Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 104: Công Chúa Trấn Quốc (10)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 104: Công Chúa Trấn Quốc (10)


[Cô không cảm thấy như vậy đối với hắn quá tàn nhẫn sao?]

"..."

Có thể thời điểm làm một chuyện, chỉ là ý niệm bộcphát trong đầu, có lẽ là trong lúc vô ý tâm huyết dâng trào, nên cũng không có nhiều lý do như vậy, chỉ là muốn nói rachuyệnly kỳ mà thôi.

Dưới cái nhìn soi mói của hoàng đế, Minh Thù khẽ hé đôi môi đỏ mọng: "Bị bỏ đói."

Nhị tiểu thư Trình gia là Trình Cẩm Tú, đây là nữ chính, có gan đem nữ chính gả cho người này của nhà ngươi... Đệ đệ không rõ thuộc tính, đem nam chính để ở đâu!

"Hôn sự thần đệ, không nhọc lòng quan tâm."

Hoàng đế chờ Minh Thù nói tiếp, nhưng khóe miệng Minh Thù mang theo ba phần ý cười, ngậm miệng không nói.

"Ừm? Hoàng đệ có nữ nhân trong lòng rồi sao? Là con cáinhà ai, nói nghe rồitrẫm làm chủ cho ngươi."

Minh Thù cười khẽ: "Còn ngươi nữa, một hệ thống xúi dại ta g·i·ế·t người phóng hỏa, có tư cách gì nói ra những lời này?"

Minh Thù chống cằm, cười phá lên: "Dưa xanh hái không ngọt."

Hắn đang nghi ngờmình và Hoài Vương. Nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng, nàng là cục cưng bảo bối của Thần Thiên Từ, mà Thần Thiên Từ là nơi cực kỳ đoàn kết. Nếu như nàng đứng về phe Hoài Vương, vị bệ hạ này sẽ lo lắngmuốn c·h·ế·t.

Đại thần sợ đến cả người xụi lơ trên mặt đất, ngay cả cơ hội tự giải thích cũng không có, bị người kéo ra ngoài.

Minh Thù dưới ánh mắt thúc giục của thái giám, bình tĩnhdùng xong bữa sáng, lại đang ăn điểm tâm mà Tri Kỳ làm, xong lúc này mới chậm rãi theo thái giám đến Ngự Thư phòng yết kiến.

...

Trên mặt đất đầy mảnh sứ vụn, vừa lúc vỡ bên chân Hoài Vương. Đại thần kia quỳ trên mặt đất lạnh run, Hoài Vương cúi thấp đầu, chỉ có thể nhìn bênmặt của hắn. Hoàng đế ngồi sau long án, gương mặt bình tĩnh, không khí vô cùngáp lực.

"Ti lễ xin nghỉ về quê, bây giờ còn chưa quay về."

Một lúc sau, hoàng đế phá vỡ sựxấu hổ: "Thiệt thòi choTrấn Quốc công chúa rồi, nhưng xin Trấn Quốc công chúa cố nhớ lại một chút, bất luận dấu vết gì cũng không được bỏ sót."

Chương 104: Công Chúa Trấn Quốc (10)

Hoàng đế mệt mỏi xoa xoa hai bên tráncủa mình.

Đừng nói lý do, là doKhương Tầm chưa mua đồ ăn cho côđấy?

Minh Thù mím môi cười cười, không nói.

Xem ra vừa rồi có tuồng kịch đã trình diễn qua.

Trong Ngự Thư phòng, không chỉ có hoàng đế, còn có Hoài Vương và một đại thần xa lạ.

Kẻ ngu này, không phải là muốn trẫm tiên đoán vương phi tương lai của Hoài Vương cho hắn là ai sao?

Hài Hòa Hiệuvô cùngđồng ýcách nói của Minh Thù.

Giọng nói Hoài Vương lạnh như băng xen vào.

Còn Thẩm Từ này, lại càng ngày càng làm càn, dám nói chuyện như thế với hắn, bị ám sát một lầnlá gan cũng lớn hơn sao?

Hoàng đế thay đổi sắc mặt, dáng dấp âm trầm.

Hoàng đế nhìn như rất chân thành, dường như thực sự muốn bắt thích khách, lấy lại công bằngcho nàng. Nhưng mà, hắn làm sao có thể tốt bụng như vậy, hắn muốn hỏi... Hẳn là nàng và Hoài Vương xảy ra chuyện gì mà thôi.

"Thần đệ không tính chuyện thành hôn." Giọng nói Hoài Vương vẫnkhông xao động.

Ánh mắt Minh Thù quét về phía trên.

Hoàng đế thở dài nặng nề: "Trấn Quốc công chúa, ngày hôm nay trẫm mời ngươi tới có hai việc."

Hoàng đế thở dài: "Trong khoảng thời gian ngắn, trẫm không tìm được người có thể đảm nhiệmcông việc này. Người duy nhất trẫm tin tưởnglà Trấn Quốc công chúa, tuy nói công chúa tuổi còn nhỏ, nhưng công chúa là người có năng lực, trẫm tin tưởngngươi nhất định có thể vì Hoài Vương,mà chọn một Hoài Vương phi hiền lành, công chúa thấy sao?"

"Nếu như ngay cả người mình thích, c·h·ế·t đi cũng không biết, đó không phải là càng tàn nhẫn hơn sao?"

Sau đó cũng không?

Hoàng đế hoàn toàn không nghe, tự mình nói: "Nhưng đại tiểu thư Trình gia đã gả cho thái tử, nhị tiểu thư thật ra cũng là khuê nữ, nghe nói cũng là mỹ nhân tài sắc vẹn toàn. Trấn Quốc công chúa thấy vị nhị tiểu thư này như thế nào?"

"Không dám." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ôi."

Hoài Vương vẫn cúi thấp đầu như cũ, cũng không nói tiếp lạicàng thêm căng thẳng, tỏ vẻ hắn nghe được hoàng đế nói chuyện.

[Bằng không ký chủ lại đốt thêm lửa, nói là cô g**t ch*t Thẩm Từ, làm Mộ Trạch hận cô, thấy thế nào?]

Hay là...

Hoàng đế không chút nào buồn rầu, vô cùngvui sướng tiếp nối câu chuyện:

Hắn nghi ngờmình và Hoài Vương có tình cảm.Hình như khả năng này lớn hơn.

"Bệ hạ đừng tức giận, long thể quan trọng."

Hoàng đế dường như mới nhìn đến người vào, thu lạithần sắc, nhuhòa nói:

Sáng sớm hôm sau, hoàng đế liền sai người đến, truyền Minh Thù đếnngự thư phòng yết kiến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Lôi hắn ra cho trẫm, đánh tám mươi trượng, lưu đày biên ải, cả đời không được hồi kinh."

Lúc Mộ Trạch rời đi, cả người hốt hoảng, không thể tin được là chính mình nghe được sự việcly kỳ đến vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Im lặng.

[Cũng đúng.]

Nhìn thấy cuộc nói chuyện tiếp tục tẻ nhạt, hoàng đế không thể làm gì khác hơn là buông tha vấn đề này.

Xem ra hoàng đế kiêng kỵ Hoài Vương rất nhiều.

"Khụ, chuyện thứ hai, là chuyện chung thân đại sự của Hoài Vương. Hoài Vương cũng đã trưởng thành, nên thành gia lập thất, phải mời Trấn Quốc công chúa xemthử thiên kim nhà ai phù hợp."

"Bệ hạ, việc nàykhông thuộc quản lý của ta?"

"Bệ hạ, Hoài Vương nói hắn không muốn thành hôn."

Đột nhiên, phát hiện người mình thích bị một người xa lạ chiếm thân thể, vàngười hắn thíchđã c·h·ế·t.

Minh Thù mỉm cười nhìn hắn rời đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Muốn nói cho hắn biết thì làm sao?

Hoài Vương này, không giả vờ thành cây cột hình người được nữa, cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn về phía hoàng đế, hắn còn chưa nói, Minh Thù giành trước:

"Ai biết được, ngươi cho ta ăn đi." Chính là muốn nói cho hắn biết, không có lý do.

Vì sao đến Mộ Trạch,thì côlạichọn trực tiếp nói cho hắn biết?

Minh Thù và Hoài Vương không lên tiếng, hoàng đế có hơi xấu hổ, kịch một vai này bảo hoàng đế như hắn ta xướng như thế nào?

"Bệ hạ." Minh Thù phá vỡ sự im lặngtrong phòng.

Cáo già ra oai phủ đầu.

Đại đa số con người ta, dùlàm chuyện gì cũngđều thích tìm cho mình lý do, như vậy có vẻ hợp tình hợp lý.

"Trấn Quốc công chúa tới rồi sao, ban ghế."

Hai người này quả nhiên có mờ ám.

"Trẫm thấy con gáiTrình gia không tệ."

"Để Trấn Quốc công chúa và Hoài Vương chê cười... Đại thần này luôn cho là trẫm già dễ gạt, cả gan lừa trên gạt dưới."

Hoàng đế "rầm"một cái vỗ vào long án: "Trẫm không phải trưng cầu ý kiến của ngươi, thân là người hoàng thất, hôn nhân đại sự không đến phiên ngươi làm chủ."

Hoàng đế suy nghĩ trăm mối, tái mặt hơi giận, tỏ vẻ huynh trưởng: "Ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Người khác lớn bằng tuổingươi, con cáiđã chạy đầy nhà. Giờtrẫm chỉ có một đệ đệ là ngươi, trẫm không vất vả vì ngươi, ai sẽ vất vả vì ngươi hả." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thái độ Hoài Vương không lạnh không nóng, cúi đầu xuốngkhông thèm nhìn ai.

Trẫm phải đổi hệ thống!

[Ký chủ, cô chưa từng nói cho Khương Tầmtrước kia biết chuyện này, vì sao đến giờcô lại nói cho Mộ Trạch biết?] Hài Hòa Hiệutương đối hiếu kỳ điểm này.

Hoàng đế: "..."

Minh Thù mỉm cười: "Bệ hạ mời nói."

"Chuyện thứ nhất, là muốn hỏi chuyện lần trước Trấn Quốc công chúa bị đâm, trong lúc đó có xảy rachuyện gì đặc biệt? Đến bây giờ trẫm còn chưa bắt được hung thủ, mong Trấn Quốc công chúa có thể cung cấp một chút manh mối, sớm ngày bắt hung thủ quy án. Đợi trẫm bắt được hung thủ, chắc chắn sẽ cho Trấn Quốc công chúa một cái công đạo."

Tiểu thái giám bên cạnh, lập tức đưa đến cho Minh Thù ghế gỗ đànkhắc hoa.

Nàng muốn nói cho Mộ Trạch.

Nàng đoán chắc có chút liên quan đến Hồng Nương?

"Thần đệ chưa từng có người trong lòng, cũng chưa tính chuyệnthành hôn."

Không có?

Tổng quản thái giámđỡ hoàng đế từ bậc thang bướcxuống.

Ngaylập tức!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 104: Công Chúa Trấn Quốc (10)