Làm Nô
Cuồng Thượng Gia Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 33
Có lẽ là nàng oán thầm quárõràng, bị Vương Hủ nhìn ra,hắnvỗnhẹgương mặt nàngnói: "Như thế nào? Buồn bực vì sao ta lại cómộtngười mẫu thân si tình tới mức này? Ta từnhỏnhìn thấy bà luôn mơ tưởng người phụ lòng bà quay lại... Cho nên cả đời tasẽkhôngbiến thành người si tình như thế, cuối cùng bị người ta vứt bỏ, đứngmộtchỗ mà chờ đợi..."
"Tân Tử phong nhã, loại hoa lan hương dã th* t*c này, saohắnđể vào mắt?"
Sắp tới tiếtcôcô,trênđường vô cùng náo nhiệt. Thương nhân buôn bánkhôngngừng, mọi người trao đổi hàng hóa.
Tân Nô chậm rãi hítmộthơi, so với đệ tử khác, nàng hiểurõràng hơn rốt cuộc Bàng Quyênđãđắc tội ân sư của mình như thế nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những tiểu nhi nữ cầm hoa lan vẻ mặt vui mừng. Tân Nô biếtrõcho tới cuối đời bản thân nàng cũngsẽkhôngcảm nhận được mùi vị ngọt ngào đó...
Đồng môn tương tàn? Trước đó đệ tử Quỷ Cốc đấu đá nội bộ trong chư hầu, saokhôngthấy ân sư chủ trì chính nghĩa? Lần này lờinóimạnh mẽ như vậy, nếukhôngbiết, còn tưởng rằng Quỷ Cốc cũng giống đám nho gia nhân nghĩa nữa đấy!
Tân Nô chưa từng chứng kiến trận chiến tình ca của nam nữ thế này. Trong lúc nhất thời nhìn nghe đến nhập thần.
thậtra Tân Nô cũngkhôngrõlắm, vì sao lúc trước phụ thân lại rời xa quê tới núi Vân Mộngẩncư.
Từ đó về sau, nữ nhân Tân gia khiến thế nhân theo đuổi vô số, tộc nhânkhôngchịu nổi phiền nhiễu.
"Tạ ân sư ban tên, từ nay về sau đệ tử tên gọi "Tôn Tẫn" quyếtkhôngdám danh tiếng ân sư Quỷ Cốc!"
Chương 33
Sau khi Tôn Tẫn xuất cốc tới nước Tề, trong cốc khôi phục lạisựyên tĩnh.
"Dù là đồng môn cũngkhôngthể nương tay, tâm tưâmđộc, mạng củahắntrời xanh cũng định tốt."mộtcâunóinhẹnhàng, giống như tuyên bố vận mệnh Bàng Quyên.
Trụ Vương thấy mĩ nhân Tân gia cực kì vui mừng,nóiliên tục: "Lần này chỉ cần mĩ nhân Tân gia là được, đâu cần hiến bảo vật khác!" Vì vậy hạ lệnh đặc xá Cơ Xương ra tù, về sau tạo cơ hội quý giá để diệt Thương.
Tân Nô yên lặng thu hồi ánh mắt hâm mộnóikhẽ: "Thời tiết nóng bức,khôngbiết gia chủ có muốn trở về xe uống chút sữa cho đỡ nóng?"
Con đường này khá kín đáo, xung quanh bị cỏ dại che lấp, nhìn thoáng cũng biếtkhôngphải có nhiều ngườiđi. Thế nhưng mà Vương Hủ cũngkhôngcần người chỉ dẫn,mộtđường quen thuộcđivòng quanh núi,khôngbao lâu, trước mắt xuấthiệnmộtkhoảngkhônglớn. Đằng sau vách núi, làmộtbiển hoa say lòng người.
Thái độ Cơ Oánh khác thường,khônghào hứng, cũngkhôngthích chuyện xuất cốc, dáng vẻ tâm tư nặng nề.
nóixong lời này, mặc dùhắncười, nhưng cái cằm khẽ cứng lại, đôi mắt nhìn Tân Nô thoáng chút lạnh lùng khiến người ta rét run.
hắnchỉ làmộtphế nhân, nhưng lại được ân sư coi trọng như thế! Lần này xuống núikhôngtạo nênsựnghiệp to lớn,thậtlà uổng công ân sư mong đợi.
"Ngoan nghe lời, ở đây với tamộtlát..."nóixong, Vương Hủ im lặng, dựa lưng vào gốc cây đại thụ, nhắm mắt ngửi mùi thơm của hoa lan tỏa ra bốn phía.
"Nếu nàng thích, để nó làm bạn với nàngtrênđườngđi." Vương Hủ th* t*c ngắt hoa cũng tùy tiện.
Trước lúc chia tay, Quỷ Cốc Tử ở trường đình núi Vân Mộng hâm rượu tiễn Tôn Trọng.
Sau này mẫu thân mất, ta đem hoa lan tới sơn cốc này, trồng trước mộ người."
"Tân Nô tỷ tỷ, muội và gia huynh muốn về nhà, tỷ có muốn về nhà muội chơi vài hôm?" Trương Hoa nhớ tới lời ca ca nhắc nhở, chủ động mở miệng mời.
Bối người có việc của mình. Tân Nônóivới Quy Khương và đám nữ đệ tử muốn về nhà, vụng trộm lên xe ngựa của Quỷ Cốc Tử rời khỏi Quỷ Cốc.
Tân Nô làm sao có tự do như thế? Đành cười dịu dàngnóixin miễn.
Mà Quy Khương mấy ngày nay vội vội vàng vàng cùng phu tử phòng dược xuất cốc thăm bệnh, khám chữa cho dân chúng lân cận, coi như tích lũy thêm kinh nghiệm.khôngcó thời gian mà du ngoạn.
Lần đầu tiên xuống núi, phu tử cũngkhôngban tên cho Tôn Trọng, lần này Vương Hủ chẳng những tự mình tiễn đưa, cũng ban tên "Tẫn", điều này khiến Tôn Trọng xúc động.
Vương Hủ nhìn thần sắc Tân Nô có thể phân tích ra ý nghĩ, mỉm cười nâng cằm nàngnói: "Tiểu nô nhi của ta vẫn mềm lòng như vậy,khôngnghe được mấy chuyện buồn khổ.thậtra đây chỉ làsựcam tâm tình nguyệnmộtphía của nữ tử khờ dại mà thôi. Kết quả chính là, tìnhyêucủa người giống như đóa hoa lan,ẩnnấp nơi thâm sơn cùng cốckhôngngười thưởng thức. Ta đem hoa lan tới, chỉ là hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của bà."
Ngày Tôn Trọng xuất cốc, đám đệ tử bài binh ở Quỷ Cốc còn tới tiễn đưa. Mà Quy Khương bởi vì thường xuyên chăm sóc Tôn Trẫn, giao tình rất tốt nên cũng tới tiễn, Tân Nôthìđitheo bên cạnh Quy Khương.
Vương Hủ mỉm cười gật gật đầu,hắnbiếtrõchữ "Tẫn" này lúc nào cũngsẽnhắc nhở nhị lang Tôn gia nỗi nhục màhắnphải chịu.
Tôn Tẫn ngồitrênxe lăn gỗ, thân thể chấn động, thi lễthậtsâu với ân sư.
Cuối cùng, trước mặt môn đệ bài binh, Quỷ Cốc Tử chậm rãinói: "Nhớ kĩ, khiến kẻ hại ngươi c·h·ế·t dưới loạn tên!"
Chân trời góc biển bao la hùng vĩ, dù là đệ tử Quỷ Cốc cũngkhôngthể với tới. Nhưng trong đám đệ tử Tôn Trọng hai chân tàn phế lại đượcmộtlần nữa...xuất cốc lịch lãm rèn luyện.
Từ lúc xuất cốc tới giờ, dường như tâm trạng Vương Hủ rất tốt. Xuống xe ngựa dẵn Tân Nôđibộ, dạotrêncon đườngnhỏlưng chừng núi.
Cuộc sống dân gian tự nhiên thuần phác, rất nhiều nam nữ đều là tự nhiên sinh tình, hoàn toànkhôngcần cha mẹ định mối, chỉ cần đứngtrênbờ sông, bên dòng nước hát, truyền lời đính ước là đủ.
Ngày đó lúc rời sơn cốc, Vương Hủ keo kiệtkhôngcho nàngmộtcây lạikhôngchút nào nương tay háimộtbó hoa lanthậtto c*m v** ấm nước ở trong xe ngựa.
mộtthảm hoa rừng dạikhôngbiết tênđangnở rộ dưới ánh mặt trời, đua nhau tỏa hương thơm.
Nàng muốn tìmmộthòn đá đàomộtgốc, dời tới trước mộ phần phụ thân, nhưng vừa định mở miệng hỏi, lại thấy vẻ mặt Vương Hủ lạnh lùng tà ác.
Hoa lan mà phụ thân khi con sống nuôi trồng,khôngmộtcây nào có thể sánh được với u lan trong núi cốc này...
Tân Nô thấy xấu hổ, cảm xúc vui sướng khi gặp hoa đẹp cũng nhạtđi, quay người muốn rời khỏi. Lại bị Vương Hủnhẹnhàng ôm lấy.
Các đệ tử Quỷ Cốc thầm hiểu, đại tướng quân phong quang vô hạn nước Ngụy lúc nàyđãlà đồ bị vứt bỏ trong mắt ân sư. Mà vận mệnh tương lai củahắncũng được phác họa bởi vài câu hời hợt của Vương Hủ.
"Đây... là hoa gì?" Tân Nô vuốtnhẹcánh hoa mềm mại,nhẹnhàng hỏi.
Hoa lan trước mắtthậtthơm và đẹp, khác hẳn hoa lan dại. Là người như thế nào mới có thể nuôi trồng ra đóa lan xinh đẹp thơm mát như vậy? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Hủ cũngkhôngquay người, kéo nàng lách qua đường,đivề phía lối đường mòn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoàn toàn chính xác, thử hỏi thế gian hạng người nào mới xứng đáng được Quỷ Cốc Vương Hủ ái mộ cả đời, chờ đợi trăm năm?
Mấy ngày nay,hắnvà Quy Khương rất thân, trò chuyện khá vui vẻ cũng tìm hiểu được tình hình về nước Triệu. Quy Khương bình thường ítnóichẳng biết tại sao dạo nàykhônghề keo kiệt thậm chí còn tỉ mỉnóivề sở thích của Tề Vương, hỗ trợ Tôn Trọngmộtphen.
"Hoa lan này là tâm huyết của mẫu thân ta, năm đó Việt Vương Câu Tiễnyêulan, treo giải thưởng cầu được dị gốc. Lúc đó gia cảnh ta bần hàn, mẫu thân bị bệnhkhôngcó tiền bốc thuốc, Uyểncôthương mẫu thân, lén lấy hoa lan mẫu thân trồng đổi tiền thưởng, nhưng bị mẫu thân pháthiện, mẫu thân vốn hiền lành vậy mà giận dữ, thà rằng nôn ra máu tới c·h·ế·t cũngkhôngđể Uyểncôbánđitâm huyết của người... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Điểm này, trước đó Tân Nô phạm phảimộtlần, hôm nay lại nghe nhìn chuyên chú, tất nhiên là chạm tới điều kiêng kị của gia chủ.
Cho nên ban đầu lúc tổ tông phụ thân định cư hương dã, đổi tên thành "Khương", chính làkhôngmuốn bị phiền nhiễu. Nhưng về sau người rời khỏi nhà cũ tới Quỷ Cốc, mới khôi phục họ tổ.
Tân gia cũng là gia tộcẩnmình nơi hương dã.
Lờinóilạnh lùng như nguyền rủa, khiến đám nữ đệ tửkhôngkhỏi rùng mình, tất cả đều sợ hãi nhìn về phía ân sư.
Chuyện này cũng có nguồn gốc sâu xa. Họ Tân từ xưa sinh ra mĩ nhân, nhớ năm đó Trụ Vương nhốt Chu Văn Vương, đại thần nước Chu nịnh nọt Trụ Vương mang ngọc ngà châu báu, đồng thời dâng mĩ nữ họ Tân cho Trụ Vương.
"Ngươiđinước Tề, chính là trọng sinh, "Trọng" sống lại lần thứ hai, nên đổi tên thành "Tẫn"!khôngphải quỳ gối, Tẫn. Ngươi như vậy làđãmấtđixương cốt, tất nhiênkhôngphải quỳ gối trước kẻ khác, có thể thi triển tài hoa, tung hoành thiên hạ!"
Có lẽ cảm giác hôm nay mìnhnóiquá nhiều, Vương Hủkhôngnóithêm gì nữa, chỉ kéo nàng tới biển hoa, ngồi xuống chỗ đất ẩm còn nàngthìngồi trong ngựchắn.
Vương Hủ trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi mở miệngnói: "Đây là hoa lan mẫu thân ta tạo ra, chỉ trồngmộtkhoảng, nhiều năm qua, nó vẫn sống, sinh trưởng tạo thànhmộtrừng hoa..."
Nghe Vương Hủ bình thản tự thuật, lòng Tân Nô khẽ run, tuy nàngkhônggiống như lúcnhỏ, nghe xong chuyện cũ bi thảm của Vương Hủ, mà đồng tình, nhưng đối vớiyêucầu muốn lan vừa rồi mà sinh lòng áy náy.
Àkhông, cảm giác này nàng cũngđãtrải qua, năm đó Tôn Bá cũng ngắt hoa tặng nàng. Đó có thể coi là mối tình đầu của nàng, phải chăng vẻ mặt nàng cũng ngượng ngùng... giống những thiếu nữ bên bờ sông kia?
Nhưng đều là thiếu niên trẻ tuổi nhiệt huyết, nhiều người rời nhà từ sớm tự do ph*ng đ*ngđãquen, bị đè nén quá sớm muộn cũng phát sinh việc, cho nên vào mùng sáu tháng sáu trước khiđi, Quỷ Cốc cho phép đám đệ tử... ra ngoài du ngoạn mấy ngày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những thợ thủ công trong Cốc làm ramộtchiếc xe lăn, đểhắncó thể tự dođilại trong cốc.
Thậm chí những đệ tử gần nhà có thể về nhà ở vài ngày.
Vương Hủ là người...khôngcổ hủ, từ trước đến naykhôngquan tâm lễ giáo nho gia, nhưng ngược lại rất tôn sùng "Nữ đức" đối với nam nữ tự định chung thân, hoặc chạy trốn theo tiếng gọi tìnhyêucàng căm thù tới tận xương tủy.
Bởi vì Quỷ Cốc Vương Hủ tự mình răn dạy, tâm của đám thiếu niên langđãsớm tiến vào mùa đông rét lạnh,khôngdám đảo quanh mấy vị mĩ nhân trong Cốc,mộtlòng dốc tâm học tập chuẩn bị để ân sư kiểm tra.
Bàng Quyên chỉ gian xảo cũngkhôngngại, nhưng lại h*m m**n người của ân sư, cònkhôngbiết hối cải, tộikhôngthể tha- tử tội!
Lúc này ngoại trừ nam tử mặc trường bào đen bên cạnh, cảnh đẹp giống như trong giấc mộng.
Tân Nô hoàn toànkhôngnghĩ tới mẫu thân Vương Hủ lại là người si tình như vậy.mộtnữ tử tâm địa hiền lành có thể tạo ramộtđóa hoa say lòng người, nhưng làm sao lại dưỡng d·ụ·c ramộtnhi tử lòng dạ sắt đá giọng điệu xảo trá như vậy?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.