Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 309: Diệp gia Trịnh Châu thành (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 309: Diệp gia Trịnh Châu thành (1)


Phủ thành chủ nghe xong liền hiểu, con cáo này hẳn là vật quan trọng, nên muốn tranh thủ lấy lòng y.

Đám người Thần Thú Tộc dưới sự bảo hộ của Nhân Tộc đã an toàn rời khỏi Nhân Tộc vực, số lượng nô bộc quay về có phần ít so với lúc ban đầu.

Ngay cả trà đãi khách, cũng là loại thượng hạng của Trung Thổ thành, vô cùng xa xỉ.

Vũ Phàm khẽ nhấp thêm một ngụm nữa, chầm chậm cảm nhận hương vị, hắn sảng khoái nói.

Chuyện này can hệ rất lớn đến với sự hưng thịnh của Diệp gia, một khi lão tổ của bọn họ ngã xuống, những gia tộc khác ở Diệp gia, đặc biệt là tam đại thế gia ở Trịnh Châu thành sẽ nuốt chửng Diệp gia ngay lập tức khi có cơ hội.

" ... ba năm trước, tiến vào vùng trung tâm Ma Thú Sơn Mạch tìm kiếm bảo tàng, ... sau đó liền biệt vô âm tín ... "

- Thật ngon!

Vũ Phàm khẽ cười thầm, hắn gật đầu đáp lễ.

Nếu vậy khả năng Diệp gia câu kết với đám Thần Thú tộc để đổi lấy đan dược chữa thương cấp cao, hẳn là không phải không có khả năng, nhưng tất cả cũng là suy đoán mà thôi.

Dạo đầu đã xong, lão liền vào việc chính, ngỏ ý hỏi:

" ... đan dược chữa thương cảnh giới Hợp Thể kỳ ... "

Vũ Phàm nhìn tư liệu ghi chép về hành động của lão, cộng với việc mua đủ loại đan dược chữa trị cho tu sĩ cảnh giới Hợp Thể kỳ của Diệp gia đã chứng tỏ một điều, lão đã b·ị t·hương trong chuyến đi ba năm trước, hơn nữa, còn là thương thế không nhẹ.

Không biết Diệp gia bằng cách nào lại có thể qua mắt được tai mắt của các đại thế lực của Trung Thổ thành, thành công đem dấu tích của con cáo hoàn toàn biến mất không một dấu vết.

Đám thủ vệ của Trịnh Châu thành ban đầu còn chuẩn bị tiến lên chặn đường, yêu cầu người trên lâu thuyển phải đi qua cổng thành theo thứ tự để kiểm tra, nhưng khi họ thấy cờ hiệu và gia huy của Nhậm gia, liền lập tức dừng lại suy nghĩ dại dột ban nãy.

- Không giấu gì thành chủ đại nhân, nửa tháng trước, con cáo nhỏ của tiểu muội ta đột nhiên chạy mất, thủ hạ Nhậm gia mấy ngày trước vô tình có thấy một con cáo giống y hệt nó trong tay Diệp gia tiểu thư, cho nên lần này tiểu bối đến đây, chính là muốn nhìn xem qua một lượt để xác thực, nếu quả thực là một, tại hạ nguyện bỏ ra tiền tài để chuộc nó về.

Khả năng cao là Diệp gia đã sử dụng thông đạo ngầm của gia tộc để cho con cáo đào thoát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lão ở Trịnh Châu được xem là một lão cự đầu, có thể nói một tay che trời, vậy mà so với Nhậm gia, cũng chỉ là một con tốt, không khỏi thở dài.

Vũ Phàm mặt không biến sắc, mắt không lay động, ung dung nói:

Phủ thành chủ Trịnh Châu thành lăng không mà đứng, tuy trong lòng có chút tức giận vì Nhậm gia ngang nhiên tiến vào thành như vậy, nhưng lão vẫn vui vẻ nói:

Vũ Phàm theo sau lão, tiến vào phủ, trong phủ bài trí vô cùng xa hoa, thể hiện rõ uy quyền và sự giàu có của gia tộc phủ thành chủ.

- Là đại nhân vật của Nhậm gia đột ngột ghé thăm Trịnh Châu thành a ?

- Thì ra là vậy, việc này không có gì khó, để lão phu ra mặt giúp công tử.

Giao dịch của Diệp gia với giới hắc đạo hầu như không có gì bất thường, chỉ duy nhất có một vài điểm mà Vũ Phàm thấy nghi ngờ mà thôi.

- Đa tạ công tử yêu thích!

Nhân tộc đại năng biết rõ bọn chúng muốn làm chuyện gì, nhưng không ai lên tiếng vạch mặt bọn chúng, bởi vì không có chứng cứ xác thực, nên đành im lặng xử lý sau màn.

Thuở hàn vi, hắn còn phải lẩn vào thương đội tiến vào trong thành, cẩn cẩn trọng trọng hành sự, giờ đây, hắn lại có thể ngang nhiên ngẩng cao đầu tiến vào thành.

- Diệp gia quả nhiên có động cơ để cấu kết với đám người Thần Thú tộc.

Tiếu Ngưng Nhi khẽ gật đầu, nàng nói:

Nói rồi lão truyền âm cho nhân thủ dưới trướng dẫn lâu thuyền đến bãi đỗ, còn tự mình dẫn Vũ Phàm và Tiếu Ngưng Nhi cùng thủ hạ của y về phủ.

Bọn họ như con mồi béo bở bày ra trước mặt ba con hổ lớn.

- Chuyện này không có gì là khó, chỉ là phải mượn muội diễn với bọn họ một vở kịch ...

Chương 309: Diệp gia Trịnh Châu thành (1)

Đội trưởng đội hộ vệ nuốt một ngụm nước bọt mà nhìn lâu thuyền trên đầu ngông cuồng tiến vào bên trong thành.

Những thông tin này, đều do tình báo của Nhậm gia tự mình thu thập lấy, độ tin tưởng tương đối cao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Vậy chúng ta làm sao có thể tiếp cận bọn họ.

Còn những người xây dựng mật đạo ngầm mà nói, chính là an táng cùng mật đạo ngầm, đổi lại hậu nhân của bọn họ sẽ được hưởng đãi ngộ đặc biệt để bù đắp cho công lao và sự hy sinh của bọn họ.

- Xuân Miên Trà này của thành chủ đại nhân, pha thật là ngon, tiểu bối đoán, hẳn là trong trà còn bỏ thêm Xích Táo, Huyết Sắc Kỳ Tử, Tuyết Sâm Ngàn Năm.

Bởi vì thông tin, lộ tuyến, vị trí cửa ra, cửa vào cũng như bố trí bên trong mật đạo ngầm, thường chỉ có gia chủ các đời biết mà thôi, thậm chí có gia tộc còn cực đoan hơn, đó chính là chỉ có lão tổ của bọn họ mới biết được thông tin này.

- Công tử quả là tinh tường!

Vũ Phàm chậm rãi tiến lên mũi thuyền, hắn dùng ánh mắt của một vị công tử nhìn xuống kiến trúc bên dưới, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ hoài niệm.

Hắn lẩm bẩm tự nhủ:

Vũ Phàm ngồi trên lâu thuyền phi hành của Nhậm gia, đọc qua ngọc giản ghi chép một loạt những giao dịch gần đây của Diệp gia với giới hắc đạo.

Vũ Phàm khẽ cười, hắn nói:

Vũ Phàm khẽ nhấp một ngụm trà, hắn chậm rãi nói với Tiếu Ngưng Nhi.

... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Đa tạ thành chủ đại nhân tương trợ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vũ Phàm phụng mệnh của sư phụ hắn, mang theo ít nhân thủ đến Trịnh Châu thành điều tra qua Diệp gia một lượt.

- Không hề gì, không hề gì, mời công tử theo ta về phủ thưởng trà nghỉ ngơi.

Vũ Phàm theo lễ, chắp tay đáp lời lão.

Phủ thành chủ nhìn thủ hạ sau lưng Vũ Phàm khẽ thở dài, tu vi của lão cũng chỉ bằng người hầu của hắn thôi a, thậm chí, còn có phần thua.

Tiếu Ngưng Nhi khẽ a một tiếng nhỏ, nàng nói:

Đối với lời nói này của Vũ Phàm, lão cũng có phần kinh ngạc, hắn vậy mà phân biệt rõ mùi vị của từng loại quả mà lão bỏ thêm vào, quả nhiên là người yêu trà.

- Không biết công tử đột ngột ghé thăm tệ thành của lão phu là có chuyện gì a?

Vũ Phàm buông xuống ngọc giản, tìm đến tư liệu ghi chép về hành động của lão tổ Diệp gia mấy năm qua.

Bảy ngày sau,

Lâu thuyền của Nhậm gia, trực tiếp phi hành trên không mà tiến vào Trịnh Châu thành.

- Ý huynh là ...

Thậm chí Trịnh Châu phủ thành chủ còn đang tiến về phía này đón tiếp hắn.

Vũ Phàm làm sao không nhận ra chủ ý này của y, hắn có việc cần dùng uy quyền của phủ thành chủ, sau khi hớp một ngụm trà liền nói.

Sở dĩ Vũ Phàm lần này được biệt phái đến Trịnh Châu thành điều tra Diệp gia là bởi vì theo thám báo, bọn họ không còn thấy con cáo ngày trước mà Diệp gia tiểu thư mang theo bên người nữa.

- Tiểu bối ra mắt phủ thành chủ, đã làm phiền ngài rồi!

Mỗi gia tộc lớn đều giống như Diệp gia, xây dựng một thông đạo ngầm để phòng khi có biến cố, có thể giúp tộc nhân chạy trốn, giữ lại truyền thừa, hy vọng có ngày quật khởi báo thù.

- A ... Khương công tử, hóa ra là công tử ghé thăm tệ thành của ta a, hân hạnh, hân hạnh ...

- Ra là vậy! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thường thì mật đạo ngầm này, rất khó để bị phát hiện, thậm chí là các tổ chức tình báo lớn cũng khó có thể tiếp cận được.

"Hoàn hảo!"

Phủ thành chủ, biết Vũ Phàm thích thưởng trà nên cố ý dùng Xuân Miên Trà này để đãi hắn.

Vũ Phàm khẽ gật đầu, hắn bắt đầu dùng truyền âm để trao đổi với nàng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 309: Diệp gia Trịnh Châu thành (1)