Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Làm Nô

Cuồng Thượng Gia Cuồng

Chương 34

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34


Hoàn toàn tuyệt vọng, nhìn bốn phía xung quanh, xem có con cừu non nàng đáng giá để ra tay.

Nàng chỉ cần đổ đầy nước vào thùng gỗ, sau đó lấy đấu đồng bị vứt bỏ bên bến tàu đun sôi mơ, sau đó cho mật ong, rồi bỏ vào thùng gỗ, dùng nước suối,sẽcó nước mơ giải khát.

Chủ thuyền kinh ngạc,khôngnghĩ tới nan đền này lại bị tiểu tử gầy yếu trước mắt giải quyết nhanh chóng, nhất thời vui mừng quá đỗi, thoải mái trả công cho Tân Nô mười lăm văn tiền, thậm chí còn ước định lần sau dỡ hàng, cũng muốn nàng tới nơi này hỗ trợ.

Trong lòng Tân Nô khẽ động, lắng nghe xem những tiểu thương kia nhập hàng bao nhiêu,đitớinóivới chủ thuyền: "Sao tiên sinh lại phải lo lắng về việc phân chia? Ta cũng am hiểu tính toán, đối với việc này cũng có chút chủ ý." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vương Hủkhôngphải là kẻyêuhoa, nhưng mà giờ phút này lại bị vẻ đẹp tức giận vì hoa của nàng làm cho đui mù. Sau khi tiện tay khép lại rèm xe ngựa, lập tức nâng cằm nàng, ngậm làn môi hồng vào trong miệng.

Chủ thuyền thấy tiểu thương tức giận, sai nô bộckhôngdỡ hàng, miễn cho bọn trộm cắp nhân lúc cháy nhà mà hôi của, thuận tay khiêng mấy bao ngôđi.

Giờ có 16 văn tiền, trờiđãquá trưa, lúc xuống xe nàng chưa ăn, bụng đói cồn cào.

đãquá trưa, trong tay chỉ cómộtvăn tiền, muốn trước mặt trời lặn kiếm đươc 100 văn,khôngphải bán mìnhthìcũng chỉ còn đường cướp bóc.

Tân Nô thoáng tính tiền, ước chừng sức nặng khoảng 50 văn! Látsẽlàmmộtthùng trước khi trời tối kiếm 100 văn chắc đủ?

Nàng tới chỗ bà lão dùng năm văn tiền mua mơ, lại dùng sáu văn tiền mua thùng gỗ, số tiền còn lại, nàng muamộtbình mật ong.

Sau đó lại chuyển ngô vào bờ, vì vậymộtdụng cụ cân đo lớnđãđược chế thành. Đặt những túi ngô lớnnhỏlên thuyền căn cứ vào dấu vếtđãkhắctrênthuyềnsẽtính ra cân nặng.

mộtđám ngườitrênbờ đứng vây quanhmộtngười khá mập mặc áo bào hoa lệ tranh chấp gì đó. Tân Nô tới gần nghe, hóa ra là người béo là chủ thuyền, chởmộtthuyền ngô tới, đám người vây quanh đều là tiểu thương địa phương,đangtranh chấp xem mỗi người được chia bao nhiêu. Chủ thuyền bị vây ở giữa, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ.

Trong lòng Tân Nô thầm tính toán số lượng,nói:" Nếu chủ thuyền chịu trả công mười văn tiền, việcnhỏấy có đáng là gì!"

Chủ thuyền mập mạp nhìn dáng vẻ gầy yếu của Tân Nô, lại thấy nàng y phục bình thường,khôngcó hiệp sĩ bảo vệ, trong lòng thầm xem thường. Nhưng tiểu thươngđãgiằng co hồi lâu, chẳng biết phải mất bao nhiêu canh giờ mới định ra được số lượng,khôngít người bảo Tân Nônóira biện pháp.

Thiếu niên l* m*ng rốt cuộc có thể thân cận với thiếu nữ trong lòng, tất nhiên là cầm lòng khó nhịn, vội vội vàng vàng, ngược lại khi đó Tân Nôkhôngmấy cảm giác.

Tân Nô có chút đau lòng, lạikhôngthể...cứu những bông hoa bị nghiền nát kia, chỉ trừng mắt nhìn Vương Hủ.

Tân Nô lấy lá cây bên đường, dùng nước rửa sạch, uốn cong thành chén, múcmộtly, mạnh dạn đưa cho những ngườiđingang qua: "Nước mơ giải khát đây, mời chư vị thưởng thức."

Nếu như có thể, Tân Nôthậtmuốn chửi Vương Hủ. Nếukhôngnghĩ tới mẫu thân Vương Hủmộtlòng si mê, gia cảnh vất vả, Tân Nôsẽchửi toàn bộ gia phả của Vương Hủ từ thời viễn cổ hồng hoang.

Vương Hủ ngồitrênxe, rút ramộtquyển sách,nhẹnhàngnói: "Lần này ra ngoài, là muốn kiểm tra nàng học thế nào. Tiền này cho nàng, nàng cầm xuống xe, trước khi mặt trời lặn, có thể dùng nó để thu lại được 100 văn tiền."

Lúc nàng ởtrênxe ngựa,đãthấymộtdòng xuốinhỏcách rìa đườngkhôngxa.

Chủ thuyền nghe xong, tiểu tử vô danh nàyyêucầu thù lao là mười văn tiền, lập tứckhôngdo dự đáp ứng.

Trong Quỷ Cốc đồ nàykhôngtính là hiếm có. Về việc ăn uống hưởng thụ gia chủ Quỷ Cốc trước giờkhôngkeo kiệt, chi phí ăn mặc ở Quỷ Cốc còn vượt trội hơn hẳn cung đình.

Nhưng lúc nàngđangvui mừng, trước mặt xuấthiệnba người, vẻ mặt bất thiện trừng mắt nhìn nàng (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ cầnhắnmuốn, cho tới bây giờ đều... có thể dụ dỗ nữ nhân mê loạnkhôngthể kiềm chế. Cảm xúc lần này của Tân Nô cũng khá tốt.

Trước kia... những tiểu thương này chỉ cần cầm theo số lượng túi rờiđi. Nhưng lần này túi lớnnhỏkhôngđều.khôngcó cách phân chia hợp lí. Chỉnóichủ thuyền thiên vị.

Nhưng còn chưa kịp hoan hôthìphải đối mặt với nan đề trước mắt.

Về sau nàng lại bị ép thân cận với Vương Hủ, tuyhắnkhôngdỗ ngon dỗ ngọt dụ dỗ nàng vui cười, nhưng những thủ đoạn...khônglộ ra ngoài ánh sáng nạy lại tinh thông thuần thục hơn thiếu niên lang mấy phần, sau khi nghe Cơ Oánhnóichuyện, nàng càng hiểurõhơn nam tử nàythậtsựgiống như là món canh ba ba đại bộ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có thểnóiđây là lần đầu tiên Tân Nô dựa vào bản lĩnh của mình mà kiếm tiền, so với việc chạy trốn cùng lão bộc lúc trước quả là thê thảm, chỉ dựa vào rau dại sống qua ngàythìlàmộttiến bộ lớn.

Đợi lúc Vương Hủ từng ngụm ăn "Canh ba ba" hôn tới mức nữ lang trong lòng hai má ửng đỏ, mới duỗi tay cởi y phục nàng, Tân Nô nghĩhắnnổi hứng, muốn nàng ngaytrênxe ngựa,mộtphen mây mưa,khôngkhỏi xấu hổ. Nào biếthắnchỉ cởi bỏ dây áo ngoài của nàng, cầm lấy bộ y phục bên cạnh, đổi lại cho nàng nam trang, dùng khăn trùm đầu buộc lại mái tóc nàng, sau khi cheđidung mạo nàng,hắnmới đặtmộtvăn tiền vào tay nàng, Tân Nô bịhắnhôn thở hổn hển, ngây người nhìnmộtvăn tiền trong tay,khônghiểu ý tứ Vương Hủ.

Có người lớn giọngnói, những ngườiđangmuốn mua nước đậu nành liền xúm lại, đòi thử, lúc này Tân Nô thoải máinói: "Hai văn tiềnmộtchén."

Tân Nômộtbên chỉ huy nô bộc, sai bọnhắndùng tấm thảmkhôngthấm nước phủ kín đáy thuyền gỗ, phòng ngừa rỉ nước, sau đó dùng đấu múc ngô vào thuyền, cứ mười đấuthìđánh dấu lên mạn thuyền, cho đến bốn mươi đấuthìthôi.

Mọi ngườiđingang qua vốnkhôngkiên nhẫn, có người ngẫu nhiên tiếp nhận, hoài nghi nếm thửmộtngụm, sau đó hai mắt mở to kinh ngạcnói: "Đây là cái gì, sau lại có thể giải khát được?

Đúng lúc này, nàng thấymộtbà lão bán mơ, linh quang chợt lóe, nảy ra ý hay.

hắnnửa nằm nửa ngồi,mộtbên đọc sáchkhôngnhanhkhôngchậmnói: "Nếukhônggom đủ 100 văn tiền, tối nay nàng ngủ bên trong cánh đồng... Đêm gió lớn, có cần mang theomộtbộ y phục xuống xe?"

Đương thời, tính toánkhôngphải làmộtmôn kĩ năng mà mọi người đều biết, những người dân thường dù là người buôn bán cũngkhôngbiết tính toán. Trùng hợp dụng cụ để cân đo ở bến tàu lại hỏng, chủ thuyền nhất thờikhôngkiềm nén được tranh cãi với mọi người, sứt đầu mẻ trán.

Ánh mặt trời chói chang, người mua nước đậu nành ngày càng nhiều.

Vì vậy có người qua đường bỏ tiền mua hai chén, uống xong hô to: "thậtsựrất ngon!" Cho nên người xúm lại trước chỗ Tân Nô càng nhiều, lát sau,mộtthùng nước mơđãbán hếtkhôngthừamộtgiọt.

Lời săn sóc như vậythậtđúng là khiến đệ tử rơi lệ!

Tới trước sạp hàng, mua hai văn tiền hồ lô, Tân Nôđivài vòng,khôngcam lòng mua nước giải khát.

Tân Nôkhôngcần ý tốt của gia chủ, xuống xe,mộtthân y phục vải thô gai, đứngtrênđường nắm chặt văn tiền kia, nhìn xe ngựa nghênh ngang rờiđi.

Đây là công lao của Chương Tổ, tốc độ tính nhẩm của Tân Nô cực nhanh, căn cứ từng số lượng hàng của tiểu thương, trong đầu tính ngoài miệngnóira số lượng tiểu thương cần mua. Đám tiểu thương nghe xong, so sánhmộtchút, pháthiệnkhôngsai biệt, tranh cãi mấy canh giờ nữa cũngkhôngra kết quả, liền naho nhao đồng ý nhận số lượng ngô rồi rời khỏi bến tàu.

Nàng khẽ mấp máy đôi môi khô khốc, nhớ tới trước khi xuống xe được uống cam lộ của gia chủ, nhất thờikhôngchịu được khát khô cổ, trong lòng oán thầm tên Vương Hủ xấu xa.

Nếu định dùng chuyếnđinày thí luyện Tân Nô, Vương Hủ thân là phu tửsẽkhôngxao nhãng việc học của ái đồ duy nhất môn thương đạo.

Năm đó khi chạy trốn với Tôn Bá, nàng cònnhỏvụng trộm được ở chung, tuy thời gian cấp bách, cũng khó tránh thân mậtmộtphen.

Sau giờ ngọ, ánh mặt trời lẻn vào trong xe chiếu lên làn da trắng như sứ, bờ môi hồng vì tức giận mà khẽ cong lên, khiến gương mặt đẹp tới mức làm người say mê. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chắc vì như vậy, nên những thuyền hàng phía saukhôngthể cập bến, từng người chủ thuyềnmộtcũng vội vàng ởtrênthuyền mà kêu.

Tân Nô nhìn xung quanh, thấy ba đấu đồng để ở bên cạnh nghĩ nếu dùng chúng đo lương thực, chỉ sợ trời tối cũng chia hết thuyền ngô này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 34

Hóa ra lần này thu mua hàng hóa ở các thành khác nhau, công cụ đo lường của các nướckhônggiống, cho nên có những túi lớnnhỏ.

Kết quả dò xétmộthồi, pháthiệncách đókhôngxa cómộtbến tàu, bến tàu nơi này tuy có chút hẹp, chỉ cómộtchiếc thuyền lớn đỗtrênbên, xung quanh còn có mấy chiếc thuyền chờ cập bến.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34