Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 29: Hắn Làm Sưng Bụng Ta

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Hắn Làm Sưng Bụng Ta


「Tiến độ: Hoàn thành.」

Vậy đến khi mạnh hơn và có thể ứng phó thì điều kiện tiên quyết là nhờ hệ thống từ từ mạnh lên, không nên rước phiền phức vào thân.

Có một để tử muốn lên tiếng nhưng mà khi này đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi chưa kịp nói hết câu thì.

Chương 29: Hắn Làm Sưng Bụng Ta

"A??"

Hạch Vũ chỉ ngại ngùng gãi đầu xong lui ra một bên để cho người tiếp theo đi lên báo danh.

Còn Thanh Minh nghe xong thì không khỏi giật mình, âm thanh này hắn quá quen thuộc, xong vừa nghĩ đến muốn yên yên ổn ổn thì phiền phức lại kéo đến lại khiến hắn không khỏi đau đầu.

Tạ Quân trước trở lại bàn làm việc, từ dưới tủ lấy ra một bản ghi chép, rồi lại từ trong túi trữ vật lấy ra một cây bút lông và mực mài, hắn lật ra bản ghi chép, đưa bút chấm chút mực xong đưa mắt nhìn xem đệ tử trước mắt, nói.

Giờ đây tất cả mọi người mới hiểu được là Thanh Mạn muốn nói điều gì, nhưng bọn hắn cũng không khỏi trách lấy Thanh Mạn, sao lại nói chuyện dễ hiểu nhầm như thế.

"Thanh Minh!!!!"

Tiếp đó khoảng thời gian báo danh, hầu như tất cả đệ tử mới ở đây đều trở thành ngoại môn đệ tử chỉ có Nhược Bạch dưới đánh giá của Tạ Quân thì được trở thành nội môn đệ tử.

Thanh Mạn nghe được Thanh Minh nói như vậy thì không khỏi che miệng, hốt hoảng nói: "Ngươi nói đúng, có thể là ngươi cùng tên với hắn, ta không thể nói như vậy được."

「Lệnh bài thân phận: tạp dịch.」

Đám đệ tử nghe xong thì vội vàng đi theo.

Ở bên ngoài đám người nhìn thấy sau khi Thanh Minh nhận được lệnh bài thì đứng đó ngây ngô cười, liền lấy làm kỳ quái, vì nhìn sao thì nhìn lệnh bài mà Thanh Minh nhận hoàn toàn khác xa hai cái lệnh bài ngoài môn và nội môn, nhìn nó có phần đê hèn hơn.

"Thanh Mạn cô nàng, ngươi cũng không thể nói như vậy, ta đây còn chưa làm gì." Thanh Minh không cần thiết phải nói dối nữa, hắn bây giờ mà không nhanh thanh minh thì chỉ có c·hết.

Thiên Các bên trong một vị trưởng lão kiêm chức quản lý nhìn thấy Vấn Khiêm vào thì không khỏi chạy lên trước chào hỏi.

Lần này lời của Thanh Mạn càng khiến cho đám người ở đây chắc chắn.

'AAAAAA!! vị sư tỷ này, ta cũng tên Thanh Minh, ngươi không thể nói rằng như này như nọ, nó có thể hủy một đời thanh danh của ta, nên mong sư tỷ chú ý ngôn từ." Thanh Minh vội vàng lấp chữ vào miệng.

“Tạ sư đệ, lâu rồi không gặp.” Vấn Khiêm đáp trả.

"Đúng vậy, chứ sư bá nghĩ gì??"

Trong Thiên Các bỗng trở nên lặng yên như tờ không ai nói gì.

Đám đệ tử mới, Vấn Khiêm và Tạ Quân đều quay đầu nhìn về nơi phát ra tiếng nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đúng chứ." Thanh Minh gật đầu.

“À.” Vấn Khiêm đưa tay chỉ đám đệ tử mới, nói: “Đây là đám đệ tử mới năm nay, sư đệ giúp ta báo danh giùm bọn hắn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ngươi trước, họ tên và cảnh giới tu vi là gi??”

Động tác của nàng, lời nói của nàng, trong đó có hai chữ "chúng ta." khiến cho mọi người ở đây không khỏi liên tưởng đến một số thứ.

Nhìn xem thông báo hiện lên, Thanh Minh không khỏi hài lòng, thầm nói: “không tệ, không tệ, tạp dịch đệ tử cũng được, có thể yên yên ổn ổn tu luyện qua ngày.”

"Mạn nhi, ngươi quen biết hắn??" Vấn Khiêm nhẹ nhàng đi tới chỗ Thanh Mạn, tò mò hỏi.

"Thanh Mạn cô.... à không, Thanh Mạn sư tỷ, sư tỷ." Thanh Minh cố gắng chỉnh sửa lại xưng hô.

Sống dai thành huyền thoại, câu nói này không sai chút nào.

Hắn vội vàng chạy tới chỗ của Thanh Mạn, níu lấy vai nàng, nói: "Thanh Mạn cô nàng, ta xin ngươi đấy, đừng có đùa ác như vậy được không??"

"Cặn bã!!"

"A??"

"Đúng vậy, nhanh đuổi hắn đi, thứ không có gì tốt."

“Lăng sư huynh?? Thật không biết Lăng sư huynh sao lại chiêu mộ ngươi nữa, nhưng nếu đã vậy thì thôi, đây là lệnh bài thân phận của ngươi, xong rồi qua bên kia nhận đồng phục.” Tạ Quân tự biên tự nói, xong ném cho Thanh Minh một cái lệnh bài thân phận.

"Thanh Minh, ta không ngờ ngươi lại là người như này, dám làm mà không dám nhận, ta thật không hiểu sao Lăng sư đệ thấy gì tốt ở ngươi mà chiêu mộ ngươi, ta bây giờ thay mặt tông môn, đuổi ngươi ra khỏi tông môn, từ giờ ngươi không còn là đệ tử của Âm Dương Hợp Tông nữa!!!"

"Vị sư tỷ này, hình như ta không quen ngươi..." Thanh Minh khuôn mặt giả nói.

Sau khi ghi chép xong thì hắn ném cho Hạch Vũ một cái lệnh bài, lệnh bài được làm bằng một chất liệu đặc thù, bên trên có tiêu chí của Âm Dương Hợp Tông, và có một dòng chữ đệ tử ngoại môn nhỏ nhỏ bên dưới.

Tạ Quân tiếp tục nói: “Sư huynh hôm nay đến Thiên Các để làm gì??”

"Ừm, ngươi trước đó nói hắn làm xưng phình bụng ngươi là về chuyện ăn à??" Vấn Thiên ngại ngùng hỏi.

「Tạ Quân, Ngưng Linh Tứ Ngưng」

Còn nữa là, bọn hắn lấy thấy đáng tiếc, tại sao một nữ nhân xinh đẹp như này lại là của Thanh Minh.

Phía trước bóng người xinh đẹp mị hoặc nghe xong thì khó hiểu.

「Tinh!! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng: +50 điểm thử nghiệm」

“Bái kiến Tạ trưởng lão, đệ tử Hạch Vũ, tu vi Lục Đoạn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu cứ để thế này tiếp tục thì không biết chẳng mấy chốc có người sẽ t·ruy s·át hắn.

"Khụ, nhưng nếu như vậy thì sao ngươi lại nói là chúng ta??"

Thanh Minh nắm lấy lệnh bài trong tay.

Thanh Minh giờ này thì như muốn khóc, hắn chỉ là vui đùa một chút thôi mà, sao lại là như vậy.

「Trong kỳ chiêu mộ đệ tử tại Thanh Trì An, Ký chủ phải biểu hiện xuất sắc: Hoàn thành.」

Tạ Quân nhìn xem đám đệ tử mới rồi nói: “Được sư huynh, các ngươi theo ta qua bên này, lần lượt báo danh để nhận thân phận lệnh bài và đồng phục nào.”

Thanh Minh giờ này không cần phải nói, khuôn mặt hắn như muốn đen như đáy nồi, không khỏi dành tặng cho Thanh Mạn một like, thầm nói.

"Ô vậy sao?? Chắc là ta nhìn lầm." Không ngờ rằng Thanh Mạn cũng làm như không quen biết, xong nàng lại nói.

Hệ Thống không có bao nhiêu phúc lợi, đã vậy còn thích hố hắn, hỏi sợ không thì chắc chắn là sợ, sợ ở trong cái thế giới tu chân này vô không vô cớ c·hết.

"Thanh Minh tên kia, ta phải bắt hắn về và báo cho sư phụ rằng hắn dám chiếm ta....."

「Thành công gia nhập Âm Dương Hợp Tông: Hoàn thành.」

Lần này Thanh Mạn mới hài lòng, nói: "Vậy mới đúng chứ, nhưng mà ta đâu có nói đùa, đúng là ngươi làm bụng ta sưng phù mà."

“Là Lăng Phong trưởng lão chiêu mộ.” Thanh Minh giải thích ngắn gọn.

"Ngươi hay lắm, đến cả việc này còn dám dùng lời nói ra."

Đến cả Vấn Khiêm nghe xong liền không khỏi nổi giận đối với Thanh Minh.

"Ní hảo?? Ngươi đang nói cái gì vậy?? Mà bỏ qua chuyện đó đi, giờ ta nên gọi ngươi là gì?? Thanh Minh sư đệ sao??"

"Sư tỷ, sư tỷ, ngươi đừng đùa nữa, tha ta, ta chừa rồi." Thanh Minh ánh mắt như chảy nước.

“Được rồi, ngươi đã nhận được lệnh bài thì qua bên kia nhận lấy đồng phục, đừng cản đường người khác.”

Hạch Vũ nhận lấy lệnh bài chưa kịp nói cảm ơn thì đã bị Tạ Quân đuổi.

Đột nhiên Thanh Minh bị gọi.

Lời của Vấn Thiên khiến cho những người không ưa thích gì Thanh Minh tận dụng cơ hội lên tiếng.

Hệ thống thông báo.

Tạ Quân nghe đến thì tiến hành ghi chép, miệng lại nói: “Lục Đoạn sao…. Ngoại môn đệ tử!!”

"Vậy làm sao giờ?? Từ hôm qua tới giờ ta không tìm thấy hắn, hắn như là biến mất khỏi thế gian này vậy, như này thì chúng ta phải làm sao." Thanh Mạn nói, rồi khuôn mặt tỏ ra một cách khổ sở, không chỉ vậy nàng còn đưa tay xuống xoa xoa cái bụng.

Vấn Khiêm và đám đệ tử mới lần lượt tiến vào Thiên Các.

“Ô, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ.” Nghe đến thông báo Thanh Minh không khỏi cảm thấy vui mừng, nhưng nghĩ đến số điểm hắn còn lại và nhận được từ nhiệm vụ thì cảm thấy vẫn có chút lỗ.

「Nhiệm vụ gia nhập tông môn (Bắt Buộc)」 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thanh Mạn nghe đến Thanh Minh không còn giả bộ nữa thì trở nên đắc ý, nhưng....

Thanh Minh khi này mới nhận ra là bản thân bị chơi, thật bị chơi. không chỉ Thanh Minh mà những người khác cũng như vậy.

Thanh Mạn nhận ra Vấn Khiêm, cười cười chào hỏi: "Vấn sư bá, chào ngươi, ta biết Thanh Minh."

Sau đó là bọn hắn trở nên hốt hoảng, không thể ngờ, sau đó tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Thanh Minh như kiểu muốn nói: Ngươi đây là không nhận nợ.

Và khi đến lượt của Thanh Minh, hắn còn chưa nói ra miệng thì đã bị Tạ Quân c·ướp lời nói trước.

"Ngươi còn dám nói là chưa làm gì??? Ngươi làm bụng người ta sưng phù như này... mà còn nói...." Thanh Mạn tỏ ra đáng thương.

"Ta đâu nói đùa, ngươi làm đồ ăn quá ngon nên nó khiến ta ăn nhiều đến nổi xưng phình cả bụng mà." Thanh Mạn nhìn xem Thanh Minh với ánh mắt đơn thuần, giải thích.

Thanh Minh khuôn mặt bất đắc dĩ quay người lại, nhìn xem xa xa trước của Thiên Các bóng người xinh đẹp mị hoặc, gượng cười, nói: "Ní hảo."

Đệ tử bị chỉ đến giật mình tiến lên một bước, sao đó lễ phép chào rồi mới nói.

“Vấn sư huynh!”

"Ngươi nói ta là gì??" Thanh Mạn lại hỏi.

Nhưng hắn vẫn vui vẻ là thế nào.

"Thì không chỉ ta được ăn, mà sư phụ cũng được hắn nấu cho ăn chứ sao nữa." Thanh Mạn giải thích.

Những người khác càng ngày càng nhìn Thanh Minh với ánh mắt chán ghét, không ngoài trừ những đệ tử đang làm việc ở Thiên Các.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Hắn Làm Sưng Bụng Ta