Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Ta Đây Là Bị Đánh Cướp
"Đại ca a! Ngài lấy hết của em rồi nên tha em đi"
"Ngươi có linh thạch trung phẩm chắc chắc nhà ngươi có tiền nên ta sẽ đem ngươi đi thông báo người nhà ngươi chuộc ngươi"
"Khởi bạo phú 300 thượng phẩm linh thạch"
"Đại ca số tiền này cũng là em nhặt được đó, em cũng nghèo lắm chứ bộ, đại ca thấy sườn ngực em gầy trơ xương thế này em khổ lắm, đại ca ăn cướp hết của em, em cũng không oán chỉ mong đại ca tha em một mạng..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nói vậy ta phải cảm ơn ngươi rồi"
(Tác giả: "Kệ mụ ngươi, làm sao")
Trần Thiên thấy vậy không kịp nhìn vội vàng hét:
"Hệ thống cho ta cái gì mà uy lực khủng thế ta suýt nữa thì c·h·ế·t rồi" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chẳng phải ai cũng nói thế à"
Tên cầm đầu sai đàn em đến gần với 13 tên cướp vây quanh Trần Thiên liền một tên đến và lục xoát quần ào Trần Thiên chỉ tìm thấy chục viên trung phẩm linh thạch rơi ra trên mặt đất.
"Ngươi đây im miệng, ông đây cướp tài không h·i·ế·p"
Hắn sợ hãi xuống ngựa liền giơ tay lên nói:
Chương 5: Ta Đây Là Bị Đánh Cướp
"Đại ca tha mạng ạ, nhà em trên dưới có con nhỏ mẹ già tám mươi đang ở nhà khổ sầu đợi em về"
Trần Thiên bỗng phanh ngựa lại lại nói:
Trần Thiên vội loay hoay múa chân nói:
Trần Thiên con ngươi chợt co rụt lại, lại nghĩ:
"Đinh! đúng là như vậy".
Thấy xung quanh chả có gì, chỉ thấy hắn đang đứng trong một hố to rộng lớn, một lúc sau hằn mới trèo qua hố thở phì phò hô:
"Đại ca a! Ta không muốn chơi gay"
"Cmn cũng quá trâu đi, mà xác đâu rồi"
"Nhanh nhanh, ta sắp c·h·ế·t rồi"
Trần Thiên:
"Bùm...gầm"
Tên cầm đầu nghe Trần Thiên lảm nhảm nhiều quá khó chịu nói:
Tên cầm đầu mặt đen lại nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đinh! ký chủ mua sắm là khởi bạo phú và hộ cương phú đều là cấp 3 linh phú, tương đương với linh hải cảnh viên mãn mạnh nhất một kích và hộ cương phú bảo vệ ký chủ linh hải cảnh viên mãn một kích toàn lực, hệ thống suất phẩm đều là hoàn mỹ ký chủ không phải lo"
"Ê, ngươi dừng lại cho ta"
Đi được nửa đường thì bỗng chợp có một đoàn người ra ngăn cản
"Hệ thống giúp ta, mau giúp ta a"
Tên đại ca nghe vậy cũng thấy hợp lý, lại nói:
"Đinh! Xét thấy ký chủ chưa thấy huyết tinh bao giờ sợ ký chủ sẽ chấn tâm lý nên hệ thống lựa chọn tối ưu nhất"
Tên cầm đầu nghe vậy lại nói:
Trần Thiên nghe vậy luốn cuốn chợt hô:
Nghe tông môn hệ thống đáp, Trần Thiên mặt liền đen lại rồi chửi:
"Mẹ nó các ngươi bị điên à cản giữa đường thế"
"Đại ca a! em là cô nhi lấy đâu ra người mà chuộc vậy"
"Ngươi hệ thống tự chọn cho ta"
"Xin mời ký chủ lựa chọn chạy trốn phú 500 thượng phẩm linh thạch"
Tên kia bỗng rút đao ra chỉ mặt Trần Thiên quát:
"Ngươi mau cút xuống đây quỳ xuống giơ tay lên và lột đồ ra"
Vừa ra Thanh Biên thành Trần Thiên hắn liền vui vẻ lắm, hắn vừa đi vừa hát mặc dù những lời nghe như đấm vào tai
Trần Thiên nghe vậy liền thở nhào nhẹ nhõm, khoan tình hình này không nên vui mới đúng, hằn liền nói với tên đại ca:
"Là"
Vài tên cướp đang chuẩn bị đưa tay bắt Trần Thiên bỗng có hai tờ giấy vàng xuất hiện trước mặt Trần Thiên lơ lửng trên không và phát sáng.
"Đinh! hệ thống thấu trừ 700 linh thạch thượng phẩm phải chăng sử dụng luôn"
"Cmn! chọn cấp1 linh phú cũng được mà ngươi chọn ta cấp 3 vậy"
Rồi Trần Thiên lại bị tên cướp cới hết quần áo ra đến cả con ngựa cũng bị thu nhập lại, Trần Thiên lạnh buốt hô:
"Ngươi không còn gì thì đi c·h·ế·t đi, các đệ cho nó ít lương khô ăn đỡ thành ma đói"
"Ta đây bị đánh cướp rồi"
Hắn không muốn nói gì cả, lại cảm thấy cũng đúng là như vậy đấy, hắn không có tu vi nên tinh thần của hắn không thể nào kiên định trước sự sát tính này, hắn ngẩn ngơ một lúc lại đổi lấy một chiến mã khác lại tiếp tục lên đường.
"Đinh! kiểm trắc đến ký chủ tao ngộ nguy hiểm hệ thống liên kê một loạt trợ giúp cho ký chủ"
Tên cầm đầu nghe vậy mẹ nó Mặt đen lại, rồi đưa đao đến cổ Trần Thiên lại nói:
"Vậy ngươi cón gì để chuộc mạng không" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng nổ cùng lúc với một màu xanh lam bao bọc Trần Thiên dường như kiên cố không thể phá vỡ bỗng nức một đoạn dài, may mà không vỡ.
Trần Thiên: "Mụ tác giả ông không còn lời nào để nói à"
Trên không trung với dưới đất đang bay khắp bụi mù tị không thấy rõ hoàn cảnh xung quanh, một lúc sau bụi dần tán đi mới lộ ra một khuôn mặt đang mồm há to mặt như gặp quỷ nhìn xung quanh khoảng một lúc Trần Thiên mới tỉnh hồn lại nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Sao nãy ngươi bảo có mẹ già 80 vậy"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.