Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 130: Đụng phải Lệ Sâm
Hai người kia sinh sống cũng vĩnh viễnkhôngyên bình được nữa. Xe bọn họ có giấy thông hành, cửa chính cơ sở chính rất nhanh mở ra.
Bọn họ nhưng chỉ có hai mươi người, hôm nay lại g·i·ế·t gần bốn trăm con Zombie! Con số này, cả nhóm trước kia nghĩ cũngkhôngdám nghĩ đến.
Đội xe bọn họ còn đụng phảimộtđội người khác, đúng là Thẩm Cầm Nhã mang tâm phúc đến gặp người lãnh đạo cơ sở chính.
Phòng ốc của căn cứ cũngkhôngnhiều, Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa được an bài cùngmộtchỗ. Nam Ca đơn độc ởmộtcăn phòngnhỏở cách vách.
Sáng sớm hôm sau, Lệ Sâm mang những người khác lái xe chạy tới cơ sở chính Bắc Hải. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Bàn Tử đem tay ởtrênquần áo xoa xoa nhiều lần, sau đó dùng hai cánh tay cầm tay Lệ Sâm. Chờ sau khi bỏ xuống,anhta còn nịnh nọt cùng Lệ Sâmnói: "Đại ca,anhthấy được đoàn xe vừa mớiđiquakhông? Ngồi bên trong chính là Thẩm Cầm Nhã."
Diệp Thiệu đem tinh hạchmộtlần nữa đưa cho Lệ Sâm, còn có chút tiếc nuối nhìn thoáng qua. Nếu nhưanhta cũng là người có dị năngthìtốt quá, có thể dùng tinh hạch.
Gần nhất mỗi buổi tốianhcũngsẽra ngoài săn g·i·ế·t Zombie, vìkhôngmuốn động tĩnh quá lớn cho nên hết sức khống chế phạm vi công kích. Màhiệntinh hạch ở trong tayanhđãcó hơn hai ngàn. Lệ Ngạn tin tưởng nhìn Lệ Sâmmộtcái: "anh, vậyhiệntại chúng ta tích góp được bao nhiêu rồi."
Trần Bàn Tử chớp chớp con mắt, xoay đầu hướngmộtbên: "thậtsựlà, đại caanhnóianhnhư thế nào lại luôn bóc vết sẹo của người khác vậy."
Thẩm Bằng cảm giác hai gò má mình đau rát, hóa ra mấy người kia là nhân vật lợi hại như thế.khôngtrách được thái độ cũng rất lớn lối đấy.
hiệntại sức chiến đấu của Thẩm Cầm Nhã cũng lớn hơn Thẩm Bằng nhiều, mà cái người Thẩm Bằng này còn tự xưng là bản thân ở trong căn cứ xử lýsựvụ quá bận rộn. Căn bản làkhôngra ngoài thi hành nhiệm vụ.
Cơ sở chínhnóirất nhiều điều kiện với Thẩm Cầm Nhã đều là cùng cái khác căn cứ thương lượng, nếu như Thẩm Cầm Nhãnóiláo cũngsẽphải chịu trừng phạt tương ứng.
Lệ Ngạn như có điều suy nghĩ, quay trở lại còn trấn an các đồng bạn.
Lệ Sâm thấy Diệp Thiệu bướng bỉnh cực kỳ,nóinữakhôngchừng đem Lệ Ngạn bọn họ đều đánh thức hết. Vì vậy Lệ Sâm từ trong rương, lấymộtcái túi ra: "đitìm tinh hạch."
Thần sắc Trần Bàn Tử nghiêm túc giải thích: "Đại ca, nếu nhưanhđể emnóilý do, em cònthậtnóikhôngnên lời. Nhưng mà em tin tưởng ánh mắt nhìn người của mình,đitheoanhnhất địnhkhôngcó sai."
Lần này tiếp đãi Lệ Sâm như cũ là người lần trước. Diệp Thiệu đến gần, nghĩ thầm tinh hạch sớmđãđủ, nhất định có thể tiến cơ sở chính.
Cho nên chớ nhìn ông tahiệntại chạy đuổi theo Thẩm Cầm Nhã, trong lòng ông ta nghĩ như thế nàothìchỉ có tự mình biết.
Thẩm Cầm Nhã nhìn bộ dáng Thẩm Bằng sợ hãi rụt rè, càng nhìn càng cảm thấy ông ta khó thành châu báu. Cơ sở chính tìm bà chỉ sợ là bởi vì chuyện nhóm bà săn g·i·ế·t Zombie. Vì vậy Thẩm Cầm Nhã nhàn nhạtnói: "khôngcó làm cái gì, chỉ là năm ngày g·i·ế·t hơnmộtvạn Zombie mà thôi."
Lệ Sâm giận quá hóa cười,mộtphen túm Diệp Thiệu qua, sau đónhỏgiọngnóivới người giữ cửa: "đinóicho người lãnh đạoanhbiết,nóibác sĩ Diệp căn cứ Tân Bình đến."
Lệ Sâm nghiêm túc nhìnanhta: "Gần tôiđichỗ nào, làm cái gì,anhđềurõràng?"
Hai người đàn ông rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ, Nam Ca cũngkhôngcần ngủ liền nằm ởtrêngiường suy nghĩ. Zombie phụ cận căn cứ đều bị giải quyết hết rồi, đêm naysẽkhôngcó Zombie vây công bên trong này.
"Làm sao lấy được, vừa mới nãykhôngphảiđãnóimấy người Tông Hạo Hiên bọn họ ởtrênđường chiếu ứng chúng ta rất nhiều!" Thẩm Cầm Nhã chỉ tiếc rèn sắtkhôngthành thép nhìn em trai: "Kết quả cậuthìsao, vừa mới nãy con mắt cũng sắp bay lên bầu trời, nếu như cậu đối bọn họ có ý kiến gì.nóithẳng cũng là cậu khinh bỉ người ta mạnh!"
Lệ Sâm nghiền ngẫm nhìn thoáng qua: "Xem ra, cậu đối với cơ sở chính còn rất hiểurõ."
Diệp Thiệuthậtsựtin, còn gật đầu. Chủ yếu là Lệ Sâm quá lợi hại,anhta cũng giống Lệ Ngạn vô thức tin tưởnganh.nóiđến đây, kể từ khi hai người bị tách khỏi Nam Ca,mộtđường đến Bắc Hải cũngkhôngcó lại đối chọi gay gắt lần nào.
Thẩm Bằng mắt thấy Thẩm Cầm Nhã muốnđi, lập tức đứng lên truy vấn: "Chị còn chưanóicho em biết, đến cùng là làm sao bây giờ."
Diệp Thiệu mở túi ra, vẻ mặt cùng Thẩm Bằng giống nhau như đúc: "Nhiều tinh hạch như thếanhlà từ đâu nhặt được? Còn nữakhông?"
Diệp Thiệu cũng ngồi dậy, cố chấp hỏi: "Vậy buổi tốianhkhôngnghỉ ngơi, đến cùng làđilàm cái gì vậy?"
Cũngkhôngbiết Lệ Sâmhiệntại như thế nào, đến Bắc Hảikhôngthấy.
Diệp Thiệu khô cằn cườimộttiếng, có mồ hôi lạnh từtrêntrán trợt xuống. Vài ngày này, càng thấy được thủ đoạn Lệ Sâmanhta lại càng là kính sợ. Cũng chỉ là ởtrênchuyện của Nam Ca, Diệp Thiệu mới kiên cườngkhôngít.
"Tôikhôngở đây thời gian rất ngắn." Lệ Sâm nhìn chằm chằm Diệp Thiệu rất lâu khiến lưng Diệp Thiệu cũng bắt đầu phát rét,anhmớinói: "Chuyện này,khôngđượcnóicho những người khác."
Ai biết thời điểm người ta hỏi Lệ Sâm, Lệ Sâm thế nhưngnói: "Chúng tôikhôngcó tinh hạch."
Tâm tình Lệ Sâm rất tốt, đứng ở cửa sắt cao lớn dường như ngăn cách cơ sở chính cùng bên ngoài thành hai căn cứ: "Cảm ơn cậu tín nhiệm."
Bất đắc dĩ xin lỗi Thẩm Cầm Nhã: "Chị, em biếtrõsai rồi. Vậy lúc nào chịđicơ sở chính thế, công lao này cũngkhôngthể nhường cho bọn họ."
Vừa mới chuẩn bịđithương lượng với người cơ sở chính, Lệ Sâm liền nghe được có người gọianh: "Đại ca!" Vừa quay đầu,anhpháthiệndĩ nhiên là Trần Bàn Tử ba ngàykhônggặp.
Mới vừa hỏi xong,anhta liền triệt để thanh tỉnh. Quả nhiên ánh mắt Lệ Sâm cũng mãnh liệt trát lại đây, nhìn chằm chằm khiến Diệp Thiệukhôngcó chỗ nào che giấu.
Tuy nhiên trong lòng Thẩm Cầm Nhã có so đo, chỉnói: "Sáng mai, tôi liền chạy tới cơ sở chính."
Người giữ cửa nhất thời phẫn nộ, đứng lên nhìn chằm chằm Lệ Sâm: "Tiểu tử cậu là muốn tìm cớ sao?"
Vốn là mọi người ma luyện trình độ đoàn đội hai ngày, cho rằng từng binh sĩ tác chiếnsẽrất cố hết sức.khôngnghĩ tới thế nhưng càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.
... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nếu cậukhôngtin có thể tự mình xemmộtchút."
Lệ Sâm phát giác Trần Bàn Tử xác thựcthậttốt, thời điểm manganhtađitới ngưỡng cửa,anhcòn hỏi: “Vì cái gì khăng khăng muốnđitheo tôi?"
Ngày hôm qua bà cũngđãnghĩ kỹ, bởi vìkhôngbiếtrõcơ sở chính đến cùng là có mục đích gì. Thể chất Nam Ca cùng Tông Hạo Hiên, bàkhôngthể bại lộ.
Chương 130: Đụng phải Lệ Sâm
"Xe bà ta cũng chống đ·ạ·n, nhìnkhôngthấy bên trong tuy nhiên nhãn hiệukhôngcó sai. Nghenóinày đội ngũ người này cũng mới vừa về Bắc Hải. Đúng rồi, cơ sở chínhnóibọn họ săn g·i·ế·t hơnmộtvạn Zombie làthậthay giả?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mắt thấy Thẩm Cầm Nhã còn muốn tiếp tục quở trách, Thẩm Bằng vội vàngnóisang chuyện khác: "Đúng rồi, chị,mộtđường này nhsm chị làm cái gì thế? Cơ sở chính phái người thúc giục nhiều lần để cho chịđiqua."
Thẩm Bằng há to mồm: "Chị, mặc dù chị có dã tâm, nhưng cũngkhôngthể cướp công lao cơ sở chính chứ..."
Ởtrêngiường trở mình trằn trọc, Nam Ca móc ramộtcái tinh hạch màu đen, vuốt vuốt trong tay.
Tối hôm đó, Lệ SâmkhôngcóđiBắc Hải chìm, Diệp Thiệu vốn buồn ngủ cực kỳ. Chờ nửa ngày cũngkhôngtrông thấy động tác Lệ Sâm, thời điểm mơ mơ màng mànganhta buột miệng hỏi: "Đêm nayanhkhôngra?"
Trần Bàn Tử chạy qua, thịttrênngười đều run lênmộtcái. Còn cung kính mà đem ba cái túinhỏđưa cho Lệ Sâm: "Đại caanhđếmđi, bên trong này là ba trăm tinh hạchanhmuốn,khôngthiếumộtviên!"
Tôi nhất địnhkhôngcôphụ.
"Mẹ ơi." Trần Bàn Tử kinh hãinói: "thật? Bọn họ lúc nào thay đổi được lợi hại như vậy."
Trần Bàn Tử vỗ lồng ngựcmộtcái: "Đại caanhcũngkhôngnhìnmộtchút em là ai, tung hoành Bắc Hải thời gian dài như vậysẽkhôngcó ai biếtrõtin tức hơn em!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặt mũi Trần Bàn Tử có chútkhôngnhịn được liền thanh họng khụ hai tiếng, thẹn thùngnói: "Đại ca yên tâm, chúng emthậtkhôngcùng người khác kết thù."
Thẩm Bằng nghe ra đó làâmthanh tinh hạch va chạm lẫn nhau, mãnh liệt trợn to hai mắt. Ngồi xổm xuống đem túi to mở ra. Vừa nhìn thấy bên trong đủ loại tinh hạch, Thẩm Bằng quả thực vui đến hỏng rồi. Nâng tinh hạch lên cũngkhôngdám tin vào hai mắt của mình.
"thật." Lệ Sâm nhàn nhạtnói: "Chúng tôi nhìn thấy chỗ bọn họ đào hố sâu tiêu hủy Zombie."
Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa bọn họ mang nước về rất nhiều, bôn ba nhiều ngày như thế ba người đều tắmmộtcái.
Tuy nhiên ngày mai chính là kỳ hạn năm ngày, tinh hạch bọn họ vẫnkhôngcó tích góp đủ. Lệ Ngạn có chút sầu khổđitìm Lệ Sâm, Lệ Sâm chụp vỗ vai cậu cườinói: "Tinh hạch, các cậukhôngcần lo lắng."
Bà nhìn thoáng qua hai trợ thủ sau lưng, liền thấy bọn họ từtrênxe lấy xuốngmộtcái túi lớn. Thẩm Cầm Nhã đem cái túi to kia trực tiếp vứttrênmặt đất, ào àomộttiếng, tiếng vật nặng đập xuống đất truyền đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lệ Sâm cườimộttiếng, cũng biếtrõDiệp Thiệukhôngcó ác ý gì: "Lần sau manganhđinhặt."
Mãi cho đếnmộtlần nữa dàn xếp xong, đám người Lệ Ngạn cònđangngây ngô cười đâu. Hóa rađitheo bên cạnh Lệ Sâm sảng khoái như thế, bọn họ cókhôngít người dị năng cũngđãđột phá cấp ba, g·i·ế·t Zombiesẽnhanh hơn!
Diệp Thiệu mãnh liệt lắc đầu: "khôngrõràng lắm, chỉ là pháthiệnqua hai lần, buổi tốianhkhôngở đây..."
Lưu manh sao, luônsẽcó chút thủ đoạn lưu manh.
Từ khi đó bắt đầu, Thẩm Cầm Nhã liền đối với Thẩm Bằng có ý kiến. Thẩm Bằng cũng làkhôngtiến bộ, còn cảm thấy là Thẩm Cầm Nhãkhônghiểu ông ta.
Đoàn người Lệ Sâm bọn họ mới vừa từ trong thành phố lui ra ngoài. Hai ngày này bọn họ đều là từng binh sĩ tác chiến, thành tích kém cỏi nhấtsẽbị trừng phạt.
Thẩm Cầm Nhã chỉ nhàn nhạt nhìn ông tamộtcái: "Có thời gian quan tâm chút chuyện này,khôngbằng g·i·ế·t nhiều Zombie hơn. Huấn luyện bản thânthậttốt."
Lệ Sâmthậtsựkhôngnghĩ tới,anhcó thể nhìn thấy Thẩm Cầm Nhã.khôngthể tin được hỏimộtcâu: "anhthấy được, xác định là bà ấy?"
Lệ Sâm nhận lấy tinh hạch, đồng thời vươn tay với Trần Bàn Tử: "Hoan nghênh mấy cậu gia nhập đội ngũ."
Lệ Sâm lần lượt mở ra nhìn nhìn, thời điểm lại nhìn Trần Bàn Tử trong mắt dẫn theo tán thành: "Cậu vài ngày này, lừa gạtkhôngít ngườiđi."
Thẩm Cầm Nhã mỗi lần nhớ tới người em trai này, luôn cảm thấy rất đau đầu. Lúc trước nếu nhưkhôngphải là ông ta để ý chuyện congáimìnhkhôngcó dị năng, con giá cũngkhôngrađi.
Ông ta còn bảo trì cái tư thế ngồi ngây ngô kia, ngẩng đầu hỏi Thẩm Cầm Nhã: "Nhiều tinh hạch như thế! Trời ơi, chị làm sao lấy được vậy? Người của căn cứ chúng takhôngthể có thực lực mạnh như thế!"
"Hơn năm trăm viên." Lệ Sâmnóisố lượng đại khái.
mộtngười có khả năng hấp dẫn Zombie, kéo ổn cừu hận.mộtngười có thể tự động chữa khỏi virus... Nếu quảthậtnóiviệc này ra ngoài,khôngriêng gì Bắc Hải chỉ sợ ở toàn bộ đaát nước.nóirộng ta là trong phạm vi thế giới cũngsẽnhấc lênmộttrận gió tanh mưa máu.
Lệ Sâm ha ha cườimộttiếng: "Vậy sao cậu cònkhôngtiến vào cơ sở chính?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.