Gió Cũng Biết Anh Từng Yêu Em
Khuyết Danh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1: Chương 1
Cho đến khi chuông điện thoại lại reo, là Tống Lạc.
“Giang Yên, tối nay cùng ăn cơm nhé?”
Tiếng tút tút vang lên bên tai, tôi lại ngẩn người rất lâu vẫn chưa hoàn hồn.
“Không, chỉ là Mộ Tuyết... cô ấy đồng ý quen mình rồi!”
“Ừ, biết rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
1
“Sao thế, chút thể diện này cũng không cho tôi à? Tống Lạc cũng sẽ tới đấy, Giang Yên, bạn bè bao năm nay cậu không nỡ từ chối vậy chứ?”
“Nói gì nữa chứ? Vậy quyết định thế nhé, tối 6 giờ rưỡi ở nhà hàng Hải Vận, tôi cúp máy đây!”
“Yên Yên, Phó Viễn gọi cho cậu rồi à?”
Chương 1: Chương 1 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi hơi lơ đãng đáp: “Ừ, vừa nãy.”
Lúc nhận được điện thoại của Phó Viễn, tôi đang bận sửa kế hoạch thị trường trong văn phòng.
Tôi nghiêng đầu, kẹp điện thoại giữa tai và vai, “Sao thế? Phát tài rồi à?”
“Đừng có chống chế với tôi, đây là mệnh lệnh! Em trai tôi vừa nghỉ hè xong, ăn xong tôi kêu nó đi uống rượu hát karaoke với cậu, sao nào? Tôi có nghĩa khí không? Với lại cậu biết mà, bạn của nó toàn trai đẹp, có cơ bụng, có body, có...”
“Tôi là thấy bất công thay cậu thôi! Tôi đã nói bao lần là cậu nên sớm quên cái tên khốn đó đi, còn cậu thì sao? Tự biến từ bánh xe dự phòng thành đội cổ vũ luôn rồi à?”
“Tống Lạc, thôi đi, sao cậu còn kích động hơn cả tôi vậy? Cuối cùng thì ai mới là người thích hắn đây?” Tôi cười lạnh, cố tỏ ra bình tĩnh.
Bạn bè? Ừ, đúng là bạn bè... một người bạn đã thầm thích cậu suốt hai năm nay!
“Tôi nói là tôi không đi mà, nhưng hắn...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Giang Yên?”
Đầu dây bên kia lập tức nổi giận: “Cậu nói xem con mẹ nó Phó Viễn nghĩ cái gì vậy? Biết rõ cậu thích hắn, mà còn cố tình khoe khoang trước mặt cậu, có ai tệ hại như thế không? Quá đáng thật đấy! Hắn yêu đương còn bắt cậu đi chứng kiến? Tôi thật sự muốn đ.ấ.m cho hắn một trận...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tim tôi khẽ run lên một chút, bàn tay đang gõ phím dừng lại hai giây, sau đó tôi cầm lấy điện thoại, “Thật à? Vậy chúc mừng cậu nhé! Tôi không đi đâu, vẫn còn phải tăng ca...”
“Đến mức này rồi, sao lại không đi? Đi chứ! Không những phải đi, mà còn phải ăn mặc lộng lẫy cho tôi! Tôi muốn xem mắt hắn mù đến mức nào! Còn nữa, Giang Yên, tôi nói thật, sau tối nay, cậu phải c.h.ế.t tâm!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.