Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 96: Xuất Hiện Một Cách Không Thể Nào Bất Ngờ Hơn
“Sao chị bảo ít người lắm mà, đây là ít người của chị đấy à” Tính sơ sơ qua, cũng đã gần hơn 20000 người, số lượng đông đảo, con hơn cả mấy nhóm nhạc kiếp trước thời đại Nguyễn Anh sống nữa.
Hít một hơi thật sâu, Thảo Mai cầm chặt chiếc mic trên tay, bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của bản thân mình.
Nhìn thân ảnh này, Nguyễn Anh cười tươi như hoa, trong khi đó Hải Ninh cùng Nguyệt Thanh ngơ ngác mà nhìn lên trên, ánh mắt mở to, không biết phải nói gì lúc này.
Ngồi ổn định vị trí, do số ghế khác nhau, nhưng không hiểu kiểu gì, trong khi ông anh Hoàng Minh tít cuối dãy, thì Nguyễn Anh lại ngồi chính giữa mỗi bên là một người con gái, một là Hải Ninh, người còn lại là Nguyệt Thanh.
“Được rồi, tạm gác truyện vừa rồi đi, sự kiện của chúng ta vẫn phải tiếp tục, mời mọi người đến với thí sinh đầu tiên của chúng ta, người đã thành công lọt top 25, anh XXX”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không phải chúng ta bị đá rồi sao, còn xem cái gì nữa, chả lẽ còn có con game nào hơn được con game của chúng ta nữa sao?”. Có thể nghe rõ ràng được âm thanh bất khả tư nghị phát ra từ chính bản thân của Nguyễn Anh.
“Chị Thảo Mai” Nguyệt Thanh bật thốt lên, ánh mắt hoảng hốt của cô bé đã hiện rõ tất cả, không biết vì lí do gì, kể từ khi đến đây, đến với Hà thành, cô bé quên béng đi luôn chị mình, nếu không phải lúc này được Nguyễn Anh nhắc nhở, có khi cô còn chả biết cái mote gì luôn đấy chứ.
Thảo Mai nhìn số lượng người đông đảo bên dưới, có chút hơi hoảng rồi, miệng thì lẩm bẩm trách cứ vợ Trọng Hải.
Nguyễn Anh ngồi dưới, không khỏi cảm thấy tự hào, nếu bản thân Nguyễn Anh đứng trên đó, chưa chắc đã có được thần thái như vậy. Đương nhiên, điều này chỉ nói trên cơ sở kiếp trước Nguyễn Anh, chứ bây giờ Nguyễn Anh, thừa sức.
Vì game không được những con người với tư tưởng cổ hủ xem trọng, nên đường đến hội trường C3 chỉ thấy toàn thanh niên trẻ tuổi, những cặp vợ chồng trẻ trung dắt theo con nhỏ, thi thoảng, lại có sự xuất hiện của những cô gái trẻ trung.
“Chưa” Cả ba con người cùng đồng thanh với nhau.
“Anh yêu em” May là thằng cu này đứng xa, chứ mà gần Nguyễn Anh, thì không biết có còn xác không nữa.
Chương 96: Xuất Hiện Một Cách Không Thể Nào Bất Ngờ Hơn
Nguyễn Anh nghi hoặc mà nhìn, cần sự giải thích đến từ phía ông anh Hoàng Minh.
Theo thời gian trôi qua, chỗ ngồi dần dần có đầy đủ người ngồi, vừa ăn, Nguyễn Anh vừa nhìn lên màn chiếu trước mắt.
“Vì hôm này là ngày lễ hội chính, hầu hết các sự kiện đều xảy ra vào hôm nay, nên đông người là đứng”.
Hơi hít một hơi thật sâu, Thảo Mai liếc nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thân ảnh nào đó.
Nguyễn Anh cũng nghe được lời nói của thằng cu này, vội vàng quay mặt lại, nhìn chằm chằm vào tên này, miệng lẩm nhẩm gì đó.
Một lúc sau, khi các ghế ngồi gần như đầy đủ, một thân ảnh bước ra từ phía sau khán đài, có vẻ người này là MC của trương trình này rồi.
“Có vẻ như đây là lần đầu tiên cậu đến với sự kiện như này phải không”.
“Cầm lấy đi, có gì, thì bao giờ có thời gian thích hợp em sẽ kể hết cho”. Tuy hơi kinh ngạc, nhưng nghe Nguyễn Anh nói vậy, hai cô bé vẫn gật đầu đồng ý, rất nhanh bình phục tâm tình. Hôm qua đủ bất ngờ rồi, giờ gặp như này sự kiện, vẫn bất ngờ nhưng không còn như hôm qua náo động tâm tình nữa.
“Tí nữa thì biết, sớm thôi”. Nguyễn Anh nói kiểu lấp lửng, khiến mọi người vô cùng khó chịu, nhưng không ai hỏi gì nữa, không phải Nguyễn Anh nói tí nữa là biết sao, vậy thì nhịn một chút vậy.
“Chào mừng mọi người đã đến với hội chợ ngày hôm nay, với tất cả những ai đang ngồi đây, mong mọi người thưởng thức được một sự kiện game nói riêng, lễ hội này nói chung vui vẻ”.
“Ông anh nói thế là không khách quan” Nguyễn Anh lắc đầu bắt đầu giải thích.
Chẳng mất mấy giây, cô đã thấy được nhóm người Nguyễn Anh, nụ cười nở trên môi. Do âm thanh nhạc nhẽo quá ồn ào, cô không nghe được Nguyễn Anh nói gì, chỉ thấy động tác của Nguyễn Anh, có vẻ như là đang cổ vũ bản thân mình.
“Anh cũng thấy đấy, con game của em cũng có hoàn hảo đâu, lần này đi là thêm kinh nghiệm, thêm hiểu biết mà thôi, cùng một lí do quan trọng liên quan đến chị Thảo Mai”.
Thảo Mai trấn an tràng trai trẻ, ổn định cảm xúc của người này bằng những câu nói tốt nhất.
Gật đầu, mọi người theo đoàn người phía trước, từ từ tiến đến hội chợ.
“Được rồi đi thôi anh chị” .
Mọi người gật đầu, cùng bước ra khỏi nhà, theo con đường cũ, lần này không đi bộ nữa, bắt xe đi cho nhành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đông thật”.
“Phải đông chứ” Ông anh Hoàng Minh bắt đầu nói ra hiểu biết của bản thân mình.
Từ trong chiếc túi quần thần kì của mình, nhìn xép lép thế kia, Nguyễn Anh ngó nhìn xung quanh một chút, thấy không ai để ý, hô biến ra một túi bỏng ngô, chút nước uống cho hai bên đang tròn xoe mắt nhìn Hải Ninh cùng Nguyệt Thanh.
Tên kia đang đứng không hiểu tại sao, ngất xỉu tại chỗ, mọi người lật tức tránh xa vị trí của thằng này.
Một thanh niên lạ hoặc lạ hơ, từ sau khán đài bước lên, nhìn người giám khảo một chút, thanh niên này có vẻ hơi run.
Thân ảnh đứng trên khán đài kia chính là đã đi trước mọi người Thảo Mai, ai mà ngờ được, lần nữa gặp lại, cô đã đứng trên một khán đài, làm MC cho một sự kiện có tầm cỡ như vậy chứ.
Vừa rồi nháo kịch cũng theo thằng này ngất mà kết thúc, Thảo Mai nhìn xung quanh, một chút, nói.
“Em tưởng em nói cho mọi người rồi mà”.
Lát sau, có hai nhân viên y tế, mang theo cái cáng cùng sự giúp đỡ của vài người, nhấc thằng này lên, một đường chạy đi bay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hiểu ý, Nguyễn Anh nhanh chóng từ túi tiền mình lấy ra mấy đồng gửi bác tài xế, xuống xe.
“Các cháu có thể xuống tại đây không, vì đường bị tắc rồi, giờ mà đợi thì không biết bao giờ sẽ vào bên trong được”.
“Chị đấy ở đâu”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyễn Anh nhìn mà ngơ ngác, chả lẽ mình bị não tàn rồi, có chuyện như vậy mà cũng quên nói, nghĩ chút, rồi lại quyết định không nói luôn, thay đổi nó bằng một bí mật.
Chốc, chốc sau, mọi người đã dừng tại con đường khá gần hội chợ, chiếc xe dừng lại khiến ai cũng nghi hoặc. Bác tài xế mở lời.
Thảo Mai cũng biết điều đó, gỡ rối giúp thanh niên này.
“Không sao đâu, ai mà chả có lần đầu, cậu còn đáng tuyên dương ấy chứ, nếu tôi không nhầm thì đây là lần đầu cậu tham giự sự kiện, vậy mà lọt vào luôn top 25, là thực sự đỉnh cảo đấy, phải không mọi người”.
Ai lấy cũng vỗ tay, cổ vũ cho cô bé trên sân khấu, thậm trí còn có mấy thằng giở hơi đứng lên nói.
Tuy đã bị loại ra khỏi vòng chơi, nhưng Nguyễn Anh vẫn có thể tham giự với tư cách khán giả, nhất là khi có tấm thẻ vip trong tay, hàng ghế của Nguyễn Anh cùng mọi người được bố trí ngay hàng đầu, gần sát với nơi biểu diễn, chỉ cách có hai bước chân là chạm được vào sàn diễn.
Đúng là yếu kém mà, nhìn MC người ta đi, cũng là lần đầu đứng trên sân khấu như này, kinh nghiệm thì không có, nhưng nhìn người ta tự tin đến thế kia mà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngắm nhìn một chút, nhìn trước mắt đã chật kín người, Nguyễn Anh không khỏi có chút cảm thán.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.