Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 135: Lực Lượng Tập Trung
Nắm bắt thời cơ, Thanh Minh dồn lực lượng vào cánh tay, vung kiếm chém. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Các ngươi muốn làm gì??"
“Khi nãy?? À… chỉ cần di chuyển lực lượng xuống dưới chân, tăng khả năng gia tốc trong một khoảng thời gian ngắn là được!!”
Nàng chắn ngang kiếm.
Sử dụng lực lượng và tiêu hao một cách hợp lý, hạn chế tiết tháo, ngăn cản sự b·ạo l·oạn lực lượng, tăng cao khả năng duy trì.
Mà... Dù sao thì cũng không thể trách hắn, dù sao thì bản thân hắn đã gặp rất nhiều chuyện phiền phức rồi, và không muốn vô tình hay cố tình bị dính líu vào nó.
Yêu hùng b·ị t·hương, ngay thoáng chốc trở nên nổi giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lực lượng bên trong cơ thể con người trải dài khắp cơ thể, thay vì để lực lượng tán loạn như vậy thì chúng ta nên để lực lượng tập trung vào một vài vị trí cần thiết để tối đa hoá sức mạnh, đồng thời giảm tiêu hao trong lúc chiến đấu.” Thanh Minh cẩn thận giải thích.
Vân Yên không nói, nàng cẩn thận cảm nhận.
Mà vài giây đó lại là thời cơ dành cho Thanh Minh ba người ra đòn kết liễu.
Đến lúc này, ba người mới thở phào nhẹ nhõm.
Tất cả là vì sự an toàn.
Nhưng vì pha chém không đủ mạnh, cộng thêm phần thịt nơi đó của Yêu hùng rất dày và cứng, nó khiến cho pha chém của Thanh Minh không thể tiến sâu hơn.
“Đúng vậy, kẻ địch biến tấu, chúng ta cũng phải biến tấu theo, cũng không chỉ mỗi con người, mà yêu thú cũng có khả năng suy nghĩ biến tấu, chẳng qua trước giờ chúng ta toàn dùng ba đánh một, có hội để bọn hắn biến tấu cũng không nhiều.” Thanh Minh hài lòng nói.
Nên gần ngay trong một khoảnh khắc, công kích bằng mông của Yêu hừng đã đến trước mắt.
Thanh Minh nửa nạt nửa mỡ, không kịp thu hồi lực lượng ở cánh tay để vận chuyển vào chân để nhảy né tránh.
Có lẽ là do bản chất hiếu kỳ của người Việt sao??
Khác với Yêu hùng, Thanh Minh chỉ là bậc nhảy, quán tính sẽ không có nhưng độ trễ khi rơi xuống đất là có, nhưng nó vẫn nhanh hơn so yêu hùng.
"Có chuyện gì sao?? Yên nhi??"
Đến cưa boom còn muốn bao quanh để xem mà, đánh nhau có là gì.
"Hửm?? Sao vậy?? Ngươi không phải muốn tránh xa phiền phức lắm sao??" Thanh Mạn hướng đầu lên phía trước, nhìn xem Thanh Minh, hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Yêu hùng đánh hụt, do nó dùng toàn bộ lực lượng, cộng thêm cơ thể khủng lồ nên cơ thể nó xuất hiện quán tính trong vài giây trước khi nos có thể lấy lại được sự cân bằng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng đến giữa đường, Vân Yên bỗng dừng lại bước chân.
Theo việc hếch kiếm, phương hướng t·ấn c·ông của Yêu hùng trên thanh kiếm cũng bị thay đổi, hướng chéo lên phía trên, hai chân sau không thể chạm được đất.
Vân Yên và Thanh Mạn nghe vậy cũng gật đầu.
"Hình như gần đây có người đang đánh nhau thì phải??"
"Chờ chút!! Chúng ta có thể ghé qua đó xem không??" Thanh Minh muốn thử hỏi ý kiến của hai nữ.
Phản lức dưới chân bùng phát, khiến tốc độ của hắn khi nhảy lên được gia tăng một cách đáng kể, dễ dàng thoát khỏi đòn công kích của yêu hùng.
“Ừm!!” Hai nữ cũng không vội, ở với nhau lâu mà, thời gian vô biên.
Miễn là bọn chúng không cản đường hay là làm phiền các nàng thì nàng sẽ không tìm bọn hắn phiền phức.
Chân trái trước của Yêu hùng lập tức đứt lìa ra.
Lấy lợi thế tu vi vượt bậc, dồn hết sức mạnh vào việc ngăn cản.
“?? Hửm??” Thanh Mạn khó hiểu.
Thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ??
Vẫn như xưa, vẫn là tư tưởng xưa, tránh xa những phiền phức nhiều nhất có thể.
Cả ba lên đường trở về nhà.
Ba người tiếp tục công cuộc lịch luyện.
“Làm thế nào?? Nói sao nhỉ??” Thanh Minh cũng chả biết nói sao sao cho đúng, hắn cũng là dựa trên sự tiêu hao lực lượng liên tục mới phát hiện được bản chất tiêu hao.
Bọn hắn đánh từ yêu thú có tu vi thấp nhất rồi dần dần đi lên.
Nhìn xem thu hoạch của ngày hôm nay, ba người cảm thấy vui mừng.
“Ừm!!”
Yêu hùng tuy mạnh nhưng vì thân hình to lớn lại khiến cho các cử động của nó có phần chậm chạp.
Không. Nếu là trước kia thì các nàng sẽ nghĩ đến chuyện đó, nhưng với các nàng của hiện tại thì không.
Cũng ngay lúc này đây.
Hai ngày liên tục, bọn hắn liên tục ra khỏi thành để đi săn yêu thú đồng thời lịch luyện.
“Tốt lắm!! Không tệ!! Hôm nay đến đây thôi, giờ về bán thôi!!”
Đây là thứ mà hắn muốn, hiểu được tầm quan trọng và nhạy bén trong chiến đấu.
Một tiếng chém ngọt xớt và âm thanh đau đớn của Yêu hùng xuất hiện.
Khác với Thanh Minh, thì Thanh Mạn lại mạnh hơn hắn một chút, cộng thêm lớp thịt ở phần chân không nhiều, rất dễ dàng chém đứt.
“Ừm!!”
Nhưng...
Bình thường tu sĩ đều để lực lượng trải khắp cơ thể, đơn giản là vì hạn chế một vài vị trí hiện ra khuyết điểm, bao quanh cơ thể để có thể phản ứng nhanh hơn khi bị tần công, nhưng duy trì trạng thái đó liên tục lại tốn kha khá lực lượng.
"Chỉ là... nghe được âm thanh quen thuộc mà thôi."
"Đánh nhau?? Ở đâu??" Thanh Minh tò mò hỏi.
“Ừm!! À mà, khi nãy!! Làm sao ngươi có thể né được vậy??” Thanh Mạn nhớ lại pha lúc trước, với tu vi của Thanh Minh thì rất khó để tránh né mới đúng.
Tất cả là vì một cuộc sống an nhàn, thấm nhuần tư tưởng của Thanh Minh.
“Để về nhà đi, nơi đây không an toàn để thực hiện.” Thanh Minh cũng muốn thử dạy lắm nhưng vì nơi đây không phải là nơi để khôi phục nếu như hai nữ cạn kiệt.
Tuy nói là dễ nhưng Thanh Mạn và Vân Yêu cả hai một bên thử nhưng lại không được.
Sau một lát, Vân Yên mới mở miệng nói, giọng nói không có bất kỳ cảm xúc gì, giống như chuyện này bình thường đến cỡ nào.
Nàng dùng toàn lực vung kiếm, mục đích muốn chém gãy một trong hai chân trước của yêu hùng.
Thanh Mạn là người cuối cùng dừng lại bước chân, cũng tò mò nhìn xem Vân Yên.
“Lực lượng tập trung?? Làm thế nào??” Thanh Mạn hỏi.
Tiếng nói lại truyền tới.
"Ở đó!!" Vân Yên chỉ về hướng trước mắt, cũng là hướng trở về của ba người.
Nàng có thể dễ đang hạ gục yêu hùng nhưng vì Thanh Minh, nàng sẽ ở phụ cận hỗ trợ nếu như hắn gặp nguy hiểm, giống như khi nãy.
Vân Yên xuất hiện.
Thanh Minh đã chém trúng phần thịt bên hông của Yêu Hùng.
Nắm bắt được ưu và khuyết điểm của đối phương, Thanh Minh cũng nhanh chóng bày ra đối ứng.
“Hơn nữa, chỉ cần có thể tìm ra ưu và khuyết của đối phương, chúng ta có thể đưa ra một chiến thuật hợp lý. Trong chiến đấu đâu chỉ có sức mạnh, mà còn có tốc độ và khả năng xử lý vấn đề nữa.”
“Đi, làm một vài đầu nữa rồi trở về thôi.”
"Cảm giác hai ngày này thế nào??" Thanh Minh vui vẻ hỏi.
"Có chút khác biệt. Không giống như xưa chỉ tu luyện rồi lựa đối thủ cùng cảnh giới đánh, khi đó chỉ là hơn thua nhau chứ chả có chút kinh nghiệm gì. Thua thì do tu luyện chưa đến nơi đến chốn, mà mạnh thì lại bị nói là tu luyện tốt. Nhưng phần lớn chiến đầu đều dựa trên may mắn, cắm đầu đánh. Biến tấu không nhiều." Thanh Mạn suy nghĩ rồi nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ừm, chúng ta biến tấu trong việc phối hợp và dựa trên hành động của đối thủ. Nhưng đối thủ cũng chỉ là yêu thú, đòn t·ấn c·ông của bọn chúng đơn giản hơn nhiều so với con người. Nếu đối thủ là con người thì không hề dễ dàng đánh bại như vậy. Chưa nói đến việc con người có thể dựa trên hành đọng của chúng ta mà đưa ra chuyển động đáp trả nữa.” Vân Yên khá vui vì có thể giúp đỡ
"Thế thì đi đường vòng đi, tránh dính phải những phiền phức không đáng có!!"
Yêu hùng mất một chân, ngay lập tức trọng tâm của cơ thể cũng thay đổi, ngã nhào về phía trước.
Quả thật rất quen thuộc.
Thời cơ một lần nữa xuất hiện.
Với cơ thể to lớn, và trạng thái hiện tại của Yêu Hùng, rất nhanh, hai chân trước của nó liền trở nên yếu hơn bao giờ hết, không đủ mạnh để chóng đỡ toàn bộ cơ thể.
Ngay khi Thanh Minh vòng qua nơi đó, thì nơi đó lại truyền lại một giọng nói quen thuộc, khiến Thanh Minh không khỏi dừng lại bước chân.
Nó mặc kệ nơi b·ị t·hương, dùng sức cử động, kẹp chặt thanh kiếm của Thanh Minh không cho hắn rút ra, đồng thời lắc hông xoay 180 độ, công kích bằng mông hướng về phía Thanh Minh.
Yêu hùng đau đớn gầm lên.
Sau khi g·iết Yêu hùng, ba người cũng nhau thu thập những thứ trên người yêu hùng có thể bán lấy tiền xuống.
Giờ đây bọn hắn không cần phải lo lắng về tài nguyên tu luyện nữa.
Nàng hếch kiếm lên bên trên, rồi cũng túm lấy Thanh Minh nhảy lui về phía sau.
Chương 135: Lực Lượng Tập Trung
"Quen thuộc?? Thế thì ghé xem đi, nếu không phải thì thôi, cũng chẳng mất thời gian."
Cho đến khi trời gần tối.
Gừ~~~~!!!!!!
Chân hắn giờ trở thành một cái động cơ phản lực
Nhưng bàn về lực lượng thì nàng sẽ không thu kém.
Đây là thứ hắn học được khi liên tục vung kiếm.
Đã là lịch luyện thì thứ cần bọn hắn cần là kinh nghiệm, kinh nghiệm ứng phó, kinh nghiệm chiến đấu, mặc kệ là yếu hay mạnh, yếu có cách chiến đấu của yếu, mạnh có cách chiến đấu của mạnh, quan sát để biết thêm không có gì sai.
Tất cả lực lượng trên người giảm bớt đi, truyền hết xuống dưới lòng bàn chân để tăng khả năng gia tốc.
Thanh Minh ba người lập tức lao lên, cùng nhau t·ấn c·ông.
Thanh Minh đi cạnh bên phát hiện dị thường của nàng, bèn cũng dừng lại bước chân, quay đầu hỏi.
Vân Yên cũng tò mò, nàng khi đó đã muốn giúp đỡ Thanh Minh rồi nhưng trong thấy phản ứng của hắn nàng liền để hắn tự do.
Mặc dù cả ba tu vi khác nhau, nhưng không ai chủ quan cả.
Lực lượng của hai bên chạm nhau, Vân Yêu ở thế bị động nên bị đẩy lui một chút.
Gừ!!!.
Cũng ngay lúc này, Thanh Mạn xuất hiện phía trước mặt Yêu Hùng.
Một lúc sau, Yêu hùng bị ba người mài c·hết.
Mông của Yêu Hùng và kiếm chạm nhau.
Khi yêu hùng đến gần sát người, Thanh Minh nhún nhảy cái nhẹ.
Thật không hiểu sao nghe tới đánh nhau hắn lại trở nên tò mò như vậy.
Xoẹt!!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.