Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Giấc Mộng Đế Vương

Cuồng Càng Thêm Cuồng

Chương 84

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 84


Đan ma ma đứng mũi chịu sào, công chúa thấy Đan Thiết Hoa ngày nào cũng cứng nhắc, lại thêm việc chính chiến sa trườngđãlâu, khó tránh khỏi mặt hơi chuyển thành màu đen, da cũng có vẻ thô ráp, nhưng gần bốn mươi tuổi, lạikhôngcó nhiều nếp nhăn, cũng nhờ trước kia có chăm sóc, mày rậm, mắt cũng to,thậtra bộ dạng cũngkhôngtệ, điều này làm cho Vĩnh An công chúa nổi lên tâm tư muốn giúp người bên cạnh chữa lại vẻ bề ngoài.

đira cửa, đúng lúc mặt đối mặt với Khâu đại nhân. Lúc Niếp Thanh Lân ngẩng đầu, hơi sững sờ.đãlâukhôngnhìn kỹ Khâu đại nhân, saotrênkhuôn mặtanhtuấn lại xuấthiệnhai quầng thâmtrênmắt?khônglẽ ở nơi nào lạiđangkhởi nghĩa tạo phản, làm cho Khâu đại nhân lo lắng?

Chỉ có thể lắp bắpnói: “khôngthìThái phó cho trước trẫm chút ngân lượng, trẫm cũng có thể ung dung chuẩn bịmộtchút?”

Đan ma makhôngdám làm trái ý công chúa, mỗi ngày trong lúc rảnh rỗi mặc cho nàng vẽtrênmặt mình, nhưng công chúa vẽthìcòn được, trời sinh có tài, thoa đậm nhạt thích hợp, nhưng lúc người khác vẽ, khó tránh khỏi dùng nhiều sức.

Vì Niếp Thanh Lân đột nhiên nghĩ tới việcđicầm đồ, sai người gọi Đan ma ma tới, muốn hỏi bạc trong cung Phượng Sồ còn thừakhông, có thắt lưng buộc bụng đượckhông? Nhưng ánh mặt trời chói chang chiếu vào Đan ma ma, người khởi xướng là nàng hoảng sợ, thầm nghĩ: Sáng naykhôngđủ ánh sáng, thoa phấn quá nhiều, cả khuôn mặt ma ma như bị phát sốt đun sôi!

khôngbiết xấu hổ!

Vì Thái phó dặn dò muốn dẫn nàngđidu hồ nên Niếp Thanh Lân chẳng muốn nhúc nhích, cũngkhônghồi cung, chỉ ngồi trong ngự hoa viênmộtchút, hoa Lục ca tạo rathậtsựlà ngắm mãikhôngchán, hơn nữa rất thực dụng. Cũng là hoa cúc “bạch tuyết sậu” lại có thể điều chế phấn hoa. Bôitrênmặt chẳng những rất mịn mà dùng lâu cũngkhôngbị trôi phấn, làn da cũng bóng loáng dị thường. Bởi vì hoa nàykhôngở trung thổ, sản lượng hằng năm rất ít, cho dù là các phi tử được sủng ái nhất trong hậu cungthìhằng năm cũngkhôngthể có hơnmộthai lạng, nếukhôngphải dịp lớn tuyệt đốikhôngnỡ dùng phấnđãđiều chế.

Thái phó trợ giúp tân Nam Cương Vương giải quyết tai họa nội bộ, cũngkhôngphải nghĩa vụ xuất binh, Nam Cương với tư cách là nước phụ thuộc của Đại Ngụy phải tỏ thành ý với các tướng sĩ Đại Ngụyđãđổ mồ hôi và máu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 84

Lập tức khuôn mặt tức giậnkhôngcần son phấn cũng đỏ lên, bản tính dạ xoa nghẹn trong cungđãlâu trong phút chốckhôngkiềm chế được, trừng mắt với Khâu Minh Nghiên: “Còn dámnóilung tung, đừng trách lão nương đánh Tướng quốc ngươikhôngcòn cái răng để ăn cháo đó!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Niếp Thanh Lân nghe vậy hơi ngạc nhiên: “khôngphải ái khanh vừanóikhôngmừng sinh thần sao?”

nóixong liền hất khăn trong tay lên nổi giận đùng đùng nghênh ngang rờiđi.

Niếp Thanh Lân như nhặt được đại xá, cảm thấy Khâu tướng quânthậtsựlà cứu mạng đúng lúc, thuận thế đứng dậy cáo lui, trở lại cung Phượng Sồ lậtđilật lại đáy hòm, nhìn xem có đồ thích hợp để Đan ma ma xuất cungđicầm, phải chuẩn bị trước mới lấy được đồ tốt!

Vị Hoàng đế kia, quả nhiên làyêutinh! Chỉ cần ở bên cạnhhắnthìtâmsẽbị mê hoặc, quên cả lý trí!

Thái phóđangcúi đầu xem tấu chương, nhưng ái tướng tâm phúc tiến vào thư phòngmộtlúc lâu lạikhôngnóitiếng nào, ngạc nhiên ngẩng đầu, lại thấy nốt chu satrêntrán Khâu Minh Nghiên đỏ tươi, hai mắt sững sờ, ngẩn người nhìn mình.

Lại nhìn Đan ma ma, nữ tướng quân ngày xưa uy phong lẫm liệt, đôi má lại ửng đỏ, dựa vào người Hoàng đế mặc kệhắnchơi đùa! Vốn tưởng rằng khẩu vị Lỗ Dự Đạtđãđủ nặng rồi,khôngnghĩ tới thiếu niên thiên tử này, tất cả đều ăn! Lại cấu kết với ma ma da thô bên người công chúa! Chẳng lẽhắnbiết được nội tình của nữ tướng quân Đan Thiết Hoa, muốn dựa vào nhan sắc quyến rũ Đan Thiết Hoa để hãm hại Thái phó hay sao?

Khâu Minh Nghiênnóicó ý trong lời, nhưng câu này vào tai Đan Thiết Hoa lại trở thành ý khác, nghĩ đến ngày đó Lỗ Dự Đạt saynóiđùa giỡn như vậy, cái miệng thốikhôngchừng lànóimấy thứ gì đókhôngcoi vương pháp ra gì với đám bạn đồng liêu trước kia, làm Khâu Minh Nghiên học cáikhôngđứng đắn, dùng lờinóicủa Lỗ Dự Đạt đến giễu cợt mình!

Thân hình Khâu đại nhân cứng đờđivào nội thất, trông thấy Thái phó đại nhân ngồi nghiêm chỉnh, chỉ là miệng… cómộtdấu răngrõràng.

Khâu Minh Nghiên nghĩ vậy, chỉ cảm thấy khó ức chế được nỗi căm giận ngút trời, mình là triều thầnkhôngtiện vào vườn, chỉ canh giữ bên ngoài, chờ Đan Thiết Hoađira.

Thấy vậy, tiểu công chúa vội vàng vừa quạt vừa chột dạ đổ mồ hôi lạnh, lại lệnh cho Đan ma ma ngồi xổm xuống, dùng khăn tay lau bớt phấntrêngò má Đan ma ma. Bởi vì chủ tớ hai người đềuđãquen nên quên mất lúc này công chúađangmặc long bào.

Nghiên Thanh là tên chữ Thái phó ban cho Khâu Minh Nghiên, lúc trước khi Khâu Minh Nghiên gặp gia biến, lấy Vệ làm họ, khi đó Thái phónói: “Từ nay về sau ngươi tên là Vệ Nghiên Thanh,mộtngày nào đó nghiên có mực, tất nhiênsẽtrả lại trong sạch cho Khâu gia ngươi”. Khi đóhắnthậtsựtheo lời Thái phó, sống qua thời gian tâm ma cửa nát nhà tan giày vò. Về sau đổi lại tênthật, nhưng tên chữ đích thân Thái phó chohắncố ý giữ lại, nhắc nhở mìnhkhôngquên ân đức Định Quốc Hầu.

Ác mộng như vậy làm thế nào quênđiđược, tất nhiên là rất cần đôi môi tôn quý của thánh thượng giải cứumộthai. Nhưng Niếp Thanh Lân làm sao chịu làm. E lệ nghiêm mặtmộtđêmkhôngnóichuyện với Thái phó, cuối cùng vẫn là Thái phóđiđầu làm mẫu, phô bày kỹ thuật quấn lưỡi, lúc này mới làm giai nhân buồn bựckhônglên tiếng khóc nức nở rơi nước mắt, liên tục thở gấp xin tha. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

So sánh với các năm trước, dù năm nay quốc khốkhôngthấy đáy, nhưng vẫn có chút eo hẹp như cũ, nhưng sinh thần Thái phó đại nhân sắp tới rồi, trong lòng các vị đại thần cũng bắt đầu gõ, chẳng lẽ vị này lại muốn tất cả đều đơn giản, miễn thọ yến sao?

Đan Thiết Hoa xoay người nhìn lại,thìra là người quen biết cũ trong quân Khâu Minh Nghiên, hơi dừngmộtchút, nghĩ đếnhắnđãthăng chức Tướng quốc, vội vàng nghiêng người hành lễ: “Bái kiến Khâu Tướng quốc đại nhân.”

Nghe Thái phó hỏi, Khâu Minh Nghiên rùng mình, vội vàng thu lại ánh mắt l* m*ng, dù trong lòng củahắnlà vạn móng ngựa giày xéo cũng tuyệt đốikhôngdámnóithẳng với Thái phó uy nghiêm:

Nghĩ vậy, vẻ mặt Khâu Minh Nghiên khẩn trương, dù chếthắncũng tuyệt đốikhôngcó phép có bóng người ảnh hưởng đến nghiệp lớn thiên thu của Thái phó! Cho dù làhắn… thiếu niên luôn mỉm cười kia… cũngkhôngđược!

Nhưng trong mắt Khâu Minh Nghiên, thiên tử ph*ng đ*ng vừa mới quyến rũ Thái phó, quay người lại liền đùa giỡn quả phụ ma ma! Đúng làkhônghổ danh con trai ruột của tiên đế, thừa kế huyết mạch hoang d·â·m vô độ, khẩu vị tạp nham! Khâu Minh Nghiên nghĩ đến đây tức giận đến mức tay chân lạnh buốt, mãi mới chờ đến khi Đan ma ma ra khỏi cửa ngự hoa viên, lạnh giọng gọi nàng lại: “Đan tướng quân, xin dừng bước!”

“Thái phó, thần cả gan góp lời,hiệngiờ Nam Cương ổn định,thậtsựlà lúc nghiệp lớn của Thái phó có thể thành,khôngbằng thừa dịp Bắc Cương có nội loạn, tiến hành phế đế! Ngài thấy thế nào?”

Thái phó lạikhôngquá mức dày vò những nhóm bộ tộc thuộc quyền kiểm soát của Nam Cươngđãvò mẻ lại sứt kia, chỉnóimiễn vàng bạc, dù sao bọn ngươi cũngkhôngthể cầm ra được.mộtnăm ba quý gạo nhiều hơnmộtchút, đặc biệt làyêucầu Nam Cương phái đến chuyên gia trồng lúa nước mang hạt giống đến Giang Nam trồng thử.

Nhưng Đan Thiết Hoa kia bình thường cũng có quy củ, hôm nay nhất định là bị giẫm vào chỗ đau nên mới thẹn quá hóa giận, chẳng lẽđãbị thuốc mê gì che mờ tâm trí?

Công chúa cả ngày chỉ biết vui đùa trang điểmthìkhôngđủ sợ hãi, mượn tên tuổi của công chúa, Thái phó thượng vị (lên ngôi Hoàng đế)sẽcàng thêm hợp lý. Thế nhưng mà… vị Hoàng đế kiathìsao, có chí thao lược, lòng dạ thâm sâu sao có thể cam lòng nép dưới thân Thái phó như nữ nhân. Nhìn ý của Thái phóthìcũng rất ân sủng vị thiếu niên thiên tử này, khó mà đảm bảosẽcómộtngày bị hai huynh muội bắt tay ám toán.

Mày rậm của Thái phó nhướng lên: “Thánh thượng chuẩn bị lễ cho thần tử lại muốn thần tử xuất tiền trước, đây là đạo lý gì vậy? Nếu quốc khố của thiên tử trống rỗng,khôngnỡ dùng ngân lượng,thìthần cómộtcách, đấy là bỏ ra thân thể ngàn vàng, làm quà mừng cho thần, cho thần nhìn thấy phong thái khác của thánh thượng, có đượckhông?”

Hôm nay Đan ma ma mang theo hai gò má đỏ bừng, bề bộn trong cung Phượng Sồ đến tận trưa.

khônghỏi còn may, vừa hỏi làm cho sắc mặt Thái phóâmtrầm, lập tức nhớ lại trong rừng sâu, khi mình tách hai chân, nhìn ái tướng của mình vụng về quỳ xuống, cảm nhận lớp râu dày cứng như lông trâu củahắncọ vào làn da non mềm của mình, hết lần này đến lần khác.

Thái phó híp mắt phượngnói: “Mừng sinh thần với đám lão già khọm đó có ý nghĩa gì? Nhưng Hoàng thượngđãcó tâm tặng thần tử, bây giờ mà thu lại miệng vàng lời ngọcthìkhôngtốt lắm, đúngkhông? Vậy thần miễn cưỡng mừng sinh thần cùng Hoàng thượng vậy.”nóixong duỗi ngón tay xoanhẹcái cằm trơn mềm của Hoàng thượng: “khôngbiết Hoàng thượng chuẩn bị chúc mừng sinh thần của thần như thế nào đây?”

Nghĩ vậy, Khâu tướng quânnóihơi chua ngoa: “Trước kia nghe Lỗ tướng quânnóiĐan tướng quân ngàihiệngiờ càng thêm chỉnh tề xinh đẹp, vốnkhôngtin,hiệngiờ mới biết, Lỗ Dự Đạt ănnóikém cỏi vụng vềthậtsựchưanóira đượcmộtnửa phong thái của Đan tướng quân rồi. Chỉ làhiệnnay ngàiđangở trong cung, đừng quên ý định ban đầu khi Thái phó phái ngài đến đây, đừng đứng núi này trông núi nọ,mộtlòng nghĩ đến trèo lên nam tử chức cao, quênđichính mình!”

Niếp Thanh Lân nghe vậy, khuôn mặt cũng sụp xuống như các vị thần tử. Người khác đều là thiên tử uy phong, nhưng lạikhôngbiết túi của thiên tử này sạch như mặt ấy. Thái phókhôngcho phép mình tích trữ kho riêng, thay trọng thần đặt mua lễ vật mừng thọ với tư cách là Hoàng thượng nghèo rớt mùng tơi khó lắm đấy!khôngbiết mình vung bút xanh đỏ có thể diễn tả lại phong thái của Thái phó đại nhân kinh quan lục cungkhông?

Nghĩ vậy,hắnnói: “Phái thêm mật thám vào Bắc Cương, chúng takhôngngại xem hổ đấu”.nóiđến đây,hắncúi đầu tiếp tục duyệt tấu chương, lại pháthiệnKhâu Minh Nghiênkhôngcó ýđira.

“Sắp đến sinh thần Thái phó rồi ư? Vậy trẫm muốn chuẩn bịmộtphần lễ vật đặc biệt cho Vệ khanh”, tiểu Hoàng đế nhớ tới lễ trưởng thành trước của mình, Thái phó đại nhân chuẩn bị rất long trọng, có tâm tư cóđicó lại. Các đại thần nghe xong, hi vọng trong lòng lập tức bốc lên ngùn ngụt, nhưng Thái phó nghe xong lại dứt khoátnói: “Ý tốt của các vị, bản Hầu xin nhận, nhưng vừa qua cuộc đại chiếnkhôngnên phô trương xa hoa lãng phí, tất cả đều giản lược.”

Khâu Minh Nghiênkhôngnóigì, chỉ lạnh lùng nhìn Đan ma ma từtrênxuống dưới: Áonhỏhoa văn lá trúc xanh biếc được thêu chìm, phối hợp với váy bách điệp như ý nguyệt, chải đầu tóc mai rủ xuống cắm trâm hoa san hô lục tùng thạch,trênmặt cũng tô son điểm phấn, có hồng có trắng,khôngcòn là cách ăn mặc thô ráp của mẫu dạ xoa trong quân rồi.

Chờ lúc quan viênđira ngoài, Thái phó kéo Hoàng đế lại nựng nịu: “Thánh thượng chuẩn bị lễ vật gì cho thần?”

“Bẩm Thái phó, thám tử Bắc Cương báo cáo, nội bộ Hung Nô có biến, hình như đại vương tử Hung Nô trước kia đoạt vị thất bạiđãngóc đầu trở lại, chiếm cứ khu vực hành lang Mạc Tây, chiêu binh mãi mã muốn quyết sống mái với Thiền Vu Hưu Đồ Liệt”

Vệ Lãnh Hầu nghe xongnhẹgật đầu, Hung Nô có biến với Đại Ngụy là việc trăm lợi là màkhôngcómộthại. Nếu các vương tử đấu nhaukhôngđứng dậy đượcthìcàng tốt, chỉ cần giám thị cẩn thận tình thế,khôngcần thiết tham dự.

Thái phó nghe vậy chậm rãi buông tấu chương xuống, lời Khâu Minh Nghiênthậtra rất có lý. Gần đây Trứng gà trưởng thành nhiều, các thần tử trẻ tuổi luôn nhìn khuôn mặt xinh đẹp của thiên tử ngây người, làm cho Thái phókhôngvui,thậtmuốn giấu trong hậu cung, chỉ mình thưởng thức!

Gần đây Niếp Thanh Lân nghiên cứu cách trang điểm, ngày xưa nhóm tân sủng quý phikhôngnỡ dùng bạch tuyết sậu, bây giờ tiểu công chúa phá sảnkhôngđến mấy ngàyđãdùng xong nửa hộp, ngoại trừ thoa lên mặt mình, cung nữ ma ma bên người cũngkhôngthể may mắn thoát khỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà lúc Khâu đại nhân thi lễ với Hoàng thượngthìđưa mắt xem xét, chỉ cảm thấy bên tai làâmthanh gót sắt của vạn mã nện xuống. Lúc Hoàng đế nhìn mình, vẫn mỉm cườinhẹnhàng như gió thoảng mây trôi, chỉ là… bờ môi tinh xảo lại hơi sưng đỏ, nhìnthìnhư vừa bị người hung hăng hôn qua.

Vệ Lãnh Hầunhẹgõ ngón tay, cân nhắcmộtlátnói: “đãnhư vậy,thìNghiên Thanh xét tình hình cụ thể chuẩn bịđi, loan tin gần đây Hoàng đế bệnh nặng. Mặt khác, đại điển đăng cơ và đại hôn của bản Hầu cùng tiến hành. Đế cơ Vĩnh An công chúa là thân muội của Hoàng đế, nghi thức đại hôn qua loathìkhôngđược. Dù tạm thờikhôngthểnóira, nhưng phải lập danh sách tất cả vật phẩm lúc đại hôn cần mua mới được…”

Khâu Minh Nghiên thân là mưu sĩ, rất ít khi chủ động ra chiến trường, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua bộ dạng mẫu dạ xoa tiếng tăm lừng lẫy trong quân phát uy phong, trong phút chốc bị dọa đến mức ngây người tại chỗ, miệngkhôngngậm vào được. Từ khihắnvào quân doanh vẫn làmộtbước lên mây, còn trẻ đắc chí, rất lâukhôngcó người vô lễ với mình như vậy rồi.

Nhưng thông qua việc chiết cây, Lục cađãtạo ramộtvườn đầy hoa, lại mất số tiền lớn mời thợ làm vườn ở Giang Nam tỉ mỉ chế bốn hộp, đều đưa cho thân muội Vĩnh An công chúa của hoàng thượng và tiểu Trầm hậu.

Đúng lúc này, thái giám ngoài cửa thông báo: “Khâu đại nhân cầu kiến Thái phó!”

Khâu Minh Nghiên khom người, cúi đầu nghe Thái phó dặn dò, nhưng trong lòng cực kỳ khiếp sợ. Cho tới nay,hắnbuồn bực tiếp nhận quyết định của Thái phó đại nhân sau khi gặp nạn ở quan đạo hồ Yến Tử, nhưng mấy ngày gần đây, như mở ra được lớp lớp bíẩn, nhất định là Thái phó nổi lên tâm đoạn tụ với tiểu Hoàng đếcôđộc cao ngạo kia, thuận tay cũng thương tiếc luôn công chúa có bề ngoài giống hệt Hoàng thượng.

“Nghiên Thanhđãlâukhôngthấy bản Hầu, hôm nay cố ý tới để bổ mắt sao?” Thái phó híp mắt phượng đột nhiên lên tiếng hỏi.

Khó trách mấy ngày trước đây giọngnóicủa tiểu tử Lỗ Dự Đạt đầy mùi ghen tức. Trong lòng mình còn kính ngưỡng lòng thủ trinh của Đan Thiết Hoa, có thể cự tuyệt Lỗ Dự Đạt còn trẻ như vậy. Nhưng lạikhôngnghĩ tới tâm tư của mẫu dạ xoa còn rất cao, chẳng những muốn trẻ mà còn muốn tuấn tú đẹp mã! Cùng so sánh với thiếu niên thiên tử phong độnhẹnhàng, Lỗ Dự Đạt râu ria xồm xoàm đúngthậtlàkhôngvừa tay.

Nhìn dáng vẻ mây đỏ đầy trời của Hoàng thượng, Thái phó liền biết nàng hiểu ý trong lờinói, cười xấu xa lại gần, ôm thiên tử ở trong ngực, trổ tài miệng lưỡi rất nhanh. Đợi đến lúc cái miệngnhỏmềm mại thơm nức sưng lên, mặt đỏ hồng, hôn đến mức toàn thân tỏa ra nhiệt, Thái phó chuẩn bị đem thiên tử đến tẩm cung ngủ, đặt ởtrêngiườngnhẹnhàng cởi long bào, tuyên d·â·m giữa ban ngày.

“Nghiên Thanh gần gũi với dân gian,hiệngiờ dư luận của mọi người như thế nào?”

Ngài và Hoàng thượng đoạn tụ ư?

Các vị ái khanh nghe xong khuôn mặt suy sụp, nếu Thái phókhôngchuẩn bị tiệc thọ yến, vậy mỗi năm các phủ trong kinh thànhkhôngđược nghe oanh ca yến hót rồi đúngkhông? Haizzz, ý nghĩa mười năm gian khổ học tập làm quan ở đâu?

thậtra theo ý Thái phó, năm nay đúng là định giản lược đấy, nhưng mấy vị đại thần giỏi xu nịnh lại phản đối gay gắt. Lý do cũng rất đầy đủ. Năm trước thọ yến trưởng thành của tiểu Hoàng đế lại rất xa hoa, tập trung hết tài lực của đất nước!đãcó tấm gương của tiểu Hoàng đế, cho dù Thái phó muốnđitheo con đường trung thần ra vẻ đàng hoàng, cũng là cây to bóng mát nhiều, xa hoa lãng phíkhônglộ ra rồi. Đúng lúc mấy vị đại thần khuyên Thái phó đổi ý, Hoàng thượng tiến vào thư phòng, chuẩn bị học đạo trị quốc cùng Thái phóđãnghe được vài câu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

đãtrải qua chuyện mất mùa, Thái phó sâu sắc nhận thấy được tầm quan trọng của việc nâng cao sản lượng lương thực. Nhưng cũng may sau khimộtlượng lớn mễ lương của Nam Cương được vận chuyển đến, mùa đông năm nay dân chúng Đại Ngụytrêncăn bản là được no bụng.

“Đều có mục đích chung là đợi Thái phó đăng cơ!” Khâu Minh Nghiên nhìn thấy Thái phó bị lung lay, tinh thần phấn chấn, vội vàngnói.

Niếp Thanh Lân chỉ nghĩ đến bốn chữ này. Lờinóicủa Thái phónóicóẩný, hôm kia Thái phó ngủ lại cung Phượng Sồ,đangbôi thuốc chỗ bị thương, nàng thấy miệng vết thươngkhôngkhép miệng như cũ liền tò mò hỏi, nhớ ngày đótrênmặt Thái phó bị đinh sắt xoẹtmộtvết sâu, Khất Kha công chúa hiến hônthìhôm sau khép lại như kỳ tích, quảthậtlà làm cho người ta lấy làm lạ, vì sao lần này lại mất linh?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 84