Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 171: Nhanh Nhanh Chóng Chóng, Không Kịp Thì Toang

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 171: Nhanh Nhanh Chóng Chóng, Không Kịp Thì Toang


Đợi cho Nguyễn Anh nói xong, Trọng Hải không lên tiếng ngay, mà trầm tư giây lát.

Chương 171: Nhanh Nhanh Chóng Chóng, Không Kịp Thì Toang

Con mắt to tròn đáng yêu, nhìn về phía Nguyễn Anh mà suy nghĩ.

“Vì chuyện này có một phần trách nhiệm là do em, lên anh muốn em đáp ứng anh một yêu cầu xem như đền bù”.

“Chuyện là thế này…”.

Có chút nhướng mày, nhưng Vũ Giang Tuân vẫn là quyết định nghe xem thằng cu này muốn nói gì.

Người bên đầu kìa, có vẻ là một anh tràng trẻ tuổi, vang lên giọng nói quen thuộc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Em chơi ác thật đó, chị mà biết được sự thật, thì … thôi, để đến đâu hay đến đó”.

Nếu không đưa ra được lời giải thích hợp lí, Vũ Giang Tuân xin thề, xin lum cái đầu của Nguyễn Anh về làm bóng đá chơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chủ nhân của giọng nói này là Trọng Hải, cũng là xếp của hai người.

“Được rồi, có thể, nhưng chỉ ở trong phạm vi cho phép mà thôi”.

Vậy nên có thể nói, khi nghe Trọng Hải muốn hợp tác với Nguyễn Anh, nàng liền nghĩ ra những điều như này.

“Được rồi, em có thể đồng ý với lời đệ nghị của anh, với điều kiện, trong mọi giao dịch hợp tác, phía em luôn phải là người có quyền quyết định cuối cùng”.

“Hả”. Hoàng Khánh Yến đứng đó, lần này còn ngạc nhiên hơn lần trước, không chỉ vì Nguyễn Anh đồng ý, mà là còn dám đưa ra như thế quá đáng điều kiện.

Nguyễn Anh bắt đầu giảng giải nguyên nhân đầu đuôi câu chuyện, khi nói còn tiết lộ ra sự thật vừa rồi, làm cho hai người gần đó không khỏi chợn mắt ngoác mồm.

Nói về sự tích của ông xếp này, có thể kể hai ngày cũng không hết được. Nhưng nếu muốn tổng kết tất cả vào một chỗ, thì có thể nói Trọng Hải đại diện cho hai từ kì tích.

Còn tại sao mà lấy ra được tự tin lớn như thế, vậy cũng là do thấy được sự đặc thù của Nguyễn Anh rồi.

“Anh à em có chuyện muốn nói”. Nguyễn Anh nói với một giọng vô cùng vội vàng, như kiểu không nói ra được thì sẽ hối hận không bằng, thực tế thì cũng sắp như vậy đến nơi rồi.

“Ok, nhớ không được nuốt lời”.

Ánh mắt của nàng nhìn về Nguyễn Anh, tràn ngập sự quái dị.

Nguyễn Anh sửng sốt vì ông anh lại nói ra lời như vậy, bản thân còn tưởng ổng muốn gì cao xa hơn cơ chứ, ai lại ngờ nó lại là thế này.

Không để hai người nghĩ nhiều, Nguyễn Anh lật tức lên tiếng.

Hai người này sửng sốt, vì không nghĩ tới, Trọng Hải người có thể coi là một idol, thần tượng của giới nhà sáng tạo game, cũng như là 1 trong những người đứng hàng đầu của ngành nghề này. Ai gặp cũng nể phục, cũng muốn hướng tới, vậy mà lại đưa ra một yêu cầu khó hiểu như vậy.

Bên kia, đối với lời nói của ông anh Trọng Hải, Nguyễn Anh trầm tư giây lát, sau đó đưa ra quyết định.

Âm thanh này, làm sao Vũ Giang Tuân, cùng Hoàng Khánh Yến không nhận ra được chứ.

“OK”. Nguyễn Anh cúp máy, thái độ vô cùng bình thản, nhưng điều này lại khiến Hoàng Khánh Yến không khỏi ôm đầu mà thét lên “Chủ tịch, chủ tịch người bị sao vậy, bị còn lừa nó đá a, sao tự dưng bị ngu đi vậy, lại có thể chấp nhận điều kiện như vậy”.

“Ok, vậy anh nói luôn nè, anh muốn bao giờ em lập công ty game hãy cùng công ty này hợp tác”.

Chuông rung không lâu, đã có thể kết nối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không nói đến hợp tác với Nguyễn Anh có ra được cái gì hay không, nhưng chỉ cần có Nguyễn Anh tại, thì không gì là khổng thể.

Cảm giác được Nguyễn Anh nghiêm túc, Trọng Hải cũng trịnh trọng đáp lại chờ đợi Nguyễn Anh muốn nói ra.

Ngừng lại một chút, Trọng Hải bất ngờ đổi giọng nói.

Đứng trước thái độ của hai người, Nguyễn Anh vẫn vô cùng điềm đạm từ tốn mà nói.

Đơn cử nhất là trong một lần, khi công ty lâm vào bế tắc ý tưởng sáng tạo, Trọng Hải không biết từ đâu kiếm ra được một ông chú, đáp luôn cho ổng chức vụ trưởng phòng sáng tạo.

Trong khi Vũ Giang Tuân đang không hiểu lắm tại sao, Hoàng Khánh Yến có vẻ như đã có câu trả lời của mình.

Trọng Hải có thể tự tin mà nói rằng, game của Nguyễn Anh có thể thay đổi cả giới game đó là điều chắc chắn.

Chẳng lẽ trong đó cất chứa bí mật lớn lao nào chăng, bản năng mách bảo Hoàng Khánh Yến nếu bản thân mình dám điều tra sâu, thất bại có khả năng rất lớn phải trả giá, nhưng ngược lại nếu thành công, bản thân sẽ đi sang một trang lịch sự mới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lòng nàng tự nói “Làm sao mà chủ tịch chấp nhận được chứ, ít nhất thì cũng phải là hai bên ở phía công bằng, thậm trí là bên mình còn phải mạnh hơn. Lí dó quá rõ a, công ty này đã là một con quái vật trong nghề, còn công ty của Nguyễn Anh, còn chả ra đời nữa”.

Ví dụ đơn giản, hợp tác với Nguyễn Anh, làm người phân phối game của Nguyễn Anh chẳng hạn.

“Tìm anh có chuyện gì a”. Trọng Hải lên tiếng, vẫn là cái giọng đấy không sai đi đâu được.

Không vội vàng mà nói, Nguyễn Anh lại từ túi móc ra 3 đồ đạc, 2 tấm thiệp cùng một chiếc điện thoại.

Đương nhiên, những suy nghĩ này, chỉ có hai người Nguyễn Anh cùng Trọng Hải nghĩ ra mà thôi, ngược lại Vũ Giang Tuân cùng Hoàng Khánh Yến thì không hề như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nói dối” không chỉ Vũ Giang Tuân mà đứng gần đó Hoàng Khánh Yến cũng vô cùng nghi hoặc, chuyện gì nữa à, chẳng lẽ Nguyễn Anh còn dấu diếm chuyện gì mà không nói ra.

Vì lẽ đó, hợp tác với Nguyễn Anh chỉ có lợi mà thôi.

Đắn đo suy nghĩ giây lát, Nguyễn Anh nhanh chóng đưa ra kết quả.

Chưa kịp cho mọi người nghi hoặc, Nguyễn Anh đã đưa cho mỗi người một tấm thiệp, còn mình thì nhấc máy lên gọi điện thoại.

Càng nghĩ, nàng càng cảm thấy hứng thú với chàng trai trước mắt, người mà đã dám động đến hung khí của nàng. Nàng không ghét, thậm trí còn có chút tiếp thu xúc cảm, thật là là lạ, nàng cũng không biết gì nữa.

Còn có phải hay không thì không biết được.

Bằng cách nào đó, lần nào Trọng Hải cũng có thể vực dậy được công ty, dù trong hoàn cảnh khó khăn đến như thế nào.

Nếu theo bản thân nàng suy luận, thì Nguyễn Anh đang mang trong người một cái gì đó, đủ sức hấp dẫn Trọng Hải, đủ để khiến một tập đoàn lớn như này, ngỏ lời hợp tác với một cái còn chưa ra đời công ty.

Và bằng cách diệu kì nào đó, không lâu sau đó, vấn đề được giải quyết hoàn toàn, thậm trí khiến công ty đột nhiên nhảy vọt. Điều này đã từng khiến bao người bất ngờ, đồng thời càng khâm phục hơn ông anh này.

Thật là quá đáng mà, Hoàng Khánh Yến đang định tiến lên trách cứ, âm thanh của Trọng Hải đột nhiên vang lên.

Theo chính sự quan sát, tìm hiểu, cùng nghe nói được, Trọng Hải là một nhân tài đặc biệt trong nghề này.

Hơi sửng sốt, Nguyễn Anh có chút nghĩ không ra, ông anh vậy mà nói lời này. Nhưng suy đi tính lại, thì chuyện này cũng do mình mà ra cả, tại vạ miệng.

“Chuyện gì, nói đi anh nghe”. Trọng Hải đáp lại ngay lật tức, không có chút gì do dự cả bên trong.

Suy nghĩ đôi chút, Nguyễn Anh nhận ra được cũng khá hợp lí, là một thành viên của Nguyễn gia, Trọng Hải là một trong những người thấy được sự đặc thù của Nguyễn Anh trong những ngày đầu Nguyễn Anh trở về.

Trong lòng cả hai lúc này tràn đầy nghi hoặc, gọi cho Trọng Hải làm gì.

Lời vừa ra, Nguyễn Anh sửng sốt, Vũ Giang Tuân sửng sốt, Hoàng Khánh Yến cũng sửng sốt theo.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 171: Nhanh Nhanh Chóng Chóng, Không Kịp Thì Toang