Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 161: Trước Khi Bí Cảnh Mở Ra.
“Ừm.”
「Cố Chính (Thừa Vận)
"Thật bất ngờ, không hổ danh cường giả đoạt xá, thế mà tu vi lại một phát đột phá đến Thủy Linh Khí Cảnh - Cửu Phân, đã vậy còn dùng bí pháp che giấu tu vi nữa chứ. Lão già Thái Vinh chắc cũng nhìn ra nhỉ??"
Hai nữ thì có biến đổi lớn nhất.
Không thể nói rằng, trong khoảng thời gian này, Thanh Mạn là ngươi có tiến độ đột phá nhanh nhất.
Trong đám đó, một người có tu vi Nhị Phân lên tiếng, hắn ném một cái túi lên trên bàn.
"Nếu đã vậy thì đi thôi!!"
"Vậy thì... Nguyệt Cát Tỷ, nhờ ngươi trông non Phùng Nhi trong khoảng thời gian này!!"
Nếu như Thái Vinh có thể nhìn thấu thì tại sao hắn không nói cho An Dật biết?? Mục đích của hắn là gì?? Hay vẫn nghĩ ta là phân thân??
Mà... một phần cũng là do tu vi của Cố Chính chỉ có Cửu Ngưng nên rất dễ bị bắt nạt.
An Dật trông thấy như vậy cũng từ từ tiến tới, hắn không sợ những người này sẽ gây bất lợi cho hắn vì hiện tại vẫn còn là giới nghiêm trước khi bí cảnh mở ra.
Nếu chỉ tính trước mắt thôi thì Thanh Minh có thể dự đoán số lượng phải lên đến hơn cả chục ngàn người và tu vi trung bình ước tính rơi vào khoảng Tam Phân.
Đến bây giờ, Thanh Minh vẫn chưa thấy được động thái của Thái Vinh đối với hắn, dù sao thì số lần gặp mặt của hắn và An Dật rất nhiều.
Dưới sự phụ trợ của Dưỡng Linh Đan và một đống trung phẩm linh thạch, Thanh Mạn từ Cửu Ngưng đột phá đến Ngũ Phân, Vân Yên từ Nhị Phân đột phá đến Bát Phân.
Mặc dù hiện tại hắn vẫn chưa gặp người nào có tu vi cao hơn hắn nhưng để an toàn thì vẫn nên làm như vậy.
Lần này Thanh Minh mới thật sự nghi ngờ.
An Dật sau khi bế quan, tu vi đột phá đến Tam Phân, tăng hai tiểu cảnh giới, dựa vào khí vận.
Bốn người cứ thế cùng nhau lên đường.
Một thanh niên tuấn tú ngồi cách đó không xa bỗng lên tiếng kêu gọi.
Không những hắn, mà tất cả mọi người đều có một sự biến đổi lớn.
Nhưng… giờ tìm đâu ra chỗ để ngồi.
Có thể nói, bản thân nàng đã chính là một kỳ tài.
Bỗng nhiên.
Rồi mua đại một cái bát quái trận giả từ trong cửa hàng điểm cầm lên trên tay.
Tuy nghĩ như vậy, nhưng Cố Chính lại không hề nói gì.
Mọi sự sắp xếp, chuẩn bị đã được hoàn thành.
Không thể phán đoán.
Ngưng Linh khí Cảnh - Cửu Ngưng (Thủy Linh Khí Cảnh - Cửu Phân)
“An Dật!!”
Cố Chính rời đi, tụ lại với An Dật.
An Dật nhanh chóng thay đổi chủ đề.
"An Dật công tử, có chuyện gì sao??"
Một phần vì không biết thân phận của đối phương là gì.
Không hổ danh là Tứ Giai đan dược.
“Được rồi, đi thôi, tìm một chỗ khác ngồi xuống, chúng ta còn có chút chuyện cần bàn trước khi bí cảnh mở ra!”
"Mẹ, chúng ta đi đây."
Nhìn thấy Cố Chính bước tới, An Dật cũng tiến lên.
Người này trên thân mặc một bộ hán phục cổ trang tiên hiệp, nhìn rất vướng víu. Sao có thể mặc đồ như này để chiến đấu nhỉ??
Hắn nhíu mày, thật sự muốn nói gì đó, nhưng vô tình ánh mắt của hắn nhìn thấy được An Dật nên hắn thay đổi quyết định.
Cố Chính mặc dù trầm nhiên nhưng bên tai đầy tiếng ruồi, không khó chịu mới lạ.
Cái thứ gọi là chiếm trước tiên cơ, càng ở gần cổng vào thì vào càng nhanh, mà càng nhanh thì khả năng chiếm được cơ duyên các thứ cũng càng dễ.
Tại nơi Cố Chính đang ngồi, thì xung quanh lại bị bao quanh bởi sáu người, tu vi cao nhất Tứ Phân, thấp nhất Cửu Ngưng, đám người này như có ý định muốn chỗ ngồi của Cố Chính thì phải.
Và tất nhiên rồi, liệu còn có quán trà lâu nào đến hiện tại mà còn chỗ trống.
"Có chuyện gì sao??" An Dật quay về phía nhóm người kia, cẩn thận hỏi.
Dù sao thì nghề chính của hắn vẫn là thần côn.
Mặc dù Thanh Minh mong hai nàng có thể đột phá vượt trội hơn một chút, nhưng không sao, như này là đủ rồi.
Và đôi khi thì giao lưu kinh nghiệm với Cao Nguyệt Cát.
Thanh Minh có thể nghi ngờ rằng Cao Nguyệt Cát có dùng một loại bí pháp nào đó để che đậy ba động trên người.
"À mà.. lão già Thái Vinh có thể nhìn thấu thuật dịch dung của ta không??"
Khí Vận 2 (+3.45-1.5)」
Chỉ là không biết nơi đó cơ duyên có đủ cho chừng này người hay không nhưng dự đoán là có thể. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngoài ra hắn cũng chăm chỉ vung kiếm hơn rất nhiều.
Gần một tuần đột phá ba tiểu cảnh giới, điều này không hề tệ khi không có sự tác động của đan dược hay những thứ khác.
"Các ngươi muốn đi bí cảnh đúng không?? Ta đi chung với các ngươi!"
Thanh Minh hô lên, hắn từ trong hòm trữ vật lấy ra một bộ bát quái trường bào khoác trước đó đã từng dùng khoác lên trên người.
Hắn cầm lên túi linh thạch rồi rời đi.
Hai nữ gật đầu.
Ba người đều đang mặc cho mình bộ đồ thời hậu Tây Sơn.
100 viên hạ phẩm linh thạch?? Các ngươi đang cho ăn mày sao??
Không hiểu bằng một cách thân kỳ nào đó mà ba động khí tức trên người của Cao Nguyệt Cát chỉ có Tứ Ngưng nên hai nữ không hề phát hiện ra.
Tu chân giới mà, một lời không hợp là ghim, ghi thù.
Còn Thanh Minh trong lòng lại thầm cười, như mọi chuyện đều đúng như hắn dự tính vậy.
Vừa mới bước tới gần tường thành một chút, thì đã có thể thấy được dòng người ồ ạt trên đường.
"Ừm, các ngươi yên tâm!!" Cao Nguyệt Cát từ tốn trả lời, rồi ẩn dấu liếc mắt nhìn Thanh Minh một cái.
"Ừm!!"
Trước đó tám tháng, nàng cũng chỉ mới có Nhất Ngưng mà sau tám tháng thì lại đạt đến Ngũ Phân, sắp đuổi kịp Vân Yên, một phần là do thể chất mà một phần cũng là do tài nguyên tu luyện nên mới được như này.
“Này, đằng kia!! Đúng các vị đấy!! Tới đây, bên cạnh chúng ta còn chút chỗ trống này!!”
"Ừm!! Thời gian mở sẽ nằm trong ngày, không hề cố định, vì vậy chúng ta cứ ra bên ngoài đợi trước." An Dật nghe xong nới gật đầu, nói.
Những quán trà lâu gần với tường thành thì mỗi lần bí cảnh mở ra thì như được mùa, rất nhiều loại người và nhiều chuyện tạp nham khác, phải chen chúc nhau mà ngồi.
"Đừng đứng đó nữa, đến đây ngồi đi!!" Người kia liếc mắt nhìn người bên cạnh, người bên cạnh gật đầu rồi nhường ra một vài chỗ trống, nói chính xác hơn là bốn chỗ.
Tu vi hắn cũng thấp thoáng đột phá đến Ngũ Ngưng thông qua việc hấp thu Trung Phẩm Linh thạch.
Cố Chính làm như vậy, người kia cảm giác như bị khinh thường, có chút không chịu nỗi.
Thấy Cố Chính rời đi, người kia mới hài lòng, chẳng qua là tốn quá nhiều thời gian nên người kia vẫn đối với Cố Chính canh cánh trong lòng.
Với nhiều lý do khác nhau, An Dật lại lần nữa nghi ngờ, nhưng hắn lúc này sẽ không mạnh miệng lên tiếng hỏi, thay vào đó hỏi:
“Các ngươi đã từng gặp mặt rồi nên ta cũng không cần giới thiệu nữa nhỉ??” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có thể đại khái đoán được nhóm người này thuộc một tông môn nào đó.
Nhưng hắn sẽ không hỏi quá sâu, vì mỗi người đều có một bí mật của mình.
Ba người, hai nam một nữ tu vi Tứ Phân, một nam một nữ còn lại tu vi Nhị Phân, đội hình khá mạnh nếu như bước vào bên trong bí cảnh.
Chân vừa mới bước ra khỏi cửa thì đằng sau truyền tới tiếng kêu của An Dật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả bốn người lặng lẽ tiếng vào một quán trà lâu gần với tường thành.
Theo tiếng kêu, bước chân của ba người cũng dừng lại, quay đầu nhìn xem An Dật.
"Đến đâu hay đến đó. Không cần phải đưa bản thân vào nguy hiểm!!"
"Đi cẩn thận!"
Nhưng tiếc thay, rằng những lời bọn hắn nói, Cố Chính tai điếc làm ngơ.
Vì An Dật trước đó đã hẹn trước với Cố Chính rằng sẽ gặp nhau ở một địa điểm cố định nào đó rồi nên việc của bốn người hiện tại là đến địa điểm đó để có thể gặp mặt Cố Chính mà thôi.
Vì giới hạn cao nhất khi tiến vào bên trong bí cảnh là Thủy Linh Khí Cảnh, nên với hai nữ ở đây thì hắn hoàn toàn có thể yên tâm.
Khó có thể tin được rằng chỉ một bí cảnh mở ra thôi mà có số lượng người tham gia lại đông đảo đến vậy, đây còn chưa tính đến gần nơi bí cảnh mở ra.
Thanh Minh nhìn hai nữ rồi giả vờ suy nghĩ cẩn trọng, sau đó mới nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người kia vẫn tiếp tục lãm nhảm các thứ.
"Ngồi xuống đi, chúng ta bàn chút chuyện!!"
"Thanh Minh, Thanh Mạn cô nương, Vân Yên cô nương, chờ đã!!"
"Các ngươi chuẩn bị xong chưa??" Thanh Minh nhìn xem hai nữ, hỏi.
Tình huống hiện tại rất chi bình thường vào lúc này, nên mọi người xung quanh giống như đang xem tuồng kịch trước khi bí cảnh mở ra vậy.
“Cố Chính!!”
Nếu không phải thời gian này không được động thủ thì hắn đã muốn đánh c·h·ế·t Cố Chính rồi chứ không rảnh hơi nói chuyện với Cố Chính.
Quả nhiên, với tư chất của hai nàng thì chỉ cần có đủ tài nguyên cho hai nàng dùng thì việc đột phá chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Không những người này mà một nhóm bốn người xung quanh cũng mặc đồ tương tự, nam thì như người kia, còn nữ thì mỏng hơn một chút nhưng vẫn vướng víu.
Cảm giác bầu không khí có chút xa cách.
"Được."
Thanh Minh vừa đi đường, vừa làm cho sự tồn tại cảm của hắn trở nên nhạt nhất có thể để không bị người chú ý.
Nhưng cũng may, may mắn rằng Cố Chính đến trước nên vẫn giữ được một chút chỗ trống, nhưng có vẻ như hắn cũng đang gặp một chút rắc rối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Chính bước đến gần, cho đến khi đến đủ gần, nhận thấy được ba động trên thân hai nữ và Thanh Minh, hắn liền không tránh khỏi trở nên bất ngờ trước sự tăng tiến tu vi của ba người.
Chỉ là ở đằng sau hắn, do Thanh Minh bị mù nên không ai thấy được ánh mắt của hắn, nhưng Thanh Minh đang dùng ánh mắt không thể tin được nhìn xem Cố Chính.
Chương 161: Trước Khi Bí Cảnh Mở Ra.
"Đã chuẩn bị xong, lần này đến lượt chúng ta bảo vệ ngươi!!" Thanh Mạn hung hăng trả lời.
Và đặc biệt hơn, Âm Dương Tâm Nhãn của hắn đã có thể nhìn thấy Sắc Khí.
"Tiểu tử, ta muốn chỗ ngồi này của ngươi, đây là 100 viên hạ phẩm linh thạch, cầm nó rồi nhường nó lại cho ta!!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.