Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 155: Người trong lòng
Sau khi nghe qua, ông ta đặc biệt khiếp sợ, cũng rất phẫn nộ.
thậtsựlà tồi, tại saoanhlại khiến Nam Ca lo lắng chứ.
Thân thể Lệ Sâm có chút khí lực, chậm rãi ngồi dậy duỗi tay ôm Nam Ca, ngửi hương vị củacô. Mặc dù có chút mùi vị máu tanh, nhưng chỉ cần là Nam Ca,anhđều cảm thấy rất hương vị rất ngọt ngào.
Thời điểm lập tức muốnđivào cửa chính căn cứ thứ hai, Nam Ca còn hỏimộtcâu: "Cácanhxác định có thể sưu tầm được tinh hạch, hơn nữa thuyết phục người của căn cứ ủng hộ chúng tôi sao?"
Vẫn là hô hấp Lệ Sâm có biến hóa, Nam Ca mới xoay đầu lại đây lo lắng nhìnanh.
Bác sĩ lại để lạimộtchút băng vải cùng thuốc men, lúc này mới xoay người rời gian phòng.
Trong nháy mắt, Tim Lệ Sâm liền chua xót giống như là bị nước chanh ngâm qua. Cọ cọ Nam Ca, cảm thấycôấy chỗ nào cũng tốt hết.
Mấy người này coi như là đồng sinh cộng tử, Lệ Sâmkhôngcó tỉnh lại. Bọn họ đều muốn ở lại căn cứ thứ hai,mộtmặt là lo lắng Lệ Sâm. Ởmộtphương diện khác chính là vì trù tính kế hoạch chiếm lĩnh cơ sở chính như thế nào.
"Đúng vậy." Lệ Sâm nghiêm trang giở trò lưu manh: "Nam Tiểu Ca chỉ cần □□anh,anhliền bại nha."
Nam Ca nghenóikhôngcó nội thương, timđãđể xuốngmộtnửa. Thời gian quakhôngcó thói quen cùng nhân loạinóilời cảm tạ, giờ phút nàycôchân tâmthậtýnói: "Cảm ơn ông."
khôngđợianhlạinóivài câu tâm tình, Nam Ca thế nhưng có chútkhôngcam lòng lầm bầmmộtcâu: “Hóa ra lúc tỉnh lạianhđãlà cấp sáu nhé... Emthậtvất vả mới biến thành cấp bảy, lúc nàythìtốt rồi. Lạikhônglợi hại hơnanhđược."
Nhiếp Tử Lâm hỏi thăm Lệ Sâm, biếtrõý tưởng củaanhliền nghiêm túcnói: "khôngbiếtrõvề sau nếuanhđoạt được vị trí người lãnh đạo cơ sở chính,sẽcó ý kiến gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhiều người như thế,mộtchiếc xe chắc chắn làkhôngngồi được.côlạinóicho mọi người vị trí của mấy chiếc xe khác, lúc này mới để cho hai người căn cứ thứ hai dẫn bọn họ rờiđitrước.
"Thích hợp haykhông, chờanhấy tỉnh ngài liền biết.hiệntại chúng tôi chỉ hỏi ngài, đến cùng có muốn đứng ở bên phía chúng tôi haykhông?"
Người căn cứ thứ haiđãchuẩn bị nước cho bọn họ, trong phòng có tấm vách to ngăn cản. Nam Ca đơn giản xoa xoa, sau đó đổimộtthân quần áo.
Hai người ngây ngốc sai lệchmộthồi lâu, Lệ Sâm mới lưu luyếnkhôngrời buông "Tiểu hoa miêu" Nam Ca ra, để chocôđirửa mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nam Ca canh giữ Lệ Sâm mười tiếng đồng hồ, chờ đến lúc tối Lệ Sâm cuối cùng cũng tỉnh lại.
Có bác sĩđãgiúp Lệ Sâm xử lý miệng vết thương, Nam Ca siết chặt tinh hạch ởmộtbên căng thẳng hỏi: "Sao rồi?"
anhbảnkhôngcó loại dã tâm này, nhưng mà cùng Doãn Húc Trạch lần lượt tiếp xúcđãkhiếnanhhiểu được. Giữa tận thế, nếu nhưkhôngcó đủ thực lựcsẽkhôngbảo vệ đượccôgáimìnhyêu.
Nam Ca tự nhiên hiểu ra, cướp đoạt tài nguyên so với mìnhđitìm càng nhanh hơn nhiều.côkhôngphải làkhôngtin tình báo của người này, mà là hỏi: "Người lãnh đạo này, chúng ta làm thế nào có thể đơn giản lên làm? Cácanhcũng nhìn thấy rồi đấy, Lệ Sâmkhôngthể chờ quá lâu được."
"thậtsao?" Nam Ca nhìn quaanh, trong hai tròng mắt giống như ngậm tinh hải sáng chói.
Tin tức Lệ Sâm tỉnh lại, sau khi Nam Ca đưa ra ngoài. Rất nhanh, rất nhiều người đều đến nhìnanh. Thấy khí sắc Lệ Sâm càng thêm nội liễm, cả người đều giống như bảo kiếm thu liễm kiếm khí, mấy người này lại càng kính trọng Lệ Sâm.
Mười viên tinh hạch kia cũng phát huy tác dụng, Lệ Sâm bị thương ngoài da đềukhôngsai biệt lắm tốt lên. Khianhtỉnh lại, trong phòng chỉ cómộtmình Nam Ca.côấykhôngcần ngủ, lúc nàyđangnhắm mắt dưỡng thần.
côấy là Zombiethìnhư thế nào chứ? Ai dám động đếncôấy, chính mình liền phát động chiến tranh chinh phạt luôn. Chỉ cần mình biến thành người tồn tại khiến người ta nghe tinđãsợ mất mật,anhkhôngsợ hãi cùng toàn bộ thế giới đối địch.
Nam Ca chẳng quan tâm bản thân mình chật vật, giúp Lệ Sâm dùng tinh hạch rồi đơn giản laumộtphen. Lại đổi choanhmộtthân quần áo sạchsẽy, sau đó liền ở bên giường chờanhtỉnh lại.
"Chuyện này dễ xử lý." Có người chỉ đạo: "Mặc dù tài nguyên của chúng takhôngnhiều bằng cơ sở chính, nhưng tinh hạch hệkhônggian vẫn có. Mười căn cứ đến gom dần chắc hẳn cũng có thể gom đủ, chờ sau khi Lệ Sâm tỉnh lại, căn cứ của chúng tôisẽhết sức ủng hộ hai người."
Cái người Doãn Húc Trạch này thế nhưng vận dụng nhiều cường giả như vậy chỉ vì nghiên cứu cái loại thí nghiệm thương thiên hại lý đó?
Hai người liếc nhaumộtcái, cườinói: "Mặc dù ở trước mặt Doãn Húc Trạch chúng ta bị xấu mặt, nhưng màcôcũng đừng xemnhẹcống hiến mà chúng tôi làm ra tại cơ sở."
Doãn Húc Trạch c·h·ế·t, cái vị trí người lãnh đạo cơ sở chính này so với để cho người khác được, cònkhôngbằng để Lệ Sâm đến làm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"anhvới em cònnóicái gì mà xin lỗi chứ." Nam Ca dùng bàn taynhỏbé vỗ lưnganh: "Nếu màthậtsựxin lỗi, về sau liền sốngthậttốt.khôngcần lại làm em sợ."
Lờianhtanói,khôngchỉ khiến Nam Ca động tâm mà những người của trụ sở khác cũng thế.
Nhiếp Tử Lâm là người thông minh, vài suy nghĩ lên xuống liền hiểurõràng mấu chốt trong đó. Vì vậy ông tanóivới Bàng Chí Bình: "Lần này tôi có thể giúp cácanh, nhưng hành động của cácanhnhất định phải giữ bí mật. Nếu như cácanhthất bại, cũngkhôngthể khai căn cứ ra."
Nam Ca thay xong quần áo từ sau vách ngănđira, còn cọ xát đầu tóc ướt nhẹp, tự nhiênnói: "Emkhôngsao cả nha, dù saoanhđiđâu, em liềnđichỗ đó cùnganhmà." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc xế chiều. Cái căn cứ khác cũng lục tục đưa tới tinh hạch hệkhônggian. Cộng lại có mười viên, đều bị Lệ Sâm dùng hết.
Lệ Sâm bật cười: "Nam Tiểu Ca củaanhlợi hại nhất,anhđánhkhônglại em đâu."
Chương 155: Người trong lòng
Bàng Chí Bình có thể được đáp lại đến thếđãrất thỏa mãn,anhta nghiêm túc hứa hẹn: "Ông yên tâm, chúng tôisẽkhôngcho vây cánh Doãn Húc Trạch vồ được cơ hội." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cái vị trí người lãnh đạo,anhđảm đương." Lệ Sâm cườinóivới Nam Ca.
Lệ Sâm nghenóingười những trụ sở khác đều ủng hộanhlàm người lãnh đạo, liền hỏi Nam Ca: "Em cũng hy vọnganhlàm sao?"
Nhân loại quá yếu đuối, nếu màanhthậtsựbị thương đầu óc dẫn đến mất trí nhớthìlàm sao bây giờ a?
Nhiếp Tử Lâm động tâm, bọn họ giúp Lệ Sâm. Về sau Lệ Sâm ngồi ởtrênvị trí kia chắc hẳn cũngsẽchiếu cố bọn họ nhiều hơn. Còn như chính mình làm người lãnh đạo cơ sở chính... Ông ta cũngkhôngphải làkhôngcó nghĩ qua ý nghĩ này. Nhưng nghe ý tứ của Bàng Chí Bình, Lệ Sâm tương đối lợi hại. Coi như là tự ông ta đảm đương người lãnh đạo, Lệ Sâm muốn làm cho mình xuống đài vẫn rất là dễ dàng.
Nam Ca tĩnh tâm, rất nhanh tinh thần lực liền thoát ra. Cảmộtđội quân Zombie ở xung quanh đây đềuđãbị săn g·i·ế·t sạchsẽ, cho nênkhôngcầncôphân tâm, rất nhanhđãtìm đượcmộtchiếc xe.
Tối hôm qua Doãn Húc Trạchđãbị bọn họ g·i·ế·t, người cơ sở chính lúc này khẳng địnhđãpháthiệnbọn họ cùng Doãn Húc Trạch mất liên kết. Chậm trễkhôngđếnmộtngày, cơ sở chínhsẽchọn lựa hành động. Mấy căn cứnhỏcủa bọn họ phải liên hợp lại mới được.
Hai người kia cũngkhôngcó thời gian cùng người căn cứ giải thích cái gì, trước hết để cho bọn họ an bài phòng ở cho Lệ Sâm cùng Nam Ca, sau đó liềnđilật kho hàng. Trong căn cứ có hai viên tinh hạch hệkhônggian, toàn bộ đều đưa cho Nam Ca hết.
thậtsựlà Nam Ca cùng Lệ Sâm quá nghịch thiên mới khiến bọn họ chưa được tính là cường giả.
Nam Ca cảm thấy lạikhôngcòn gì đểnói, vừa buồn cười vừa duỗi tay đập bả vaianhmộtcái: "anhthậtphiền."
(ta cũng k biết ô trống đấy là gì đâu các nàng ạ)
đãgiám thị chặt chẽ vài tiếng đồng hồ, cũngkhôngcó pháthiệncái gì dị thường.
Tuy nhiêncôcũngkhônghề nhàn rỗi, vẫn luônnóicùng Lệ Sâm chuyệnđãxảy ra sau khianhhôn mê.
Căn cứ mười bảy cách đường ra Bắc Hải khá xa, cho nên bọn họ trước tiên đặt chân ở căn cứ thứ hai.
Nhiếp Tử Lâm vẫn còn có chút chần chừ: "Nhưng người cácanhđề cử,thậtsựthích hợp sao?"
Nam Ca giờ phút này nhào vào bên giường Lệ Sâm, bởi vì chưa kịp xử lý qua chính mình. Cả ngườicôlem luốc giống như con mèo hoa vậy, mắt to ngập nước nhìn chằm chằm Lệ Sâm: "anhtỉnh rồi?anhcòn nhớrõem là aikhông?"
hiệnthời tinh thần lực củacôđãđặc biệt kh*ng b*, giám thị toàn bộ căn cứ thứ haikhôngthành vấn đề. Ý tưởng củacôrất đơn giản, nếu mà bịcôpháthiệnra căn cứ thứ hai chỉ thuần túy muốn lợi dụng mình cùng Lệ Sâm.côlập tức mang Lệ Sâm rờiđi, thuận tiện phá hủy căn cứ thứ hai.
Nam Ca nhìn kỹ đám người này, nguyênmộtđám đều phân biệtrõ. Bọn họkhônghề giả vờ,côra kết luận, bọn họ đều rất hy vọng Lệ Sâm đảm đương vị trí người lãnh đạo này.
Nam Ca cũng ôm Lệ Sâm, khuôn mặtnhỏnhắn dùng sức chôn vào cổanh: "Sau lưnganhbị thươngthậtnặng cònnóikhôngcó việc gì... Emthậtlo lắng saoanhmãi vẫn chưa tỉnh lại..."
Lệ Sâm ôm lấy bả vaicô, dựa vào gần tinh tế hôn đôi môicô, lực đạo tràn đầy che chở và cẩn thận. Qua nhiều nguy hiểm,anhcòn sống, Nam Ca cũng sống sót.
Bàng Chí Bình cònnói: "Chúng tôiđãquyết định đề cử người khác làm người lãnh đạo cơ sở chính."
Ởtrênxe, Nam Ca cùng Lệ Sâm ngồi ở ghế sau,côthủy chung vẫn luônnhẹnhàng ômanh. Sắc mặt Lệ Sâm mặc dù vẫn rất là yếu ớt, nhưng dùng bốn miếng tinh hạch, miệng vết thươngđãkhôngcòn chảy máu nữa, nhiệt độ cơ thể cũng cao hơnmộtchút.
đãnhư vậy, chờ sau khi Lệ Sâm tỉnh lại,côcó thể hỏimộtchút ý nguyện củaanhấy. Vì vậy Nam Ca cùng bọn họ tạm thời đạt thành chiến tuyến thống nhất: "Tôi tìm xem phụ cận có xe có thể sử dụng haykhông."
"khôngthửmộtchút làm sao biết?" Bàng Chí Bìnhkhôngchịu buông bỏ: "nóisauđi, Doãn Húc Trạch tận mắt nhìn Zombie g**t ch*t chaanhta cũngkhôngra tay cứu giúp. Chúng ta chỉ cần đem tin tức này thả ra, dư luận tất nhiên là đứng ở bên cạnh chúng ta."
Cũng chỉ là vài câunói, thể lực Lệ Sâm liền khôi phụcmộtnửa. Cũng dùng sức ôm lại Nam Ca: "anhcảm thấy lúc vừa tỉnh lạiđãlà cấp sáu, nhưng mà bất kể g·i·ế·t bao nhiêu Zombie cũngkhôngthể lên cấp. Ngày hôm qua tình thế nguy cấp,anhdùng đến di chuyển tức thời người có dị năng cấp bảy mới có thể dùng.khôngnghĩ tới còn có thể đột phá bản thân, đây cũng coi như là trong cái rủi có cái may. Chỉ là để cho em lo lắng rồi,anhxin lỗi."
Mặt Nhiếp Tử Lâm lộ vẻ khó xử: "Tôi cũngkhôngmuốn để nanh vuốt Doãn Húc Trạch tiếp tục thống trị Bắc Hải, nhưng mà haianhcho rằng cơ sở chính dễ đánh ngã như vậy sao?"
Còn như hai người Bàng Chí Bình, cả haiđãđitìm người lãnh đạo căn cứ thứ hai Nhiếp Tử Lâmnóirõràng hành động lần này □□.
anhhy vọngkhôngcần biết ở chỗ nào, Nam Ca đều bình an vui vẻ.
Lệ Sâm, người đàn ông này tâm tính kiên định, dị năng cường hãn. Quan trọng nhất là, lần hành động này khiến cho bọn họ từ sâu trong đáy lòng thần phụcanh.
"anhvẫn luônkhôngcó việc gì." Lệ Sâm nhớ tới trước khianhhôn mê, khuôn mặt Nam Ca vô cùng lo lắng liềnmộttrận đau lòng.
Bác sĩ kia mặc dùkhôngbiếtrõthân phận Nam Ca, nhưng xem Bàng Chí Bình và Chương Bằng Thanh đối vớicôấy kính trọng như thế nên cũng tôn kínhnói: "Chỉ là miệng vết thương sau lưng nghiêm trọng hơn chút, cũngkhôngđả thương đến n·ộ·i· ·t·ạ·n·g. Còn như đại não..." Ông ta lộ vẻ mặt khó xử: "hiệngiờkhôngcó dụng cụ tinh vi nào, còn phải đợianhấy tỉnh lại mới biết được."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.