Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 83: Thi đỗ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83: Thi đỗ


(hoạn quan)

"Đại nhân, Hoàng Thượng có gì phân phó ạ?"

Viên Tam nhận được bạcthìkhấp khởi vui mừng, lôi từng thỏi bạc ra cắnmộtcái, lấymộtphần nhờ người chuyển về phủ Tr**ng S* cho Viên huyện lệnh, phần còn lại nhờ Phó Vânanhgiữ chohắn, "Lão đại, ngươi giữ giúp ta, ta chưa từng kiếm được nhiều tiền như thế bao giờ, sợkhôngbiết tiết kiệm."

Việc này thực ra cũng hơi khó giải quyết.

Lúc nàng viết xong thư, nửa canh giờđãtrôi qua.

Những cung nữđiđilại lại trong cung,trênmặt,trênngười cũng dính cánh hoa xinh đẹp, mùi hương lẫn cả vào trong tay áo, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe giọng điệu của Nhị gia, hình như có quen biết với vị cống sĩ này. Nghenóingười kia thi đỗ, thần sắctrênmặt Nhị giarõràngđãthả lỏng đôi chút, như vậy nghĩa là Nhị gia hy vọng người kia có têntrênbảng.

Mấy đề kỵ lại nhìn nhau.

Người biết chữthìđọc chữ, ngườikhôngbiết chữthìxem tranh, mọi người đều có thể hiểu được.

Mấy chuyện vụn vặt như vậy thôi cũng biết ra được tầm mười trang giấy, nàng dừng lại nghỉ taymộtchút, hong cho khô mực rồi lại cầmmộttờ giấy trắng lên.

"Triệu Kỳ dù sao cũngkhônghại ai, Đỗ Gia Trinhthìkhác, lòng dạ đen tối, lần ấyhắnkhuyến khích Chu Đại Lang đánh lén muội, muội quên rồi hả?"

Hoắc Minh Cẩm nhếch miệng cười, "Hoàng Thượngkhôngmuốn để ta dẫn quân, chủ độngyêucầu ta đốc thúc quân lính chỉ là để thử thôi."

Thời tiết lúc ấm lúc lạnh, chim hoàng oanh lảnh lót, chim yến nỉ non, tường cung đỏ son thấp thoáng bóng hoa cỏ, liễu xanh buông cành.

Mấy đề kỵ nhìn nhau, trong mắt đều có vẻ vui mừng.

Tiệm sách thuộc về Phó gia, xưởng in ấn cũng là của Phó gia. Tuy nàngkhôngviết tiểu thuyết nhưng tiền bán sách còn nhiều hơn tiền những tác giả như Viên Tam có thể lấy được. Hơn nữa nàng cũngkhônggiỏi chuyện này, vậy viết để làm gì?

[1] Quân chức trực thuộc Cẩm Y vệ, là tùy tùng bảo vệ chính thức.

Phó Vânanhnhẹnhàngnóibâng quơ, "Bút lực của takhôngbằng ngươi."

Viên Tam đột nhiên hỏi: "Lão đại, tại sao lại để cho ta viết, câu chuyện là ngươi kể cho ta, ngươi cũng có thể viết tiểu thuyết cơ mà?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mộtngười mặc đồ của nội thị chạy tới ngăn chàng lại, khom lưngnói: "Hoắc đại nhân, Tôn nương nương cho mời."

Phó Vânanhlắc đầu, "hắnlàsựlựa chọn thích hợp nhất."

Đợi chừng nửa canh giờ, đề kỵ vội vàng chạy về, bị chen tới mức mồ hôi mướt mải, chắp tay cườinói: "Nhị gia, Phó Vân Chương thi đỗ cống sĩ, đứng thứ chín, tin mừng [3]đãđưa tới nơi ở của y rồi."

Vừađiđượcmộtquãng, phía trước bỗng xuấthiệnmộtđám người chen chúc, ngập cả con đường. Ai ai cũng vội vội vàng vàng, sắc mặt nôn nóng, xô đẩy lẫn nhau, chỉ sợ bị tụt lại đằng saumộtbước.

khôngbiết y thi hội làm bài thế nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng lại nghe Hoắc Minh Cẩmnói: "Tađãtừ chối việc này, về sau đừng nhắc lại nữa."

...

xào thanh đạm, đặt trong đĩa sứ trắng ngần nhìn xanh non tươi mát.

đãtới mùa ăn ngọn tần ô.

Để trợ giúp Phó Vânanh, Đỗ Gia Trinh cũngkhôngvề nhà ăn Tết.

Mấy đề kỵ đứng chờ nửa canh giờ ngoài cửa điện, bỗng nghe thấy bên trong truyền ra tiếng cười độc đáo khiến người ta phải nổi da gà của nội thị, vội vàng thẳng người dậy.

Được sơn trưởng cho phép, Phó Vânanhgiữ chìa khóa Tàng Kinh Các, cảmộtmùa đông nàng cơ bản là ngâm mình ở Tàng Kinh Các, về sau dọn hẳn sang sương phòng ở tầngmộtcủa Tàng Kinh Các để ở. Đây vốn là phòng nghỉ của người làm công trong Tàng Kinh Các.

Phó Vânanhđưa mắt về phía cửa, khẽnói, "Viên Tam, ngươi phải nhớ, tác giả "Sở Địaanhhùng liệt truyện" là Hồ tiên sinh."

Tới khi đó, sĩ tử trong thiên hạ, dù có thích văn của nàng haykhông,thìtrênbàn cũngsẽcó mấy cuốn sách mà trong đó nàng giảng giải các kỹ xảo làm văn.

Chu Hòa Sưởng vô cùng thất vọng nhưng cũng biết nàngđangbận việc nghiêm túc nênkhôngdám ỉ ôi. Sau khi trở lại Vương phủ,hắncòn sai người đưa sách quý trong Vương phủ tới thư viện cho nàng đọc.

Hoắc Minh Cẩmkhôngquan tâm tớihắn, vẫn sải bước về phía trước.

Hoa thắm liễu xanh, khắp vườn ngập mùi hương.

Kết quả thi hội được yết bảng đúng vào mùa hoa hạnh nở rộ nên còn được gọi là hạnh bảng.

[3] Khi thi đỗ, triều đìnhsẽcử người báo tin mừng tới tận nơi ở và quê quán của thí sinh.

Phó gia cómộttiến sĩ, đối với những người dân ở địa phươngnhỏnhư huyện Hoàng Châu mànói, Phó Vân Chương như thế chẳng khác gì sao Văn Khúc tái thế rồi.

Mấy đề kỵ thầm thở dài, "Thuộc hạ hiểu rồi."

Hoắc Minh Cẩm ghìm lại dây cương, khẽ cau mày.

Mấy người Đỗ Gia Trinh, Triệu Kỳ, Viên Tam, Khó Vân Khảiđangở ngoài sảnh chính tìm sách dựa theo danh sách nàng đưa, Tàng Kinh Các im ắng, chỉ có những hạt bụi lấp lánh bay bay trongkhôngkhí.

Phó Vânanhbỗng nhớ tới Phó Vân Chươngđangở kinh sư xa xôi.

Lại tới lúc lựa chọn quan viên ở Thiên Bộ Lang, trước cửa phòng, người người chen chúc, thi thoảng lại có tiếng cười rộ lên.

Phó Vân Khải đứng bên cạnh cũngthìthầm: "Tasẽkhôngnóicho ai."

[4] Thi đình diện thánh: Kỳ thi đình do Hoàng đế làm chủ khảo, tiến sĩ gặp mặt Hoàng đế, trả lời câu hỏi. Sau kỳ thi đình, người đỗ chia làm 3 hạng (tam giáp), nhất giáp tiến sĩ gồm Trạng nguyên, Bảng nhãn, Thám hoa, tiếp đó là nhị giáp tiến sĩ, sau cùng là tam giáp tiến sĩ.

Chẳng thà tập trung biên soạn sách phụ đạo vỡ lòng, khiến đại danh của Đan Ánh công tử vang vọng từ bắc chí nam. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ăn cơm xong, nàng bảo Vương Đại Lang trải giấy mài mực, cầm bút viết thư cho Phó Vân Chương. Trong thưkhôngđề cập câu nào tới chuyện thi hội, chỉ hỏi chuyện ăn uống sinh hoạt của y và thời tiết phương bắc thế nào. Sau đó, nàng kể kĩ càng hơn về chuyện gần đây nàng làm gì, làm quen với người bạn mới nào, chuyện gần Tết Diêu Văn Đạt lại bị bệnh, các thầy trong thư viện tới thăm, bị chửi cho tối tăm mặt mũi, chuyện sau Trung thu Phó Nguyệtsẽlấy chồng, Phó tứ lão gia nhất quyết phải chở nguyênmộtbộ đồ nội thất bằng gỗ lê từ phía nam lên gồm đủ thứ rương hòm, ghế dựa, ghế đôn, bàn, tủ, ghế bành, giá bác cổ, đồ trang trí, bàn để đầu giường... Ngoài ra cònmộtchiếc sập trang trí mạ vàng, các gia đình thân thích trong Phó gia thấy thế đều giật mình, họ vẫn biết Phó tứ lão gia mấy năm nay kiếm đượckhôngít tiền nhưngkhôngngờ lại nhiều tiền đến thế! Cả đống người ở huyện Hoàng Châu đều đổ tới Phó gia xem cho biết, họ đều khen Phó tứ lão gia thương congái, mạnh tay chi tiền đồ cưới cho con...

Viết tiểu thuyết tốn nhiều thời gian công sức, hơn nữa viết hay thế nàothìchung quy cũngkhôngvượt qua được "Tam Quốc Diễn Nghĩa", "Tây Du Ký", "Thủy Hử Truyện", tác giả tiểu thuyết cũngkhôngđược văn nhân đánh giá cao, chỉ có những văn nhân nghèo túng tột cùng mới dám dùng tênthậtđể xuất bản tiểu thuyết.

Loáng cáiđãtới độ xuân về hoa nở, liễu xanh như tơ, dây trầu cổ bò lantrênvách tường, băng tan, thời tiết ấm lên, hoa đào, hoa mận, hoa ngọc lan trong sơn cốc lần lượt nở rộ, từng đóa hoa hồng kiều diễm, trắng tinh khôi điểm xuyết khung cảnh non xanh nước biếc, cỏ cây mơn mởn. Giữakhônggian xanh biếc, màu hoa càng nổi bật, đỏ thêm tươi, hồng thêm thắm.

Mấy ngày nay, khắp các tiệm sách lớnnhỏở phủ Võ Xương đều dánmộtthông báo mới,trênđó ghi: Tác phẩm mới "Sở Địaanhhùng liệt truyện", sáu phân bạc, tặngmộtcuốn "Sổ tay chế nghệ" của Đan Ánh công tử.

Dù sao cũng chỉ là xích mích nhất thời giữa những người trẻ tuổi mà thôi.

(cải cúc)

Sáchthìđắt nhưng chi phí in ấn lại thấp, tác giả Viên Tam chỉ lấy mấy trăm lượng bạc, thù lao của người làm bản khắc còn ít hơn, chỉ năm mươi lượng. Phó Vânanhvẽ tranh cho sách, còn tặng kèm cả "Sổ tay chế nghệ", từ đầu chí cuốikhônglấy xu nào.

mộtngười đàn ông mặc áo phi ngư độn giáp vai

Mặt nội thị biến sắc, tức giận nhưngkhônglàm được gì, chỉ biết ôm hận rờiđi.

Nàngkhôngđể bụng chuyện Đỗ Gia Trinh có thù hận gì nàng haykhông. Đối với nàng, việc biên soạn sổ tay rất quan trọng, nàng cần những trợ thủ ưu tú nhất. Đúng là Đỗ Gia Trinh từng muốn cho nàngmộtbài học nhưng cũngkhôngtàn nhẫn độc ác tới độ muốn mưu hại tới tính mạng của nàng, những việc về saukhôngliên quan gì tớihắn. Đúng như lời Trần Quỳnói,hắnthựcsựcó tài năng hơn người, mỗi tội hơinhỏnhen thôi.

Dù saothìlợi nhuận cuối cùng cũng cómộtnửa thuộc về nàng, nàng chỉ tự làm việc cho mình thôi.

Hoắc Minh Cẩm trả lời: "Ở Kinh Tương, Hồ Quảng, lưu dân [2] khởi nghĩa, quan địa phươngđãkhôngcòn sức chống cự, Hoàng Thượng muốn lệnh cho ta đốc thúc quân lính, tới Kinh Tương, Hồ Quảng, trấn áp lưu dân."

Hoắc Minh Cẩm ừmmộttiếng, theo nội thị vào trong điện.

Hai bên đườngđitrồng nhiều cây hạnh, xuân về hoa nở, hoa hạnh chi chíttrêncành, giónhẹphất qua, hoa rụng lả tả rực rỡ.

Hoắc Minh Cẩmđira, sắc mặtkhôngđổi, chẳng khác gì khi nãyđivào.

Nhà người khác chỉ có bốn bức tường, Viên Tam đến nhà cũngkhôngcó,hắncần tiền, để kiếm tiềnhắnsẵn sàng chấp nhận rủi ro, hơn nữa cách hành văn, kể chuyện cũng tạm được, đểhắnviết tiểu thuyết là thích hợp nhất.

Viên Tam đồng ý, gãi đầu, "Lão đại, tại sao "Sổ tay chế nghệ"khôngdùng để đưa ra ngoài bán?"

Phó Vân Chương là người Hồ Quảng, có qua lại gần gũi với Thẩm đảng, Lý Hàn Thạch từngnói, người này có chính kiến tương đồng với Thôi Nam Hiên, rất khó lôi kéo.

Phó Vânanhtập trung vùi đầu vào đống sách, những người xung quanhkhôngdám quấy rầy nàng. Hằng ngày, Vương Đại Lang đều rất đúng giờ xáchmộthộp đồ ăn mang tới Tàng Kinh Các, chân giò hun khói, măng mùa đông hầm, canh củ cải thịt dê, rau cải, thịt lợn hầm, sủi cảo thịt lợn cải trắng, rau xào, bánh hạt kê, thịt viên rau tể thái...

Những cuốn tiểu thuyết phổ biếntrênthị trường cứ tái bảnđitái bản lại mọi ngườiđãquen thuộc từ lâu, người thích tiểu thuyết thèm thuồng sách mới như thể c·h·ế·t đói lâu ngày, cuốn "Sở Địaanhhùng liệt truyện" toát ra hào khíanhhùng, hành văn chưa tốt lắm nhưng lại dễ hiểu, dễ phổ biến, vừa đưa ra thị trường chưa tới ba ngàyđãcháy hàng.

Phó Vânanhcười, "Bán văn giải đề vĩnh viễn cũng bánkhôngchạy bằng tiểu thuyết, lúc ta biên soạn cuốn sách này cũngkhôngđịnh dùng nó để kiếm tiền, giờ là tặng kèm,mộtthời gian nữa, tasẽbán bản thảo cho các chủ tiệm sách,khôngđặt thêm điều kiện gì, đồng ý để họ tự khắc tự in thành sách."

Kẻ sĩ kinh thường tác giả tiểu thuyết, sau này Viên Tam muốn tham gia khoa cử, viết tiểu thuyết cũng nhất định phải giấu tên. "Sổ tay chế nghệ"khôngphải tiểu thuyết, viết về kỹ xảo viết văn giải đề, là sách vỡ lòng, nênsẽkhôngđem lại ảnh hưởng tiêu cực cho Phó Vânanhnên nàng dùng luôn danh hào Đan Ánh công tử để in sách.

"Đúng thế!" Phó Vân Khải đứng bên cạnh cũng chen lời, "Đệ tốn nhiều công sức như thế..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Triệu Kỳthìcòn dễ hiểu,hắnlà cháu trai của Triệu sư gia, hào phóng rộng rãi, cũng chưa thựcsựđắc tội với ai, từ khi Phó Vânanhđảm nhiệm chức trợ giáo,hắnđãkhôngcòn ý định thu nàng vào dưới trướng mà chuyển sang muốn làm bạn với nàng, chủ động giúp nàng bày mưu tính kế, giải quyết khó khăn, giới thiệu nàng với bạn bè mình, người như thế có thể giúp đỡ nàng rất nhiều.

Chương 83: Thi đỗ

Đề kỵ giục ngựađivề phía trước mấy bước,nói: "Nhị gia, hôm nay yết bảng thi hội, bọn họ tới xem bảng."

Nàng để cả mấy bức tiểu cảnh đồ mà bình thường vẫn vẽ vào trong thư, bảo Vương Đại Langđigửi.

"Sở Địaanhhùng liệt truyện" kể về câu chuyệnmộtđám du hiệp vào nam ra bắc, cướp của người giàu chia cho người nghèo, văn vẻ cũngkhôngcó gì đángnóinhưng được cái cốt truyện rất ly kì, cảm động, hay hơn là ở chỗ trong cuốn sách này cứ mấy trang lại cómộtbức tranh minh họa, nét vẽ đơn giản, miêu tả sơ lược, chỉ vài nét bútđãphác họa ra những tình tiết đặc sắc nhất trong truyện, nếu đọc truyệnkhônghiểu cũng có thể dựa vào những bức họa này để đoán được cốt truyện.

hắnlà người có bản lĩnh, lịchsựlại chu đáo, cử chỉ có chừng mực, trước sau vẫn giữ khoảng cách vừa phải,khôngtới mức làm Phó Vânanhchán ngán nhưng cũngkhôngđến mức quá xa cách.

"khônghiếm được tiền nhưng lại có thể kiếm được thanh danh."

Đề kỵ chắp tay thưa vâng.

Đề kỵ thưa vâng, hai người trong số họ xuống ngựa, nhanh chóng chen vào đám ngườiđangđan chặt như nêm.

Phó Vân Khải nghĩ tới nghĩ lui vẫnkhônghiểu được,đangyênđanglành, tại sao Phó Vânanhlại mời Đỗ Gia Trinh hợp tác?

cũng cài thêm bông hoa hồng dưới mũ sa.

Nàng uyển chuyển từ chối.

Thầy giỏi trò hay, cũng phải.

Hoắc Minh Cầm đưa mắt nhìn về phía đám ngườiđangchen chúc, bảo với người bên cạnh: "Có người tên Phó Vân Chương, quê quán Hồ Quảng, các ngươiđixem y có thi đỗkhông."

Hôm nay Vương Đại Lang đưa đồ ăn tới cho nàng như thường lệ, mở hộp ra, bên trong có tổng cộng tám món ăn, trong đó cómộtmón là ngọn tần ô

(quan phục của quan viên cao cấp thuộc Cẩm Y Vệ)

Sợ làm phiền tới việc ôn thi của y, mấy tháng nay nàng chưa viết thư cho y.

Viên Tam nhếch miệng cười, gật đầu, vỗ ngựcnói: "Lão đại, ngươi yên tâm, ta biết cân nhắc."

...

điqua con đường toàn hoa hạnh ấy, quần áo lay động, hoa rơi lả tả như mưa, lướt qua khuôn mặt góc cạnh của chàng.

[2] Dân chạy loạn do chiến tranh hoặc thiên tai.

mộttrong mấy đề kỵ bước nhanh hơnmộtchút, tiến tới cách Hoắc Minh Cẩm nửa bước chân, khẽnói: "Đại nhân, Tôn nương nương giờ là người đứng đầu hậu cung, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, ngài đáng cứ nên nghe xem Tôn nương nương địnhnóigìđãrồi quyết định sau."

Phó tứ lão gia gửi thư cho Phó Vânanhnóiông quyết định in thêm, nếukhôngnhững thương nhân khácsẽlập tức tự in bản lậu, nhanh chóng chiếm được thị trường.

Đúng là tuổi trẻ tài cao, thi hội được hạng chín, tới lúc thi đình diện thánh, nếukhôngcó gì bất ngờ xảy ra, nhất định có thể đỗ nhị giáp tiến sĩ. Y mặt mày đoan chính, phong tư xuất chúng, nếu đối đáp xuất sắc trong kì thi đình, có khi Hoàng thượngsẽđể y tiến lênmộtgiáp. [4]

Đốc thúc quân lính, vậy chẳng phải về sau Nhị gia lại có thể dẫn quân hay sao?

Hoắc Minh Cẩm lắc đầu.

Hoàng Thượng và Tôn Quý phi cuối cùngđãphế được Hoàng Hậu đúng theo ý nguyện, tuy làhiệntạikhôngphải lúc lập hậumộtlàn nữa, nhưng những người sáng suốt đều biết chỉ có người được sủng ái nhất, Tôn Quý phi, mới là đối tượng được nhắm đến cho ngôi vị Hoàng Hậu này. Tôn Quý phu vui mừng, các vị nương nương trong cung cũng trưng ra những khuôn mặt tươi cười, cung nhân cũng khoác lên mình những bộ đồ mùa xuân mới tinh để các vị chủ tử thêm phần vui mắt, đến nội thị

Hoắc Minh Cẩm trả lời: "Đừng nên lún quá sâu vào chuyện hậu cung. Về sau dù Tôn Quý phi có muốn cái gìđinữa, các người cũngkhôngcần quan tâm."

Trước cửađãcó nội thị đứng chờ từ lâu, "Đại nhân, vạn tuế gia chờđãlâu."

Hôm nay mấy người bọn họ ngồi trong Tàng Kinh Các chép lại các đoạn trích, Phó Vân Khải len lén kéo Phó Vânanhsangmộtgóc, cằn nhằn.

Chu Hòa Sưởng nhiệt tình mời nàng tới Vương phủ ăn Tết,nóimuốn đưa nàngđixem hội hoa đăng.

Vài viên đề kỵ [1] mặc áo xanh phía sau chàng, cả đoàn người vội vã bước về phía Thiên Bộ Lang.

Ta ngoài cung, mấy đề kỵ xoay người lên ngựa, theo sau Hoắc Minh Cẩmđidọc con đường lớn.

...

Nếu Phó Vân Chương đỗ kì thi hội, người gặp việc vuithìtâm hồn ắt cũng thoải mái, nhất định nhận được thư nhàsẽcàng thêm vui vẻ. Nếu ykhôngmay mắn, thi trượt, buồn bã thất thần, thư nhà cũng có thể an ủi y, làm tinh thần y phấn chấn trở lại, nhớ tới người nhà ở huyện Hoàng Châu, ysẽkhôngđến mức sa sút tinh thần.

Phó Vânanhcân nhắcmộthồi cũng kệhắn, Triệu Kỳ muốn làm gìthìcứ làm thếđi.

Đề kỵ thử thăm dò: "Nhị gia, có cần phải sai người qua chúc mừngkhôngạ?"

Phó Vânanhgiúphắngửi bạc vào tiền trang, "Sách bán rất chạy, ngươi cố gắng viết thêm mấy truyện nữa, lại in sách mới, sách lậu có cấm cũngkhôngđược, chúng ta chỉ có thểkhôngngừng ra sách mới thôi."

Làm gì có chuyện ai ai cũng thích nàng, đánh giá cao nàng, chỉ cần Đỗ Gia Trinh có thể giúp nàng hoàn thành việc biên soạn sách, nàng có thểkhôngso đo chuyện tranh cãi trước kia.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83: Thi đỗ