Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Hoàng Hậu Chỉ là Người Chạy Trốn

Tạ Lạp Cách Đích Tuyết

Chương 12

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12


Ta cảm thấy khó hiểu: “Vậy huynh cũng chẳng phải nghe lời hắn sao? Nếu không thì sao lại dẫn ta đi thiên lao?”

Ta: “…”

Gặp lại, tam ca không khỏi đỏ hoe mắt, nghẹn lại một lúc mới nói: “Yểu Yểu, muội đã gầy… béo lên.”

Chắc Lương Tri Ý mà thấy cảnh này, nàng ta sẽ mắng cả ta và Ân Lâm là những kẻ không có khí tiết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vậy thì hợp lý rồi, ta nhanh nhẹn đứng dậy: “Vậy đi thôi.”

Tam ca vì chuyện đó mà thất vọng tột cùng. Ngày ta lên đường sang Tề quốc, hắn thở dài: “Yểu Yểu, nếu có thể, đừng bao giờ trở về. Đất nước này đã thối nát rồi.”

Im lặng hồi lâu, tam ca tự mình nghĩ thông suốt. Hắn xoa đầu ta: “Ăn hơi nhiều, ta đưa muội đi dạo cho tiêu cơm nhé?”

Ta không biết phải an ủi hắn thế nào. Mọi chuyện đã an bài, ta không thể khuyến khích hắn ám sát Tề Nghiên để đoạt quyền.

Để khao quân, Tề Nghiên mở tiệc chiêu đãi, chỉ đưa Lương Tri Ý một mình nàng ta tham dự. Còn ta, với thân phận Hoàng hậu, ở lại hậu cung chờ gặp tam ca.

Trong số huynh đệ tỷ muội, tam ca là người thân thiết với ta nhất. Mẫu thân của hắn và mẫu thân ta là bạn thân, nên sau khi mãu thân ta mất, hắn luôn chăm sóc ta tận tình. Chỉ là, giữa những cuộc tranh quyền khốc liệt của các hoàng tử, bản tính hắn lại hiền lành nên luôn chịu thiệt, những gì hắn có thể làm cho ta cũng rất hạn chế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ta: “Ý của Tề Nghiên đúng không?”

Tam ca: “Thiên lao…”

Thế nhưng, dù nát, khi quân Tề tấn công, tam ca vẫn ngoan cường chống cự, thề sống c·h·ế·t không đầu hàng.

Ta thấy không ổn: “Đi đâu?”

Và thế là, chuyện đầu tiên hai ta làm khi gặp lại là ăn một bữa thật no.

Tam ca lại lầm bầm: “Muội đúng là nghe lời hắn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tam ca: “…”

“Lúc đó, nhìn phụ hoàng đứng trước thi thể của các tướng sĩ mà đầu hàng, ta chỉ thấy châm biếm.” Cuối cùng, tam ca cũng rơi lệ, gân xanh nổi trên trán, “Một quốc gia như thế, đã mục ruỗng từ gốc rễ.”

Tam ca quan sát kỹ rồi gật đầu: “Đúng thật.”

Chương 12

Ta: “…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Năm xưa, khi vị quốc sư kia nói ta là kẻ hại nước hại dân, hắn đã tấu lên phụ hoàng, nói không nên tin vào những lời đồn nhảm đó.

Phụ hoàng lúc ấy đang thưởng vũ, nghe vậy thì hơi chán ghét nói: “Từ khi nó sinh ra, Ân Quốc ta gặp toàn chuyện không may. Có phải lời đồn nhảm hay không, ngươi cứ đi hỏi dân chúng Ân Quốc thì sẽ rõ.”

Như lời tam ca, Ân Quốc đã có vấn đề từ gốc rễ. Dù lần này hắn giữ được, thì sau này sẽ còn vô số lần nữa. Quân vương bất nhân, quốc gia tất sẽ diệt vong. Nói theo hướng tích cực, có lẽ những ngày tháng cơ cực của dân chúng Ân Quốc sắp kết thúc.

Đến khi đại quân áp sát, cả triều văn võ cơ bản đều đã theo phe đầu hàng, chỉ còn tam ca kiên cường giữ vững, thậm chí đích thân điều binh ra tiền tuyến, giao chiến với Lương Chí Mẫn.

Ngày quân Tề tuyên chiến, các đại thần Ân Quốc tự động chia làm hai phe: một phe chủ chiến, một phe chủ hàng, cãi vã suốt mấy ngày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai người bất phân thắng bại, Lương Chí Mẫn còn nói, nếu không phải thời thế không cho phép, có lẽ họ đã thành tri kỷ. Thật đáng tiếc, đáng tiếc…

Ăn uống no say, tam ca mới kể lại chuyện đã xảy ra.

Thật nực cười, dân chúng Ân Quốc đều tin răm rắp.

Nhưng nàng ta thì làm sao quản được.

Không lâu sau, ta từng ra ngoài chơi, bị nhận ra thân phận, liền bị dân chúng mắng nhiếc, thậm chí còn bị “tặng” trứng gà và bắp cải.

Sau trận chiến giữa Tề và Ân, Lương Chí Mẫn khải hoàn trở về, danh tiếng vang dội. Dân gian cũng không ngừng ca ngợi tỷ đệ họ Lương.

“Đồ ăn ở Tề quốc tinh tế hơn Ân Quốc, nên béo lên cũng khó tránh khỏi.” Ta cười, sai cung nhân dọn đồ ăn đã chuẩn bị sẵn lên.

Gió thu nổi, trống trận vang, nhưng quân kỳ Ân Quốc không còn phấp phới, tiếng trống trận cũng đã im bặt.

Khi phụ hoàng vội vàng đến đầu hàng, tam ca đã g·i·ế·t đến đỏ cả mắt. Áo giáp thấm đẫm máu tươi, xung quanh xác người la liệt.

Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến tình cảm của ta dành cho hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12