Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 310: Diệp gia Trịnh Châu thành (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 310: Diệp gia Trịnh Châu thành (2)


Diệp gia gia chủ khẽ giật mình, nhưng may là lão có ôn dưỡng cao nên kịp thời thu liễm lại tâm tình, nhưng mà Diệp gia tiểu thư thì lại không có được như lão, nàng thoáng chốc giật mình, đôi mắt có chút lo lắng trong thoáng chốc.

Nếu không phải có tư liệu của hắn từ trước, lão còn thật sự cho rằng, y là kẻ được sinh ra và lớn lên trong một đại thế lực, được dạy dỗ cẩn thận.

Diệp Mạn Nhu có chút chột dạ, nàng cố gắng giữ phong thái tự nhiên, nói:

- Ừm, mau nói với Diệp gia gia chủ các ngươi, hôm nay ta dẫn Khương công tử đến bái phỏng có việc cần trao đổi!

- Nhu nhi, chuyện này là như thế nào? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi đám người Vũ Phàm tiến vào, tất cả bọn họ đều đồng loạt đứng dậy nghênh đón.

- Ngươi quả thật không biết ư? Vị công tử này chính là Nhậm gia Công tử Khương Chính Hạo, đệ tử của Kiếm Vương đại nhân!

- Thưa phụ thân, quả là mấy ngày trước nữ nhi có nhặt được một con cáo ở phụ cận Trung Thổ thành, nhưng nó tuyệt đối là con cáo bình thường, có lẽ không phải là con cáo mà công tử tìm.

Những hành động này của nàng đều không qua mắt được Vũ Phàm, vì hắn sớm đã thả ra thần thông Chu Võng Thúc Phược, mà hiện tại, đến nhịp tim nàng hắn cũng có thể cảm nhận được.

- Cung nghênh Trịnh thành chủ!

Tên hộ vệ cẩn thận nói:

Diệp gia gia chủ cười khổ, vị Khương công tử này, quả thực giống như tình báo, chiến lực như hổ vương, trí tuệ như cửu vĩ thành tinh, không hề đơn giản.

- Không biết hôm nay Khương công tử đột nhiên đại giá quang lâm là có việc gì cần Diệp gia giúp đỡ?

Nàng cố ý nói như vậy để Vũ Phàm không đòi xem nữa, nhưng khéo quá hóa vụng, Vũ Phàm bắt lấy câu chữ của nàng mà nói tiếp.

Một kẻ Trúc Cơ hậu kỳ đứng bên cạnh nói với đồng bọn mình:

Diệp gia gia chủ lăn lộn bao nhiêu năm, liền hiểu dụng ý của Trịnh lão đầu, y vội vã nói:

Trịnh lão rất ý tứ, lão xuống xe trước, sau đó nói:

Diệp gia gia chủ vẻ mặt vui vẻ chắp hai tay chào bọn họ, sau đó liền ra hiệu mời bọn họ tiến vào bên trong phủ.

Vũ Phàm cố ý không nói con cáo là yêu thú hay là dã thú bình thường chính là muốn để cho Diệp gia nói trước, hắn mới theo đó mà ép bọn họ phải đưa con cáo ra cho hắn xem.

Qua mấy câu liền ép người ta vào đường cùng.

Vũ Phàm cũng rất biết lễ nghĩa, hắn vậy mà vẫn không đi trước Trịnh lão đầu, khi bước đến ngang hàng lão, liền dừng bước một chút.

Diệp gia tiểu thư, nhi nữ của gia chủ, cũng đứng ở một bên đại ỷ chờ sẵn.

- Chuyện này ... Diệp gia có thể giúp gì cho công tử?

"Sơ hở ..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Có tật giật mình!"

- Thật là trùng hợp, con cáo của tiểu sư muội cũng chỉ là một con cáo bình thường, không phải là yêu thú, không biết là tại hạ có thể xem qua một lần hay không?

- Diệp gia chúng ta tuy là gia tộc nhỏ ở Trịnh Châu thành, nhưng nếu công tử cần giúp, chúng ta nguyện hết sức giúp đỡ công tử, mời công tử cứ nói ...

- Mời Khương công tử!

Quả nhiên là công tử của đại thế lực, đi đến thế lực bên dưới liền được hưởng đãi ngộ vô cùng khoa trương, hắn cũng đem chính mình ước ao một ngày có thể đạt được phong quang vinh dự như Vũ Phàm.

Đám người bọn họ đi thẳng đến đại sảnh của Diệp gia, ở bên trong, trưởng bối Diệp gia hầu như có mặt đầy đủ, con cháu trực hệ cũng đứng ở phía sau hầu chuyện.

Vũ Phàm nhẹ gật đầu hắn giả bộ có chút ngượng nói:

câu, hắn quả thực rất có phong thái của một vị công tử thế gia.

- Thưa tiền bối, vãn bối quả thực có chuyện cần hỏi, nhưng cũng không quá quan trọng, chỉ là một chút chuyện vặt của tiểu sư muội.

- Diệp gia gia chủ cung nghênh thành chủ đại nhân và Khương công tử đại giá quang lâm tệ phủ.

Bọn họ di chuyển trên đường lớn, không ai dám cản, thậm chí ở phía trước hơn trăm trượng, nghe người khác truyền tai nhau đã vội tránh sang hai bên để nhường đường cho lão.

- Chuyện này ... thực ra là tiểu sư muội của vãn bối có nuôi một con cáo nhỏ, hôm trước có mang đến quảng trưởng tỷ võ đài để cùng xem vãn bối quyết đấu, không may lúc thất thần để con cáo chạy mất ...

- Dạ vâng vâng, mong thành chủ đại nhân cùng Khương công tử chờ trong chốc lát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đoàn người dừng trước đại môn của Diệp gia bên trong thành, đám hộ vệ của Diệp gia nhanh chóng khẩn trương, một tên chạy nhanh vào trong báo tin, một tên tiến lên chào đón đám người Vũ Phàm.

Chưa tới ba phút thời gian, Diệp gia gia chủ đã đích thân đi ra đại môn, trịnh trọng chào đón Vũ Phàm và Trịnh lão đầu.

Vũ Phàm chậm rãi nói:

Vũ Phàm tiến lên ghế thứ hai trên cùng bên tay phải của đại ỷ ngồi xuống, ngồi bên cạnh Trịnh lão đầu.

Trịnh lão là thành chủ của Trịnh Châu thành nhưng cũng không quá ngang ngược, dẫu sao lão cũng không phải là phường đạo tặc, để mà hung hãn xông vào đại môn người ta ngay được.

- Mời Khương công tử! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 310: Diệp gia Trịnh Châu thành (2)

Một tên tu sĩ có vẻ đắc ý nói:

- Đúng vậy, chính vị công tử này mấy ngày trước, còn đánh thắng Chân Long Thần Tộc thiên kiêu chi nữ, vang danh khắp Nhân Tộc vực.

Đối chất câu chữ với Vũ Phàm chính là thiệt thòi, nhất là những tiểu cô nương ngây thơ như Diệp Mạn Nhu.

Vũ Phàm âm thầm nhận định, hắn cố ý nói:

Trịnh thành chủ chỉ nhẹ gật đầu, lão nói:

- Ngươi nhìn xem, vị công tử ngồi trên đó là ai ? Sao y lại có thể ngồi ngang hàng với thành chủ đại nhân của chúng ta ?

Trịnh lão cũng theo ý hắn, lập tức sóng vai cùng hắn đi vào, trong lòng cũng thầm khen thiếu niên bên cạnh mấy

Một hành động này của lão rất tinh tế, trợ uy cho Vũ Phàm không ít, ý tứ của lão rất rõ, từ lúc này, Vũ Phàm trên lão một bậc, cuộc nói chuyện tiếp theo, phiền gia chủ Diệp gia cẩn thận tiếp đãi y.

Mà chính Vũ Phàm cũng thế, cho nên bọn họ ở yên trên xe, đợi chờ Diệp gia trưởng bối ra ngoài này mời họ tiến vào bên trong phủ đệ.

Tên vừa nãy thắc mắc mới vỡ lẽ, thì ra y là Khương Chính Hạo mà mọi người vẫn thường nhắc tới mấy ngày qua.

- Tiểu nhân cung nghênh thành chủ đại nhân đại giá quang lâm!

Diệp gia gia chủ thả lỏng một chút khi nghe được câu này của hắn, liền nói:

Lão quả không hổ danh là Thành Chủ của Trịnh Châu thành, chỉ di chuyển ở bên trong thành cũng dùng loại xe xa hoa nhất ở đây, hộ vệ gần trăm người, khí thế ngút trời.

Sáng hôm sau, Thành Chủ Trịnh Châu thành đích thân đưa Vũ Phàm đến Diệp gia để bái phỏng.

Diệp gia gia chủ sớm đã đổ mồ hôi trộm sau lưng, lão cố gắng giữ thái độ điềm tĩnh, giả bộ hỏi nhi nữ của lão:

- Cung nghênh Khương công tử!

- Mấy hôm trước, Dạ Kiếm Đội của Nhậm gia có tỏa ra tìm kiếm, vô tình gặp được Diệp gia tiểu thư, cũng ôm một con cáo nhỏ, có ngoại hình gần giống với con cáo của tiểu sư muội của tại hạ, nên hôm nay vãn bối dẫn theo tiểu sư muội đến đây, chính là muốn xem qua một lần, nếu quả thực là nó, vẫn bối nguyện dùng tài bảo để chuộc về.

Hải Long Công Tử của Nhậm gia, lão không thể không cẩn thận tiếp đón.

Sau khi an tọa, bọn họ chào hỏi qua loa đại khái một hồi, lúc này Diệp gia gia chủ mới mở lời trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 310: Diệp gia Trịnh Châu thành (2)