Hỗn Độn Tiên Đế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 73: Rời khỏi bí cảnh, Hắc Ngục.
“ Chủ Nhân trước đây đã vẫn lạc một lần, hiện tại ngài trước mặt là luân hồi chuyển thế”
“ ha ha, chủ nhân ta sẽ giải quyết ngay”
Nghe thấy lời nói của thanh ma kiếm, Dạ Thần trong lòng có một chút kinh nghi thử cảm nhận thần hồn, sau một lúc trên mặt hắn lập tức vui mừng.
“ Chủ Nhân, người nói gì vậy a” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dạ Thần nghe vậy, Trên mặt lập tức lộ ra vẻ hưng phấn, hiện tại hắn đang rất cần sức mạnh, nên cũng không do dự liền mở miệng.
“ Chủ Nhân, ngài cứ cảm nhận thử thần hồn của mình là được” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Chủ Nhân, ta cảm nhận được trong thần hồn của ngài đang bị gieo cấm chế, có cần ta giải quyết sao?”
“ Chuyện đó trên đường đi ta sẽ kể chi tiết cho ngươi, hiện tại chúng ta phải mau rời đi”
Bởi vì cấm chế trên thần hồn của hắn quả thật đã biến mất không thấy gì nữa.
Hắc Ngục nghe vậy, Trong lòng cũng là nỗi lên một vòng tức giận nói.
“ Còn có...”
Nghe vậy lão nhân cũng không để ý chuyện này nữa, sau đó lão tiếp tục nói.
“ Có thể giải quyết cấm chế này sao?”
“ Trở thành vị đại đế ma đạo trẻ nhất thời đại đó, một tay che trời, trấn áp hết thảy, là ma chủ mạnh nhất, khiến chính đạo cũng kiêng kỵ mấy phần”
“Như vậy là xong rồi sao?” Dạ Thần nghi ngờ hỏi.
Cấm chế này khiến hắn lúc nào cũng ở trong tình trạng lo sợ, mà hiện tại thanh ma kiếm này lại nói giải quyết thản nhiên như vậy.
Một bên khác, có không ít người di dời ánh mắt về phía Thiên Nguyên Kiếm Tông phương hướng nhìn tới.
Một bên khác, Liễu Huyền Nguyệt cùng Dạ Thần vừa xuất hiện, thì một đám người áo đen liền là nhanh chóng đi đến.
Bọn hắn cũng không phải là để ý Thiên Nguyên Kiếm Tông, mà là Dương Hàn.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp thanh kiếm này, mà mới gặp nó đã không ngừng kêu la nhớ hắn, nên trong lòng cũng không khỏi hoang mang.
“ Dừng dừng, ngươi có thể giải quyết cấm chế trước sao?” Dạ Thần mở miệng nói.
Bởi vì trong bí cảnh truyền thừa Dương Hàn phô diễn ra thực lực quá mức khủng bố, khiến bọn hắn trong lòng không khỏi kính sợ.
Lúc này, bên trong thức hải, Dạ Thần xung quanh người thanh kiếm hắc kim sắc đang không ngừng bay vòng vòng.
“ Ngươi tên gọi là gì?”
Nhưng đúng lúc này, Hắc Ngục tiếp tục lên tiếng, chặt đứt dòng suy nghĩ của Dạ Thần.
“ Chủ Nhân, Hiện tại để ta truyền lại cho ngài những thần thông kiếp trước, để ngài nhanh chóng trở lại đỉnh phong rồi báo thù a”
Đứng trước nhất, lão nhân khi thấy Liễu Huyền Nguyệt mang theo một người nữa, trên mặt liền lộ ra vẻ nghi hoặc nói.
“ Chủ nhân, ta thật sự rất nhớ ngài, hu hu”
Nói xong, thanh ma kiếm chậm rãi xoay ngược đưa mũi kiếm lên trời, trong chớp mắt liền chém xuống.
Còn chuyện báo thù cho kiếp trước thì để sau, hắn cũng không để tâm mấy.
“ Người đừng thấy ta chỉ là thánh binh mà coi thường, sức mạnh thật sự của ta có thể sánh ngang hoặc vượt qua cả đế binh”
“ Vậy còn truyền thừa thì sao a?”
“ Là đám chính đạo kia không nói võ đức, vì thấy chủ nhân phát triển quá nhanh, bọn hắn lo sợ ngài sẽ trở thành mối đe dọa, nên trong một đại bí cảnh bọn hắn đã đem mười vị đại đế vay công một mình ngài”
Nghe thấy câu hỏi của lão nhân, Liễu Huyền Nguyệt trên mặt lộ ra một chút lúng túng, sau đó mở miệng ngập ngừng nói.
Bên đám người của Vãn Sơn Tông, Long Đại Vĩ lúc này hai mắt cũng đang nhìn gắt gao phía Thiên Nguyên Kiếm Tông, trong lòng cũng có chút kiêng kỵ.
Dạ Thần nghe vậy, trên mặt cũng không khỏi kinh ngạc, hắn thật không thể nghĩ là mình lại có một thân phận như vậy.
“ Ta đã luôn nghĩ không biết khi nào chủ nhân sẽ đến đón ta, nhưng cũng không khiến ta thất vọng cuối cùng ngài cũng tới”
“ Thánh nữ, đây là ai a?”
Dạ Thần lúc này trên mặt đang lộ ra vẻ trầm ngâm, hắn cũng không muốn quan tâm quá nhiều đến chuyện kiếp trước.
Sau một lúc, Hắc Ngục bắt đầu truyền tất cả thần thông của Dạ Thần kiếp trước cho hắn hiện tại.
“ Kiếp trước phải nói chủ nhân chính là thiên tài nghìn năm có một, có thể chất tiên ma trùng tu vô cùng hiếm gặp”
Nghe lời nói của Hắc Ngục, Dạ Thần trong lòng cũng không khỏi run động, nhưng rồi hắn nghi hoặc hỏi.
Hiện tại trên mặt hắn đã trở lại hồng nhuận phơn phớt, khí tức trên người cũng là khôi phục không ít.
“ Ta kiếp trước mạnh như vậy, làm sao lại có thể vẫn lạc a”
Chương 73: Rời khỏi bí cảnh, Hắc Ngục.
Sau một lúc, Dạ Thần bình phục lại tâm tình nhìn thanh ma kiếm trước mặt mở miệng hỏi.
“ Ta tên gọi là Hắc Ngục, đây cũng là cái tên trước đây chủ nhân đặt cho”
Giờ phút này, hắn lại nghĩ cái danh đệ nhất thiên kiêu đông vực giống như là một trò đùa.
Nghe vậy, Thanh ma kiếm liền là vội vàng trả lời.
Nghe vậy, Hắc Ngục liền là hưng phấn nhanh chóng nói.
Dạ Thần nhìn thanh ma kiếm một cái, rồi lâm vào trầm tư, rồi tiếp tục hỏi.
“ Thiên tư yêu nghiệt, vượt cấp g·iết địch như thường, có lần chủ nhân mang theo ta đối đầu với hai tên địch nhân trên hai tiểu cảnh giới, mà vẫn không rơi vào thế hạ phong, còn phản sát ngược lại”
Đối với Thiên Huyền, Dương Hàn có thiên tư yêu nghiệt như vậy mới xứng là đối thủ của hắn.
Nghe thanh ma kiếm nói không ngừng, Dạ Thần trên mặt đầy vẻ mờ mịt.
Hắn còn không cảm thấy động tĩnh gì, đơn giản chỉ là đưa kiếm lên chém xuống.
“ Ta là chủ nhân của ngươi? có phải nhầm lẫn gì sao?” Dạ Thần nghi hoặc hỏi.
“ Thiên phú tu luyện thì vô cùng đáng sợ, một trăm năm bước vào thánh cảnh, bảy nghìn năm thành tựu đại đế”
“ Bất quá cũng chỉ là một cấm chế của một tên chuẩn đế nho nhỏ, chỉ cần một chém là có thể giải quyết” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Liễu Huyền Nguyệt vừa nói xong, thì đám người lão nhân cũng là gật gật đầu, rồi nhanh chóng rời đi.
“ Kiếp trước ta là người thế nào a?”
Thấy một màn này, Dạ Thần trên mặt vô cùng mờ mịt.
“ Chủ Nhân, đã giải quyết xong!” thanh ma kiếm tự hào nói.
“ Còn chuyện chủ nhân không nhận ra ta cũng là bình thường a”
Bởi vì dựa theo lời Hắc Ngục kể, Dạ Thần có thể đoán được kiếp trước của mình là thời mà thiên đạo chưa tạo ra gông cuồng xiềng xích cho thế giới này, mà từ thời đại đó cho đến hiện tại thật sự quá xa đi, có thể hiện tại những đại đế lúc đó đều đ·ã c·hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng chưa để hắn lấy lại tinh thần, thanh ma kiếm bên cạnh tiếp tục nói.
Nghe ma kiếm không ngừng kể chuyện trước đây, Dạ Thần trong lòng cũng vô cùng chấn kinh, nhưng hiện tại hắn là muốn nhanh chóng giải quyết cái kia cấm chế đã giày vò hắn trong thời gian qua, chứ không muốn nghe kể chuyện.
Trên một pháp bảo thanh kiếm cực lớn, đứng phía trên Thiên Huyền lúc này hai mắt gắt gao nhìn qua hướng Thiên Nguyên Kiếm Tông, trên miệng thì kéo lên nụ cười nhẹ.
Bởi vì hiện tại hắn còn chuyện quan trọng hơn phải làm.
Lúc đầu hắn đã thấy thực lực của Thiên Huyền đã rất đáng sợ rồi, mà không nghĩ thực lực của Dương Hàn lại càng đáng sợ hơn.
“ Trong những năm bị giam cầm ở cái nơi c·hết tiệt đó không có ngày nào là ta không nghĩ đến chủ nhân”
“ Năm đó chủ nhân chỉ có tu vi chuẩn đế cảnh mà mang theo ta nghịch phạt cả đại đế”
Nghe thấy lời nói của thanh ma kiếm, Dạ Thần ngay tức khắc liền lấy lại tinh thần, sau đó trên mặt lộ ra vẻ vui mừng nói.
Phải biết đây là cấm chế của một vị chuẩn đế cảnh, hắn đã tìm mọi cách nhưng không thể xử lý được.
“ Được!”
“ Người này là ân nhân của ta, hắn đã cứu ta một mạng, nên hãy dẫn hắn theo!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.