Làm Nô
Cuồng Thượng Gia Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46
Bởi vì Tân Nô vẫn mặc nam trang, cậu bé mới mở miệngnóiquân tử, sau khinóixongthìquỳ thẳngkhôngđứng dậy.
Nhưng lực đạo của nam nhân bên cạnh lạinhẹnhàng, răng lược chạm vào da đầu, cảm giác thoải mái tê dại khiến sống lưngmộthồi run rẩy, cảm giác mệt mỏi cả ngày cũng vơi bớt.
Nhưng Vương Hủ lại ăn hếtkhôngđể thừa. Làm cho Cơ Oánh tưởng đậu mặn rất ngon,đangđịnh đưa tay gắpmộtmiếng bị Vương Hủ liếcmộtcái toàn thân run rẩy.
Vẫn còn nhớ nămhắnmới vào cốc,mộtnô bộc nhonhỏnhưng cũngkhôngthân cận với ai, chỉ tỏ vẻ dịu dàng với chú c·h·ó già ở bên cạnh.
Thấy Liêm Y cònkhôngđi, giống nhưthậtsựmuốn làm nô, Tân Nô sầm mặtnói: "Ngươi thân là nam tử hán, sao lạikhônghiểu,mộtthân tự do chẳng lẽ chỉ đáng giámộtchén cháo loãng? Nhìn ngươi gầy yếu như vậy, chắc gì chịu đựng được công việc, vẫn là mang theo tiểu muộiđangốm yếu của mìnhđiđi!"
Nồi thịt kia, Tân Nô cũngkhôngđộng, hơn phân nửa là bị Cơ Oánh và Tử Hổ cùng đám thị vệ ăn.
Chương 46
Tân Nô thầm nghĩ, đứanhỏnàythậtcó mắt nhìn,hắnnhất định thấy nàng và Tử Hổnóichuyện, biết nàng mềm lòng mới đến quỳ trước mặt nàng.
Kiếm khí vừa ra dọa cho đám nạn dân sợ hãi lập tức giải tán.
Nàng ta vội vàng ngoan ngoãn thu đũa, tập trung tinh thần gặm thịt c·h·ó trong bát của mình.
Thiếu niên kia nhìn chằm chằm vào chén cháo nuốt ngụm nước bọt, lạikhôngănmộtmiếng nào, trực tiếp đưa tới miệng bégái,côbé kiađangsốt mê man, nhất thờikhôngnuốt nổi, Tân Nô lại lấymộtchén cháo loãng đưa cho cậu thiếu niên,côbé uống được nửa bát cháo dần dần có khí sắc, lại ăn thêm được mấy miếng cháo đặc.
Vương Hủ cởi bỏ áo ngoài, để nàng nửa nằmtrênxe ngựa cạnh cửa, vuốtnhẹmái tóc dài xõa xuống, rồi dùng nước ấm đổ lên làn tóc, tiếng nước tí tách vương theo ngọn tóc rơitrênmặt đất, dưới ánh trăng lấp loáng nhưmộtluồng sáng nhạt.
Bi thương như vậy nàng chưa từng trải qua nênkhônghiểu được, nhưngthậtsựkhó quên, lần đầu tiên trong đời nàng chứng kiến nỗi đau sinh ly tử biệt.
Thiếu niên dáng người gầy gò đơn bạc ấykhôngnóimộtlời toàn thân toát ra tử khí đánh nhau với hai gã nô bộc, mặc dù bị hai gã kia đánh cho miệng đầy máu, mặt tím xanh cũngkhônglùi nửa bước, hai mắthắnlúc ấy toát lên vẻ bi thươngcôđọc giống như sói con, khi ấy nàng trốn sau lưng mẫu thân, ngơ ngác nhìnhắngiống như bị điên, hoảng sợ khóc hu hu...
Nhớ lại lời đùa vui của Tân Nô, đoạt người đẹp, thức ăn có thể so với đại hận g·i·ế·t phụ đoạt thê, ân sư nếu muốn lấy mạng người,khôngcần dùng độc, chỉ cử động ngón tay, mĩ thực chưa kịp nuốt xuống yết hầuđãvỡ nát.
Nhưng tâm tình Vương Hủ có vẻ tốt, sau khí uống năm chén nước ấm, giải được cơn khát sau khi ăn đậu mặn, liền phất tay gọi Tân Nô tới.
Vương Hủ cúi đầu nhìn món đậu thô vừa làm, cũngkhôngnóigì, đôi mắt sáng lên liếc nhìn Tân Nôđanghúp cháo, sau đó chậm chạm gắpmộtmiếng lên chậm rãi ăn.
Nhưng ngược lại Vương Hủkhôngđộng đũa, chỉ chậm chãi uống ít cháo kê loãng,khôngđộng tới miếng thịt c·h·ó kiamộtchút.
Tân Nô định đem nồi cháo kê cho bọn họ, lại bị Tử Hổ ngăn lại: "Tân cơ nghĩmộtnồi có thể giúp được hơn trăm người kia sao? Chốc látsẽdẫn tới rất nhiều nạn dân nữa, chỉ sợ xảy ra nhiễu loạn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Về sau, trong cốc có hai gã nô bộc bởi vì thèm ăn, lấy dây thừng thắt cổ c·h·ế·t chú c·h·ó già, nướng thịt.
Bữa cơm xong xuôi, Vương Hủ kéo Tân Nô lên xe ngựa.
Tân Nô mấp máy miệng, trong lòng biết Tử Hổnóicó lý. Vừa vào nước Tề, thấy nạn dân vô số, lúc này vào đêm, ở bên trong thành, nhưngmộtkhi có kẻ muốn làm loạn, khó có thể bảo đảm an toàn. Lập tức ngừng động tác lại.
Tân Nô nhìn, chợt nhớ tới điều gì đó vội ngăn lại: "côbéđãlâukhôngăn uống,khôngnên ăn nhiều, nếukhôngsẽtổn hại cơ thể."
Nhưng chẳng biết tại sao, thấyhắnkhôngthèm liếc nhìn bàn thịt c·h·ó kia, khiến Tân Nô sinh ra áy náy. Tuy rằng chưa bao giờ muốn lấy lòng lắn. Nhưng xát muối lên vết thương của người khác,khôngphải là việc nàng làm.
Nhưng nhìn đứa bé trong ngựchắn, nếukhôngcó gì ăn, nhất địnhsẽkhôngqua nổi. Vì vậy quay người lấymộtchén cháo kê đặc cho cậu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phảinóinàng làm món đậu mặn kia khó ăn vô cùng! Muối nước Tề là muối thô, cũngkhôngđược chế biến tinh tế, dùng muối này làm đậu mặnsẽbị chát. Nàng mới ănmộtmiếng,đãphải uống hai hớp cháo để bớt chát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn chú c·h·ó già kia, cái đuôi ve vẩykhôngcó lực, hai mắt lờ đờ, làhắnmang đến từ ngoài cốc. Có khi nàng vụng trộm chạy đến sânnhỏnhìnhắn,sẽthấyhắndùng cây lược gỗ tự làmnhẹnhàng chải lông cho chú c·h·ó già.
Từ đó về sau, cho dù đám nô bộc ngày tét cải thiện bữa ăn cho đỡ thèm, nhưng nàng cũng chưa thấyhắnănmộtmiếng thịt c·h·ó nào...
Nhưng mà trong đám nạn dân cómộtngười khiến Tân Nô chú ý. Thiếu niên kia cánh taynhỏgầy, lại ômmộtbégáithậtchặt, có thể nhìn racôbé kia bị bệnh, toàn thân lạnh run.
Mái tóc nàng dài, chất tóc mềm mại, mấy ngày nayđigấp chưa kịp rửa mặt, nhưng nàngkhônggiống các nữ tử khác thích bôi dầu lên tóc, chỉ khẽ buộcnhẹ.
Lúc Tân Nô vào xe, liền lo lắng Vương Hủkhôngkiêng kị, thanhâmtrong đêm tốisẽlan xa khắp tứ phương. Ngày hôm sau, sao dám gặp người?
Thiếu niên nghe lời nàng... vội vàng dừng lại, lúc này mới uống cháo. Tân Nô liền lấy ramộttúi muối nóng hổi vừa làm xongnói: "Dùng cái này chườm nóng bụng chocôbé, để bé uống nhiều nước, ra nhiều mồ hôi, chú ý đừng để bị lạnh."
Nhưng thiếu niên mà Tân Nô chú ý kia lạikhôngđi, thậm chí trong mắtkhôngcó chút sợ hãi, cậu békhôngđể tâm tới Tử Hổđangcầm kiếm ở bên,đitới trước mặt Tân Nô, quỳ rạp xuống: "Xin quân tử banmộtchén cháo kê cho muội muội của ta, Liêm Y nguyện bán mình làm nô, sống c·h·ế·t vì quân tử!"
Nhưng lúc Tân Nô khoan khoái dễ chịu nhịnkhôngđược khẽ kêu lênmộttiếng, nội tâm nàng đột nhiên hoảng hốt,khôngbiết tại sao, cảm giác bộ dáng nàng lúc này giống như chú c·h·ó già nằm phơi bụng thoải mái vui vẻ đểhắnchải chuốt!
Ngày đó, nàng vụng trộmđitheohắntoàn thân đầy thương tích ra sau núi, tận mắt nhìnhắndùng bàn tay cào từng nắm đất thànhmộthố sâu, chôn hài cốt chú c·h·ó già vào, sau đóđivào rừng sâu, gào khócthậtto, mỗimộttiếng gào khóc lại gọi tên chú c·h·ó già, từng tiếng "A D·ụ·c" đâm vào màng tai đau nhức, trong rừng chim chóc bay toán loạn... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thiếu niên Liêm Y cảm kích nhìn Tân Nô, ôm muội muộiđivào trong bóng đêm.
Bên trong thành thương nhân nếu có xe ngựa, hai mùa xuân hạsẽkhôngtìm nơi ngủ trọ, tìm đất trống làmmộtbuổi dã ngoại đơn giản. Lúc này cạnh xe ngựa Vương Hủ, còn có mấy xe ngựa của thương nhân khác.
Sau nữa nếukhôngphải Uyểncôngăn, chỉ sợsẽbị đánh gẫy xương sườn.
Tử Hổ thấy nạn dân xúm lại càng gần, xoẹtmộttiếng rút kiếm bên hông, vung tay chém đứtmộtgốc cây to.
Mà chú c·h·ó già kiathìlại hết sức vui mừng ngồi xuống, l**m láp tayhắn.
Nam tửanhtuấn khoanh chân ngồi bên đống lửa, tóc đen dài rơitrênvạt áo đen, trừ bỏ ánh lửa lấp loángtrênmặt, quảthậtlà hòa vàomộtthể với bóng đêm.
Lúc ấy phụ thân biết nguyên nhân ba người đánh nhau, rất tán thưởng Vương Hủ trung nghĩa hữu tình, liền đưahắntới bên cạnh,khôngphảiđilàm những việc của... hạ nhân.
Tân Nô chậm rãiđiqua, đột nhiên nhớ tới Vương Hủ chưa bao giờ ăn thịt c·h·ó.khôngphải làhắnkén chọn,thậtsựlà cómộtcâu chuyện cũ.
Ban ngày nàng có mua ít đậu, sáng sớmđãxay nát, chuẩn bị hôm sau làm đậu nành. Tân Nô bỏ chúng vào nồi sắt cho thêm muối, thỉnh thoảng xoay người cho vòng eo đỡ mỏi, làm món đậu đơn giản, sau đó giả bộ vô tình đặt bên cạnh chân Vương Hủ.
Khinhỏnàng theo phụ thân xuất cốc, lúc bố thí cháo cứu tế nạn dân, nàng thấy phụ thân sai nô bộc nấu cháo loãng, liền thắc mắc sao phụ thân lại tiết kiệm như vậy? Lúc ấy phụ thân cười giải thích với nàng đạo lý này, để nạn dân vì ăn no quá tức bụng,sẽkhôngtốt.
Sau khi làm xong mọi chuyện, mới pháthiệnCơ Oánhđãbắt đầu ăn, phong phạm đoan trang cao quý ngày thường của quý nữđãkhôngcòn bóng dáng, hai tay cầmmộtmiếng thịt c·h·ó ăn miệng đầy mỡ.
Đợi lúc tócđãướt,hắnmới lấy lược chảinhẹsợi tóc, lược nhiều răng nên nếu dùng sứcsẽkéo đứt tóc, lúcnhỏbà v·ú chải đầu cho nàng thường xuyên làm nàng bị đứt tóc, khiến nàng đau phải kêu to lên.
hiệntại nam nhân nàysẽkhôngcó khả năng như xưa, vìmộtchú c·h·ó già mà bỏ cả hình tượng đánh nhau lăn lộntrênđất, có thể khiến nam nhân sắt đá này động tâmthậtsựlà ít càng thêm ít.
Cơ Oánh nhìn xem trong lòng cũng oán thầmmộthồi. Nhìn mặt ân sư giống như thiên tiên,khôngtham luyến hôn nhân thế tục, thế sao lúc này lại trắng trợn lôi kéo Tân Nô, chẳng phải muốn phá hỏng thanh danh tỷ tỷ? Về sau mối duyên mỏng này tan vỡ, Tân Nô tỷ tỷ sao tìm được mối lương duyên tốt? Đợi lúc nào rảnh, nàng phải đả thông để Tân Nô tỷ tỷ hiểurõvấn đề! nếuyêuđương vụng trộm, phải thu liễm tránh ánh nhìn mọi người mới đúng! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.