Linh Tạp Hành Trình
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 31: Sân Thượng
Trong chớp mắt Trần Ân rùng mình một cái chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới như bị người nhìn xuyên thấu tất cả, loại cảm giác rất kỳ quái, như một người t·rần c·huồng đứng trước đám đông bị người chỉ trỏ vậy.
Cúi người thu dọp căn phòng đã hơi lộn xộn, chế tạo thành công hơn 700 tấm cấp thấp tạp, nhiều nhất là năng lượng tạp, nếu đem bán sẽ được chút tiền, nhưng Trần Ân hiện không thiếu chút tiền này, một cái ý niệm chớp động, liền thu bảy cái hộp đựng tạp vào trên tay nhẫn trữ vật, lại sửa soạn chút cá nhân vệ sinh, vài tuần không có cạo râu khiến ria mép mọc lỉa chỉa.
Khặc khặc…năm ngón tay đối phương bóp lấy cổ Trần Ân khiến hắn hô hấp không đủ, muốn lấy hai tay đẩy ra nhưng tại loại này điên cuồng khí thế đè ép dưới hắn làm không được.
Nhưng là…
Một đường đi chậm thưởng thức cảnh vật ven đường, còn ghé mua một ly trà đá, Trần Ân lúc rảnh rỗi thường thích đi ra ngoài phố ngắm nhìn dòng người qua lại, ngắm lấy quen thuộc lại kỳ lạ kiến trúc, đi lên chỗ cao nhìn xuống ban đêm ánh đèn lung linh thành phố.
Vừa bước ra cửa bước vào phòng khách đã thấy một cục mỡ màu cam nằm trên bàn không nhúc nhích, con mèo béo này hình như ngủ rồi, nói cũng lạ Trần Ân không hiểu vì sao con mèo cam này không thích được hắn bế, mỗi lần hắn lén lút lại gần đều nhanh chóng bị nó phát hiện sau đó chạy mất, không thì cũng bơ hắn không thèm phản ứng hắn.
Lúc này là đầu tháng chín, chỉ vài ngày nữa sẽ bắt đầu cuộc thi vào học viện, tuần trước Trần Ân còn rút thời gian ra đi tham gia báo danh học viện Bắc Phong.
Đứng trên sân thượng đài cao, nhìn xuống phía dưới đang dần bị bóng tối xâm chiếm mặt đất, khung cảnh chiều tối ở đây không ra sao cả, không đẹp như tranh cũng không mộng ảo sắc thái, nhưng Trần Ân tâm thái bình thản mà yên tĩnh không gợn sóng.
Điểm yếu là đa tuyến tạp so với thông thường tạp tiêu hao nguyên lực càng nhiều, này rất trí mạng, nguyên lực là cần tinh lọc từ nguyên khí, trong chiến đấu không có khả năng vừa hấp thu nguyên khí bên ngoài hồi phục vừa chiến đấu, nguyên khí hỗn loạn là vấn đề, một vấn đề khác là đối thủ sẽ không cho ngươi thời gian phân tâm đi phục hồi nguyên lực.
Đặt mình trong vô hình khí thế Trần Ân ngay cả một cử động nhỏ đều làm không được, hắn chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới như đang đè áp lấy mình một ngón tay cử động đều cảm thấy như muốn dắt động một mảnh bầu trời, ngay cả hô hấp đều khó khăn. Thịch…thịch…thịch hắn trái tim điên cuồng đề thăng tiết tấu như muốn báo hiệu với đại não mau chạy nếu không sẽ c·hết…sẽ c·hết.
Trong “đa tuyến nghi quỹ sơ giải” đã giới thiệu qua còn có càng cao điệp gia nghi quỹ phương pháp, nhưng lúc này Trần Ân cảnh giới chỉ có thể phân tối đa cùng lúc hai tuyến đã cố hết sức, muốn càng cao cảnh giới vận dụng vậy thì cần để tâm đào móc [nhất tâm nhị dụng] thiên phú này hoặc gia tăng hồn lực trình độ.
Lộc cộc, lộc cộc… tiếng bước chân từ phía sau lưng Trần Ân vang lên, hắn ngoái đầu nhìn lại bỗng thấy một người đàn ông đầu đinh, mặc một bộ sơ mi trắng quần tây đen, mang kính râm từng bước đi lên phía đài cao bên này.
Hơn nữa sau khi so sánh uy lực giữa thông thường tạp cùng sử dụng đa tuyến chế tác tạp có sự chênh lệch nhất định, đa tuyến tạp mạnh hơn một chút so với thông thường tạp, đại khái mạnh hơn một phần hai so với thông thường tạp.
Này mới chỉ có hai tuyến nghi quỹ nếu điệp gia càng nhiều hơn ba bốn…chín mười tuyến đâu? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ngươi…là ai?”
Đối phương tiến tới trước mặt hắn, tay phải giơ lên nắm lấy Trần Ân cổ, một tay nhấc lên như xách gà con, hắn từ đầu tới cuối động tác như vậy chậm chạp như vậy thong dong, nhưng…Trần không cách nào phản kháng.
Người đàn ông câu giới thiệu còn chưa nói xong liền ngưng lại, nụ cười trên mặt dần dần mất đi chuyển thành một gương mặt nghiêm túc, chỉ có đôi mắt lam lấp lóe trợn to nhìn thẳng Trần Ân.
Trần Ân nhà ở giữa khu đông bắc, hắn thường từ sân thượng chung cư nhìn thấy các đoàn lính đánh thuê từng tốp lái xe mà qua, vũ trang đầy đủ thực lực có mạnh có yếu, lớn có quy mô như một công ty với vài chục ngàn người, nhỏ có năm bảy người như phòng làm việc.
Lúc đối phương đến gần Trần Ân hai mét phạm vi hắn đã dự định lập tức phản ứng trước lui lại, nhưng là khi người này bỗng nhiên tỏa ra vô hình khí thế bao phủ phạm vi toàn bộ sân thượng.
Trần Ân: ???
Soát…
Trần Ân thấy vậy nhưng không lấy làm lạ, nơi này lại không phải nơi bí mật gì.
Hắn muốn ra ngoài đi dạo vài tiếng, liền nghĩ đến một nơi, là một tòa tháp cao gần nhà, nơi đó rất thích hợp ngắm phong cảnh, lúc mới xuyên qua còn vì khảo sát địa hình mà thường xuyên tới đó chơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn không thích mở rộng bằng hữu vòng cũng không thích cùng người giao tiếp, chỉ thích yên tĩnh một mình một người thưởng thức nhân gian sắc thái, dĩ nhiên này không đại biểu Trần Ân không biết giao tiếp, mà là hắn lười bắt lên cùng người khác quan hệ thành lập giao tình.
Trần Ân ngước đầu nhìn lên đồng hồ treo tường, lúc này mới bốn giờ chiều.
Trong căn phòng nhỏ bừa bộn của mình, Trần Ân vui vẻ nhìn trong tay một tấm nguyên pháo tạp, một tấm thuộc về cấp một phạm trù thông thường tạp, nguyến lý là ngưng tụ nguyên lực thành quả cầu phóng ra phía trước, rất bình thường.
Không biết trước mắt là người nào nên Trần Ân im lặng không làm đáp lại, thân thể căng cứng cơ bắp khẩn trương.
Có lẽ vì linh hồn đời trước cùng đời này cộng lại đã gần 60 tuổi đi, không như người trẻ tuổi phấn chấn, có sức sống.
Chiếc kính râm bị người đàn ông bóp nát, hắn sắc mặt vặn vẹo ánh mắt dữ tợn nhìn phía Trần Ân, mảnh kính rơi lả tả trên mặt đất phát ra thanh thúy tiếng vang.
Hành động im lặng của Trần Ân càng khiến đối diện người đàn ông phẫn nộ, hắn hai mắt long sòng xọc, trong mắt tơ máu như muốn bao trùm toàn bộ nhãn cầu, đồng tử chớp lóe ánh lam càng thêm mãnh liệt, người này một chân tiến tới, lúc này giữa hai người khoảng cách chưa tới hai mét.
Giọng nói khàn khàn hướng về Trần Ân hỏi.
Chương 31: Sân Thượng
Cái khiến Trần Ân vui vẻ chính là sau ba tuần khổ luyện hắn xem như đã sơ bộ nắm giữ đa tuyến nghi quỹ, đem khả năng thành công khi chế tạp cấp một lên tới 80%.
Đưa tay nghiêng người dựa lên lăng can, ngắm nhìn dòng người qua lại hối hả, lại nhìn xa tới không biết giới hạn lĩnh vực thành Bắc Ninh, phía nam là trung tâm phủ phủ cùng hành chính trọng điểm, phía đông là tập trung khu vực thương mại lớn nhất, phía tây là thành trong thành nơi đặt học viện Bắc phong, phía bắc tập trung các đại công hội cùng đánh thuê đoàn đội, trung tâm là nhất lớn cùng nhất phồn hoa quảng trường là nơi tổ chức hàng năm lễ hội cùng khánh điển.
Vì người đàn ông kỳ quái hành động cùng sắc mặt ngưng trọng làm không khí trở nên nặng nề.
Răng rắc…
Hài lòng cất dụng cụ vào hộp, duỗi cái lưng mệt mỏi, Trần Ân dự định cho mình nghỉ vài ngày lấy trạng thái tinh thần tốt nhất đi tham gia kỳ thi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn vừa định quay đầu đi tiếp tục ngắm phong cảnh thì đối phương từng bước đi về phía hắn gương mặt mỉm cười, người này tháo xuống kính râm màu đen, một đôi mắt màu xanh lam nhìn về phía Trần Ân.
“Xin chào, cậu là Trần Ân đi? lần đầu gặp mặt ta là…” người này mỉm cười tiến lại gần Trần Ân, vừa nói đôi mắt màu lam lóe lên chút mỏng manh ánh sáng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà cấp một nguyên lực khả năng chỉ đủ dùng bảy lượt đa tuyến tạp liền cạn kiệt, thành con cá trên thớt mặc người làm thịt, so với nó thì thông thường tạp tính tiêu hao càng thấp, mười mấy hai mươi lượt còn có thể.
Trần Ân khoác lên người mộ chiếc áo khoác mũ trùm màu đen, mặc một chiếc quần bò màu xanh xám cùng một cái áo thun đen, kết hợp với khuôn mặt không quá nổi bật khiến Trần Ân trông như một công nhân bình thường vừa tan tầm vậy.
Lại ngó nghiêng bốn phía trong nhà, không thấy ông đâu, chắc cũng đi ra ngoài rồi.
Câu hỏi lần này gần như gầm nhẹ, từ từ đến gần trước người Trần Ân, hắn trên người bỗng nhiên tỏa ta một loại đè áp khí tràng.
Tại hắn cảm quan trong xung quanh không gian đều bị vặn vẹo không ra hình dạng, như đưa thân tiến vào hư ảo mà xa lạ lĩnh vực.
Trên sân thượng tòa tháp cao, ngọn gió thổi qua tạo ra tiếng vù vù nhỏ bé, nơi này đứng hai người, một thanh niên lưng dựa lăng can nhìn lấy đối diện một người đàn ông đầu đinh, người này vẻ mặt đột nhiên từ vui vẻ thành nghiêm túc chuyển biến đột ngột làm Trần Ân không hiểu ra sao.
“Ngươi là thứ gì…dám chiếm đoạt cơ thể này!” đối phương thanh âm kìm nén một loại bi thương khó tả, bàn tay s·iết c·ổ Trần Ân càng thêm thắt chặt.
“Ta hỏi! Ngươi là ai?”
Đây đã là kết quả khổ tu một tháng qua của Trần Ân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.