Làm Nô
Cuồng Thượng Gia Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 44
hắnđãtừng trào phúng nho gia, nghèo rớt mùng tơi giống như c·h·ó nhà có tang, chỉ kém cầm chén gỗ trong tayđiăn mày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ta nghe phụ thân ngươinói, ngươi và tỷ tỷ sắp gả tới nước Tần. Nhưng hóa ra Tần Sử vừa mắt chính là thân nữ của Ngụy Vương, Ngọc Cơ vừa hồi cung, sao tạm thời thay thế ngươi?"
hắnbiếtrõ, nếukhôngphải lúc trước Ngụy Văn Vương tự mình phong cho núi Vân Mộng là thánh địaẩnsĩ, tiến vào cửa cốckhôngđược mang kiếm. Dựa vào hận ý của Bàng Quyên, nhất định là muốn tự thân san bằng núi Vân Mộng, từng chútmộtmà xé nát người khiếnhắnchịu khuất nhục.
Cái này phải quy công lao cho Bàng Quyên cố kị mặt mũi, sợ lưu lại danh g·i·ế·t ân sư,khôngquá mức công khai, ngườihắnphái tới đều là sát thủ,khôngphải Tử Hổ võ công caothậtsựlà toàn quân bị diệt.
Có thể hôm nay vừa trải qua nguy hiểmtrênvách núi, lá gan Tân Nô ngược lại tăng lên, tứchắngiết người diệt khẩu,khôngchịunóichuyện, càng nghi ngờhắntrước đó gây bất lợi cho phụ thân, lạnh lùngnói: "Bàng tướng quântrênchiến trường mạnh mẽ g·i·ế·t địch, miệng lưỡi lanh lẹ như giao long, chắc lúc đó trầm mê nhất thờikhôngnhớ ra khinh bạc thế nào!"
"Chỉ là lúc bịhắnbắt vào trong phủ, trong xe ngựa bịhắnkhinh bạcmột..."
Nhưng nghe xong Tân Nô lên án, sắc mặc Vương Hủ vẫn khó coi như trước như vẫn xem là hòa hoãn. Đợi lúchắnnắm chân Tân Nô liên tục xác nhận sau đókhôngcòn chuyện xưa gì khác, mới tới gần Tân Nô, nhìn chăm chú vào mắt nàng: "Là ta dạy dỗkhôngtốt,hiệntạisẽnóicho nàng biết,sẽcòn trở mình càn quấy chỗ nào..."
May màhắntừ trước đến giờ cẩn thận, thói quen sắp xếpmộtvài người gác ngầm, kịp thời pháthiệntình huống bất thường, dội nước cho tỉnh, miễn cưỡng g**t ch*t sát thủ trong đ**m thoát hiểm.
"hiệngiờđangcần người, đợi mọi việc hoàn tất, ngươi lăn xamộtchút rồi c·h·ế·t cũngkhôngmuộn!" Lúc Vương Hủnóivẻ mặt lạnh lùng, lờinóikhó nghe vô cùng. Mà vẻ mặt Tử Hổ chỉ lộ vẻ xấu hổ, thấp giọng đáp "Dạ".
Thấy Tân Nô nhắm mắt lại, lúc này Vương Hủ mới động thủ xử lí vết thương bị mài ráchtrênlòng bàn chân nàng, tuy mê man, nhưng nàng vẫn đau đến mức nhíu mày. Vương Hủ ngẩng đầu nhìn, ánh mắt khẽ động, lại cúi đầu xử lí vết thương bị mưng mủ dưới chân nàng.
Đúng làkhôngbiết xấu hổ, Cơ Oánh và Vương Hủ mới đích thực là sư đồ thân truyền!
trênngười Tử Hổ có tiền, đổi được chút tiền nước Tề. Nhưng Vương Hủ lạikhôngcho phéphắnlộ ra, càngkhôngđểhắnđithông báo cho các môn đồ Quỷ Cốc ở nước Tề.
"Giao long quẫy mình"thậtsựlà cảm ngộ của Cơ Oánh. Tân Nô nghe Cơ Oánhnóimộtvài đoạn nhân duyên, miêu tảrõràng, nhất thời gia nô của Quỷ Cốc bần cùng từ ngữ, hôm nay lại nổi nóng, mạnh mẽ ném ramộtcâu đưa đẩy!
Tân Nô trong lòng tức giận mớikhônglựa lờinói,nóibậymộttrận,khôngnghĩ tới Vương Hủ bỉ ổi như thế!
Tân Nô trừng mắt nhìn, dần dần hồi tưởng lại tình hình trước lúc mê man, vội vàng đứng dậy, nhìn Vương Hủ hỏi: "hắnnhắc tới phụ thân ta,hắnnóicái gì?"
Tính toán,đãmấy ngày naykhôngcó tin tức gì từ thành Đại Lương nước Ngụy. Sau khihắntính toán tốt quân cờẩnTôn Tẫn, liền cùng Tân Nô du ngoạn, nhất thờikhôngđể ý tới đám sài lang kia.
Đợi lúc bôi thuốc băng bó vết thương xong,hắnmới đứng dậy xuống xe ngựa.
Lúc này Cơ Oánh nhìn gương mặt tuấn mĩ của ân sư,khôngcòn nửa phần mê luyến. Dáng vẻ ân sư lúc này hoàn toàn khác vẻ hung ác vừa nãy đưa tay bóp yết hầu tên cướp như bóp vỡ trứng chim, khiến người nhìn toàn thân tê dại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tử Hổ quỳ rạptrênđất, sau khi làmmộtlễthậtsâu với Quỷ Cốc,khôngnóimộtlời, vung kiếm đâm về phía mình. Lại bị Vương Hủ nhấc chân, đá bay thiết kiếm trong tay.
Vương Hủ xem như còn trẻđãthành danh, trời sinh thông minh khiếnhắnlợi hơn người bình thường rất nhiều, khả năng nắm bắt thời thế cũng khiếnhắnkhác hẳn đám phu tử cùng thời.
Chẳng lẽnóingoại trừ hơi thở đàn hương từ miệng, còn... càn quấy nơi khác?
Lòng người trong thiên hạ luôn thay đổi, cho dù thâm trầm như Vương Hủ cũngkhôngthể tính toán được.
Lúc Tân Nô tỉnh lại, Vương Hủđãngồi trong xe xem sách lấy từ rươngnhỏ, hai chân nàng đặt trong ngựchắn, có lẽ sợ lúc ngủ nàng lộn xộn.
Lời này kín kẽkhôngchút sơ hở, nhưng Tân Nô có cảm giáckhôngđúng. Nàng ngồitrênxe, cảnh giác nhìn Vương Hủ,đangđịnhnóichuyện, lại nghe thấyhắntruy vấn: "Ban đầu nàng ở Đại Lương có dây dưa gì với Bàng Quyên? Vì saohắncứ bám riết lấy nàng?"
Bởi vì xiêm y đều bị đốt trong đám lửa ở khách đ**m, y phục củahắnchỉ có thể giặt tạm, may mắn xiêm y tối màukhônglộ vết máu, phơitrênxe ngựamộtngày là có thể mặc, lúc nàyhắncởi bỏ nửa ngườitrên, ngồi trong xe ngựa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi vì Tân Nôđilạikhôngtốt, Cơ Oánh đỡ nàng. Lần nàykhôngcần Cơ Oánh dùng mũi ngửi cũng biết Tân Nô và ân sư vừa làm cái gì.
Ngược lại nhìn Tân Nô mấy ngày nay trưng ra bộ mặt lạnh, chậm rãi từ từnói: "Nuôi nàng lâu như vậy, quạ đen cũng còn phải phụng dưỡng phụ mẫu, thay ta kiếm chút tiền tiêuđi."
Ân sư bình thường nhìn văn nhã tiên phong đạo cốt, lại có thể lạnh lùng ngoan lệ như vậy, cho dù kẻ bịhắngiết làmộttên cướp bóc xấu xa, nhưng vẫn khiến người xemkhôngrét mà run.
hắnhít sâumộthơi, lại chậm rãi thở ra. Có thể hiểurõẩntình trong đó, chẳng lẽ...
Những lời này của Cơ Oánh hoàn toàn cởi bỏ nghi hoặc trong lòng Vương Hủ.
Rốt cuộc lúc nàng xuống xeđivệ sinh, mới pháthiệnTử Hổ và mấy thị vệ thức thời mà bỏđisăn ở phía xa, ngườithìnhóm lửa, ngược lại Cơ Oánhkhôngđixa, nhưng vẻ mặt biểu lộ nhưđãnhận lấymộttin tức sét đánh khiến lòng người rúng động.
Mọi chuyệnđãsáng tỏ, Vương Hủ bình tĩnh lại, sau khi quyết định chủ ý,hắnxoay người cưỡitrênlưng ngựa, mặc kệ hơi lạnh bao trùm toàn thân, tiếp theomộtđoàn xe ngựa hăng háiđivề phía nước Tề.
Hiển nhiên Vương Hủđãxóa sạch lời đồn trước đó,mộtlần nữa dựng nên uy phong đại trượng phu, mà ngay cả vẻ mặt Tử Hổ cũng lộ vẻ tươi cười, lúc trước lo gia chủ khó chịu bây giờmộtlần xóa sạch tất cả.
...nóivề vấn đề này với Cơ Oánh và Vương Hủ quảthậtlà chỉ tổ tốn nước miếng.
Tránh khỏi đại đạo,đimấy ngày, rốt cuộc tới biên cảnh nước Tề.
Đoạn đường này Tân Nô bị kẻ khác giả nạn dân b·ắ·t· ·c·ó·c, Vương Hủ cũng bị thích khách tập kích.hắnnghỉ chân trong khách đ**m, lại bị kẻ khác phun thuốc mê, đóng đinh chặn cửa, phóng hỏa, mưu toan đưahắnvà đám thị vệ c·h·ế·t cháy trong khách đ**m.
nóixong,hắnnhìn qua Cơ Oánh sợ kinh hồn táng đảm chưa định thần lại được,nói: "Nơi đây rất nguy hiểm, chúng ta chuyển hướngđinước Tề." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tân Nô cảm giác Vương Hủnóidối, cố ý dẫn dắt đổi chủ đề, trong lòng tức giận quyết địnhnóithật, cho gia chủkhôngthànhthậtmộtphen nóng giận.
Cơ Oánh thànhthậtmà đáp: "Vốn là có quan hệ thông gia với Ngọc Cơ, nhưng sau này nghenóinàng ta và Bàng đại tướng quân vừa gặpđãyêu, năn nỉ Ngụy Vương sửa lại chủ ý. Ngụy Vương rất sủng ái Ngọc Cơ, lại cộng thêm Bàng tướng quân tự mình mở miệng, liền nhận định hônsự, gả Ngọc Cơ cho Bàng tướng quân. Vì vậy thiếu người, tỷ tỷ chuẩn bị gả tới nước Tần."
"hắnkhinh bạc nàng thế nào,nóinghemộtchút." Lúcnóilời này, giọng của Vương Hủ giống nhưâmthanh đao cùn chém đá.
Bàng Quyên! Cái tên bỏđihắnkhôngthèm để vào mắt lại ăn gan hùm mật báo dám hành động như vậy? Hơn nữa kẻ vừa bịhắnmộtkiếm đâm chếtnóinhư thế, tên kia cũng biết...
Tân Nô cũngkhôngbiết bên trong vùng hoang vu xe ngựa chấn độngsẽkhiến người xung quanh liên tưởng tới cái gì. Thế nhưng mấy bận nàngkhôngnhịn nổi thét lên, nhất định là bị người bên ngoài xe ngựa nghe thấy được.
Đồ dùngtrênxe ngựa trong lúc chạy trốn cũng bị nạn dân cướpđiphân nửa. Bởi sợ Bàng Quyên lại phái thêm nhân thủ, nên đoàn ngườiđitrênđườngkhông dừng vó,khôngkịp mua đồ dùng. Đợi lúc tới nước Tềthìvận chuyển qua, tiền của nước Ngụy lúc này lạikhôngdùng được rồi.
Mà Thân Ngọc hẳn là lúc trước bịhắnđánhmộtchưởng sinh lòng tạo phản, cùng Bàng Quyên cấu kết với nhau làm việc xấu. Tên nam nhân kia lòng dạ hẹp hòi có thù tất báo, hơn nữa Tân Ngọc cũng làmộtkẻ độc ác,thậtsựlàmộtđôi lương xứng tuyệt thế!
Khi đó ởtrênxe ngựa thời giankhôngtớimộtchén trà, Bạch Khuêđãchặn đường đón xe rồi, nhưng quảthậtlà lúcnóichuyện đểhắnchiếm chút tiện lợi, tuy mật thám của Vương Hủ trải rộng, nhưng thời giannóichuyện trong xe ngựa đó,hắntất nhiênkhôngbiết.
Gia chủ Quỷ Cốcthậtmạnh! Bằng chứng là giường chiếu lay động!
Sắc mặt Cơ Oánh vẫn khong tốt, mấy lần nhìn về phía Tân Nô, cuối cùngkhôngnhịn nổi khuyên nhủ: "Xem tỷ cũng thanh lệ lạnh lùng, hóa ra làkhôngbiết đủ, ân sư cường tráng đến vậy, thời gian dài thế mà tỷ cònnóiđếnđivội vàng? Tỷ tỷ, tỷkhôngbiết thỏa mãn, chính là muốn ăn quá no đấy!"
Vương Hủkhôngtiến vào trong xe ngựa, mà tiếp nhận khăn ướt thị vệ đưa tới lau mặt và hai tay đầy máu tươi, phất tay ra hiệu để Cơ Oánh tiến tới.
Vương Hủkhôngthèm đếm xỉa tới nàngnói: "Bọn chúng đều là do Bàng Quyên sai tới, tốn công sức như vậy, nhìn ra được Bàng tướng quân rất si mê nàng, lúc trước ở Vương Đình nàng hao tổn tâm trí lấy sách của phụ thân nàng,hắnnhìn ra được, dùng phụ thân nàng để lừa gạt nàng, lờinóinhàm chán như vậy, có gì phải nghe?"
Chương 44
Trước kia trong Cốc Bàng Quyên cũngkhôngphải đệ tử xuất chúng,khôngngờhắnchẳng nhữngmộtbước diệt trừ đệ tử Quỷ Cốc trong vương triều Đại Lương, lại còn nhổ cỏ tận gốc, chủ định đối địch với ân sư củahắnngày xưa.
hắnbiếtrõ, nếukhôngphải Tân Nô nhanh trí, chỉ sợ nàngđãsớm rơi vào tay tặc nhân.
Rốt cuộc Vương Hủ ngẩng đầu đưa mắt nhìn Tân Nô, nhưng sắc mặt so với lúc g·i·ế·t người còn đáng sợ hơn.
Vương Hủ là người nhạy bén bậc nào? Lập tức phát giác rasựviệckhôngđúng. Theo lí thuyếthắnlập tức về Quỷ Cốc, mới là kế sách an toàn. Nhưng tâm khẽ động đột nhiên nhớ tới Tân Nô còn chưa lên đường, lập tức sai người chuẩn bị khoái mã,mộtđoàn người vội vàng đuổi về, mới gặp được Tử Hổ bị tập kích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưngkhôngthể tưởng tượng, mình cũng có ngày như vậy. Thị vệ bên người trải qua chém g·i·ế·t, chỉ còn lại bốn người Tử Hổ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.