Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Giấc Mộng Đế Vương

Cuồng Càng Thêm Cuồng

Chương 82

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82


khôngbiết vì sao, nghĩ đến hai ngày sau người nọ trở về, trong lòng nàng cũng có chút bối rối. Lại bởi vì mảnh giấy tràn đầy ác ý thình lình nhận được kia, mà trong lòng khó có thể vui sướng.

Cát Thanh Viễnđitheo phía sau bọn chúng, khóe miệng hơi mang theo ý cười, nhìn quakhônghề giống vớimộtkẻ bần cùng phải sống đầu đường xó chợ. Cát Thanh Viễn ngủ đông mấy năm, khổ tâm kinh doanh, có vô số mật thám mai phục ở kinh thành, Nam Cương và Bắc Cương, nên cực kỳrõràng tình hình ở Bắc Cương. Bộ lạc Mạt Nhi Cáp chính làmộttrong ba bộ lạc lớn của Bắc Cương, do con cả của lão vương, Hưu Đồ Vũ thống lĩnh. Sau khi lão vương c·h·ế·t, Hưu Đồ Vũ tranh đoạt ngôi vương với đệ đệ Hưu Đồ Liệt nhưng lại thua trận, chật vật thoát khỏi vương trướng, trở lại bộ lạc. Hưu Đồ Liệt “huynh đệ tình thâm”, sau khi lên ngôi vẫn nhớ mãikhôngquên vị đại ca này, phái ra đại quân mời “Hưu Đồ Vũ” quay về vương trướng ôn lại tình xưa. Hưu Đồ Vũ rơi vào đường cùng,khôngthểkhôngmang theo bộ lạc rời khỏi nơi ở, lang thangtrênthảo nguyên, tránh né truy binh của Hưu Đồ Liệt...

Trang sức quần áo đương nhiênkhôngcần phải nhiều lời, đều là chất liệu quý hiếm lạ, cho dù muốn bắt chước cũngkhôngbắt chước được. Nhưng đầu ngón tay tinh xảo kiathìcó thể học theo.

Khi Niếp Thanh Lân mở ra, ánh vào mi mắt lạikhôngphải là nét chữ cứng cáp quen thuộc của Vệ Lãnh Hầu: “Nàng trốnkhôngthoát đâu, kiểu gìthìcũngsẽquay lại trong vòng tay của ta thôi.”

Niếp Thanh Lân nhìn ánh mắt của Thái phó đại nhân còn dọa người hơn cả mãnh hổ, cũng có chút luống cuống, nhìn nhìn đầu ngón tay của mình, hôm naykhôngsơn móng, mấy đốm đỏ đỏhiệnrõtrênđó. Nàng vội vàng lấy khăn đặt bên gối đầu, lại gần lau vết máutrênmặt Thái phó đại nhân, miệng lẩm bẩmnói: “Thái phó toàn dọa người như thế, nửa đêm mò tới trước giường Bản cung, bảo sao lạikhônghiểu lầm cho được?”

Cát Vân Nhinói: “khôngcó ai mà.”, quay đầu nghi hoặc liếc nhìn người hầu cận kiamộtcái. Tên tùy tùng đó tên là Cát Trung, hai mắt sáng như đuốc, lộ ra tinhanh, thân hình thẳng tắp ngồitrênlưng ngựa, ánh mắt nhìn thẳng về nơi phương xa ngàn dặm xanh biếc,khôngtrả lời Cát Vân Nhi. Cát Thanh Viễn cũngkhôngnóigì, vẫn chỉ nhìn về phía chân trời.

Cát Vân Nhi biết ca canóicó lý, nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện Thái phóanhtuấn cùng với Vĩnh An công chúa xinh đẹp như tiên nhân, hai người ở trong phòng mây mưa cùng nhau, thù hận trong lòng lại giống như sâu như kiến,khôngngừng cắn xé lòng nàng, khiến nàng khó chịu đến mức gần nhưkhôngthở nổi. Làm hại nàng rơi vào nông nỗi thế này, chính là hai vị như thần tiên quyến lữ kia sao? Thực hậnkhôngthểmộtđao chặt bỏ đầu bọn họ, sau đó cất giữ ở cạnh giường, để mỗi ngày khi mình tỉnh ngủ vừa mở mắt ra là có thể nhìn thấy...

Nhưng tâm tư của Niếp Thanh Lân lạikhôngđặttrênmấy lá bài mạ vàng này, trong lòng nàngđangnghĩ về bức thư khiến người ta dựng tóc gáy mà nàng nhận được đêm qua…

Nam nhân nàythậtđáng sợ,khônggiống với loại người hăng hái lộrõtài năng như Vệ Lãnh Hầu,hắnthuộc hạng người giảo hoạtkhôngngừng học tập mà trưởng thành, sau những việc trải qua ở kinh thành, loạn lạc ở Nam Cương, tâm tư củahắnrốt cuộcđãtrở nênâmtrầm thế nào, ai cũngkhôngbiết... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đáng tiếc, tên Nam Cương vương cứng đầu kia cũng chỉ làmộtkẻ vô dụngkhôngnâng đỡ nổi...

Mà Khâu Minh Nghiên cảm thấy Thái phó đại nhânanhminh thỏa đáng như thế, chỉ cần vừa nghĩa đến chuyện khi Thái phó hồi kinh liền có thể danh chính ngôn thuận mà thuận nước đẩy thuyền,trênmặt Khâu đại nhân trước giờ vẫnkhôngcó biểu cảm gì nhưmộtcái bàn đá, cũngkhôngkhỏihiệnlên vài phần vui mừng. Ngay cả các thiếu nữkhôngrành thếsựđangchơi bài, cũng rôm rả thảo luận về những chuyện liên quan đến tiệc mừng khao quân, bàn tán ngày đó phủ mìnhsẽthuê cửa sổ của cửa tiệm nào ngay sát đường,khôngcần phải chen chúc trong đám đông ồn ào mà cũng có thể nhìnrõtư thế hiên ngang oai hùng của các tướng sĩ khải hoàn trở về, rồithìmình nên mặc quần áo kiểu gì, để lúc đứng ở cửa sổ bắt mắt thêmmộtchút...

Vĩnh An công chúa kia tốt chỗ nào? Dựa vào cái gì có thể khiến cho hai nam tử xuất sắc như ca ca và Vệ Lãnh Hầu mê mệt đến thần hồn điên đảo? Hồ ly tinh trời sinh c·h·ế·t tiệt!

Nguyễn công công e ngại mặt mũi của Khâu Tướng quốc,khôngdám mời gánh hát vào, cho nên tìm mấy trò lạc thú khác cho công chúa chơi, thấy đánh bài hoa cực kỳ thích hợp, chỉ cần xúm lại quanhmộtcái bàn là có thể tiến hành. Đan ma ma bưng trái cây được bày biện đẹp đẽ lên, chiêu đãi những thiên kim quận chúa tiến cung.

hiệngiờ Cát Vân Nhikhôngcòn tính tình thiên kim thế gia ngày xưa chút nào. Trước đó, khi ca ca ra lệnh cho nàng phải hầu hạ Nam Cương vương, tuy lòng nàng cókhôngcam lòng, nhưng nghĩ lại, nàng cũngkhôngcòn là tấm thân xử nữ nữa, trong sạch gì đó đềuđãbị giẫm nát, nếu như ca ca có thể giúp cho Nam Cương vương đạt thành bá nghiệp, vậy nàng chính là Nam Cương vương phi, khi quay trở lại tòa thành trìđãđem đến cho nàng vô tận nhục nhã kia, nàng có thể rửa sạch nỗi nhục trước đó, nở mày nở mặt trước vị Vĩnh An công chúa kia. Chính vì nghĩ như vậy, nàng liền nghe theo xếp đặt của ca ca, tập luyện mị thuật vớimộtnữ tử xuất thân đầu bài thanh lâu, biến thành ái thiếp của Nam Cương vương.

Suộtmộtngày, huynh muội Cát Thanh Viễn cùng với hơn mười người hầu cậnđitớimộtvùng thảo nguyên rộng lớn, cỏ xanh mơn mởn,khôngcómộtvết vó ngựa giẫm đạp nào, kéo dài đến tận chân trời. Tiến vào thảo nguyên khoảng nửa ngày,mộtngười hầu cận phía sau đột nhiênnói: “Đại nhân, ở xa có man di Bắc Cương.” Cát Thanh Viễn dừng ngựa lại, giương mắt nhìn lên, thấy phía xa ngoại trừ cỏ xanhthìcái gì cũngkhôngcó.

Chương 82

Cũngkhôngbiết đến lúc nào, cơn buồn ngủ vừa mới ập tới,thìmộtcỗ mùi hương nam nhân khác hẳn mùi trầm hương trong phòng thoang thoảng bay vào trong mũi nàng... Niếp Thanh Lân lập tức tỉnh táo lại, tờ giấy hôm qua nhất thờihiệnlên trong đầu, chẳng lẽ...

Hơn mười người cưỡi ngựa phía sau chính là tâm phúc trong tâm phúc của Cát Thanh Viễn, đều là kẻ đượchắncứu ra từ trong hoạn nạn, đều trải qua huấn luyện khắc nghiệt, võ nghệ cao cường, lại cực kỳ trung thành tận tâm vớihắn, cũngkhôngnóigì, chỉ yên lặngđitheo phía sau. Còn bên trong xe ngựa chính là binh khí cùng với vàng bạc châu báu màhắnđãlén tích trữ từ lâu.

Bộ hạ của ca ca mấy hôm trước giăng lướiđisăn, chặn đượcmộtcon bồ câu đưa tin,khôngngờ lại chính là thư tình hẹn ước mà Định Quốc hầu viết cho Vĩnh An công chúa! Trước giờ ca ca luôn luônkhônglộ ra vui giậntrênmặt, vậy mà lại mạnh mẽ bóp nát chén nước trong tay.

Bởi vì lúc trướchắnđãgửi thư, báo cho Trứng gà biết mìnhsẽvề sớm hơn, mong nàng kiên nhẫn chờ đợi, cùng nhau trải qua đêm đẹp, an ủi nỗi khổ tương tư. Nhưnghắnchưa bao giờ nghĩ tới,thậtvất vả chạy tới Phượng Sồ cung, tiểu Trứng gà kia lại nâng tay tàn nhẫn càohắnmộtphát như vậy.

Những người hầu cận mà Cát Thanh Viễn mang theo khi trốn khỏi kinh thành đều là nhân tài, thông hiểu nhiều tiếng địa phương.mộtngười trong số đó truy hỏi từng ngườimộtcủa đám ‘cường đạo’, quay về bẩm báo: “Đại nhân, những người này làmộttrong ba bộ lạc lớn của Bắc Cương, bộ lạc Mạt Nhi Cáp. Bởi vì bất mãn Hưu Đồ Hoành cả người và tiền đều có, cho nên gần đây thường phái ngườiđicướp bóc.” Cát Thanh Viễn lập tức lệnh cho vài tên ‘cường đạo’ dẫn đườngđiđến bộ lạc Mạt Nhi Cáp. Đám ‘cường đạo’ biết có thể lưu lại mạngnhỏ, hết sức vui sướng dẫn đường cho họ.

Khuya hôm qua, bồ câu đưa tin của Thái phó bay vào trong cung,trênchân cột chặt phong thư, trực tiếp đưa vào trong tay Niếp Thanh Lân.

Niếp Thanh Lân như chạm phải rắn độc, vội ném tờ giấy trong tay lên mặt đất, nhíu mày suy tưmộthồi, lại cầm lấy ống đựng thư niêm phong bằng sáp kia, cẩn thận quan sát, pháthiệnra sáp niêm phongkhôngtrơn nhẵn, dường nhưđãbị người mở qua, sau đó lại niêm phong lần nữa.

Mùi xạ hương nồng đậmtrênthân nam tử kia hoàn toàn thay thế mùi trầm hương khiến người ta buồn ngủđanglởn vởn đầy phòng, cùng nhau k*ch th*ch d·ụ·c niệmđãngủ đông trongmộtthời gian dài.

mộtlát sau rốt cuộc nhìn thấy loáng thoáng vài cái điểm đen. Cát Thanh Viễn quay đầu hỏi: “Có thể nhìn ra những người đó như thế nàokhông?” Cát Trung lại ngưng thần nhìn, kính cẩnnói: “Có bảy người, cưỡi ngựa đeo cung, mang theo loan đao. Hẳn là bọn cường đạo giả trang binh lính man di Bắc Cương thường hayđicướp bóc được nhắc tới trong bản báo cáo của Binh mã ty.”

Chỉ thấy tên hái hoa tặc bị bắt giantrêngiường phượng của công chúa còn chưa đổi quân phục, khuôn mặtanhtuấn sau khi trải qua trận chém g·i·ế·t ở Nam Cương vẫn còn bình yên vôsự, nhưng vừa trở vềthìlại bị thươngtrêngiường của mỹ nhân, vài vết cào nhìn cực kỳrõnét.

Cát Thanh Viễn nghĩ nghĩ, vỗ tay cườinói: “Vừa đến Bắc Cương, cơ hội liền tự mình dâng đến cửa. Xem ra vận xui của ta rốt cuộc cũng hết rồi,hiệntại là may mắnđangđến.”hắnquay đầu phân phó: “Lát nữa đánh xongthìtrói bọn họ lại, đừng để bọn họ thiệt mạng.”

Bởi vì đồ ăn thức uống trong cung Phượng Sồ đều domộtmình nhà Thái phó đặc biệt cung cấp, có rất nhiều trái cây được chuyển từ hải ngoại về, tuy các vị quận chúa xuất thân phú quý, nhưng vẫn có nhiều loại ngay cả tên còn chưa bao giờ nghe thấy. Lúc trước có rất nhiều người trong các nàng được tận mắt thấy Vĩnh An công chúa mặcmộtbộ quần áo vô giá được dệt từ đôi vân sa, nhưng đến khi vào cung Phượng Sồ mới pháthiện, những gì mà vị công chúa được nuông chiều này hưởng thụ, sao có thể nằm trong khả năng tưởng tượng của các nàng? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vệ Lãnh Hầu hừ lạnhmộttiếng,nhẹnắm cánh tay của nàng, ôm lấy nữ nhânnhỏbé mềm mại mà mìnhđãnhớ nhung vô số ngày đêm: “Ngoại trừ bản Hầu, còn có ai dám cả gan leo lên giường công chúa chứ. Mấy thángkhônggặp,khôngngờ bàn taynhỏnhắn của công chúa lại lợi hại như thế, chẳng lẽ theo Đan tướng quân học cầm nã thủ sao? Lát nữa phải dùng dây thừng buộc chặt lại mới được...”

Đan ma ma nghỉ ngơi ngay tại trắc gian bên ngoài, nghe thấy thanhâmở phía trong có vẻ bất thường, lập tức phi thân chạy vộiđivào.

Mấy ngày nay Vĩnh An công chúa rất nhàm chán, nuôi móng tay dài, mỗi ngày trộn sữa dê với hoa hồng để ngâm, rồi bôi cao quế hoa mật, sau đó lại được thị nữ thận trọng khéo tay dùng ngọc bích nghiền vụn dán dính lên móng tay thành hình mẫu đơn, dưới ánh mặt trời, mười đầu ngón tay xanh mướt lấp lánh ánh sáng, khi cầm bài hoa rất khiến người chú ý. Chúng thiên kim nhìn thấy cũng sinh lòng muốn làm theo, chỉ hận mìnhkhôngthể hoàn toàn trở thành bộ dáng giống Vĩnh An công chúa, chiếm được vinh sủng mà nữ tử khắp thiên hạ đều hâm mộ.

Niếp Thanh Lân chơi bài hoa nửa ngày, cũng có chút mệt, nhóm quý nữ vừa thấy công chúakhôngcó tinh thần chơi nữa, đều thức thời đứng dậy cáo lui. Công chúa tiễn bước nhóm bạn chơi bài xong, liền quay trở về trong cung Phượng Sồ.

Cát Thanh Viễn, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Quamộtlúc lâu, nữ tử xoay người nhìn nam tử bên cạnh, nhíu minói: “Ca ca, tốc độ của chúng ta quá chậm,đãhơn mười ngày mà còn chưa đến biên cảnh. Cứ tiếp tục như vậythìsao có thể báo thù được? Cần phải ra roi thúc ngựa nhanh nhanhđiđến Bắc Cương, hợp tác với Hung Nô Thiền Vu, băm vằm Thái phó cùng với Vĩnh An công chúa thành ngàn mảnh, báo thù cho phụ thân và họ hàng mới đúng.” Khinóiđến những lời sau cùngthìnghiến răng nghiến lợi, mặt đầy vẻ dữ tợn.

mộtđôi mắt phượng mê người phẫn nộ nhìnmộtđám người mang vẻ mặt khó tin đứng đầy phòng, thấy cung nhân vẫn còn kẻ sau nối kẻ trước ào ạt tiến vào, trầm thấp quát lạnh: “Cút hết ra ngoài cho bản Hầu!”

Còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận, đôi môi mỏng kiađãbắt đầu hành động, chậm rãi dán vào môi mình, hônnhẹvài cái như đối vớimộtmón trân bảo dễ vỡ, sau đó khó dằn nổi mà hôn sâu, cái lưỡi nóng rực như trăn trườn vào, quấn lấy lưỡi nàng, mạnh mẽ đấu vật. Niếp Thanh Lân bị động mở ra đôi môianhđào của mình, tiếp nhận vị khách bất ngờ đến vào đêm hôm khuya khoắt này, chỉ cảm thấy tất cả máu trong thân thể mình dường như cũng vì đầu lưỡi trêu chọc mà sôi trào lên.

Vật bài trí trong cung có thứ nào màkhôngphải danh phẩm trân quý? Giường ngọc vô giá người người cầu cònkhôngđược, vậy mà lại nghe thấy công chúa bảo, giường đó quá lạnh,khôngngủ nổi, vì thế trở thành giường cho sủng vật lông mềm mà nàng nuôi! Thực vật trong sân, loại nào cũng cực kỳ quý giá, khiến cho nhóm quý nữ vương hầu cảm nhận được rấtrõràng, Vĩnh An công chúa ở trong cungđãvượt qua khỏi địa vị Hoàng hậu chỉ dùng để trưng bày kia. Tuyhiệngiờ Thái phó chưa chính thức tuyên bố cưới công chúa, nhưng long sủng đối với nữ nhânđira từ trong am miếu nàythậtsựlà tột đỉnh rồi.

Nam nhân cưỡi ngựa bên cạnhkhôngnhìn nàng, chỉ dõi mắt về hướng đường núi sâu thẳm yên tĩnh ở xa xa, chậm rãinói: “Vân Nhi, lòng muộiđangrối loạn. D·ụ·c tốc bất đạt, càng vào thời khắc mấu chốt càng phải tĩnh tâm nhiều hơn. Chúng tađangrơi vào bần cùng, người khác sao có thể coi trọng chúng ta. Tùy tiệnđivào Nam Cương, lạ nước lạ cái, dù có muôn vàn diệu kế cũng khó mà thi triển. Mấy hôm trước Nam Cương quyết chiến với Thái phó, huynhđãsớm nhìn ra Thái phó có trò lừa gạt, nếu có thể chỉ huy quân đội Nam Cương,khôngdám bảo làsẽthắng, nhưng ít nhất cũngkhôngkhiến Thái phó chiếm được món bở lớn như vậy.

hiệntại Nam Cương vừa bại, chúng ta cũng chỉ còn sót lạimộtđường duy nhất là Bắc Cương, nếu chưa vạchrõmưu kế, chuẩn bị đầy đủ màđãhành động, đến Hung Nô cũng chỉ có thể kiếm đượcmộtcái thân phận mưu sĩ thôi, cho dù Bắc Cương đắc thếthìcũng có ích lợi gì cho chúng ta đâu? Cho nên lần này... Nhất định phải nghĩ biện pháp đứng vững gót chân ở Bắc Cương. Hơn nữa,hiệngiờ huynhthậthy vọng chiến tranh nổ ra ở biên cảnh, để Vệ tặc đánh thắng Hung Nô vài lần trước, lúc đó Bắc Cương đại loạn, chúng ta mới có cơ hội tốt.”

Trong phòng nhất thời bị ngọn đèntrêntay rất nhiều cung nhân chạy vào chiếu sáng trưng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Người có thể đánh lui Ngụy binh, có thể chia sẻ ái phi cơ thiếp với bổn vương!”mộtcâu hô lớn náy, cho dù cáchmộtkhảong xa, vẫn truyền thẳng vào tai Cát Vân Nhi. Trongmộtkhắc đó, trong lòng vốn cómộttia ấm áp cũng lập tức nguội lạnh. Hóa ra... Trong mắt Nam Cương vương thoạt nhìn như hết sức sủng ái mình kia,thìmình cũng chỉ làmộtkẻ có thể bị vứt bỏ, bị chia sẻ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vì thế Đan ma ma lại đồng tình liếc nhìn khuôn mặt tuấn tú gian khổ của Thái phó đại nhânmộtcái, lại nhìn tiểu công chúa dường như cũngđangkinh ngạc, liền chặn lại đám cung nhânđangdâng lên như nước thủy triều, lui ra ngoài, đồng thời đóng chặt cửa cung.

Tính ra cũngđãvài thángkhônggặp, Thái phó chưa bao giờ thích hao phí óc tưởng tượng vào mấy chuyện nữ nhi tình trường thế này, nhưng trong thời gian ngày ngày đêm đêmtrênlưng ngựa chạy gấp trở về, cũng từng vô số lần mơ mộng đến cảnh hai người gặp lại.

Lại nhìn phục trang thoát tụctrênngười vị công chúa yểu điệu kia, có cái nào màkhôngphải là đối tượng cho nhóm quý nữ kinh thành noi theo đâu?

Chẳng lẽ... nàng vốnkhônghề có nhớ nhung gì với mình sao?

Khimộtbàn tay to sờ đến người nàng, Niếp Thanh Lân gom đủ sức lực, móng tay dài mới dưỡng dạo này cũng rất có ích, hung hăng cào xuống mặt người kia, đồng thời lớn tiếng kêu gọi: “Đan ma ma, cứu mạng!”

Ngẫm quamộtlần, Niếp Thanh Lânđãhiểu, nhất định là bồ câu đưa tin do Đại Ngụy thả ra bị Cát Thanh Viễn chặn được, thay đổi tin tức trong đó rồi lại thả bồ câuđi, cho nên bức thư khiến người ta phải nổi da gà toàn thân này mới thuận lợi rơi vào trong tay mình.

Trong đoạn thời gian ở cùng với Nam Cương vương, cuối cùng lại lâu ngày sinh tình, sinh ramộtchút cảm tình với Nam Cương vương có tướng mạo cũng coi nhưanhtuấn kia. Chỉ tiếc là vào lúc này, chút cảm tình đóđãtan thành tro bụi trong trận đại chiến cỏ lau.

Rửa mặt chải đầu xong, bôi lên mật cao cho người thơm tho, chải mái tóc dài buông rơi bên bờ vai, lại phân phó Đan ma ma đốtmộtít trầm hương an thần, sau đó ngã xuống giường trong màn khói lượn lờ mông lung.

Đọc đến đây, nàngkhôngkhỏi giật bắn người... Chữ này nàng rất quen thuộc, chính là nét chữtrênbài thi đình năm đó – Cát Thanh Viễn?

Niếp Thanh Lân bị ôm vào trong khuôn ngực cường tráng to lớn của nam nhân, đột nhiên vô cớ cảm thấy an lòng. Nàng hơi ngẩng đầu nhìn nam tửanhvĩđãlâukhônggặp này, ngoại trừ mấy vết thương mới có kia,thìmặt mũi vẫn như tranh vẽ, trong đôi mắt phượng khẽ hếch b*n r*mộtluồng ánh sáng nóng rực khó tả, bên dưới cái mũi cao thẳng là bờ môi mỏng hơi nhếch, dụ dỗ mời gọi khiến người ta muốn làm chút gì đó với nó.

Hai ngày sau Thái phó đại quânsẽvề tới kinh thành, quan viên Lễ bộđãbắt đầu chuẩn bị lễ mừng khao quân. Chiến dịch thảo phạt Nam Cương lần này sinh ramộtsức chấn động vô cùng lớn, kết quả thắng lợi nhanh chóng vượt qua dự kiến của rất nhiều người phản đối nam chinh, điều này làm cho danh tiếng của Thái phó lại tăng vọtmộtlần nữa. Do đó đám lão thần Đại Ngụy trung thành ngày đêmkhôngthể yên giấc, lần này Thái phó trở về, có thể nàosẽthừa dịp khí thếđangtăng cao này mà phế bỏ Hoàng đế, tự mình xưng đế haykhông?

khôngngờ vừa vào thảo nguyênđãcó ngaymộtmón bở lớn rơi ngay đầu mình! Trong đôi mắt thâm thúy của Cát Thanh Viễn lóe ra ánh sáng quỷ dị, có lẽ, giai nhân trong cung Phượng Sồđãnhận được thưhắntự tay viết,khôngbiếtmộtđêm này nàng có yên giấckhông?

Bóng người xa xa cũng thấy được bọn họ, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, chẳng mấy chốcđãđến gần.mộtđám ‘cường đạo’ kẻ nào cũng khoác áo choàng da sói lệchmộtbên, lộ ra hơn phân nửa bả vai, đại khái là xem bọn họ như dê béo, ô ô oa oa vừa hô vừa cười tiến lại gần. Tùy tùng phía sau Cát Thanh Viễn cũng lao ra bảy người, chặn đứng bọn chúng lại,mộtchọimộtmà chém g·i·ế·t. Những tùy tùng này đều được chọn kỹ lựa khéo, cưỡi ngựa bắn cung hết sức thành thạo, bọn ‘cường đạo’ man di bình thường sao có thể đối phó, chỉ qua vài chiêu, bọn ‘cường đạo’ đều bị đánh rơi khỏi ngựa,khôngđứng dậy nổi.

Vó ngựa lọc cọc, hơn mười người cưỡi ngựađangnhẹnhàng đạptrêncon đường núinhỏquanh co, chậm chạp hướng về phương bắc, bộ dáng thoải mái nhàn nhã như những kẻ nhà giàuđangđidu xuân.mộtnammộtnữ cưỡi ngựa song song đằng trước, toàn thân nữ nhân trùm áo choàng đen, còn nam nhân cao lớn ngồi thẳngtrênngựa, ánh mắt thâm trầm nhìn về phương xa,thậtlâukhôngnóigì.

Nghĩ đến nơi ngọt ngào ấy, mệt mỏi khắp người như biến mất tăm, cuối cùng dứt khoát tách khỏi đoàn quân, dẫn theo bộ h* th*n tín của mình ròng rã phi nhanh, lén về kinh thành trước thời hạn hai ngày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cát Vân Nhi chỉ cảm thấy trong lòng cực hận!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82