Hạnh Phúc Đơn Độc
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40.
Tối đến, Akali ngồi trong phòng bôi kem dưỡng da, Akai chải tóc cho cô: "Em giờ khỏi lo về việc tăng dân số rồi nhé." Nhìn anh trai trong gương, Akali vỗ vỗ mặt, thoa đều kem: "Có thêm đứa em cũng tốt. Ông bà cũng vui, gia tộc thêm lớn mạnh." Giọng cô có phần nuối tiếc. Akai nhận ra là cô đang muốn gì: "Em muốn có thêm một người em ruột đúng không?" Cô mở mắt, vuốt vuốt mặt mỉm cười: "Em muốn lắm nii – san, nhưng chắc không được rồi. Dù sao, em có nii – san rồi mà, em chỉ cần nii – san yêu thương em là đủ." Y hạnh phúc, bàn tay vuốt tóc cô nhè nhẹ rồi ôm cô từ đằng sau. Với y, có cô là có cả thế giới này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hatorri nhớ lại năm xưa khi nhận nuôi Reiji ở cô nhi viện, em ấy ốm yếu vô cùng: "Thằng bé giống tôi, đều là người cô độc không người thân. Được gia tộc Ijuin cưu mang, chúng tôi phải cảm ơn cô vì đã giúp chúng tôi có được nơi chốn cả đời." Akali nhìn lên Hatori, sensei là người tốt, lại còn độc thân. Đã ba mươi tư tuổi nhưng vẫn một mình: "Sensei, anh có muốn tôi giúp anh tìm một người bạn đời không? Anh đã độc thân gần như nửa cuộc đời, với cả Reiji còn nhỏ, cũng cần có người chăm sóc, bà Nene cũng lớn tuổi rồi." Hatori cất đồ vào túi, nhẹ nhàng quay lại ngồi cạnh cô, tay chạm má cô đưa mặt cả hai gần nhau: "Nếu tôi nói tôi thích cô thì sao?" Akali mỉm cười, cầm lấy tay Hatori ra: "Thì không được đâu, chúng ta cách nhau mười bảy tuổi đó, hơn nữa anh là người của gia tộc Ijuin, mang danh phận bác sĩ của gia tộc, có phải anh đang nói thế để trêu tôi phải không sensei?" Hatori rút tay lại, xin phép về. Cô đứng dậy đóng cửa, tới tủ đồ của mình lấy quần áo sạch, đi tắm một chút cho mát. Trong ngăn kéo, bản trao quyền thừa kế được của cô đã viết được một nửa.
Ai nấy cũng đều nuốt nước bọt chờ đợi. Yêu quái Hai mặt cuối cùng đã xuất hiện chính là Toán học. Nó có hai đầu là yêu quái Đại số và yêu quái Hình học khiến toàn bộ học sinh thở mạnh, người thì run sợ, người thì sẵn sàng khô máu với nó. Giám thị cầm tập đề thi được niêm phong đến. Sợi xích được cắt đứt, yêu quái Hai đầu xuất hiện từ trong bóng tối. Nó gầm lên, phun ra lửa và sét từ hai miệng khiến mọi kị sĩ áo trắng phải sẵn sàng, cẩn thận. Cây giáo trong tay họ không thể cầm chặt. Các học sinh lần lượt tiến công. Kagano xoay cây giáo: "Chúng ta lên chứ?" Matsuda đẩy kính, cây giáo sắc bén cùng tấm khiên bạc soi hình yêu quái Hai đầu. Furodawa nhìn họ gật đầu, chân trong tư thế sẵn sàng. Chủ tịch Akali của chúng ta tiến tới nhảy lên cao, hai mắt hiện sự hưng phấn cầm ngọn giáo đâm vào lớp da thịt của yêu quái Hai mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trận chiến khốc liệt kết thúc. Sau vài ngày là kết quả của từng môn sẽ được các giáo viên chấm điểm và công bố cho toàn bộ học sinh. Akali thông báo trong cuộc họp hội sau kì thi một mày trước: "Lần này việc chấm điểm sẽ do đích thân ban hội đồng trường chấm. Tất nhiên là tôi sẽ không nhúng tay vào để công bằng với mọi học sinh khác." Hội học sinh giải tán, trường cũng tan giờ. Kuroiso đưa cô về nhà chính gia tộc, khi về đến, cô nhìn thấy đám trẻ đang học võ ở sân lớn. Reiji cũng bắt đầu học võ cho theo kịp các anh chị. Cô gọi thằng bé, tay vẫy vẫy: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cặp sinh đôi nhà Ayano đi vào trung tâm thương mại chơi thì thấy người quen. Thứ nhất là cặp Kyosuke và bạn trai Natsumi đang mua quần áo, thứ hai là cặp Udomi và chị người yêu đang nắm tay nhau đi vòng quanh cùng túi đồ ăn. Thứ ba là Tony cùng một cô gái đang chơi trò đấm bốc ở khu giải trí. Hai anh em nhìn nhau, không hẹn mà nói: "Cẩu lương thật ngon, ăn không hề ngán. Hy vọng là còn." Và vừa dứt lời xong thấy Kaido cùng một người đàn ông đi từ cửa trung tâm thương mại vào và họ rất thân mật, "Theo dõi không?" Jiko quay ra, chỉ chỉ tay. Seko tán thành: "Triển luôn. Cầm di động lên đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngày hôm sau, trận chiến lại tiếp tục, những kị sĩ áo trắng lại chiến đấu. Quái vật hoá học khổng lồ giơ nanh càn quét tất cả học sinh xấu số. Hội học sinh cũng chật vật vài phút nhưng họ vẫn đứng vững được so với các học sinh khác.
Thật ra, Hatori đang để ý một người, cô gái đó tên là Hizima Naki, ba mươi tuổi, làm giáo viên tại trường mầm non St. Lucifer. Điều này không ai biết ngoại trừ Reiji và bà Ijuin Nene (người giám hộ của hai anh em) "Em lo gì về Hatori – sensei, gia tộc mình đông người mà." Akai rót trà cho cô, Akali nhận li trà rồi trừng mắt với y: "Em là gia chủ nii – san ạ, em quan tâm tới tất cả mọi người. Anh và Haru – san coi chừng em."Akabane đi vào, đột nhiên hỏi khiến cô uống trà bị sặc: "Nee – san, chị biết Yazuka Asami là ai không?" Akai vội lau áo cho cô, Azuka đúng lúc đến sau, cô đặt li trà xuống, tay chống lên bàn: "Akabane, đó là ông chủ của Gangstans Mafia, gã đó cực kì nguy hiểm và máu lạnh, đã có nhiều kẻ thù c·hết dưới tay gã. Chị khuyên cậu đừng dây dưa với gã đó." Akali biết rõ về giới xã đội đen, một thế giới đầy b·ạo l·ực, máu me và ghê rợn, "Hôm trước em cứu em gái của gã đó, cũng đã gặp mặt ở dinh thự nhà Yazuka." Sau khi nghe Akabane kể, cô ngồi phịch xuống ghế, Azuka lấy tay đỡ trán. Akai tới vỗ vai Akabane, y nói: "Tốt nhất là đừng để Yakuza Asami để ý đến gia tộc Ijuin chúng ta. Tránh đi vào vết xe đổ của tổ tiên năm xưa."
Vào thời cụ Thế tổ Ijuin Saka, cụ tất cả có tám người con. Cụ Ijuin Omori là con trai thứ sáu của cụ Saka đã dính dáng vào một tổ chức m·afia. Lúc đó vì tiền mà cụ Omori bỏ gia tộc đi nhận việc g·iết người, khiến gia tộc cũng bị liên lụy và nhiều lần bị các băng đảng khác đe dọa. Thanh danh của gia tộc Ijuin thời đó đứng trên bờ sụp đổ. Cụ thế tổ Saka vì an ngay của gia tộc liền khai trừ cụ Omori khỏi gia phả, không được bước chân về nhà chính, về gia tộc Ijuin vĩnh viễn. Nhiều năm sau, cụ Omori quay về trong tình t·rạng n·guy k·ịch đến tính mạng, thế nhưng cụ thế tổ Saka quyết định để cụ Omori c·hết ngoài cổng gia tộc. Trôn cất ở nghĩa trang dành cho người nhà phụ của gia tộc, "Nee – san vì lo cho cậu nên mới vậy. Đừng nghĩ nhiều." Azuka biết, từ chuyện của tổ tiên, phải khuyên nhủ em trai mình, không để Akabane sa ngã như cụ Omori.
Chương 40.
"Reiji – kun." Thầy giáo đồng ý cho Reiji tới chỗ cô. Thằng bé chạy lon ton tới trong trang phục võ màu trắng. Akali có thể tưởng tượng ra đôi cách thiên thần nhỏ sau lưng thằng bé. Thật dễ thương, "Akali nee – chan." Reiji đứng trước mặt cô cười tươi. Hạ thấp người xuống, tay cô véo máo Reiji: "Học võ có vui không?" Reiji gật đầu, nắm tay cô: "Dạ, em thấy mới lạ lắm nee – chan và vui nữa ạ." Hai chị em dắt tay nhau đi bộ vào trong nhà chính, cô cho người gọi Hatori – sensei tới kiểm tra sức khoẻ, "Nii – san, nee – chan không sao chứ ạ?" Thằng bé hỏi khi Hatori kiểm tra nhịp tim cô, "Akali - san không sao. Chỉ cần uống thuốc như mọi ngày là được." Hatori cất ống nghe đi: "Reiji, mau về với bà đi, sắp muộn rồi." Thằng bé nghe lời, gật đầu rồi chào cô, chạy về nhà. Hatori đưa cho cô cốc thuốc đã pha loãng. Akali uống một ngụm, cảm thấy khá nhạt: "Sensei nhận nuôi thằng bé đúng là tốt. Tôi thấy Reiji – kun rất dễ thương, tương lai thằng bé sẽ làm được điều lớn lao không chừng."
Chương 40.
Hai anh em Azuka và Akabane sau đó về phòng mình, hai em Anaeko và Akyo đang đọc truyện tranh, Akaito ngồi chơi điện tử ở phòng khách lớn, "Nee – sama trước giờ vì thanh danh, an nguy của gia tộc mà làm mọi thứ. Nhưng em thấy có vài chuyện không ổn thoả lắm." Akabane tới ngồi cạnh Akyo. Azuka lắc đầu, đến chỗ Anaeko và Akyo: "Không ai tránh được chuyện sai sót cả. Dù sao chúng ta là anh em trong nhà, thi thoảng giúp nee – san là được. Anaeko cũng bắt đầu học quản lí gia tộc giúp nee – san rồi." Con bé nhìn Azuka cười cười rồi đọc truyện tranh tiếp. Điện thoại bàn ở hành lang có tiếng, Azuka đứng dậy ra nghe điện. Akali cũng nghe tiếng điện thoại định đi ra thì nhìn thấy Azuka đã nhấc máy lên liền đứng cạnh nghe cùng. Vài phút sau, Azuka cúp máy quay sang nói với cô: "Là Makino gọi, em ấy nói cô Wako có tin vui." Akali nghe xong nhận ra tin vui đó, thốt lên: "Thật sao? Vậy là tốt, là tối rồi, Tazami trước giờ một mình, tuy có hơi muộn nhưng có thêm em sẽ vẫn vui, hai chị em họ cách nhau tận mười tám tuổi đó." Thế là cả hai đưa nhau đi báo với ông nội, ông nội mừng rơi cả nước mắt vì có thêm cháu ngoại. Bà nội cũng vui khi biết, ngày hôm sau sang nhà Tazami thăm con gái mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kaido vốn chuyên Toán và Vật lí hơn nên gặp khó khăn: "Không thể đánh xuyên qua lớp áo giáp cứng của con quái vật số ba này. Phải làm sao bây giờ?" Cặp song sinh Ayano phối hợp ăn ý, xả đ·ạ·n liên tục vào lớp áo giáp cứng của quái vật hoá học. Seko thấy bạn mình đang chùn bước, quay sang nói: "Kaido – kun, không cần phải cứng ngắt như vậy. Cứ đánh bừa nó đi." Kaido nạp thêm đ·ạ·n, bóp cò liên tục: "Ý cậu là sao? Chúng ta phải làm đúng đáp án!" Jiko kéo Kaido lên: "Ý của em trai tớ là cậu không cần phải quan trọng cách làm của nó, chỉ cần ra kết quả đúng là được. Có thể cách trình bày hoặc cách giải không hợp lí, nhưng chỉ cần đáp án chính xác là ăn được số điểm tuyệt đối." Học sinh năm hai và năm ba cũng chiến đấu hết sức mình, đánh thắng quái vật Hoá học. Akali đứng trên lưng quái vật hoá học số năm. Học sinh lớp S đứng dưới ai nấy đều há hốc mồm khâm phục, vì cô là người duy nhất đánh bại quái vật hóa học số năm một cách tuyệt đối. Furodawa nạp đ·ạ·n vào s·ú·n·g (thay ngòi bút): "Ngoài chủ tịch, không một ai có thể làm được câu năm môn Hoá cả." Cô vứt s·ú·n·g đi, lấy khiên và cây giáo ra (bút chì và thước đo góc): "Mọi người hãy sẵn sàng đi. Yêu quái Hai mặt sắp được thả ra rồi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.