s·ú·n·g: "Đến lúc nào rồi mà ông còn mưu toan dùng viên đ·ạ·n tới g·i·ế·t người có dị năng chứ?"
Cơ sở chính thủy chung đều đề phòng nghiêm ngặt, thời điểm nhìn thấy có đoàn xe lại đây còn phát ra đèn tín hiệu, ý bảo bọn họ ngừng xe để kiểm tra.
Lúc này đám người tham dự hành động với Doãn Húc Trạch, phân biệt ngồitrênmấy cái xe.Giả vờ như mới từ trung tâm Bắc Hảiđira.
Tuy nhiên Lệ Sâmnóicái gìthìbà làm theo đó, còn chút ít lý do, đợi lúc bà nhìn thấy Lệ Sâm hãng hỏi lại.
Ông ta nghĩkhôngsai, Doãn Húc Trạch có rất nhiều thủ đoạn. Nhưng có nhiều thủ đoạn cũngkhôngbù được năng lực cường đại.
Chỗ nào mà đơn giản thô bạo chứ! Đây là quá hung hãn rồi đó!mộtlờikhônghợp là phá hủy thần kinh của người ta luôn!
Những người khác lo lắng nhìn Lệ Sâm: "anhthậtsựđãquyết định rồi sao? Nếu làmộtmình chiến đấu, rất có thểsẽkhôngra được nữa."
"Kia chỉ sợ làm ông thất vọng rồi." Người phía sau cũngđãvây Lệ Sâm cùng Nam Ca lại, làm ra bộ dáng bảo vệ bọn họ. Nghe Lệ Sâm tiếp tụcnói: "Chỉ dựa vào vài người như thế vẫnkhônggiết được tôi đâu."
Thừa dịp những người khác ở cao tầng còn chưa có nháo lên, thanh lý bọn họ. Lại tuyển thêmmộtnhóm người trung thành là được. Vì vậy nghenóiđoàn xe trở về. Bọn họ dằn nôn nóng trong lòng do hai ngày chưa liên lạc được với Doãn Húc Trạch xuống, tất cả đều ra cửa đón.
Lệ Sâm cùng Nam Ca đứng chungmộtchỗ, vốn chính là tuấn nam mỹ nữ. Trông hai người đẹp dị thường, đám cao tầng kia cònđangsuy nghĩ.khôngphải lànóiTrần Bàn Tử cùng Lệ Sâm cùng nhau đến sao, vì sao còn dẫn theomộtcôgái?
Dạng người lãnh đạo này làm bọn họ sợ hãi từ trong lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lệ Sâm sủng ái cười cười, cònnóivới những người khác: "côấy chính là đơn giản mà thô bạo như vậy đấy, cácanhquenmộtchút là tốt rồi."
Ông ta hoảng sợ lui về phía sau hai bước, hô to: "Người đâu! Đem những phản đồ này đều g**t ch*t hết cho tôi! Thuận tiện tập hợp quân đội, xuất binh chinh phục những trụ sở khác!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vì vậy Trần Bàn Tửđãsa vào công việc lái xe, người khác đều xuống xe,anhta còn phải ởtrênxe chờ đây.
Bây giờ trong lòng Trần Bàn Tử rất đau khổ, chị dâu cùng Lệ Sâm hòa hảo.anhta liền biến thành bia đỡ đ·ạ·n, nguyên nhân chính là tráchanhta thế nhưng cùng Lệ Sâm đơn độc hành động,khôngcó mật thám cho chị dâu biết!
"thậtsựlà rượu mờikhônguống lại muốn uống rượu phạt!" Nơi này chính là có hơn ngàn người đấy.anhta thế nhưng dámnóilà vài cái! Đến cùng có để cơ sở chính vào trong mắtkhôngkhông!"anhđừng tưởng rằng bản thân mạnh lên mà có thể bức h**p ai chạyđi. Những người ở đây hôm nay đều là ngườikhônghề sợ c·h·ế·t!"
Sáng ngày thứ hai, hết thảy công tác chuẩn bịđãlàm tốt. Vài căn cứ cung cấp xe cho bọn họ, cùng với loại xe của cơ sở chính giống nhau như đúc.
Lệ Sâmkhôngphủ nhận,anhchỉ nhàn nhạt nhìn những người có dị năng vây quanh bọn họ: "Mọi người bây giờ còn muốn cùng chúng tôi đối địch sao?"
thậtrahiệntại cơ sở chính cũng là lòng người bàng hoàng, bởi vì bên ngoài đềuđanglan truyền, Doãn Húc Trạch đối với DoãnanhNam c·h·ế·t làm nhưkhôngthấy. Xem như tự tay g·i·ế·t chaanhta luôn rồi mới ngồi vào vị trí này.
Thần kinh của con người cũng có thể bị phá hủy, huống chi là tín hiệu. Nam Ca muốn đạt thành mục tiêu là chuyện dễ như trở bàn tay. Vì vậycônắm tay Lệ Sâm, tự tin cườimộttiếng: "Đương nhiên có thể."
Người đàn ông tai to mặt lớn thấy Lệ Sâmkhôngđáp lời, cũng phẫn nộ: "Lệ Sâm,anhcó nghe thấy lời tôinóikhông." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nam Ca lúc nào cũng sương mù nhìnanhtrong chốc lát, mới tiếp tục nhắm mắt lại.
hiệngiờ mấy người cao tầng trong căn cứ cũngđangrối loạn lung tung, ai có thể nghĩ tới Doãn Húc Trạch thế nhưngsẽlà cái ngườiâmngoan như thế chứ?
Lệ Sâm và Nam Ca ngồi cùngmộtchỗ, tay bọn họ thủy chung đều nắm lấy nhau.khôngchút nào kiêng kỵ ánh mắt của những người khác.
Đoàn xe mượn nắng sớm mông lung, chạy nhanh hướng về phía cơ sở chính.
"anhnóibậy!" Sắc mặt người đàn ông tai to mặt lớn đỏ hô lên: "anhtasẽkhônglàm chuyện như vậy!nóisauđi, Lệ Sâm căn bản cũngkhôngphải là người của Bắc Hải,anhta cũngkhôngthể làm người lãnh đạo được!"
Vừa dứt lời, người đàn ông tai to mặt lớn, còn có mấy tên thủ hạ bên cạnh đều bị Lệ Sâm dùngkhônggian bao trùm, nhấc tới giữakhôngtrung! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Bàn Tử nhìn thấy có cơ hội biểuhiện, vội nhảy xuống xe. Đứng ở bên cạnh Lệ Sâmnói: "trênđường chúng tôi gặp được Zombie biến dị siêu cường, Doãn Húc Trạch vì bảo vệ chúng tôiđãmất mạng.anhta tại lúc trước khi chếtđãđem vị trí người lãnh đạo cơ sở chính người nhừơng cho Lệ Sâm rồi."
Toàn bộ phòng ngự của căn cứ đều khởi động, các loại họng s·ú·n·g họng pháo, toàn bộ nhắm ngay đoàn người Lệ Sâm.
Ông chú tai to mặt lớn kia nhất thời thẹn quá hoá giận, móc ramộtkhẩu s·ú·n·g, nhắm ngay đầu Trần Bàn Tử: "Bọn họ là muốn làm phản!" Ông ta lớn lối tỏ vẻ: "Các ngườithậtsựxác định có thể tiếp nhận được lửa giận của cơ sở chính à?"
Kỳthậttrong lòng mấy người có dị năng này đều rất khó khăn, làm sao bây giờ. Doãn Húc Trạchđãchết, bọn họthậtmuốn cùng Lệ Sâm là địch sao?
Có mấy người có dị năng chần chừ trong nháy mắt liền để tay xuống. Có người lập tức nhìn người đàn ông tai to mặt lớn kia, nghiến răng nghiến lợinói: "Emgáitôi chính là bị ông c**ng b*c mới tự sát! Mà ông còn dám gạt tôinóiem ấy là vì cảm thấy căn cứkhôngnuôi dưỡng người rảnh rỗi cho nên áy náy tự sát! Tôi sớmđãhậnkhôngthể g·i·ế·t ông!"
Cả buổi tối, Lệ Sâm đều ôm Nam Ca, để Nam Ca nghỉ ngơithậttốt.côxác thực rất mệt mỏi, lúccônghỉ ngơikhôngph*ng t*nh thần ra. Có chút giống với nhân loại ngủ.
"Chuyện gì xảy ra? Vì sao côngsựphòng ngựkhôngcó phản ứng?"
Lệ Sâm mang theo Nam Cakhônghề động, nghiêng đầu hỏicômộtcâu: "Có thể phá huỷ toàn bộ thiết kế phòng ngự của họ sao?"
Vì vậy những người có dị năng này chậm chạpkhôngcó ai động thủ. Những hệ thống phòng ngự lại phát động! Nhưng sau vài giây, tất cả mọi người kinh ngạcanhnhìn tôi, tôi nhìnanh.
Dị năng hệkhônggian, bọn họ còn là lần đầu tiên gặp.hiệntạianhta chỉ là đơn thuần giam cầm người khác, nếu nhưkhônggian cuồng bạothìsao...
Chương 156: Đoạt cơ sở chính
Nhưng mà ông ta lạikhôngthể cầu xin tha thứ, chỉ có thể kêu lên với người dị năng khác: "Ai g·i·ế·t người này cho tôi, tôi cho người đómộtnăm vật tư!"
Thần phục đối với Lệ Sâm, cộng thêm thống hận đối với Doãn Húc Trạch khiến tình thế đổ vềmộtbên.
Ông chú đắc ý nhìnanh: "Sao?hiệntại biết sợ chưa? Tôi biếtrõanhlà hệkhônggian, nhưng màanhlợi hại hơn nữathìnhư thế nào chứ? Bọn họ đều là người có dị năng, lại còn có các loại vũ khí cao cấp. Thức thời liền ngoan ngoãn quỳ xuốngnóixin lỗi, tôi còn có thể choanhmộtkiểu c·h·ế·t có thể diện."
Trần Bàn Tử cũng kêumộtcâu: "Thức thời liền quy thuận Lệ đại ca, về sau vật tư cũngkhôngthiếu phần các người!"
Điều này sao có thể chứ? Doãn Húc Trạchđãlà vạn toàn chuẩn bị mới rờiđi. Thậm chí bên ngoài Bắc Hải còn có đội ngũ bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng tiếp ứnganhta cơ mà! Mấy người có dị năng này phải bị Doãn Húc Trạch khống chế được mới đúng!
đãquyết địnhmộtloạt chi tiết, Lệ Sâm còn cho căn cứ số mười làmmộtcái điện báo, khiến cho bọn họ bắt đầu tản việc xấu của Doãn Húc Trạch ra. Hơn nữa ở lúc cần thiết, toàn lực ủng hộ chính mình.
"Vì sao lạikhôngthể?" Nam Cađãbắt đầukhôngbiến sắc phá hư phòng ngự của căn cứ. Trần Bàn Tử chịu trách nhiệm cùng người trong căn cứ cãi cọ: "Lệ đại cađãgia nhập căn cứ mười bảy rồi, vậythìcó thể làm lãnh đạo Bắc Hải. Lẽ nào ôngkhôngthấy được, những trụ sở khác đều phái đại biểu lại đây bày tỏ ủng hộ với Lệ đại ca sao?"
Lời ông tanóivẫn rất có lực, Lệ Sâm mắt lạnh nhìn rất nhiều người có dị năng từ bốn phương tám hướng vọt tới. Phong kín tất cả đường lui của bọn họ.
Chỉ cần Lệ Sâm tỉnh lại, Nam Ca liền trở lại bản chất Zombie ngu xuẩn của mình. Vuốt vuốt tay Lệ Sâm, đề tài bọn họ,cômộtchút cũngkhôngquan tâm.
"Cái gì?" Người đàn ông kia mãnh liệt lui về phía sau hai bước. Ông ta hoảng sợ tìm kiếm, xác thựckhôngpháthiệnbóng dáng Doãn Húc Trạch! Hơn nữa nhân viên nghiên cứu khoa họcanhta mangđicũngkhôngở trong đội ngũ!
Nhưng Lệ Sâm bị thương khiếncôtiếp nhận rung động quá lớn,côlúc nào cũng "Bừng tỉnh". Mỗi lần tỉnh lại, Lệ Sâm cũngsẽvỗ lưng, hôn hôn môi với gò mácô: "Nam Ca đừng sợ,anhở đây mà."
Nam Ca cũng kiêu ngạonói: "Bọn họ nếu màthậtmuốn tìm phiền toái, tôi liền phá hủy thần kinh của bọn họ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.