Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Sanh Lạc Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 129: Căn cứ mười bảy
Lần này Tông Hạo Hiên bị thương,mộtphần rất lớn cũng là do chính bản thânanhtakhôngcẩn thận. Dù sao, trước hôm nay ai cũng chưa từng thấy động vật biến dị. Mà bây giờ, những sinh vật này hiển nhiên là có khí thế rất hung hăng.
Miệng vết thương mặc dù khép lại với tốc độkhôngnhanh, nhưng virus lại tiêu tán nhanh hơn. Vừa mới nãy miệng vết thương còn tím xanh, giờđãthay đổi trở nên đỏ tươi.
Nam Ca ngạc nhiên "Hả?"mộttiếng: "Vì saokhôngđiBắc Hải? Lệ Sâm cònđangở Bắc Hải chờ tôi mà." Đây là ước định củacôcùng Lệ Sâm, bản thân thời gian dài như vậy liên tục ở gấp rút lên đường chính là vì có thể nhìn thấyanh.
Thẩm Cầm Nhã thở dài: "Các cậu yên tâm, tôi nhất định kín miệng,khôngnóiviệc này ra ngoài." Bà ấy hiểu được lý do mấy người này phòng bị, Tông Hạo Hiên cũng cảm tạ Thẩm Cầm Nhãđãlý giải, mang Nam Ca cùng Tân Vũ Hoa xuống xe.
Nam Ca còn ngơ ngác nhìnanhta đâu, kết quả Tông Hạo Hiênnóiđượcmộtnửa thế nhưngkhôngtiếp tục.côbĩu môi, đầu tóc cũng laukhôngsai biệt lắm liền đem khăn lông gấp lại rồi bỏ xuống.
trênxe đều là đàn ông, Nam Ca cũngkhôngcó tiện thay quần áo.nóisauđi, mặc quần áo ướt lên ngườicôcũngkhôngcó cảm giác gì.
"Ai nha,anhlợi hại như thế khẳng định là trước đến giờ đềukhôngcó bị thương qua."
Ở tận thế nên cẩn thậnmộtchút là chuyện tốt, nhưng bây giờ Thẩm Cầm Nhã cũngđãnóichuyện đến mức này mà Thẩm Bằng vẫnkhôngtin. Hiển nhiên ông ta là người có lòng dạkhôngrộng lớn.
nóiđếnmộtnửa, đối mặt với ánh mắt trong suốt của Nam Ca.anhta lạikhôngbiết nên mở miệng thế nào.
Tông Hạo Hiên "Ừm."mộttiếng gần nhưkhôngthể nghe thấy.
Nam Ca đứng ởtrênxe, nghenóikhôngcần cắt tay cũngthậtcao hứng. Đối mặt với Tông Hạo Hiên, lần đầucôcười đến vui vẻ như vậy. Hơn nữacôvốn là bác sĩ, còn tự mình tiến lên làm kiểm tra choanhta.
Mà ở tận thế, mặc dù rất nhiều nữ giới thực lực cũng rất mạnh, nhưng lại vẫn bị người kỳ thị giới tính.
Tân Vũ Hoa lái xe, quả thựckhôngbiếtrõđây rốt cuộc là cái gì. Tông Hạo Hiên trước kia đối với Nam Cakhôngphải là rất lãnh đạm sao,hiệntại trong lòng còn tính toán cái gì đấy?
Nam Ca nghe Tông Hạo Hiênnói, ánh mắt bỗng nhiên lạnh xuống. Tay cũng đặttrênđao: "Người nào cản trở tôi cũng đừng trách tôikhôngkhách khí. Tông Hạo Hiên,anhbây giờkhôngphải là đối thủ của tôi."
Nhưng ai biết, Tông Hạo Hiên chỉ nhàn nhạt liếc ông tamộtcái, liền hỏi Thẩm Cầm Nhã: "Thẩm tỷ, chúng tôi muốn nghỉ ngơimộtchút."
Tông Hạo Hiên ngồitrênxe nhìn Nam Ca chuyên chú kiểm tra miệng vết thương. Ánh mắt cũng thay đổi càng thêm thâm thúy. Đợi đến khi Nam Ca buông tay ra, cao hứng tái diễn: "Xác thực làkhôngcó việc gì rồi."
"Nam Ca!" Tông Hạo Hiên có chút tức giận: "côcó biết haykhônghiệntạicô..."
Vốn cáccôấyđãđem Tông Hạo Hiên trở thành là thần tượng,hiệntại lại càngkhôngngừng đến gần hỏi: "Tông Hạo Hiên, thể chất củaanhđến cùng là cái gì? Lẽ nàoanhcó thể chống virus sao?"
Mà thôi, nếu quảthậtmuốn lấy thân thể con người làm thí nghiệm, cùng lắm là mình thay thế Nam Cađithôi.
Nam Ca mặc dùkhôngsợ hãi những vật này, nhưng dù sao biển cả quá lớn. Bắc Hải lại ở gầnmộtmảnh đại dương mênh mông, nếu như này mấy động vật tụ họp mà đến, ai có thể chống cự được?
Nam Ca nghiêng đầu, có chút đắc ýnói: "Vừa mới cómộtcon trăn lớn từ trong biển vọt lên, bị tôi g·i·ế·t rồi."nóicong còn làmmộtđộng tác cắt cổ.
Thẩm Cầm Nhã chỉmộtcái xa xa: "Căn cứ chúng ta là tối tiếp Bắc Hải chìm, ai cũng biết chỗ đó có nhiều nguy hiểm. Có năng lực công chiếm bên trong này, người ta cònkhôngbằngđitìm nơi nương tựa cơ sở chính đâu!"
Tông Hạo Hiên có thể chất như vậy nhất địnhsẽdẫn tới thượng tầng coi trọng. Tân Vũ Hoa theo ở đằng sau Nam Ca lại đây, lo lắng Thẩm Cầm Nhã đem Tông Hạo Hiên đưađilàm người thí nghiệm. Lập tứcnói: "Lần này khẳng định là vìtrênthân động vật kia mang theo viruskhôngcó cái gì nguy hại, Tông Hạo Hiênanhấy cũngkhôngphải là có thể chất đặc thù đâu."
Còn như bí mật máu củacôhãy đểanhta giữ kín cả đời.
Sau đó bà vừa nhìn về phía Thẩm Bằng: "Đây là đồng bạn bọn chị gặp được ởtrênđường, bọn họ đặc biệt lợi hại. Nếu nhưkhôngcó bọn họ chiếu ứng, chúng ta cũngkhônglấy được thiết bị sạch nước." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Cầm Nhã như có điều suy nghĩ nhìnanhta, ngược lại mỉm cườinói: "khôngphiền toái. Nhưng về sau cậu... Có tính toán gìkhông?"
Thẩm Cầm Nhã cũng có chút lúng túng, có chút bất mãn nhìn Thẩm Bằngmộtcái. Lúc trước cho người em này làm người lãnh đạo căn cứ là bởi vì mình là đàn bà. Rất nhiều chuyệnkhôngcó phương tiện ra mặt. Thẩm Bằng cũng là người có dị năng, bất kể là đàm phán hay là quản lý căn cứ, đối phương nhìn thấy ông ta là đàn ông cũngsẽcoi trọnh vài phân.
Vì vậy ông ta còn cây ngaykhôngsợ c·h·ế·t đứngnói: "Chị, em tin tưởng chị nhưng cái tật xấu lúc nào cũng mang người bên ngoài vào, thời điểm nào mới có thể thay đổi? Nhỡ đâu bọn họ là gián điệp căn cứ khác phái tớithìsao?"
Cộng thêm Thẩm Cầm Nhãmộtlòng muốn dẫn bọn họ về căn cứ mười bảy chỉ sợ sợ cũngkhôngđể bọn họ rờiđi. Tông Hạo Hiên chỉ có thể tựa lưng vào ghế ngồi, có chút thống khổ nhắm mắt lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 129: Căn cứ mười bảy
" Động vật trong nước biển cũng thay đổi dị thường." Tông Hạo Hiên khẳng địnhnói.
"Tông Hạo Hiên, trước kiaanhcũngkhôngbiết mình có dạng năng lực này sao?"
Vốn là Zombie cũngđãrất khó giải quyết,hiệntại hơn nửa động vật và toàn bộ Bắc Hải cũng như cùng tiến vào thời kỳ trời đông giá rét.
Thẩm Bằng kể từ khi làm người lãnh đạo cũng có chút bành trướng, hoàn toàn quên cái vị trí này là Thẩm Cầm Nhã cho ông ta.
Ngược lại Tông Hạo Hiên lấy chocômộtcái khăn lông sạchsẽ, để chocôtự mình lau lau đầu tóc.
Nếu quảthậtkhôngmuốn cho Nam CađiBắc Hải, vì saokhôngđem nguyên nhân chân chínhnóichocôấy biết?
Tông Hạo Hiên sớmđãchú ý tớitrênngười Nam Ca ướt nhẹp,mộtcái tayanhtanhẹlên miệng vết thươngtrêncánh tay. Sau đó hỏi Nam Ca: "Vừa mới nãy thời điểm tôi muốn cắt tayđãxảy ra chuyện gì?"
Vừa mới nãy Tông Hạo Hiên bị thương mình lo lắng choanhta như vậy hiển nhiên làđãcoianhta như đồng bạn. Nếu như đồng bạn phản bội mình, vậythìNam Casẽcảm thấy rất bi thương.
Vì vậy cậu nhu thuận trả lời: "Thẩm tỷ, vậy chúng tôiđitrước."
Thể chất hấp dẫn Zombie của Nam Ca là chuyện phiền toái,trênđường bọn họ cũngđãgặp qua mấy lần Zombie vây công. Cũng may kinh sợ màkhôngnguy hiểm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ba người nếuđãđều biếtrõchuyện của Thẩm Cầm Nhã, lúc ngồi trong xe con lái vào cửa chính căn cứ mười bảy cũngkhôngcó cái gì kinh ngạc.
Tông Hạo Hiên nghe câu hỏi của cáccô, trong khoảng thời gian ngắnkhôngbiết nên bắt đầu trả lời từ nơi nào. Dù saoanhta chỉ là bị thương cánh tay, đơn giản băng bó xong liền đứng lên: "Lần này phiền toái mọi người rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong mắt Tông Hạo Hiênhiệnlênmộttia đau lòng, còn hết sức khuyêncô: "Bắc Hảikhôngan toàn, chúng ta vẫn nên đổimộtchỗ khác, sau đó truyền tin cho Lệ Sâm, đểanhtađiđến tìmcô."
"Về saukhôngnên tùy tiệnnóimấy lời này, tôisẽcoi làthật." Nam Ca lầm bầmmộtcâu.
Tông Hạo Hiên cuối cùng thở dài hỏi Nam Ca: "Nếu như tôi khăng khăng muốn mangcôđithìsao?"
Cuối cùng là đem xe dừng lại liền có người của căn cứ mười bảy tiến lên đón chào. Người đàn ông đầu lĩnh kia, xem ra so với Thẩm Cầm Nhã trẻ hơn mấy tuổi, cùng bà ấy lớn lên có bảy phần tương tự.
Chờ mấy người này vừađi, Thẩm Cầm Nhã liền lạnh mặt xuống, hỏi Thẩm Bằng: "Cậukhôngtin chị sao?"
Lúc này bọn Thẩm Cầm Nhã mới thở phàonhẹnhõm, nhiều emgáinhỏnếu nhưkhôngphải là bận tâm cònđangởtrênxethìcũng muốn nhảy dựng lên rồi.
Vì vậy bà cũngkhôngcùng Thẩm Bằngnóichuyện, đối với ba người Tông Hạo Hiên cườinói: "Chỗ ởđãan bài tốt,đithời gian dài như vậy vất vả cho mọi người."
Nam Ca thấy Tông Hạo Hiênkhôngbướng bỉnh nữa, cho rằng vừa nãyanhtanóigiỡn.mộtlần nữa nằm xuốngtrêncửa sổ, nhìn ra phía ngoài. Mặt biển kia tầng tầng khuấy động giờ phút này ở trong mắt Nam Cađãkhôngtồn tại bất luận mỹ cảm gì.
Tông Hạo Hiên như cũ đứng ở phía trước Tân Vũ Hoa cùng Nam Ca, nhàn nhạt nhìn Thẩm Bằngmộtcái. Mày người đàn ông này nhíu lại, mặc dù ngoài miệng chưanóinhưng Tông Hạo Hiên vẫn như cũ nhìn ra khinh miệt trong mắtanhta.
Thẩm Bằng cũng bịnóicó chút mặt đỏ tới mang tai, ông ta còn cố chấp cùng Thẩm Cầm Nhã cãi cọ: "Căn cứ chúng ta như thế nào chứ?nóinhư thế nàothìcũng có hơn ngàn người đấy!"
nóiđến đây Thẩm Cầm Nhã vẫn luôn chưanóicho bọn họ biết về chuyện của căn cứ này. Nam Cakhôngbiết là hiểu biết tình huống hay là bởi vì giác quan nhạy cảm màđãnghe qua Thẩm Cầm Nhã cùng trợ thủ nhắc tới.
Vừa mới nãy chính làcôấy đem máu, dính vào vết thương mình...
Hơn nữa khí độ ông ta so với Thẩm Cầm Nhã cũng kémkhôngít. theo Tông Hạo HiênthìThẩm Cầm Nhã thích hợp làm người lãnh đạo căn cứ hơn Thẩm Bằng này nhiều.
Ý thức được điểm này, Tông Hạo Hiên ngưng trọng hỏi: "Nam Ca, bằngkhôngchúng ta thay đổi tuyến đườngđinhững thành thị khácđi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tông Hạo Hiên lạiđangsuy tưmộtchuyện khác, ở thời điểm Nam Ca lau tóc.anhta nhìn nhìn lòng bàn taycô, miệng vết thươngđãkhép lại.
Tông Hạo Hiên đúng là ý thức được điểm này, mới trầm thấp như thế. Nam Cakhôngcần ăn cơmkhôngcần nghỉ ngơi, tính cảnh giác quá mạnh mẽ, giá trị võ lực nghịch thiên. Bất kể là bỏ thuốc hay là cùng Nam Ca chiến đấu đềukhôngchế phục đượccôấy.
Chạng vạng ngày thứ hai, bọn họ cuối cùng cũng về căn cứ mười bảy.
Nam Cahiệntại cũngkhôngngốc, trực tiếp lắc đầu: "Tôi căn bản là liên lạc vớianhấykhôngđược.đichỗ khác,anhấy tìmkhôngthấy mất.nóisauđi, tôi làmộtcon Zombie, các người trước kia cũngkhôngcó quan tâm qua tôi an toàn haykhôngan toàn mà."
hiệntại thái độ Thẩm Bằng đối đãi khách của mình như này, Thẩm Cầm Nhãthậtsựlà cảm thấy bà ra cửa thời gian dài như vậy, Thẩm Bằngmộtchút tiến bộ cũngkhôngcó.
Thẩm Bằng cái người này, mắt cao hơn đầu. Thẩm Cầm Nhãthậtsựlà giáo d·ụ·c cũngkhôngmuốn giáo d·ụ·c ông ta,mộtngười hiền lành như vậy giờ phút này lạnh như băng quở trách Thẩm Bằng: "Gián điệp? Cậu cũngkhôngnhìnmộtchút, căn cứ này có cái gì đáng giá mưu đồ."
Kỳthậtquầng thâm mắt Thẩm Cầm Nhã cũng rất nặng, bà vì quan tâm cái đội ngũ này mà mệt mỏi hơn nhiều. Nhìn bả vai yếu đuối kia, muốn gánh vác gánh nặng căn cứ mười bảy, Tân Vũ Hoa có chútkhôngđành lòng.
Thẩm Bằng vốn chờ Tông Hạo Hiên chủ động cùng ông tanóichuyện đâu, dù sao ông ta là người lãnh đạo căn cứ. Dáng vẻ rất quan trọng.
Đợi đến khi đoàn người Tông Hạo Hiên bọn họ xuống xe, Thẩm Cầm Nhã giới thiệu lẫn nhau cho bọn họ: "Đây là em trai của tôi, cũng là người lãnh đạo căn cứ mười bảy, Thẩm Bằng."
Bởi vì chuyện động vật biến dị, Thẩm Cầm Nhã ởtrênđường cũngkhôngchịu trì hoãn. Coi như là vào buổi tối cũng chỉ nghỉ ngơi và hồi phụcmộtchút liềnđitheo ngoại thành hướng về Bắc Hải.
Thẩm Cầm Nhã gật gật đầu, bà còn có việc. Muốn cùng Thẩm Bằngnói, liền để người khác đem ba người này mangđi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.