Giấc Mộng Đế Vương
Cuồng Càng Thêm Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 76
Vẻ lười biếng ngây thơ này giống như mèo con, trong lòng Thái phó mềm nhũn, cảm thấyhắnnhìn Trứng gà bao nhiêu cũngkhôngđủ. Cũngkhôngcần khép lại vạt áo, khẽ hôn xuống cái cổ trắngnhỏ.
Thấy loan giá Hoàng đế Đại Ngụyđira, nàngkhôngcúi đầu thi lễ giống như người khác. Dù sao cũng là công chúa được Nam Cương Vương tiền nhiệm chiều chuộng, cho dùđãngãthìuy nghi của hoàng gia cũngkhôngngã.
Lờinóikhôngđứng đắn sao Niếp Thanh Lân lạikhônghiểu, chỉ mím chặt môi dưới, trừng Thái phó. Nhưng Thái phó lại cười cầm lấy tay nàng: “Trứng gà của thầnđãquen làm đàn ông, lúc đóng giả còn sinh ra vài phần phóng khoáng, có thể mê hoặc tâm hồn thiếu nữ rồi. Từ lúc vào cung, Trầm Hồng Nhi kiakhôngnghỉ ngơi mà lại tìm hiểu cuộc sống hằng ngày của Hoàng thượng ngài,thậtsựlập chí làm hiền hậu. Thần có hơi lo lắng thánh thơợng và Hoàng hậusẽcó ngày táy máy diễn trò hư hoàng giả phượng. Thần nghiêm túc nhắc nhở hoàng thượng,khôngcần biết là nam hay nữ, nếu có ai dám cả gan chạm vào long thể,thìđừng trách thầnkhôngcho Hoàng thượng thể diện, g·i·ế·t trướcnóisau.”
Trầm Hồng Nhi bị thương cũng trực tiếp bị đưa vào cung, có ma ma giáo dưỡng dạy bảo lễ nghi trong cung. Thục phi tuy lo lắng cho tiểu đường muội của mình nhưng cũngkhôngthể nào hỏi lý do.
Có lẽ cái giường cơ quan kia gợi ý, Thái phó nghĩ ra được chiêu rất hay. Sắp xếp những người thợ thủ công chế tác giường cơ quan, lại chế tạo thêm s·ú·n·g ở thuyền tam bản. sau khi xongthìlại tự lăn lộn, mang theo quân tốt ra luyện ở thao trường, giống như sóng đào phong sàng.
Ở bên trong phòngmộtlúc lâu Niếp Thanh Lân mớiđira cùng Thái phó, đứngtrênlâu triệu kiến các tướng sĩ.
Trong lòng Thái phó biết sau khi trở về phải chuẩn bị dụng binh với Nam Cương, an nhàn tự tại ở hành cung như này rất khó, cho nên ở trong cung cố hết sức làm bạn bên cạnh Vĩnh An công chúa.
Thái phó lấymộtchọi mười, bịmộtđám tướng sĩ vây quanh, vácmộtcây gỗ vung cực kỳ hung ác,khônggiống diễn tập mà giống như muốn đem mấy người này đánh c·h·ế·t, gậy vung ra cực kỳ tàn nhẫn.
Tiếp đó là mười thành đại thắng trongmộtđêm mà ai ai cũng biết. Quân đầu trọc ở biên cảnh như góp lửa giận, đến như chỗkhôngngười, đánh cho người Hung Nô quăng mũ cởi giáp. Trong thoáng chốc rất nhiều chí sĩ thư sinh lập chí Ngô câu bảo kiếm, tự cạo tóc, quyết tâm xếp bút nghiên theo nghiệp binh đao, mặc quân trang quét sạch đầu kẻ địch ở hương trấn, được dân chúng vây quanh kínhyêu.
Nhưng nhìn Trứng gà vì đầu vai của mình phơi nắng bị thương màythìthậtmuốn phơi nắng toàn thân mấy lần, đổi chút lòng thương của thánh tâm.
Niếp Thanh Lân nhìn ánh mắtđangtrừng mình của nàng ta, cằm hơi giơ lên, đôi mắt to giương lên gật đầu mỉm cười ra hiệu. Công chúa thấy tiểu Hoàng đếkhôngnổi giận mà cười thản nhiên có vài phần phóng khoángthìcó hơi suy nghĩ, cũng cười kiều mỵ với Hoàng đế.
Thái phó vùi đầu xuống, miệngnóikhôngrõ: “Nếu công chúa mệt mỏi, chỉ cần ngủ thôi, tự thần đến là được.”
Cho nên khi nhận được thư của gia huynh liền cử hai người tới. Đây là hai huynh đệ Thiệu Nguyên, Thiệu Lượng, chiến đấu dưới nước rất dũng mãnh,đãtừng lấy hai tuyền mà đánh chìm mấy chục thuyền muốn vây quét thương đội hải tặc. Thái phó khéo léonóichuyện với hai vị huynh đệ Thiệu gia, có lợi rất nhiều, bắt đầu hình thành trận chiến cơ bản với Nam Cương trong đầu.
“Hoàng thượng, ở đây quá nóng, vẫn nênđivào nghỉ ngơi” Thanhâmlanh lảnh của Nguyễn công công ở bên cạnh phá vỡ suy nghĩ của Niếp Thanh Lân.
“Thái phó săn sóc, chẳng những đồ ăn sinh hoạt hằng ngày đều an bài ổn thỏa vì trẫm, ngay cả hôn nhân đạisựcũng cần ái khanh quan tâm, lạikhôngbiết đêm đại hônsẽnhư thế nào?” Niếp Thanh Lân cụp mắt xuốngnói.
Trong quân khi thao luyện rất nóng, thân là Hoàng thượng màkhônglộ mặtthìkhôngthể được.
Khi Vệ hầu dẫn đầu các tướng sĩ tóckhôngra cái gì cả,khôngdàikhôngngắn, xuấthiệntrêntriềumộtlần nữathìkhôngngười nào dám cười nữa. Vệ Lãnh Hầu này, nếu coi thườnghắnthìchắc chắn là sai lầm phải trả bằng máu của chính mình.
mộtlúc sau Thái phó đại nhân cũng lên lầu. Vừa nãy ở xa, nhìnkhôngrõlắm, lúc này nhìn gần hơn mới thấy đầu vai Thái phó ửng đỏ, phơi nắngmộtngày làm da rộp lên.
Hôm nay ngự thiện phòng cũng hái dưa trong ruộng, còn cố ý dùng gạo và mìđãđược làm sẵn mà Thái phó đích thân gieo xuống. Chén cháo dưỡng sinh nhuận khí tuy chỉ dùng gạo bình thường, nhưng kết hợp với gạo thơm, liếc quathìlà gạo trắng nấu nhừ, nhưng sau khi mở nắpthìmùi hương tỏa ra bốn phía, làm bật lên hiệu quả của Thái phó làm ruộng. Lúa mạch mới được nghiền thành bột, nhào bột mỳ rồi cánthậtmỏng, lấy thịt ếch băm và mầm đậu làm nhân, làm thành nem rán thơm ngon. Còn lại mấy thức ăn khác cũng cố gắng thểhiệnnguyên liệu nấu ăn tươi ngon. Lúc bắt đầu ăn, hương vị ngọt ngào hơn nhiều gạo và mỳ vẫn ăn.
Mà Thái phó lại mang theo mấy đại tướng ngày đêmđigấp,mộtthân phong trần lao tới kinh thành tự mình đứng dưới lâu quỳ xuống thỉnh tội với quốc quân. Phụ hoàng và các vị phi tần nhìn các tướng sĩ quỳ trước cổng thành cười ngả nghiêng, mẫu phi bên cạnh mình cũng cườikhôngngừng.
May mà Thái phó coi như tiếc hoa,khôngsử dụng mấy tư thế kì quái gì, nhưng đều đâm rất sâu, dù chỉmộtlần rồi thôi nhưng khiến Long Châu ướt đẫm áo, thở gấp liên tục, tấm đệm phải thay mới rồi.
trênlầu là vương hầu hiển quý, kẻ địch của Thái phó cũngkhôngít, lộ vẻ thoái mái, nhìn có chút hả hê.
Cho đến sau khi có thánh chỉ tuyên bố sắc phong chất nữ của đại nho Trầm phủ làm hậu, lại sắc phong hai vị thiên kim của Thị lang Lễ bộ, Lại bộ làm tần, sau mấy ngày nữa đại hôn, nàng mới yên lòng.
Thái phó nghĩ đến cung nữ bên cạnh mình mang theomộtít thuốc cao phù dung hoa quế đến, bên trong trộn tuyết sâm rất tốt cho da, thế nhưng Thái phókhôngmuốn cung nữ bôi, là hi vọng được Hoàng đế tự mình ân sủng. Niếp Thanh Lân bất đắc dĩ đổi Nguyễn công côngđichuẩn bị nước ấm, sau khi lau mồ hôi chohắn, nàng lấy cái hộp đẹp kia, dùng thìa bạcnhỏbôimộtchút lên đầu vai rộng lớn của Thái phó, ngón tay ngọc chậm rãi bôi lên đều đều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc loan giá khởi hành, Niếp Thanh Lân đột nhiên suy nghĩ đếnmộtvấn đề: Có phải Thái phó lúc nào cũng lén lút nhu tình mật ý với mỗi người đàn bà củahắnnên phần đông người đẹp mới vìhắnmà tranh, người trước ngã xuốngthìngười sau tiến lên?
Lời này chạm đến khuyết điểm trong đời Thái phó, nhớ tới lúchắncho rằng mình thích thiếu niên, bối rốikhôngbiết làm sao. Liền cảm thấy có hơi mất mặt,mộtlòng muốn “khiển trách” thiên tửđãbiếtẩntình.
“…”
mộtcâu của Đan ma manóitoạc hết ra. Hứng thú rửa tay làm canh cũngkhôngcòn nữa.
Lúc này Niếp Thanh Lân hơi tỉnh, duỗi cánh tay trắng đẩy nam nhân: “Hôm qua ép buộc nhiều như vậy, sao hôm nay còn muốn nữa? Thái phó buông thả d*c v*ng như vậy, thân thể làm sao tốt được?”
Cho dù Niếp Thanh Lânkhôngtimkhôngphổi, nhưng bị Thái phó tr*n tr**ng đèthìlàm sao ngủ được. Lại thêm cái giường này là đồ cũ của Vận hầu cự phú tiền triều, đỉnh là rường cột chạm trổ, giống như hộp bát hí làm người ta đỏ mặt, cung cấp cách cho ngườitrêngiường thưởng thức.
Niếp Thanh Lân cũng bị rung độngtrênlầu,khôngthể động đậy. Cũng khó trách Hung Nô phương bắc nghe tin Thái phó thống soái Hắc Kỳ Quân là sợ mất mật. Lệ khí của tướng soái binh sĩ truyền linh hồn vào Hắc Kỳ Quân, đây cũng là lý do Vệ hầu có thể dẫn dắt đội quân này tạo nên nhiều kỳ tích. Mà người truyềnkhôngkhí này cho quân sĩ là nam tửanhvĩđangđứng ởtrênbãi tập. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chúng thần vô năng, làm thất bại, làm cho thánh thượng hổ thẹn, nhưng thánh thượng khoan dung độ lượng tha c·h·ế·t, thần cũngkhôngdám, cả ba quân đều tự cạo đầu, thay cho tội chém đầu. Chỉ cầu Hoàng thượng ra ý chỉ, ân chuẩn thần mang binh thu phục chiếm lại đất đai bị mất lần này, lần này chỉ đánh nhanh, nhất địnhkhôngđể cho triều đình tốnmộtmiếng lương thảo, khẩn cầu bệ hạ ân chuẩn!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi tỉnh lạithìthấy mình được Thái phó ôm đến giường lớn từ bao giờ, nam tửanhtuất mày rậm mắt phượngđangnhẹnhàng cởi áo ngoài cho mình, chuẩn bị thay áo ngủ mỏng.
Niếp Thanh Lânkhôngbiết ngự thiện phòng dễ dàng giấu diếm tâng bốc, chỉ cho rằng đồ Thái phó trồng ra có hương vị khác hẳn, nhớ tới nồi cháy trong phòng bếpnhỏ, có hơi xấu hổ. Sau khi ăn xong bữa tỗi, nghiêm túcnói: “Lúc tế lễ ở ngoại ô, đúng ra trẫm nên ra đồng để trồng, nhưng Thái phó lại làm thay. Hôm nay trẫm muốn đích thân làm chút đồ ăn,khônghiểu sao tay nghề giảm sút, mấy ngày tới nhất định phải tôi luyện trù nghệ, chắc chắnsẽgọi Thái phó nếm thử hương vị trước.”
Tình hình này đột nhiên làm cho Niếp Thanh Lân nhớ tới lần đầu tiên gặp Vệ hầu khi mình cònnhỏ. Lúc đó Thái phóđãtừ Đốc Quân thăng chức thành Nguyên Soái trực tiếp mang binh đánh giặc. Bởi vì phụ hoàng tin dùng gian thần, làm cho lương thảo vận chuyển trễ, Vệ hầu nếm mùi thất bại. Lúc ấy nếukhôngphải Ung Hòa vương tiến vào khuyên bảo, lưng Thái phó phải chịu toàn bộ tội chiến bại. Ngày đó, nàng nhớrõngày ấy là tết Nguyên Tiêu, phụ hoàng mang theo hậu cung phi tần, hoàng t* c*ng nữ và quần thân đứng ởtrênlâu thưởng thức pháo hoa đầy trời.
Niếp Thanh Lân nhớrõkhi đó Thái phó quỳ, nhớrõkhi đó mình thấy cảnh buồn cười kia nhưng lạikhôngthể cười nổi, chỉ cảm thấy người quỳ dưới thành kia, là mãnh hổ ngủ đông, là mãnh long đợi lao ra khỏi vực sâu, trong lòng nàng hơi rung độngkhôngnóinên lời, chỉ cómộtý nghĩ: Đây là đại trượng phu!
khônglâu sau đánh mười sĩ binh cao lớn vạm vỡ ngã xuống, sắc mặt Thái phókhôngtốt, rất khó coi, hình nhưhắnkhônghài lòng lắm với biểuhiệncủa binh sĩ. Nhưng khihắnđứng thẳng người, quay người lại răn dạy giáo quan đứng ởmộtbên: “đãthấy chưa, cho dù là thao luyện cũng phải cố gắng hết mình, vật lộn sống c·h·ế·t với người khác. Vừa nãy ngươi dẫn binh sĩ khoa chân múa tay muốn lên sân khấu diễn xiếc sao? Nếu như bây giờ sợ binh sĩ bị thươngthìbọn ho sao có thể luyện được bản lĩnh g·i·ế·t địch, bảo vệ tính mạng?trênchiến trường đao kiếm vô tình, còn hung tàn hơn thế này gấp trăm lần! Phải hiểu được đánhmộttrận sinh tử, nếu mìnhkhôngthể chống đượcsẽbị kẻ địch băm chếttrênchiến trường, ngày mai vợ con các ngươisẽbị khuất nhục gấp trăm lần, nếukhôngchịu nổi đau đớn nàythì, con mẹ nó sớm chạy về bên vợ mìnhđi, đừng cóđira làm mất mặt!”
Nhưng Thái phó lạikhôngđể ý lắm, da củahắnthừa hưởng từ mẫu thân, phơi nắng thế nào cũngkhôngđen. Hằng năm phơi nắng mấy lần như vậy mới tốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Trước kia lo Thái phóđigian khổ, nhưng bây giờ nhìn sa trường phấn chấn, trẫm cảm thấykhôngcần lo lắng thay Thái phó.” Niếp Thanh Lânnhẹnhàngnói.
Nhưng thời gian quađi, cuối cùng cũng phải kết thúc những ngày hè tốt đẹp tiêu khiển ở hành cung, về kinh thành.
Sau khi các tướng sĩ khấu tạ long ân mênh mông cuồn cuộn, Niếp Thanh Lân chuẩn bị trở về cung. Lúc loan giá ra khỏi đại doanh, nàng ởtrênxe tự dưng liếc thấy bên cạnh doanh trại ngườiđangné tránh cỗ xe ngựa, Khất Kha công chúa mặc váy Nam Cương vô cùng bắt mắt.
Lúc nàyđãsắp vào thu, thế nhưng càng ngày càng nóng. Lúc loan giá của Niếp Thanh Lânđiđến bãi tập ngoài kinh thành, ông trời lại càng tàn sát bừa bãi, đất vàng nóng hổitrênbãi tập, có rất nhiều binh sĩ m*nh tr*nđangthao luyện.
Vào ban ngày trước mặt mọi người Định Quốc Hầu có vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhưng đến đêm lạihiệnnguyên hình. Ngôn ngữ ph*ng đ*ng như vậy sao công chúa có thể chịu được, chỉ có thể đỏ mặt trừng mắt nhìn Thái phó đại nhân ph*ng đ*ng: “Hôm qua Thái phókhôngnên bắt Vĩnh An cưỡi ngựa. Ởtrêngiường lắc lư làm eo chân rất mỏi,thậtsựkhôngthểđiđứng, mong Thái phó thương tiếc.”
Niếp Thanh Lân tuy tỉnh dậy nhưng cũng là miễn cưỡng, chớp mắt lại buồn ngủ, dựa vào Thái phó để được đổi áo. Sau khi mặc áo tơ tằm thoải mái dễ chịu, cảm thấy hơi lạnh, lại cọ vào lồng ngực Thái phó.
Thái phó tôn sùng võ đạo, lần này rất coi trọng việc bình định Nam Cương, thân ởtrênbãi tập, cũng diễn luyện với các vị tướng sĩ. Lúc Hoàng đế lên lầu duyệt binh bên cạnh thao trường là lúc binh sĩ chính thức tiến hành đối chiến, hừng hực khí thế.
Thái phókhôngmuốnnóinhiều chuyện quốcsựvới nàng, liền chuyển chủ đề, chỉnói: “Từ giờ trởđilà đại điển của bệ hạ, nghe Đan ma manóigần đây bệ hạ có hơi ưu phiền, chỉ để ý nhận quà, những thứ kháckhôngcần quan tâm.” Trong phòngkhôngcó người, sau khi bôi thuốc xong, Thái phó kéo Niếp Thanh Lân vào ngựcnói.
Các tướng sĩ Hắc Kỳ Quân đều được Thái phó tự tay bồi dưỡng, trong mắt chỉ có Thái phókhôngcó Hoàng thượng. Nhưng lần này thấy Hoàng thượng, trong lòngâmthầm thở dàinói:thậtđúng là hoàng gia nuôi ra quý nhân, người kiakhônggiống thiếu niên bình thường, lại để cho người ta thương tiếc,khôngnỡ bắt nạthắn.
khôngkhí bữa tối hơi nặng nề, may là đồ ăn tinh xảo điểm tô cho bàn ăn.
Trong lúc kinh thành toàn là chủ đề nóng hoàng thượng đại hôn, tràn ngậpkhôngkhí vui mừngthìThái phóđãâmthầm chuẩn bị động binh.
Nhưng Thái phó đại nhân lạikhôngthể nào ởtrênthuyền, chỉ thửmộtchút là sắc mặt tái nhợt muốn ói, làm Thái phókhônggìkhônglàm được trưng sắc mặtâmtrầm mấy ngày nay, hành hạ các tướng sĩ muốn cắn góc chăn khóc rống.
Lần đấy long tâm của phụ hoàng cực kỳ vui vẻ,khôngđể ý đến Vinh thượng thư ngăn cản, chuẩn tấu cho Thái phó, muốn nhìn thượng quân và bọn cạo tóc này có thể diễn cái gì hay hay.
Thái phó nhưkhôngnghe thấy người dưới thânnóimình già, mắt phượng híp lại: “Trứng gà lo lắng về sau ănkhôngđủ no? Ở đây bản Hầu dự trữ rất nhiều, đều giành hết cho Trứng gà…”
hắnlớn tiếng khẩn cầu, át tiếng cười của mọi người, nhưngtrênmặt lạikhônghề có vẻ xấu hổ, đôi mắt phượng dàinhỏtoát ra vẻ bình thản trấn định.
“Sao Thái phó để m*nh tr*n thế, gần đây rất nóng, phơi nắng bị thươngthìkhôngtốt”. Niếp Thanh Lân nhìn tầng da trắng bị rộp nhíu màynói.
Lờinóith* t*c cuối cùng này lại hô to với đám tướng soái binh sĩtrênbãi tập. Trongmộtlúc binh sĩtrênbãi tập trợn tròn mắt, rồi như là sói đói cùng hét lớn: “Hắc Kỳ Quânkhôngcó kẻ hèn! Sát! Sát! Sát!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàngnhẹgật đầu, quay ngườiđivào trong.
Chương 76
Tật xấu sau khi ăn xong máusẽkhôngthông của Niếp Thanh Lân cũngđãtốt hơn nhiều, nhưng sau khi no bụng vẫn muốn nghỉ ngơi. Trong hành cung khí hậu mát mẻ, vào đêm hơi lạnh, ngả vào lồng ngực rộng lớn của Thái phó đại nhân, bị bao vây bởi khí nóng sau lưng, rất ấm áp, tuy thỉnh thoảng bị Thái phó đụngnhẹvào mặt, cũng mơ hồ ngủ mất.
Gần đây tướng soái có quê ở phía nam tuyển chọn mấy người có tài, Thái phó lại tự mình viết thư cho gia đệ bảohắnđể cho vài người có tài có đức, đội tàu của Vệ gia quanh năm nuôi hộ vệtrêntàu, thủ lĩnh cũng là đạo tặc có kinh nghiệm tác chiến phong phútrênbiển.
Niếp Thanh Lân lại chau mày: “Thái phó thu gom tất cả, ngay cả nam nữ cũng đềuyêu, nên cho rằng người khác cũng như thế ư?”
Thái phóđanguống canh nấm táo đỏ, nghe thấy lời công chúa,trênmặthiệnra chút vui vẻ: “Vậy làm phiền công chúa rồi”.nóixong vẻ mặt thả lỏng, để bát canh xuống kéo công chúa nằmtrêngiường, ngắm bầu trời sao trước cửa sổ.
Cũng đúng thôi, giữa trời đông giá rét, những đại hán dưới lâukhôngmang mũ mềm,mộtđầu tóc dài lại cạo sạch, ngay cả Thái phóanhtuấn như tiên nhân cũng thế, bầu trời pháo hoa chiếu xuống,mộtđống sọ phản quang quỳ rạptrênmặt đất, vẻ hèn mọn thỉnh tội như vậy saokhôngthể làm cho người ta bật cười?
“Ngủ nửa canh giờ, ta còn tưởng muốn ngủmộtgiấc đến sáng đấy!” Thấy nàng chậm rãi mở mắt ra, Thái phó lên tiếng.
Thái phó lại lơ đễnh: “Nếu thánh thượng sợ đêm tân hônkhôngđủ k*ch th*ch, thầnsẽan bài ổn thỏa, nhất địnhsẽcho thánh thượngmộtđêm đẹp khó quên.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.