Giấc Mộng Đế Vương
Cuồng Càng Thêm Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 77
Bởi vìđãhứa với Thái phósẽxuống bếp, nên Niếp Thanh Lânkhônghề qua loa tắc trách, mấy ngày nay đều nghiêm túc luyện tập tài nấu nướng, sau khi ngắm mẫu đơn xong,thìtự mình vào phòng bếp của Phượng Sồ cung nấu vài món ăn cho Thái phó.
Thái phó biết Thục phiđãtới,hắnnhìn nhìn chậu Lục mẫu đơn,trênmặtkhônghề có vẻ ngạc nhiên, Niếp Thanh Lân thầm nghĩ:thậtđúng là ngườikhôngbiết thưởng thức hoa!
Lờinóicủa tiểu Hoàng đế này, trong mềm có cứng, lờinóimềm mại nhưng từng từ từng chữ lại đâm thẳng vào trái tim của Khâu Minh Nghiên. Trước kiahắnchém g·i·ế·t nghĩa quânkhôngcó bẩm báo với triều đình mà lén hành quyết, nay lại trở thành cái cớ khuyên can, tiểu Hoàng đế lại cố tình nhắc tới,khôngthểkhôngcác triều thần trong triều liên tưởng đến hình ảnhhắntàn nhẫn tiêu diệt nghĩa quân.
Hoàng đế vốnkhôngmở miệng,khôngai ngờ đến khi mở miệng lại cay độc trào phúng đến tận xương như vậy, mặc dù lão già Ngô Kính Trungkhôngtuân thủ phép tắc, nhưnghiệntạiđanglà thời khắc mấu chốt. Việcmộtlão già gần đất xa trời này có c·h·ế·t haykhôngkhôngquan trọng, nhưng lại làmộtbiện pháp tốt nhanh chóng lập uy để ổn định triều cương.
“Rượu này...khôngảnh hưởng đến thân thể chứ?” Niếp Thanh Lân ôm thân thể mềm mại của Trầm Hồng Nhi có chút lo lắng hỏi. Nghe Đan ma manóirượu này là do thần y làm,khôngảnh hưởng đến thân thể chẳng qua chỉ ngủ say thôi, liền có chút yên lòng.
thìra Thục phi nàyđãlâukhôngcó nhận được tin tức của Trầm Hồng Nhi ở trong cung, lạikhôngcó cách nào gặp mặt Hoàng đế, nên muốn tới hỏi thăm Vĩnh An công chúa.nóilà như vậy, nhưng thực ra nàng và vị công chúa nàykhôngquen biết, chẳng qua là mượn cớ muốn dâng cho công chúamộtloại hoa nổi tiếng mới nở để vào cung.
Bây giờ nhìn lại, tiên hoàng “Bệnh băng hà”, gia nô Vệ phủ này cũngđãthay tên đổi họ lần nữa, quay về trấn áp quần thần.
Vị này là...
Khâu Minh Nghiên hơi ngước mắt lên, cúi đầunói: “Trước khiđiThái phóđãcăn dặn, mọi chuyện trong triều đều do vi thần phụ trách, vừa nãy Ngô đại nhân vô lễ, nếuđãquấy rầy đến thánh giá, xin hoàng thượng tránhđi, đợi vi thần xử lý xong chuyệntrêntriều,sẽcung nghênh thánh giá quay lại.”
Sau khi Lục hoàng tử rời cungđivào Trầm phủ, ngoại trừ việc giúp ngoại tổ phụ sửa lạimộtsố bài văn,thìchính là vui vẻ làm vườn, suốt ngày ở trong nhà, cũng rất ít khi xuấthiệnở những buổi dạ yến của gia tộc. Loại hoa Thục phi mang vào cung ngày hôm nay chính là Lục mẫu đơn do chính tay Lục gia Trầm phủ tự mình gây trồng.
Niếp Thanh Lân cười gượng gạo, đón lấy đai lưng: Hôm nay làm sao vậy, mọi người đều muốn mượn tay nàngđitrình lễ vật cho hoàng thượng, cứ nhưmộtcuộc thi tài xem dụng tâm của ai đáng quý hơn vậy, người gọi là “Hoàng đế ca ca” kia của nàng thựcsựchịukhôngnổi đâu!
Hoàng đế Đại Ngụy đại hôn, đó cũng làmộttiết mục đủ để thu hút địch thủ. Mặc dù thám tử Nam Cương cũngđãtra ra Đại Ngụy có ý định muốn xuất binh, nhưng bọn họ tuyệt đốikhôngthể nghĩ tới, Vệ Thái phó thế nhưngkhôngđợi đến hết mùa thu mới điểm binh, mà ngay khi mùa thu còn chưa kết thúc, đại hôn của Hoàng thượng chưa xongđãbắt đầu hành động bình định loạn phía Nam.
Thiếu Thái phó trấn giữ triều đình,khôngkhí cũng được nới lỏng. Ghế Giao Longkhôngcó ai ngồi, những lão thần Đại Ngụy có tâm tư riêng bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy. Ngô Các Lão tinh thần phấn chấn bước ra khỏi hàng, xin chỉ thị hoàng thượng bỏ ghế Giao Longđi.
Niếp Thanh Lân cườinói: “nóigì vậy, Bản cung cũng rất mong chờ ngươi đến làm bạn với ta.” Sau khi hàn huyên vài câu, Trầm Hồng Nhi bảo tỳ nữ sau lưng trình lênmộtcái đai lưng thêu đầy rồng vàng, thẹn thùngnói: “Đây là đai lưng mà Hồng Nhi thức mấy đêm tự mình thêu cho hoàng thượng, nhưng mà ma manóinếu gặp mặt hoàng thượng trước khi thành thân, lén lút tặng đồ vật như vậykhôngthỏa đáng lắm, liền muốn mượn danh nghĩa Vĩnh An công chúa trình cho hoàng thượng, cũng coi như thành toàn tâm ý cho Hồng Nhi.”
Sau khi trình đai lưng lên, Trầm Hồng Nhi liền đứng dậy cáo từ, nhưng vừađira đến cửa cung, liền nhìn thấy Thái phó đại nhânđitới trước mặt.
Niếp Thanh Lân gật gật đầu,thìra đây là tài tử từng danh chấn Giang Đông – Khâu Minh Nghiên!
“Thục phi nương nương, ngàithậtlà đa lễ, tiến cung tới gặp là tốt rồi, vì sao còn bắt Lục hoàng huynh từ bỏ những loại hoa cỏ mìnhyêuthích để đưa tới đây làm gì? Vĩnh Ankhônghiểu hết những điều tuyệt diệu của hoa cỏ, mấy ngày nữa trồngkhôngcó sức sống,thìđúng là phí của trời.”
Chỉmộtmiếng này, Long Châu tử liền chau mày lại! Mới vừa rồi dùng giấm trắng làm gia vị,đãcho vào hai lần! Vị này cũng quá chuađi. Vậy mà Thái phó vừa rồi ănkhôngngừng miệng,khôngbiết sao có thể nuốt được?
Sắp phải xa cách, tinh lực của Thái phó trở nên vô cùng tràn đầy, đêm nào cũng thao luyện hừng hực khí thế. Niếp Thanh Lân “á”mộttiếng liền bị thân thể cường tráng của nam tử tuấn mỹ đặttrênvách tường, bị nam nhânmộtlần lạimộtlần lưu lại dấu vết khắp toàn thân: “Trứng gà của ta, hãy nhớrõcảm giác này, chờ ta trở lại...”
“Các triều đại triều Đại Ngụy, luôn chi cómộtchiếc long ỷ, nhưng Vệ Thái phó kia lại cố tình đặtmộtcái ghế Giao long ở bên cạnh long ỷ, cái ghế nàykhôngchỉ gây cản trở tầm mắt của các cựu thần, mà còn làm vướng mắt cả những người trung thành với hoàng thất Niếp gia trong khắp thiên hạ!”
Niếp Thanh Lân cũngkhôngmuốn làm người dẫn đầu quần thần tạo phản, lập tức thay đổi thu liễm lại, hơi đứng dậy, to vẻ mệt mỏi muốn bãi triều nghỉ ngơi. Ngô các lão kia bị bắt kéo ra ngoài, mắt nhìn thấy hoàng thượng như vậy nước mắt liền lập tức rơi xuống, khóc kêu: “Hoàng thượng, thần tạ ơn tấm lòng mênh mông cuồn cuộn của hoàng thượng, cho dù vì hoàng tộc Niếp thị mà hy sinh mạng già cũngkhôngtiếc...”
Nếu là người bên ngoàinóilời này,thìthủ đoạn của Khâu Minh Nghiênsẽcàng thêm độc ác, nhưng lời này lại do Cửu ngũ chí tôn, thiên tửnóira,hắnkhôngthểkhôngnể mặt...
Niếp Thanh Lân thầm nghĩ: Khâu đại nhân, ngươithậtđúng làkhôngdễ sống chung!
Niếp Thanh Lân cuối cùng cũng hiểurõhết ý của Thục phi,thìra là chậu Lục mẫu đơn này vốn Lục ca muốn tặng cho Hoàng đế để nhận lỗi, chẳng qua là Lục ca sợ mất mặt, nênhắnmuốn công chúa tiện đường giúp đỡ, trong lòng cũng cảm thấy ấm áp, cảm thấy con người Lục ca vẫnkhôngđổi, vẫn là Lục hoàng tử trong nóng ngoài lạnh, liền cườinói: “Gần đây hoàng thượngthậtra rất thích mấy loại hoa cỏ thế này, Bản cung cũngđangtiện đường,mộtlúc nữasẽtrình nó lên cho hoàng thượng, huynh đệ hai người bọn họ dù có hờn dỗi nhau lớn thế nào cũngsẽđược chậu hoa xinh đẹp này hòa giải. Sau này Bản cung có nhớ Lục tiên tử, đến chỗ Hoàng Thượng gõ cửa ngắm ké chẳng phải thuận tiện hơn sao?”
Niếp Thanh Lân giương mắt nhìn Thái phó, lúc nam nhân này cúi đầuthìtrênngười truyền đến mùi hoa quế nhàn nhạt,khônghề có mùi lạ nào khác. Tâm tình nhất thời cảm thấy tốt hơn.
Thái phó lạnh lùng liếc mắt nhìn nàngmộtcái: “Trầm tiểu thư, đại điển sắp đến rồi, cũng nên ítđilại trong hoàng cung thôi.”nóixong liềnđivào Phượng Sồ cung. Bởi vì ý định ban đầu của Thái phó làkhôngmuốn để cho vị Hoàng hậu tương lai này sống ra khỏi cung, cho nênhắnkhôngchút kiêng kỵ nàođithẳng vào cung của công chúa.
Quần thần đều sửng sốt, giương mắt nhìn lên, giống như hỏi sao con rối này lại lên tiếng.
khôngphải người trong Lễ bộ khinh thường hoàng thượng nên làm mọi chuyện đại khái qua loa,thậtra trong lòng các chư vị đại thần Lễ bộ trong triều đều cảm thấy xấu hổ, dù sao cũng chịu ân huệ của Đại Ngụy mấy chục năm, cũng muốn ăn mặc sang trọng thượng hạng trong đại hôn phong hậu của Hoàng đế, nhưng ý của Thái phó truyền xuống đó chính là làm cho có lễ, quốc khố cấp cũng rất ít bạc, dù lòng có thừa nhưng mà tiềnkhôngđủ. Vì thế hôn lễ này có vẻ hơi mộc mạc.
Mặt Niếp Thanh Lânđangmỉm cười, nhưng trong lòng lại suy sụp, thầm nghĩ: Trầmcônương, trẫm cũngkhôngcó cách nào để chung sống hòa hợp với ngươi!
Lờinóicủa Khâu Minh Nghiên này mặc dù cung kính, nhưng khuôn mặt lạnh lùng kia lạikhônghề có nửa điểm tôn kính nào cả.
Chương 77
d*m t*c! Cho nên ngay cả hoàng thượng có tướng mạo giống với muội muội cũngkhôngbuông tha!
Nguyễn công công đứng bên cạnh nhìn thấu nghi ngờ của hoàng thượngnói: “Vị này là Khâu Minh Nghiên Khâu đại nhân, bởi vì vừa rồi có công diệt trừ quân phản loạn, được Thái phó đề bạt làm Tướng quốc, trong lúc Thái phókhôngcó ở đây, ngài ấysẽthay hoàng thượng phụ trách việc triều chính.”
Cố ý xemnhẹmộttia lo lắng trong lòng, Niếp Thanh Lân ngồitrênloan giá lười biếng nhắm mắt lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Niếp Thanh Lân chỉ mỉm cười,khôngnóilại nữa. Ngườiđãbị Thái phó ôm lấy,đitới giường.
Nghĩ vậy, cười khổmộttiếng, Niếp Thanh Lân chậm rãi mở miệngnói: “Thuởnhỏtrẫm ngu dốt, may mắn được Thái phó chỉ dạy thông hiểumộtchút quốcsự. Việc Ngô các lão cậy mình nhiều tuổi lên mặtthậtsựkhôngthể chấp nhận, nhưng ông là nguyên lão ba đời Đại Ngụy, tận tâm phụ tá ba vị Hoàng đế Niếp gia, cho dù phạm vào tội chếtkhôngthể tha thứ, nhưng trước cũng phải giao cho Đại Lý Tự, thẩm tra theo luật lệ sau đó mới quyết định tiếp, tại sao lại có thể cởi bỏ mũ sau đó lôi ra Ngọ môn? Lúc trước Khâu đại nhân bình định nghĩa quân rấtanhdũng,mộtngày chém hết năm trăm quân phỉ, ra tay dứt khoátkhônghề dây dưa, trẫm cũng rất tán thưởng, chẳng qua là đại hôn của trẫm mới diễn rakhônglâu, ngày tốt vẫn chưa hết,thậtsựkhôngthể dính máu tanh... Mới vừa rồi trẫm có suy nghĩmộtchút, nhưng nghĩ mãi cũngkhôngnghĩ ra có tiền lệ chém đầu nguyên lão ba triều đại trong mười ngày đại hôn của Hoàng đế. Trẫm tuổinhỏthiếu hiểu biết,khôngbiết lời này có đúngkhông, xin Tướng quốc phụ chính giải thíchrõhơn.”
Sau khi hoàn thành các nghi lễ đại hôn,thìlà đến lúc hoàng thượng và tân Hoàng hậu ngồitrênlong sàng. Niếp Thanh Lân ngồi ởtrêngiường cưới đỏ thẫm cảm thấykhôngtự nhiên. Trong lòng thầm nghĩ, mẫu phi ở dưới suối vàng có biết cũng có thể yên tâm. Vốn làđãhết hy vọng vào nhân duyên của hài nhi, nhưng trong thời gianmộtnăm lại liên tiếp thành thân hai lần, nam nữkhônghề kiêng kị, Hoàn phì, Yến gầy đúng là có đủ cả!
“Nếu cảm thấy mệt,thìnằm xuống nghỉ ngơi có phải tốt hơnkhông, sao lại nằm cái tư thế như vậy?” Thái phó ngòi xuống cạnh nàng hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
nóiđến Khâu Minh Nghiêm này,thậtra nàngđãnghekhôngít lời đồn đại vềhắn. Khâu gia vốn là vọng tộc ở Giang Đông, bởi vì đắc tội với Vinh thượng thư, nên cả nhà đều bị tiên hoàng hạ lênh xử trảm tịch thu tài sản. Trước khi gia đình gặp họa, Khâu Minh Nghiên vô cùng ngưỡng mộ truyền kỳ về Vệ hầu,khôngđể ý đến việc người nhà phản đối, tự bản thân nảy ra ý định trốn ra khỏi nhàđiđến đầu quân dưới trướng Vệ Lãnh Hầu ở trại lính phía Bắc, thành rađãđược sống sót khi gia đình xảy ra biến cố. Tay sai của Vinh thượng thư đuổi g·i·ế·t nhưng bị Thái phó mạnh mẽ chặn lại, vì vậy Khâu Minh Nghiên kýmộttờ khế ước bán mình, làm gia nô của Thái phó đổi sang họ Vệ, như vậy mới xem như tránh được đại nạn sát thân.
Thái phó đại nhân, ngài ở Nam Cương có vui vẻkhông? Có phải sợ trẫm nhàm chán mới lưu lại nhiều niềm vui như vậy haykhông?
Khuôn mặt Niếp Thanh Lân căng cứng: Chuyện này...khôngthể nghỉ ngơi đâu!đangvô cùng bối rối,thìĐan ma ma dâng lênmộtbầu rượu,nói: “Mời hoàng thượng và nương nương uống rượu giao bôi.”
Khâu Minh Nghiên nghe vậy cười lạnhmộtcái: “Thái phó phụ chính là tuân theo di chiếu của tiên hoàng, Định quốc hầu hết lòng hết dạ tận tâm vất vả vì phúc lợi của triều đình và dân chúng, đừngnóimộtcái ghế, ngay cả mangmộtcái giường tới đặt ngang ở đây, ai dámnóiThái phó đại nhânkhôngxứng đáng! Ngược lại Ngô Kính Trung ngươi,đãcàn quấytrêntriều đình rất nhiều lần. Lúc thường Thái phóđãnhẫn nhịn tha thứ cho người, mà nay nhân lúc Thái phó xuất binh, ngươi lại ở trong triều tranh cãi chấp nhặt những chuyện vặt vãnh này, khuấy động khiến triều cươngkhôngyên, Thái phó tha cho ngươi, nhưng bổn tướngthìkhôngtha cho ngươi. Người đâu! Lôihắnra Ngọ môn chém đầu!
Từ lột da, cắt miếng đến lật xào đều là tự tay nàng làm,mộtđĩa thịt chua ngọt cổ xưa được làm ra màu sắc rất đẹp, nhìn bằng mắtthìcảm thấy hương vị nhất định rất ngon.
Khâu Minh Nghiênâmthầm cắn chặt răng, cúi đầunói: “Lời Hoàng Thượngnóirất đúng, là vi thầnkhôngtính toán kỹ càng, người đâu cởi mũ quan của Ngô Kính Trung giảihắnvào đại lao chờ thẩm vấn.”
Niếp Thanh Lân nghĩ rằng: Đây là muốn đuổi trẫm hồi cung! Khâu đại nhân, nếu có thể,thậtra trẫm cũngkhôngmuốn mạo phạm quan uy Tướng quốc của ngài đâu!
Ngô các lão vểnh râumộtbước cũngkhôngnhường, hào khí hùng hồn nhân dịp đánh bại được phản tặc Cát Thanh Viễn vẫnkhôngngừng cố gắng, cố ý muốn thừa dịp kẻ cầm đầu dám nịnh thầnkhôngcó ở đây, vứt bỏ cái ghế phạm thượng này mới được.
Thục phi nhìn ra vị công chúa nàythậtra rất giống hoàng thượng, đều là người vô cùng ôn hòa nhã nhặn, trong lòng cũng cảm thấy thoải mái hơn, thầm nghĩ: Cũng khó trách tại sao cái người tính khíkhôngtốt như Thái phó lại sủng ái vị công chúa này như vậy, đúng làmộtngười hiểu chuyện dịu dàng động lòng người. Dáng dấp xinh đẹp hoàn mỹ, tính khí lại tốt, nếu là ở thời thái bình thịnh thế, phò mã nào mà lấy được vị công chúa như vậy đúng là kiếp trướcđãtích được rất nhiều phúc đức. Nhưng hôm nay hoàng tộc nương nhờ dưới tay mạnh thần,mộtđóa hoa xinh đep như vậy, rơi vào tay ngườikhônghiểu biếtthìthậtđáng tiếc.
Khi hồi cung, nàng ngay lập tức liền trở về Phượng Sồ cung, thay đổi nữ trang, vừa mới sửa sang xong,đangcầm gương soithìnghe thấy Đan ma ma truyền lời,nóilà Thục phi cầu kiến công chúa.
“đãnhiều ngày Hồng Nhikhôngđến vấn an công chúathậtsựlà rất nhớ người, hôm nay liền tới quấy rầy rồi.”
Ngô các lão, ôngthậtsựkhôngđể người khác bớt lo!
Loại hoa nàythậtsựrất hiếm có, những người chuyên trồng mẫu đơn cả đời cũng khó có thể vun trồng đượcmộtđóa, vậy mà Lục gia lại có được cơ duyển xảo hợp chiết cây vun trồng được loại hoa này nở hoa.
Nghe thấy lờinóikhôngđầukhôngđuôi như vậy, ngón tay Thái phónhẹnhàng búng lên cái trán trơn bóng của Trứng gà: “Mớimộtlúckhônggặp, sao lại nghịch ngợm như vậy?”
Mắt Niếp Thanh Lân híp lại, nhìn thấy Đan ma ma rót rượu từ hai bầu rượu khác nhau trong lòng liền hiểurõ.
Nghe vậy Niếp Thanh Lân liền cảm thấy đau đầu, thầm nghĩ nếu Ngô các lão xuất chinh cùng với Thái phóthìtốt rồi, như vậysẽgiảm bớt được rất nhiều phiền toái.
Trầm Hồng Nhi được lớn lên trong khuê phòng nhưng cũngkhôngphải chưa từng nghe đến giai thoại của Thái phó và công chúa. Hôm nay nhìn thấy thần tử làhắntùy tiệnđivào trong cung của công chúa, trong lòng kinh sợ giống như nuốt phải Trứng gà vậy!
Lờinóinày của tiểu Hoàng đế nhất thời khiến đám quần thần bên dưới xì xào bán tán, tỏ vẻ lời này có lý, còn có người nóng lòng muốn thử, khuấy động long uy của thiên tử, dường như muốn phụ họa cho hoàng thượng mấy câu, cùng cáo mượn oai hùm làm Khâu đại nhân khó chịumộtchút.
Khâu Minh Nghiên ra lệnhmộttiếng, lập tức có thị vệ tiến vào cởi bỏ cái mũtrênđầu Ngô các lão muốn lôi ông ra ngoài. Trong lòng Niếp Thanh Lân biết Khâu Minh Nghiên là quan mới nhận chức, muốn lập quy củ triều đình, Ngô các lão xem như là đụng phải lưỡi dao.
Bình thườngrõràng luyện tập rất tốt, sao đến lúc mấu chốt lại đánh mất tay nghề. Bị Thái phó trêu chọc như vậy, Niếp Thanh Lân chỉ có thể ngượng ngùngnói: “Khó ăn như vậy, vì sao lại cố ăn hết như vậy, bỏđilà được mà?” Thái phó cười kéo Long Châu tử qua, hôn lên cái miệngnhỏhơi nhếch lên của nàngnói: “Tâm ý khó có được, vĩnh viễn chỉ có thể bỏ vào trong bụng thần.”
Thái phó như vậythậtkhiến cho nữ nhân khó có thể chống đỡ được, nhớ đến bóng hình diễm lệ xinh đẹp của người congáiNam Cương đứng cạnh cửa quân doanh, Niếp Thanh Lân cảm thánnói: “Khẩu vị của Thái phó tốt, chỉ cầnkhôngquá khó ănthìsức ăn của ngài vẫn luôn làm cho người ta hâm mộ...”
Tiễn Trầm Hồng Nhiđi, Niếp Thanh Lân ngay tức khắc liền ngã xuống. Thái phó vừa mới luyện binh ở sa trường xong thong thả bước tới. Chẳng qua là vừa mớiđivào nội thất, liền thấy bé con kiađangnằm vắt ngang ởtrêngiường.
Cảm giác ngập trời đến mức sắp đem người khác bức điên, gò má Long Châu tử đỏ bừng, há mồm cắn lên bờ vai của nam nhân kia, cảm nhận được mùi mồ hôitrênngười Vệ Lãnh Hầu vọt vào trong cổ họng mình, phần bụng liền nổi lênmộttrận run rẩy khó nhịn...
Mặt Trầm Hồng Nhi càng đỏ hơn, lúc luồn cánh tay vào tay Niếp Thanh Lân, hai mắt càng trở nên kích động si mê nhìn nàng. Sau khi cố gắng kìm nén cảm xúc uống chén rượu giao bôi, Trầm Hoàng hậu nấcmộttiếng sau đó lăn ra ngủ.
Niếp Thanh Lânkhôngcó thói quen nếm thử mùi vị thức ăn, cộng thêm với việc nàngđãdùng chút trà bánh nên cũng khong thấy đói, thấy Thái phó ăn xong, mới cầm đũa gắp miếng củ cải bỏ vào trong miệng.
Chỉ làmộtlúc nữa làm thế nào nghỉ ngơi với Hoàng hậu yểu điệu này đây? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Niếp Thanh Lân nhìn vết thươngtrênvai Trầmcônươngđãlành, lại có cung nữ chuyên biệt hầu hạ trang điểm, nên cách ăn mặc của Trầm Hồng Nhi này ngược lại so với lúc ở hành cung dễ nhìn hơn rất nhiều.trênngười nàng mặcmộtchiếc váy dài bằng lụa mỏng kim tuyến, vấn tóc kiểu phi thiên,thậtra có mấy phần quý khí của chính cung nương nương tương lai.
Ngày ấy ở ven hồ, lúc đó vô cùng tức giận,khôngbiết sợ, nay vừa thấy đôi mắt lạnh lùng của Thái phó bả vai nhất thời lại cảm thấy đau nhức, vội vàng đứng sangmộtbên.
Tuy nhiên Thái phó muốn bảo vệ người nàykhôngphải vì muốn đối đầu với Vinh thượng thư, mà do Khâu Minh Nghiên nàythậtsựlàmộtngười rất có tài, trong lúc tòng quânđãgiúp Thái phó bày mưu tính kế, ở trong doanh trướng mà có thể quyết định được kết quả thắng thua,thậtđúng là nhân tài. Lúc nghĩa quân khởi nghĩa có thể nhanh chóng trấn áp, ổn định an ninh địa phương, người này cũng có công... Chẳng qua là nghenóingười này thủ đoạn tàn nhẫn, ban đầu khi bao vây nghĩa quân thỉnh thoảng lại có người tố cáo Khâu Minh Nghiên nàykhôngtuân theo khuôn phép, trấn áp nghĩa quân quá tàn bạo, nhưng đều bị Thái phó tạm thời kìm xuống.
Trong lòng Niếp Thanh Lân cảm thán, từ lúc đăng cơ tới nay, lần đầu tiên tiểu Hoàng đếnóiramộttiếngnóicó uy lực: “Dừng tay!”
Tiễn Thục phiđiđãlà buổi chiều, Trầm Hồng Nhi lúc này lại dẫn theo ma ma tới gặp Vĩnh An công chúa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng chưa đợi Niếp Thanh Lânnóichuyện,mộtngười khácđãlạnh lùng mở miệng: “khôngbiết là ghế của Thái phó gây cản trở tầm mắt của Ngô đại nhân sao?”
Tối nay Vệ Lãnh Hầu cũngkhôngở lại trong cung. Bởi vìhắnđãdẫn Hắc Kỳ quân củahắnxông tới Nam Cương.
Các trạch viện trong kinh thành đều biết thủ đoạn của Thái phó để trừng phạt thiếp thất phạm sai lầm,thậtgiống như là thao luyện binh lính trong quân doanh vậy, vô cùng khắc nghiệt. Nếukhôngphảihắncó bộ dáng tuấn mỹ hơn người,thìngười nào chịu gả cho Diêm Vương như vậy? Tuy nhiên nhìn những việc làm gần đây của Thái phó, cho thấy lần sủng ái này rấtkhôngbình thường, đối đãi với Vĩnh An công chúa lại giống như đối đãi với chính thê chưa qua cửa chính vậy. Hôm nay đến Phượng Sồ cung, bà nhìn thấy chi phí ăn mặc quả nhiên cũng rất khác biệt. Nếu như Trầm Hồng Nhi có thể kết giao được với Vĩnh An công chúa này, sau này ở trong cung cũngsẽsuôn sẻ hơn...
Ra khỏi triềuđangrối loạn, định trở về hậu cung, nhưng còn chưa vào tẩm cung, vậy mà lại chạm mặt tiểu Trầm hậu đầu cài trâm phượng, xa xa nhìn thấy thiên tử khuôn mặtnhỏnhắn ngượng ngùng rất nhanhđiđến,điđến gần mới từ từđichậm lại, bày ra dáng vẻ mẫu nghi thiên hạ, làm chủ lục cung, sau khi thi lễ với hoàng thương, liền theo hoàng thượng vào tẩm cung: “Thần thiếp muốn bàn với hoàng thượngmộtchuyện, thiếp thấy Vĩnh An công chúa tuổikhôngcònnhỏ, so với thần thiếp còn lớn hơnmộtchút, có câu trưởng tẩu như mẹ, thần thiếp muốn chọn cho công chúamộtvị phò mã tốt,khôngbiết ý của hoàng thượng thế nào?”
Lúc nàng xoay người rờiđithìcảm thấy có ánh mắt sắc bén vẫn nhìn theo nàng, giống như khí lạnh đâm vào lưng...
Kẻ tham ăn tới làm khách kiađanguống trà s·ú·c miệng, thấy dáng vẻ Long Châu tử chua tới mức ê răng ngược lại hơi nở nụ cười: “Bổn hầu nghenóingoại tổ mẫu của công chúa mở tửu lâu ở Giang Nam, may mà công chúakhôngkế thừasựnghiệp của bà, nếukhôngbổn hầuthậtsựlo lắng cho kế sinh nhai nhà công chúa...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi dặn dò nhóm cung nhân hầu hạ Trầm Hoàng hậu chu đáo, Niếp Thanh Lân liền rời khỏi tẩm cung.
Trầm Hồng Nhi nhìn trộm đánh giả Hoàng thượngđangngồi bên cạnh, mấy ngày ở trong cung được các ma ma dạy dỗ phải biết quan tâm săn sóc chu đáo, liền thẹn thùngnói: “Hoàng thượng,khôngcòn sớm nữa, có phải nênđinghỉ?”
“Thái phó lại có lễ vật gì muốn giao cho hoàng thượng sao? Vĩnh An nguyện ý giúp đỡ!” Niếp Thanh Lân hơi ngẩng đầu lênnói.
Niếp Thanh Lân theo tiếng nhìn sang, chỉ thấy đứng đầu nhóm triều thần làmộtngười vóc người bình thường, nhưng lại có khí chất nho nhã, dường như giống bạch diện thư sinh, chẳng qua là giữa mi tâm cómộtnốt ruồi đỏ,thậtdiễm lệ, giống như điểmmộtgiọt máu tươi vào trán.
Thái phó chắc là cũng cảm thấy như vậy,hắncầm bát lên bắt đầu ăn cơm. Có thể nguyên do là ban ngày thao luyện binh mã nên cực kỳ đói,hắnăn sạchsẽđĩa thịt sườn ka,mộtmiếng cũngkhôngđể lại, chỉ để lại vài cây củ cải trang trí món ăn mà thôi. Những món ăn khác cũng vậy, đều bị Thái phó càn quét hết.
Niếp Thanh Lânđilên cổng hoàng cung, hoàng hôn u ám, đưa mắt nhìn về phương xa, tuy rằng cómộtbức tường thành cao cao che lại tầm mắt, nênkhôngbiết ở phương xa mây gió cóđangnồng...
Khi Vĩnh An công chúa nhìn thấy chậu hoa tươi đẹp này,đãbị nó làm cho chấn động. Mẫu đơn này tên là “Đậu Lục”, lúc đầuthìmàu xanh biếc, khi hoa nở rộthìchuyển sang màu vàng xanh, phú quý kết lại thành chùm, cánh hoa dày dặn trơn bóng, nhìn bộ dáng đóa mẫu đơn kia thẹn thùng khẽ run trong gió,khôngtrách được những nam tử nhã nhặnyêuhoa chưa thê trong kinh thành nguyện từ bỏ các vị thiên kim cũng muốn lấy được chậu lục mẫu đơn này.
Lẽ ra làhiệntại Ngụy triềuđangkhôngổn định, bên trongthìcó Nam Cương nuôi ong tay áo, bên ngoàithìcó Bắc Cương hùng mạnh, Hoàng đếkhôngnên tổ chức đại hôn. May mắn là trong vài ngày ngắn ngủiđãliên tiếp trải qua nào là đại hôn của Cát Thái phó, Thiệu Dương công chúa lại gảđixa lần thứ hai...nên mọi người đềuđãthông thạo, thậm chí có vật có thể sử dụng lại, y chương trình cũ mà làm,thậtrakhôngcó gì khó khăn.
Thái phó sao lạikhôngnghe ra hàm ý khác trong câunóinày, liền dùngmộtcánh tay siết chặt Long Châu tử: “Trong lờinóicủa công chúa hình như có mùi khác lạ, tha lỗi cho thần vừa rồi ăn quá nhiều dấm, đầu lưỡi đều cảm thấy chua,khôngphân biệt đượcrõlắm.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.