Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 117: Hậu Cung Cái Gì, Chỉ Những Thằng Diệt Lương Mới Không Thích Mà Thôi!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Hậu Cung Cái Gì, Chỉ Những Thằng Diệt Lương Mới Không Thích Mà Thôi!


Nhìn đồng hồ trên tay, tính toán một chút, lễ hội Coser còn phải mất lúc nữa mới kết thúc được.

Thấy nàng không phản ứng quá kịch liệt, Nguyễn Anh sẽ không tự cho là do bản thân mình quá đẹp trai, mà còn phải dựa vào các kĩ năng quái đản của bản thân.

Nguyễn Anh không chịu được nữa, hóa thành một con sói đói, xông lên với mục tiêu là cừu non Hina.

Nếu ông anh này mà biết mình giúp đỡ nhiều thế, còn vận dụng đến kia quan hệ, không biết ổng có bất ngờ quá không, chứ Nguyễn Anh chờ mong lắm rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nguyễn Anh tại vị trí gần quan sát, theo bản năng nuốt nước bọt.

Hina như mất đi toàn bộ ý thức, điều duy nhất còn lại trong đầu lúc này là.

“Xin lỗi đã làm phiền” nói rồi chạy vội ra ngoài, người chị quản lí xinh đẹp này có chút lag trước tình cảnh này, có chút không đỡ nổi.

Con mắt của Joon Yoo mở to ra, cứ vậy ba con người nhìn nhau.

Nguyễn Anh nhẹ bước chân vào căn phòng này, ngay lật tức ánh mắt cứng đờ, nhìn cảnh tượng trước mắt mà há hốc mồm.

Nghĩ là như vậy, còn có thực hiện được không thì không biết được.

Nguyễn Anh vội vàng nói.

Trước mặt Nguyễn Anh lúc này là Hina, nhưng điều mà Nguyễn Anh chú ý, vậy mà con bé này lại đang thay quần áo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nụ hôn kéo dài khá lâu, phải 5, 6 phút sau, khi Hina đã có dấu hiện khó thở, Nguyễn Anh mới dừng lại.

Hina bắt đầu suy nghĩ, vậy mà lại lắc đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Mất tiêu nụ hôn đầu rồi”. Hina đầu óc rỗng tuếch, có chút khóc không ra nước mắt lên tiếng.

Thấy được Nguyễn Anh cùng Hina đang trong một tư thế vô cùng ám muội, Hina lại chỉ mặc mỗi đồ che bộ vị nguy hiểm.

“Đừng lên tiếng, nói bé thôi, Nguyễn Anh sẽ thả Hina ra”. Nguyễn Anh giống như một tên hay lường gạt trẻ con, lên tiếng dụ dỗ con bé đáng yêu Hina.

Bộ dáng vừa rồi của Hina đã quá đáng yêu rồi, đã khó mà khiến Nguyễn Anh kiềm chế rồi, bây giờ còn như này nữa.

Cô bé Hina cũng nhìn thấy Nguyễn Anh, theo bản năng định hét to lên, nhưng may thay thằng cu này nhanh nhẹn, trước khi hét được, Hina đã bị Nguyễn Anh bịt miệng.

Trừ khi có tình huống nào đó tạo bước đệm, tên này mới nghĩ đến việc khác.

Không đúng sao phải rửa, má nó đây không phải là một cơ hội tốt sao, nghĩ ra được điều gì đó, đôi mắt Nguyễn Anh lại có thần, nhìn về phía đang được mình ôm Hina cười tà.

“Hina” bị gọi tên, Hina tỉnh lại dưới cơn phê pha, ánh mắt ngơ ngác nhìn Nguyễn Anh.

Giờ mà về căn phòng của Hina ngồi đợi mọi người, thì cũng chả có việc gì làm.

“Giờ em là của anh”. Nguyễn Anh bá đạo tuyên bố, trong ánh mắt tràn ngập sự kiên định, Nguyễn Anh đúng kiểu như là khẳng định, nói được thì làm được.

“Công chúa cái gì, người ta ngượng ngùng”.

Chỉ thấy Nguyễn Anh dùng hai tay ôm đầu nàng, trước ánh mắt kinh ngạc, hôn lên trán nàng, lại chưa cho nàng phản ứng, vậy mà hôn đôi môi của nàng.

..

Hina vội vàng gật đầu đáp lại, tư thế kì cục này khiến cho cô bé không khỏi nóng ran lên, cơ thể trắng muốt ửng hồng, không biết là do ngại ngùng quá, hay là vừa rồi ngã gây ra. Nhưng không thể phủ nhận được, hiện tại Hina tạo cho người ta một cảm giác, gây nghiện đến tột độ.

Nụ cười lại xuất hiện trên môi Nguyễn Anh, cười tươi mà đáp.

“Đúng rồi chị Joon Yoo”.

Nguyễn Anh có chút không tin được, nhưng câu nói sau đó lại khiến cho thằng bé này nhẹ nhàng thở phào.

Mà cũng hay thật đấy, gia đình ông Hoàng Minh này, như Drama vậy, không khác gì trong phim, có khi giải quyết xong sự kiện này, lấy nó luôn để tạo ra một bộ phim còn được đấy nhỉ.

Hơi nuốt nước bọt, Nguyễn Anh cố giữ vững tỉnh táo, tính cứ vậy mà thoát ra nhưng là một chuyện khác xảy ra, làm cho thằng cu này bất ngờ tiếp.

Phải nói thằng này là động vật ăn thịt rồi, chỉ cần thích là nó sẽ chiến thôi.

“Không thể được a, chúng ta phải tìm hiểu nhau trước”. Hina đầu tiên từ chối, nhưng lại không phải là từ chối hoàn toàn.

“Của, của anh”. Hina nghe rõ ràng được lời của Nguyễn Anh, nhưng vẫn không tin được, lắp bắp mà hỏi ngược lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khuôn mặt Nguyễn Anh trắng bệch, này thì có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa trôi được.

Mà nghĩ nhiều có ích gì, cứ đi xem là cách tốt nhất.

Ngay lật tức hành động, xoay ngược Hina, cho nàng đối diện với mặt của mình, trước sự kinh ngạc của nàng, vậy mà Nguyễn Anh lại làm ra một hành động táo bạo.

“Được a, tuân lệnh Hina công chúa”. Nguyễn Anh làm ra động tác chuẩn thức q·uân đ·ội mà lên tiếng.

Hai người hiện tại đang ở một tư thế vô cùng quỷ dị, một tay Nguyễn Anh vòng qua cổ bịt mồm Hina, tay còn lại ôm eo, đôi chân của Hina không biết kiểu gì đang bị Nguyễn Anh quặp lại.

May thay là mặc xong đồ che cơ thể, chứ không thì chả biết xử lí tình huống này ra sao.

Đi lượn khắp nơi, cũng chả có gì đặc sắc mấy, lại nhìn thời gian cũng khá muộn, Nguyễn Anh quyết định đến với căn phòng dựng tạm của Hina rồi gọi cho các cô nàng.

Chương 117: Hậu Cung Cái Gì, Chỉ Những Thằng Diệt Lương Mới Không Thích Mà Thôi!

Lời tuyên bố bá đạo, nhưng lại vô cùng vội vàng, Nguyễn Anh không sợ bị từ chối sao, vì vốn dĩ hai người quen nhau còn chưa được nổi một tuần nữa.

Sợ, sợ chứ, sao mà không sợ, nhưng Nguyễn Anh tin vào bản thân, tin vào kĩ năng của mình, kể cả bây giờ cô bé này có chối từ, thì Nguyễn Anh tin chắc, một ngày không xa, cô bé này rồi cũng xa lưới mà thôi. Nghe rất đần độn, và rốt nát, nhưng đó thực sự là đặc quyền của một tên Hack lord như Nguyễn Anh.

Lúc này, Nguyễn Anh nhìn Hina, nhẹ giọng nói

Nói về Hina, hỏi thằng này có ý tứ không, nếu phải trả lời, đương nhiên là có rồi, nhưng vì thời gian gặp tương đối ngắn hạn, nên thằng này không suy nghĩ nhiều.

Mị lực khác phái quá phá vỡ lẽ thường, nếu Nguyễn Anh muốn, thực sự thì không có người phụ nữ nào trên đời có thể thoát khỏi bàn tay Nguyễn Anh. Đương nhiên là cả Hina cũng vậy.

Mới đến, Nguyễn Anh đã thấy hiện tượng lạ, cánh cửa của phòng bị mở ra, mà nhớ lúc đầu rõ ràng có đóng cửa rồi mà.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh chóng, cô bé còn chưa có thời gian để suy nghĩ một cách nghiêm túc nhất có thể.

Không biết có phải là do thiếu dưỡng khí không, gương mặt của Hina đỏ bừng nên, ánh mắt ngập nước, tràn ngập mê ly trong đó.

Nói là làm, Nguyễn Anh ngay lật tức di chuyển, vị trí hiện tại của Nguyễn Anh cách khá gần căn nhà này, chỉ mất chưa đến 3 phút, đã đi đến nơi.

Sau một lúc, khuôn mặt của cô quản lí này đỏ ửng vội vàng nói.

Ông anh mà biết suy nghĩ của Nguyễn Anh lúc này, chắc là khóc ngất tại nhà vệ sinh luôn chứ đùa.

Sao tình huống này quen thể nhỉ, chả nhẽ một kịch bản quen thuộc sắp xảy ra.

Hina cứ vậy mặc xác cho Nguyễn Anh h·ành h·ạ, lại đột nhiên nghĩ ra điều gì đó.

Vì vốn dĩ Nguyễn Anh rời đi là vì đi lượn, giúp đỡ Hoàng Minh là phụ.

Nhưng vì tốc độ quá nhanh, không kiểm soát được sức lực, cả hai ngã ra sàn.

Không bằng đi lượn một chút, cho nó đúng với quyết định ban đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Và vừa rồi việc, đó không phải là bước đệm sao, Nguyễn Anh quyết định luôn, không dài dòng văn tự.

Nguyễn Anh nhẹ nhàng gật đầu, ánh mặt lại chăm chú nhìn Hina, chờ đợi đáp án của nàng.

Bất ngờ nối tiếp bất ngờ, không biết từ đâu cô quản lý xinh đẹp của Hina, Joon Yoo xuất hiện.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Hậu Cung Cái Gì, Chỉ Những Thằng Diệt Lương Mới Không Thích Mà Thôi!