Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53: Không Thể Tin Được
Nhưng thế là chưa đủ, cái cuốn hút ở đây còn từ âm thanh và độ họa, không phải nói là đỉnh, nhưng đủ sức kéo chân mọi người vào trò chơi.
“Nè, em đã chơi trò này chưa vui lắm”.
Đang không biết em mình ở đâu, thì Nguyệt Thanh đã xuất hiện rồi, khuôn mặt cô bé đỏ ửng không biết đã thấy gì.
Nguyễn Anh cùng Hải Ninh không biết hành động của mình đã bị người nhìn thấy, còn nhìn từ đầu đến cuối, hai con người đỏ mặt nhìn nhau một chút.
Nói xong, c·ướp đĩa thức ăn từ tay Nguyễn Anh mà mang ra.
Thân thể nàng bắt đầu nóng ran lên, ánh mắt bắt đầu đỏ, nàng không thể tin vào được ánh mắt của mình.
Một đoạn quảng cáo từ từ hiện lên, nhờ cách edit cap cut thần sầu của mình, chế độ game hiện lên vô cùng đặc sắc, xen kẽ nhau mà không gây rối cho người xem.
Lí do tại sao Nguyệt Thanh lại đỏ mặt, phải quay lại 5 phút trước.
“Bejeweled cái tên gì nghe kì cục”.
Xem hết đoạn quảng cáo, Thảo Mai đánh giá.
Loại người này chuyên chơi game theo kiểu để lấy vui, chứ không nghiêm túc, mà chơi game để giải trí thì chuẩn mà nhỉ, chứ cứ chơi game căng não như Liên Minh, Đế chế thì có mà nát óc.
Mới đầu chơi vậy thì vui, nhưng chơi nhiều thì không vui, Nguyễn Anh thường tìm đến mấy trò nhẹ nhàng để thư giãn.
Chị Hải Ninh, bạn của chị ruột mình đang đá lưỡi cùng Nguyễn Anh.
Thấy là Nguyễn Anh, nàng lại không tự chủ cúi đầu xuống.
Ở thế giới cũ trò này có thể coi là một loại trò chơi kinh điển.
Một đứa con gái 15 tuổi đang cùng một đứa trẻ 15 tuổi đã lưỡi.
Nàng không để ý rằng khi bản thân mình chơi cái này đơn giản trò chơi, bị chìm đắm trong nó mà không biết thời gian đã trôi đi rất xa.
Hoàng Minh cũng đúng lúc thoát ra khỏi trò chơi, cảm giác của Hoàng Minh lúc này là vô cùng hưng phấn, chỉ một trò chơi đơn giản thế này mà khiến bản thân bị cuốn hút như vậy.
Nguyễn Anh còn áp dụng luôn một cái khá hay ý tưởng, khi cải tiến từ ba viên kim cương, là nếu bốn viên hàng dọc sẽ nổ tung xung quanh, 4 viên hàng ngang cũng vậy, chỉ khác là âm thanh sẽ khác nhau mà thôi.
Lắm lúc còn tức điên muốn đập máy chứ.
Quay lại với căn phòng khách, Thảo Mai mở laptop ra, tìm thấy Bejeweled.
Một huyền thoại của thuở sơ khai của các dòng game kinh điển. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 53: Không Thể Tin Được (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyễn Anh thấy vậy không khỏi hỏi.
Này trò chơi ra đời, là để cho ai cũng chơi được vì lối chơi dễ hiểu của bản thân. Trò này khá đơn giản, xếp kiểu gì mà cứ có từ ba viên cùng màu một hàng bất kể ngang dọc là có thể ăn điểm.
Nguyệt Thanh lúc này đã ngồi về vị trí của mình, nghe thấy tiếng bước chân, theo bản năng nàng ngẩng đầu lên.
“Dễ hiểu phết nhỉ’. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hơi thở ra một hơi, nàng đã đánh giá sai trò chơi này rồi, tạm ngưng trò chơi, nàng nhìn một vòng không thấy em gái mình đâu, trong phòng khách chỉ còn mỗi Hoàng Minh đang vô cùng chăm chú.
Nàng cứ vậy mà nhìn, đến khi mà hai người này dừng lại, nàng vẫn chưa tỉnh hồn.
Nó thuộc một dòng Mini game dạng giải đố, khá nổi tiếng được phát triển và cải thiện qua nhiều phiên bản.
Nghe trò chơi này có vẻ quá đơn giản, tại sao một người như Nguyễn Anh lại quyết định mang nó ra trước chứ mà không phải những con game xịn xò hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Minh Hoàng bắt đầu có niềm tin vào tương lai rồi.
Nhìn phương hướng cô đi ra, không phải là phòng bếp sao.
Nhìn đứa em mình hôm nay như vậy thẹn thùng, Thảo Mai định uốn năn cho về bản tính, cái bản tính nàng nghĩ là của Nguyệt Thanh.
Cái này suy nghĩ bắt nguồn từ chính bản thân Nguyễn Anh, là một con người đam mê game đối chiến, Nguyễn Anh thường xuyên chơi game và để mình rơi vào tình trạng căng thẳng, nghĩa là sắp thua game.
Trong khi chị mình còn say đắm trong game, nàng đã thoát ra được con game cuốn hút này.
Quảng cáo vụt tắt con chữ Bejeweled lần nữa hiện ra, dưới con chữ hiện lên dòng chữ “Hướng dẫn thao tác”.
Nhìn ngon lành đồ ăn, Thảo Mai có chút nuốt nước bọt, vội vàng chạy đến chỗ Nguyễn Anh.
Tay mỗi người là một đĩa đồ ăn, cùng nước mang ra ngoài.
Mà cũng chả phải suy nghĩ của Nguyễn Anh đâu, chỉ là đơn giản lấy từ có sẵn mà thôi, và cảm thấy phù hợp nhất với bản thân mà thôi.
Lần đầu tiên nghe thấy cái này tên, Thảo Mai vẫn ấn vào.
Nhìn hai con người còn đang đắm chìm trong game, nàng không muốn làm phiền hai người, mà ngồi một chỗ thì không biết làm gì.
Không biết có phải là do thời đại không chứ, Nguyễn Anh thấy thế giới này muốn phát triển đến tầm Nguyễn Anh từng sống thì cần ít nhất hai chục năm về mảng Internet.
“Eh, đệ chị bê cho, em ra kia đi”.
Rất nhanh nàng đã bắt gặp bê đồ Nguyễn Anh cùng Thảo Mai.
Thảo Mai nhẹ ấn đôi tay lên dòng chữ, một hướng dẫn hiện ra, chỉ 5 phút sau, nàng đã hiểu cách chơi.
Bởi cái trò xếp hình kim cương này, Nguyễn Anh lại méo tìm thấy, chỉ có những trò tư duy mới tràn lan, thế mới phải nói gánh nặng đường xa a, làm cách nào để tạo ra cái mới từ một trò chơi vô não, khiến cho nhiều người chơi. Đó là một câu hỏi cần được giải đáp để phát triển.
“Nhìn có vẻ hay phết, trò này lạ nhỉ chưa thấy bao giờ”.
Mở màn không phải vào chơi luôn, mà là một trang giới thiệu.
Cái mà hiện tại mọi người trong tay chỉ là một bản bình thường mà Nguyễn Anh tạo ra mà thôi, Nguyễn Anh đầu tiên muốn biết cảm thụ của mọi người, rồi mới dần dần thêm thắt đủ loại chế độ mà bản thân đã nghĩ sẵn ra, nói là nhớ ra thì đúng hơn.
Nguyệt Thanh là một người khá là đặc biệt, nàng không phải hoàn toàn không thích game như Hải Ninh, cũng không phải mê game như chị mình cùng Hoàng Minh, nàng thuộc dạng chơi để giải trí, biết đường mà dừng.
Nguyệt Thanh không muốn để chị mình phát hiện, nhẹ nhàng mà gật đầu đồng ý.
Nghĩ nghĩ, nàng quyết định vào bếp phụ giúp Nguyễn Anh và Hải Ninh được cái gì hay cái đó.
Nếu là một con người bình thường ở thời đại Nguyễn Anh, chắc chắn sẽ ấn bỏ qua, nhưng đến thời đại này thì khác, người ta chú trọng hơn việc thu thập thông tin trước khi làm gì đó, tạo nên một xu hướng không vội vàng khi làm việc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đến cả Thảo Mai còn không biết đến sự tồn tại của trò chơi này, là đủ hiểu trò chơi ở thế giới này nát như thế nào, nó cần một vị cứu tinh a.
Nhưng cái gì cũng phải từ từ, sau một hồi suy nghĩ, để cho người dùng không quá ngộp với lượng thông tin từ trò chơi này, Nguyễn Anh quyết định tạo cho này trò chơi với hai chế độ là thư giãn, tốc độ.
Đấy là Nguyễn Anh đoán thế thôi, vì thấy có vẻ cô bé Thảo Mai này không ấn bỏ qua mà đọc giới thiệu đó.
Nhìn em gái mình tiến đến, Thảo Mai không nhận ra sự khác thường còn cười tươi nói.
Ngay từ khi vừa mới ra đời, con game này đã thu hút một lượng lớn người chơi, là một trong những con game đi đầu trong công cuộc tạo ra chiều đại của người chơi game kiểu mới.
Phải đến khi Nguyễn Anh cùng Hải Ninh bê đồ ăn ra, nàng mới vội vàng chạy ra ngoài, thế là có cảnh lúc đầu.
Nói là làm, nàng đứng dậy, bước nhẹ vào bếp, ai ngờ nàng bắt gặp một hình ảnh khiến nàng cả đời cũng không bao giờ có thể quên được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.