Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Cậu không định thổ lộ sao?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Cậu không định thổ lộ sao?


Đường Vực bỏbình nước xuống, nhíu mày nói:“Chuyện này tôi không làmđược.”

Côcực kỳhối hận, lúc trước sao không“g·i·ế·t người diệt khẩu”chứ?

Cao Hằng nhìn vềphíaĐường Hinh, mỉm cười nói:“Cô Đường, côcứra ngoài trướcđã.”

Đường Hinh hắng giọng, nói:“Sếp cứdừng lạiởngãtưgần phía trước nhàsếp là được rồi.”Côquayđầu nhìn anh, nghĩnghĩnói:“Minh Chúcđãvềrồi. Bộ “Chống kh*ng b*”mấy ngày nữa sẽkhai máy, cô ấy sẽ đi theođoàn mấy tháng nên bọn em hẹn nhauđiăn tối.”

Côkhông nhúc nhích.

Đường Hinhấmức nói thêm:“Chị đây còn phải hối lộcậu ta nữa sao?”

Vào giờnàyđường không quá đông, chỉmười phútđãtới ngãtư.Đường Vựcđỗxe vào lề đường, quay lại nhìn cônói:“Chiều mai tới văn phòng, tranh thủtrước khi tôi ra nước ngoài sẽquyếtđịnhđềtài kịch bản.”

Hoắc ThầnĐông nói qua vềviệc khai trương rạp chiếuởMalaysia, sauđóthuận miệng hỏi:“Thất tình rồi màvẫn không quên công việc sao? Cònđau lòng không thế?”

Đường Vực không nói gì, vòng quađầu xe ngồi vào ghếlái, khởiđộng xe, hai tayđặt trên vô-lăng, nghiêngđầu nhìn cônhócđang ngoan ngoãn thắt dây an toàn.

Cuối cùng, tới lúc côsắp chịu không nổi nữa,Đường Vực lái xe rờiđi, ra khỏi bãiđỗxe, mắt anh vẫn nhìn vềphía trước rồi nói:“Em muốnđiđâu?”

Trong thang máy yên tĩnhđến mức dịthường. Sắc mặt ba người thayđổi rất khótả. Sắc mặtĐường Hinh thoạt trắng thoạtđỏ. Biểu cảm củaĐường Vực rất khódò, chỉcụp mắt nhìn sangĐường Hinh, thấy dường nhưcảngười côtrởnên cứngđờ, mới chuyển tầm mắt sang vẻmặt chính trực của Cao Hằng, cảm giác bỗng trởnên rất phức tạp.

Cao Hằng trợn mắt hámồm:“……”

“Kỳthực tôi cảm thấy cônhócđórất thúvị, rấtđáng yêu.”Hoắc ThầnĐông chân thành khuyên:“Nếuđãkhông theođuổiđược Minh Chúc, chi bằng cậu nhanh tay tóm gọn côbénàyđi.”

Tôiđịnh tới khi nàoĐường Vực thích tôi, tôi sẽthổlộvới anh. Chỉcần anh thích tôi một chút xíu thôi.

Vưu Hoan gậtđầu:“Đúng vậy.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói cũng phải.

Ăn cơm xong, ba người rời khỏi nhàhàng, ra tới cửa gặp một nhóm người khác cũng vừaăn cơm xong. Ngườiđiđầu làmột ngườiđànông cao lớn, phong thái nho nhã, anh cười nói:“Đường Hinh, Minh Chúc, trùng hợp qua, lạiđược gặp các emở đây.”

Đường Hinh vàMinh Chúc cùng nhìn qua, nhận rađối phương.Đường Hinh vừa cười vừa chào hỏi:“Đạo diễn Lục,đãlâu không gặp.”

*ỞTrung Quốc, khi nam nữ đăng kýkết hôn sẽ được lĩnh một quyển sổchứng nhận, vìthếkhi nói vềviệcđăng kýkết hôn thường dùng từ “lĩnh chứng”.

Minh Chúc ngồiđối diện, nghe thếthìcười hỏi:“Làm sao vậy?”

Mặtđất dưới chân cônhư đang chuyểnđộng quay cuồng, hai mắt hoa lên,đầu choáng váng.

Tập một hồi tới lúc mồhôiđầmđìađãthấy Hoắc ThầnĐông gọiđiện thoại cho mình. Anh dùng khăn lông lau lau mồhôi trên người, cầmđiện thoạiđi tới bên cửa sổ, do mồhôi ra nhiều mà áo dính chặt vào cơthể,đường cong cơbắpđều lộrõ,“Thếnào rồi?”

Trong khoảnh khắcđó,Đường Hinh chợt cảm thấyđất trời nhưsụpđổ.

…Thực sựquákhủng khiếp.

Đúng lúc, cửa thang máy mởraởtầng hai.

Từsau buổi tốiởcâu lạc bộthểhình, khiĐường Hinh nói với anh những lời kia, anhđãcảm thấy cônhóc này cógì đólàlạ. Hôm nay anh mới chỉchạm vào mặt cômột chút màcô đãngơngẩn nhìn anh ngượng ngùng.

Đường Hinh bỗng nhiên lấy lại tinh thần, dùrằngđầuóc vẫnđang quay cuồng nhưng cũngđãnhanh chóng tìm ra lối thoát. Cô quayđầu nhìnĐường Vực, bình tĩnh cười nói:“Lần trước em chỉmuốn ngồi thửxe của sếp một chút thôi. Em chưa từngđược ngồi Maybach bao giờ, chỉmuốn thửmột chút thôi mà.”

Đường Hinh nghiêngđầu, ngồi dịch vào trong, cảngười dựa vào người Vưu Hoan, vẻmặt tức giận kểlạiđầuđuôi câu chuyện, còn nói:“Đường Vực tính tình khó ở đã đành, sao ngay cảtrợlýcủa anh ta cũngức h**p người khác vậy!Ăn không của mình một bữa sángđó!”

Nhưng quan hệgiữaĐường Hinh vàMinh Chúc thực sựrất tốt, từcấp ba tới bây giờ,đãlàbạn bèmười năm, sẽkhông vìmột ngườiđànông màlàmảnh hưởng tới tình bạn, huống chi Minh Chúc từtrước tới nay chưa từng thíchĐường Vực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Minh Chúc trừng mắt nói vớiĐường Hinh:“Nói vớvẩn, vốn dĩchưa từng cócơhội.”Côdừng lại một chút, lại nói:“Hơn nữa, mình cũng không cảm thấyĐường Vực thực sựthích mìnhđến vậy.”

Sau khi rờiđi, Minh Chúc nói vớiĐường Hinh:“Mình cảm thấy, nếu kịch bản của cậuđược Lục Chi Hành làmđạo diễn sẽcựcổn luôn.”

Chương 9: Cậu không định thổ lộ sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói xong, cônhẹnhàng xoay người rờiđi.

Bộ “Chống kh*ng b*”sẽquayởKha Lợi Á, thời gian quay khoảng 100 ngày. Khiđoàn làm phim khai máy,Đường Vực chắc chắn sẽtới tham dự. Anh lười nhác dựa vào lưng ghế, nghe cônói xong thì đáp:“Uhm, ngày 6 tháng 4 sẽkhai máy.”

Đường Vực nhìn bóng dáng nhỏnhắn mảnh khảnh của côhoàvào dòng người, hơi thất thần môt chút, thầm nghĩnếuĐường Hinh thực sựthích anh,đókhông phải chuyện tốt, thậm chícòn cóhơi phiền phức…

Không ai trong ba người bước ra ngoài, cửa thang máy chậm rãiđóng lại. Cao Hằng vội vàngđưa tay ngăn lại, cửa thang máy lại chậm rãi mởra.Đường Vực nhìn ra ngoài, mím môi rồiđiềm nhiên nói:“Thật không?”Anh lại quay lại côrồi bước ra ngoài, nói:“Vậyđi thôi.”

Anh lại nhìn vành tai xinh xinhđangđỏhồng lên của côgái nhỏ, hơi nheo mắt, gọi cô:“Đường Hinh.”Lời vừa thốt ra mới phát hiện tiếng hơi bịnghẹn, anh hắng giọng.

Trời longđất lởcólẽchính lànhưthếnày.

Đường Hinh hiểu ra liền nói:“A,đã đóng máy rồi? Chúc mừng anh.”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đường Hinhđiềm nhiênđáp:“Không có đâu, anh ta làm gìcóthời gian.”

Nhóm người cùng ra khỏi nhàhàng,Đường Hinh liền vẫy tay chào:“Chúng tôiđi trướcđây.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hoára làvậy.

Lục Chi Hành làmộtđạo diễn nổi danh trong giới, ba mươi tuổi,đãcótrong tay vài giải thưởng.Đường Hinh vàMinh Chúc quen anh ta qua một dự án, sauđócũng không cócơhộiđược hợp tác cho nên cũng không quáthân quen. Anh ta nhìnĐường Hinh, lại cười:“Lúc trước tôi quay phimởsa mạc, tín hiệuđiện thoại không tốt, cũng vừa mới vềthôi.”

*****

Đường Vựcđiđược hai bước rồi hơi quayđầu lại, liếc nhìn cô, nhướng mày nói:“Không phải em nói muốn ngồi Maybachà?”

Đường Hinh bước nhanh tới, vừa ngồi xuốngđãcầm cốc nước uốngừngực, sauđódường nhưkiệt sức ngãra sô-pha, tay vỗvỗngực:“Làm mình sợmuốn c·h·ế·t. Nếu sau này cómột ngày mình trởthành bàchủcủa Thời Quang, mình nhấtđịnh…nhấtđịnh phải cắt tiền thưởng của trợlýCao!”

Vưu Hoan gậtđầu tánđồng:“Phảiđó, hay làcậu thửxem sao. Nói không chừng anh ta cóthểgiúp cậu cưađổTổng giámđốcĐườngđó.”

Editor: Hannah

Thích một người từng theođuổi bạn thân nhất của mình,đềtài này chỉcầnđăng lên mạng xãhội lập tức cưdân mạng sẽlao tới nhưthiêu thân lao vào lửa, bàn tán cực kỳsôi nổi. Lúc trướcĐường Hinh cònđăng mấy bài viếtẩn danh, bài nào cũng cóvài trăm tới một nghìn bình luận. Rất nhiều người khâm phục dũng khícủa cô, nói rằng yêu người từng theođuổi bạn thân mình, dùrằng không thành, nhưng cũng rất ngượng ngùng.

Đường Vực sợmình hiểu lầm nên muốn hỏi lại Cao Hằng cho rõ, cũngđểxác minh suyđoán của anh, không ngờCao Hằng lại thẳng thắn nói ra hết,đúng làmột lòng chính trực chẳng gian dối.

Đường Hinh vàVưu Hoan vừa nhìn quađã đồng thời kêu lên:“Mẹnó!Đăng kýkết hôn rồi?”

Lúc này, Minh Chúcđem một quyển sổ đỏ*đặt lên trên bàn.

Hoắc ThầnĐông bật cười,đáp:“Haizzz,được, không nói chuyệnđónữa. Có điều tôi phải cảnh báo cậu trước, tôi ngheđồn rằng cậu theođuổi người ta không thành nhưng lại…”

Đường Hinh cắnđũa, cụp mắt xuống, hàng lông mi dài hơi run run, côthầm thì:“Mình không cóchút cơhội nào. Mình sợnếu mình nói ra sẽpháhỏng hết những gì đang có, cũng không biết nếu pháhỏng rồi, quan hệgiữa mình vàanhấy sẽthành thếnào nữa…Biên kịch vôdanh tiểu tốt cùng một Tổng giámđốc tài sản cánhân hàng trăm triệu?”

“Lại cái gì?” Đường Vực một tay vặn nắp bình, ngửađầu tu mấy ngụm nước.

Đường Hinh gắp cho Minh Chúc một miếng thịt, hừmột tiếng rồi nói:“Không nói vềanh ta nữa, cáiđầu heođấy chẳng cógì đángđểnói cả. Lần sau phải bắtđội trưởng Lục mời cơm mớiđược, không thèm hérăng nói câu nàođãvác cậu chạyđi mất.”

Lúc nàylàbảy rưỡi tối,Đường Hinhđãtới muộn nửa tiếng, Minh Chúc vàVưu Hoanđãgọiítđồ ăn. Côvừađi vào nhàhàng, Vưu Hoanliềngiơtay vẫy vẫy cô,ýbảo:“Ởbên này.”

Bao biện nhưvậy màcũng ngheđược hả? Anh ta theo phản xạnhìn vềphíaĐường Vực.

Côkhông dám mạo hiểm. Cônghĩ, chỉcầnĐường Vực thích côdùchỉmột chút thôi, côsẽcó đủdũng cảmđểthổlộ.

“Nhưng nhan sắc này tuyệtđối không phải thuộc hàng vôdanh tiểu tốtđâu nha.”Vưu Hoan véo mặt cô.

Vưu Hoan nhìn cô, hỏi:“Cậu khôngđịnh thổlộsao?”

Đi tới chỗ đỗxe,Đường Vực lại quayđầu nhìn cô, nhướng mày hỏi:“Em lái?”

Đường Hinh:“……”

(Hình minh hoạ)

Đường Hinh xuống xe,đứngởngoài vừa cười vừa vẫy tay chào anh:“Vâng thưa sếp, tạm biệt.”

Xe mãi không lăn bánh.

“Nhanhá?Đâu cónhanh.”Minh Chúc chốiđâyđẩy,“Làchuyện sớm muộn thôi mà.”

Minh Chúc cười cười, nói:“Được,đợi anhấyđược nghỉ đã.”

Minh Chúc:“……”

Vưu Hoan lấy quyển sổqua xem một chút, chép miệng, nhìn Minh Chúc nói:“Nhanh thế!”

“Đúng vậy.”Lục Chi Hành chỉchỉnhóm ngườiđứng sau mình, nói:“Đóng máy xong thìtụtậpăn cơm.”

Câu này nghe rất lọt tai,Đường Hinh phìcười.

Đường Vực về đến nhà,ăn xong cơm tối liềnđiđến câu lạc bộthểhình.

Lúc này lòng bàn tayĐường Hinhđã ướt mồhôi, cônhìn xung quanh, phát hiện ra tên trợlýCao g·i·ế·t người không dao kiađãchuồn mất. Côdứt khoátđiđến chỗghếphụ, mởcửa xe, tay vịn trên cửa xe cười tủm tỉm với anh:“Em khôngđịnh làm tài xếhôm nayđâu,được không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tất cảtrởlại vạch xuất phát.

_“Nhật kýnữ đại gia”_

Nếu anh còn không nhận ra thì đúng làngu ngốc thực sự.

Nhưng mà, không lẽlýdo cômang bữa sáng cho Cao Hằng lànhưthếsao?

Đường Hinh cũng cẩm quyển sổ đỏkia nhìn ngắm một hồi, cũng chép miệng vài cái rồi nói:“Đội trưởng Lục nhanh tay nhanh chân ghêha.”Cô đem quyển sổtrảlại cho Minh Chúc, cười hìhì,“Thếthìmình yên tâm rồi,Đường Vực hoàn toàn không cótícơhội nào với cậu.”

Đường Hinh vẫn luôn quan sát biểu cảm của anh, phát hiện khi mình nhắc tới Minh Chúc, trên mặt anh khôngđểlộbất cứcảm xúc gì, côkhẽthởphào.

Đường Hinh ngồi thẳng dậy, cầmđũa gắp miếng thịt kho tàu, cắn một miếng, nói tiếp:“Thôiđi, giờmìnhđãbịphát hiện rồi. ChỉcầnĐường Vực biểu hiện ra anhấy không thích mình, lần sau nếu mình còn dám mòlên tầng trên, chắc chắn anh ta sẽ đávăng mình từngoài cửa.”

Ting…

“Cậu không phảiđang thất tình sao? Chứng tỏ Đường Hinhđối với cậu không còn tác dụng gìnữa, nhưng cô ấy vẫn nhưtrướcđây luẩn quẩn quanh cậu. Liệu cóphải cậu theođuổi bạn thân người ta không thành, giờlại chuyển hướng mục tiêu sang cô ấy?”

“……”

Đường Vực cười lạnh:“Nếu không nói vềvấnđềnày nữa, tôi còn cóthểnói với cậu thêm hai câu.”

Cô…giờcôbiết phải giải thích nhưthếnàođây?

Đường Hinh mặt không biểu cảm nhìn anh ta rồi duyên dáng bước ra ngoài,“Đúng vậy, phiền sếpđưa emđi mộtđoạn.” Đường Vực không nhìn cô, ung dung sải bước dàiđi trước,Đường Hinh nhìn theo dáng vẻphóng khoáng của anh, lặng lẽhít sâu thở đều.

Anh khôngđểtâm, chỉtập trung nhìn côchăm chúkhiến côcảm thấy bức bối vôcùng.

Đường Hinh không kìmđược, quay lại nhìn anh,đối diện với cặp mắtđen nhánh.

Ông trờiơi, xin cho con bốc hơi khỏi mặtđất luônđi!

Đầuóc côtrống rỗng, cảm giác nhưcô đãbịnhốt trong căn phòng tối tăm suốt ba ngày bađêm,đột nhiên aiđóxông tới lôi côra,đập vỡlớp nguỵtrang màcô đãdày công vunđắp, bắt côphải ngẩngđầu nhìn vềphíaánh sáng bên ngoài.

Lục Chi Hành mỉm cười nói:“Códịp sẽgặp lại.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Cậu không định thổ lộ sao?