Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Giấc Mộng Đế Vương

Cuồng Càng Thêm Cuồng

Chương 64

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64


Đúng lúc này,mộtđội binh lính dẫn Cát Vân Nhiđitới trước mặt Thái phó và Niếp Thanh Lân: “Bẩm báo Thái phó, gia quyến Cát gia đềuđangbị giam giữ chờ người tới thẩm vấn, có đưa tiểu thư Cát gia này vào thiên lao haykhông?”

Vĩnh An công chúa, nàng vẫn coi nữ nhân xinh đẹp thông minh này là tri kỷ, nhưng hai ngườimộtkhắc trước vẫn còn ở trong cung ngọt ngào tâmsựvề những ý định về chuyện gia thất,mộtkhắc sau nàng ấy lại lãnh đạm,khôngchịu gặp mặt mình nữa, giống như hai người chưa từng có giao hảo. Trong lòng nàngkhôngbiết mìnhđãlàm sai chỗ nào, trong lòng luôn thấy vui vì nữ nhân xinh đẹp thông minh kiasẽthành thân với ca ca của mình, luôn nghĩ sau này sớm chiều chung sống chung trong phủ, tiểu tẩu tử này và mìnhsẽvô cùng thân mật khăng khít.

Đợi Đan ma ma sai nha hoàn nấu nước, sau khi để cho công chúa ở trong thùng gỗ gột rửanhẹnhàng khoan khoáimộtphen, mới hầu hạ nàng thay quần áo, ăn mặc đâu ra đấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vệ Lãnh Hầu! Ngươi cũng đừng nên cao hứng quá sớm. Ngươi cho rằng nữ nhân nàythậtlòng với ngươi sao? Chẳng lẽ ngươikhôngbiết là nàng ta và ca ca của ta là thanh mai trúc mã sao? Nàng tađãsớm quyến rũ ca ca của ta! Nếukhônglúc thi Đình nàng tađãkhôngchỉ điểm cho ca ca ta, ca ca ta thân là con cháu thế gia, làm saosẽlưu lại kinh thành! Chớ quên, dù sao nàng ta cũng họ Niếp, là tỷ tỷ của Hoàng đếhiệntại! Nàng ta có thể quyến rũ ca ca của ta, cũng có thể quyến rũ những người khác nữa. Sớm muộn gì nàng tasẽtìm nam nhân mạnh hơn ngươi, đến lúc đó chính là lúc Vệ Lãnh Hầu gia các ngươi chếtkhôngcó chỗ chôn. Cát gia ta chính là vết xe đổ của ngươi. Tasẽnhìnthậtkỹ kết cục sau này của các ngươi...”

Từ trước đến giờ Thái phó đại nhân luôn phóng túng chính mình, nhưngkhônghiểu sao từ khi có tình cảm với Long Châu tử,thìđãcấm dụcmộtthời gian dài, thời gian đầu thường trằn trọc trở mình, đêm khó có thể ngủ say, nằm ở trong phủ Thái phó của mình hậnkhôngthể ngay lập tức giục ngựa xông vào trong cung, đặt bé con kiatrêngiường nghiêm túc ăn sạch.

Thái phó vốn để ý chuyện Long Châu có chung tình với người bạn lúcnhỏcủa mình, về những lời Cát Vân NhinóiNiếp Thanh Lân có mưu đồ với giang sơnhắncũngkhôngcó để trong lòng.hắnlàm saokhôngbiết, Long Châu tử này thông minh có thừa nhưng dã tâm chưa đủ, chính làmộttiên nữ lười biếng nuôi thả mà thôi.

Nhưng trước mắt mình lại nhìn thấy cảnh gì thế này? Nhìn thấy Vệ Thái phó dùng ánh mắt ôn nhu nhìn về phía Vĩnh An công chúa, ghen tị phẫn hận giống nhưmộtđàn sói, từng con từng con xông đến cắn nuốt nàng.

Nhưng Cát Thanh Viễn kia tuổi trẻanhtuấn, tuổi thơ thống khổ đáng thương, lại cực kì phù hợp với tiêu chuẩn thư sinh nghèo túng ham học hỏi trong các thoại bản mà bé con hay đọc. Ban đầuhắnnghi ngờ nàng có tình ý với người kiakhông, nhưng cũngkhôngnghĩ rằng, hai người họ đầu mày cuối mắt tán tỉnh nhau ngay dưới mí mắt của mình, ghen tức mãnh liệt phẫn hận khó giải! Chỉ ngóng trông Long Châu tử giống như trước kia, nũng nịu dỗ ngọt, miệng như thoa mỡ, dùng những lời ngọt ngào dỗ dành mình qua cơn giận, lừa gạt minhđitới,hắnsẽcố đem cơn uất ức này nuốt vào bụng, từ từ nhấm nháp.

Lần đầu tiên trong đời Long Châu nhìn nhầmmộtngười, lại thiếu chút nữa gây ra hậu quả xấu dẫn đến việc giang sơn đổ vỡ, vốnđãtự tráchkhôngdứt, lại nghe thấy Thái phó văng tục như vậy,thìnhất thời nóng đầu đem uất ức ủy khuất sợ hãi mấy ngày nay phát tiết ra ngoài: “Nếu Thái phóđãnghĩ như vậy, trẫm cũngkhôngcó biện pháp! Nghe ngàinóinhư vậy, chắcđãcoi trẫm cùngmộthội với Cát tặc kia, vậy hình như Thái phó mang trẫmđisai chỗ rồithìphải? Nay ngài cũngđãđược thỏa mãn ước nguyện, giữ trẫm lại cũngkhôngdùng để làm gì,khôngbằng tống trẫm vào đại laođi! Tránh gây cản trở tầm mắt của Thái phó đại nhân!”

Trong lòng ác ý dâng lên,sựcố chấp trong huyết mạch Cát gia chiếm thượng phong, nàng bật cười lớn, thanhâmsắc nhọn mà điên cuồng:

Bên trong hồng trướng giai nhân kinh hô thở gấp: “Thái phó, dùng tay là được rồi, ngươi dùng nó làm chi?”

Cũngkhôngnghĩ rằng kẻ gây tội này tính tình so vớihắncòn cứng hơn! Lại còn bày ra bộ dáng đánh c·h·ế·t cũngkhôngnhận sai! Như thếthìlàm sao Thái phó có thể xuống đài được?hắnvô cùng tức giậnkhôngkhỏi hét lớnmộttiếng: “Người đâu, nhốt kẻkhôngbiết sống c·h·ế·t này vào thiên lao!”

Lo ngại giai nhân mảnh mai, cần thư thả cho chút thời gian, chính vì vậy những lúckhôngngủ được, trong đầuhắnchỉ có thể tưởng tượng đủ loại tình cảnh được nếm món ngon trong miệng, cũng giống như tính toán bày binh bày trận, mặc dù chưa cầm thương ra trận, nhưng những hoạt động then chốt đềuđãnghĩ tới...

Đến tận sáng sớm ngày hôm sau, Niếp Thanh Lân chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức,khôngcómộtchỗ nàokhôngđau. Từ từ nhắm hai mắt, nhớ lại toàn bộ chuyện ngày hôm qua. Hôm qua bị cái bình x**n th** c·h·ế·t tiệt kia biến nàng thành bộ dángkhôngra thể thống gì, nhưng trong đầu vẫn nhớ như in mọi chuyện. Nếu có thể, nàngthậtsựhy vọng có thể nhắm chặt hai mắt mà ngủkhôngcần phải dậy!

Vệ Lãnh Hầukhôngnóigì thêm, đưa tay kéo công chúađira khỏi Cát phủ, đến lúc ngồitrênxe ngựathìcũngkhôngnóigì, trong lúc nhất thời, hai ngườitrênxe ngựa yên lặngkhôngtiếng động với những suy nghĩ nghi ngờ của riêng mình.

Đáng tiếc mấy ngày trước đây thiên kim quý nữ Cát gia này phong quang vô hạn, nhưngmộtkhi xảy ra chuyệnkhôngtốt, phụ thân và huynh trưởng của nàng sao còn lo lắng cho nàng được nữa? Tình cảnh chỉ biết chờ c·h·ế·t của nàng đâu khác gì mẫu phi và đám phi tần của tiên hoàng lúc Vệ Lãnh Diêu tiến hành cung biến?

Niếp Thanh Lânkhôngdám ngước mắt lên nhìn thân thể cường tráng tr*n tr** của Thái phó, há mồmnói: “Khát nước...” Vừa mớinóichuyện liền pháthiện, cổ họng khàn khàn rất khó chịu, nhất định là đêm qua lúc Thái phó xuất lực hung hãn mạnh mẽ, chính mìnhkhôngnhịn đượcđãkêu to.

Bình thuốc này của Cát Thanh Viễn tác dụngthậtsựquá mạnh, có thể biến bé con động lòng người thường ngày thẹn thùng ngây ngô hôm nay lại giống nhưkhônghề thấy đủ, may mà người hầu hạ thánh giá lại là nam nhianhvĩ nhưhắn, đổi lại là người khác, chỉ sợkhôngthể thỏa mãn được giai nhân!

Nàng ta cũng giống như phần lớn các thiếu nữ lần đâuyêuđương trong triều, đều có đối tượngâmthâm ảo tưởng ái mộ. Cát Vân Nhi lén xem qua tiểu thuyết s*c t*nh nên đối với phương diện này nghĩ cũng sâu hơnmộtchút.

Nước mắt và mồ hôi saumộtđêmđãkhiến cho những lớp trang điểm tân nương hoàn toàn biến mất. Hình vẽ hoa mẫu đơntrêntránđãbiến thànhmộtvệt đỏ tươi. Son phấntrênkhuôn mặtnhỏnhắn chưa được lau sạch lưu lại từng vệt màu trắng, sontrênmiệng còn sót lạikhôngnhiều lắm, hôm qua toàn bộđãcọ lên gương mặt tuấn tú của Thái phó đại nhân... Bộ dạng như vậy ngay cả mình nhìn thấy cũng sợ hết hồn vía, mắt phượng của Thái phó đại nhân kiakhôngbiết có bị mùkhông? Hôm qua lại giống như được nhìn thấy mỹ nhân, đè ởtrênngười mình, vừakhôngngừng hôn lên khuôn mặt như tên hề này, vừathìthầmnóimình là bảo bối màhắnyêunhất...

Lỗ Dự Đạt dẫn theo binh sĩ lùng bắt những kẻ tay sai lúc trướcđãtheo Cát gia làm bậy, kinh thành cũng dần trở nên ổn định.

Trong lòng Niếp Thanh Lânâmthầm thở dài: Cát Vân Nhi, vốn nghĩ ngươi là người ngây thơ đơn thuần,khôngngờ rằng những lời ngươi vừanóicòn hữu dụng hơn nhưng mưu kế độc ác mà ca ca ngươi hết lòng suy tính! Từng câu từng chữ đều đánh thẳng vào lòng dạ hẹp hòi thù dai của Thái phó đại nhân!

Mặc dù thỉnh thoảng nghe được tiếng phụ thân phát ra từ trong thư phòng của ca ca, trong lòng cũng biết ca ca có dã tâm với ngôi vị Hoàng đế, nhưng mấy ngày trước đây khi nghe Vệ Lãnh Hầu và Hắc Kỳ quân củahắnđều đến Lễ huyện, vẫnâmthầm thương tâm rất lâu.

Nhưng dù cuộc sống có thảm thiết đến như thế nàothìcũng phải đối diện với nó, Niếp Thanh Lân vẫn phải bất đắc dĩ mở mắt ra, nhìn Thái phó đại nhân tưởng rằngđãsớmkhônggiữ được tính mạngđangnằm bên cạnh mình ngủ say, lông mi xinh đẹp cong vúttrênmắt phượng đóng chặt tạo ramộtbóng mờ hình quạt, cánh tay đêm qua đè chặt tay mình lúc nàyđangôm chặt lấy hông nàng.

Vốn ở trong lòng nàng, ngoại trừ ca cathìchỉ có Vệ Lãnh Diêu được coi làmộtnam tử hiếm có. Ở yến hội cung đình lần trước, nàngâmthầm dựa theo bộ dáng tiên nhân của Thái phó đại nhân, tự tưởng tượng ra tình cảnh nàng và Thái phó cùng đến chùa dâng hương, vô tình gặp gỡ trong vườn hoa.

Cát Thanh Viễn chạy trốn rất vội vàng, căn bảnsẽkhôngthể để ý tới Hoàng đế cùng mẹ khác chađangở trong hoàng cung. Tiểu Hoàng đế đáng thương mới chỉ có bảy tuổi, bên trong hoàng cung ngay cảmộtngười thân tín cũngkhôngcó. Khi Vệ Thái phó dẫn binh mã xông vào cửa Hoàng Cung, nghe thấy mọi người kinh hoảng gào thét, bị dọa sợ đến mức nằmtrêngiường oa oa khóc lớn nhưng cũngkhôngcó ai để ý tới.

“Những lời Cát Vân Nhinóinhảm, bổn hầusẽkhôngđể trong lòng, chẳng qua là chuyện thi Đình mà nàng tanói, kính mong công chúa giải thích tiếp, nàngnóigì, bổn hầu cũng đềusẽtin!”hắnnghiến răng nghiến lợinóixong những lời này, vô cùng lạnh lùng.

“Ồ!? Vậy nên Thánh thượng nhìn thấy tên Cát tặc gà mái kia tài trí hơn người, làm cho Thánh Thượng vui mừng nhất định phải nhắc nhở riêng chohắn, dùng để chống lại ngườikhôngcòn tác dụng như vi thần? Có phải vi thần, con mẹ nó,đãtrở vềkhôngđúng thời điểm, làm chậm trễ chuyện tình duyên của Thánh thượng và tên họ Cát kia đúngkhông?” Trong lờinóicủa Thái phó ý lạnh bay vèo vèo, ngay cả lờinóibậy lúc thao luyện binh lính trong quân doanh cũngnóira.

Công chúa Vĩnh An của Đại Ngụy chưa từng nhìn thấy Thái phó đại nhân tư thế oai hùng hiên ngang phá núi mở đường, cũngkhôngnhìn thấy hình ảnh Định quốc hầu ở dưới chân thành đối đầu với kẻ địch lấy ít thắng nhiều xoay chuyển càn khôn, nhưng lúc ởtrêngiường, Vệ Lãnh Hầu tuyệt đối làmộtcon giao long xấu xa, vào sâu ra cạn, nghiêng người hay đối nhau! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thái phókhôngmuốn ở lại Cát phủ quá lâu, muốn dẫn Vĩnh An công chúa sớm hồi cung. Dù sao hôm qua mới là lần đầu được nếm thử thức ăn ngon, lúc nào cũng có cảm giác giống như Thiên Bồng Nguyên Soái ăn quả nhân sâm, vẫn còn chưa kịp nghĩ ra hương vị trong đó là gì, luôn muốn hồi cung, ởtrêngiườngmộtlần nữa ôm lấy giai nhân hưởng thụ lại xem hương vị đó là gì mới tốt.

thìra nhưng thứ đọc được trong tiểu thuyết s*c t*nh trước đây, chiếc giường như vậy là bởi vì... mới rung độngkhôngngừng. Khí lực Thái phó quá lớn, cái gáy của mình bị đụng vào cái cột đầu giường, mặc dù sau đó Thái phó đại nhânđãkịp thời lấy tay bảo vệ gáy của nàng, nhưng hình như cũngđãsưng lênmộtcục u lớn... Phía dưới lại càngkhôngcần phảinói, đau đớnđãnhắc nhở nàngđãhoàn toàn vĩnh biệtsựtrong sạch của nữ nhi.

“Lúc ấy chẳng qua là luyến tiếc nhân tài, nên có nhắc nhở ởtrênbài thi vài chữẩnở đầu bài thơ... Đề cậpmộtchút về chuyện kênh đào...”

Nghĩ đến đây, nàngkhôngche giấu nữa, ủ rũnói: “Chuyện thi Đình đó, là lỗi của trẫm...”

Cặp mắt phượng của Thái phó thực muốn b*n r* lửa: “Thánh Thượng phạm lỗi như thế nào, thỉnh tỉ mỉ kểrõtừng chi tiết cho vi thần biết!”

Tối hôm qua lộn xộn cảmộtđêm, lúc nàyđanglà giữa trưa, ánh mặt trời rực rỡ chiếu khắp Cát phủ. Vệ Thái phóđãdẹp yên được quân phản loạn, tìm được và cũng thành công ăn được Long Châu, cả người đều thoải mái, ngay cả gương mặt lúc bình thường luôn u ám lúc này cũng thay đổi tựa như được ánh mặt trời chiếu rọi. Mà Niếp Thanh Lân mới lần đầu trải nghiệm hương vị mới, sắc đỏtrênmặt vẫn chưa tan, gương mặt trang điểm vô cùng xinh đẹp. Khi Cát Vân Nhi ngước mắt lên, nhìn thấy Vệ Lãnh Diêu và Niếp Thanh Lân nhưmộtđôi tiên nhân quyến lữ dưới ánh mặt trời, phẫn hận trong lòng càng tăng thêm, chỉ muốn bùng phát ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

khôngnghĩ tới rằng nam tửanhtuấn như tiên này vừa mới xuấthiện, liền lấy cả nhà mình làm tế phẩm. Phụ thân c·h·ế·t thảm dưới đao của Vệ Lãnh Hầu, ca ca sống chếtkhôngrõ, đệ đệ ở trong cungkhôngbiết còn có thể gặp lại nữa haykhông.

Thi thể trong phủ mặc dùđãđược mangđi, nhưngtrênđất vẫn còn lưu lại vết máu chưa kịp cọ rửa, Thái phó đại nhân dùng Cát phủ làm quân doanh tạm thời, trấn giữ ở phòng khách, thỉnh thoảng lại có ngườiđivào mỗi ngườimộtsắc thái vội vàngđivào báo cáo công việc.

“Vĩnh An công chúa,thậtsựlà rất tốt! Chiếm trong bát, nhìn trong nồi. Ngươiđãtằng tịu với Vệ Thái phó, lại còn trốn ra ngoài hoàng cung vụng trộm với ca ca của ta. Tin tức Vệ Thái phó bỏ mình vừa mới truyền đến, ngươi liền lắc mìnhmộtcái trở thành thê tử cưới hỏi đàng hoàng của Cát Thái phó. Mà khi Cát gia ta vừa mới bị lật đổ, ngươi lại ở trong tân phòng của phu quân dính chặt lấy Vệ Thái phó. Mọi việc đều thuận lợi,thậtđúng là cá gặp nước! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng công chúa Đại Ngụy trong đêm tân hôn, lúc phu gia chịu khổ tai họa bất ngờ, lại cùngmộtnam nhân khác động phòng trong Cát phủ nhà nàng. Chỉ trongmộtđêm, phụ thân của nàng c·h·ế·t thảm, huynh trưởng chạy trốn, chỉ trongmộtđêm, nàng từ thiên chi kiêu nữ rơi xuống thànhmộtnữ nhân nghèo khó. Mà giờ khắc này, lúc nàng nhìn thấy hai người mình coi trọng từ trong tân phòng Cát phủ bước ra, tâm tình đơn thuần hồn nhiên trước kia cũng ầm ầm sụp đổ. Trong lòng nàng chỉ có hận, chỉ có oán, cho dù c·h·ế·t, nàng cũng muốn bọn họ phải chôn cùng.

Đêm qua hoang đườngđãvượt qua lí trí, mặc dù vô cùng lưu luyến giai nhân nằmtrêngiường, nhưng cục diện bên ngoài vẫn cònđangrối rắm chờ mình tới chỉnh đốn lại,khôngthể chậm trễ được nữa.

Trong lòng Niếp Thanh Lân biết lúc này dù cónóicái gì Thái phó cũngkhôngtin, nhưng những ủy khuất khốn đốn trong lòng mấy ngày naykhôngthể giữ được, người thông minh sau khi làm việc ngốc, chỉ cần nội tâm tự xét lại thôi cũngđãđủ thấy hối hận đến mức muốn tự cắn c·h·ế·t chính mình.

Khi Niếp Thanh Lân bước ra khỏi cửa phòng,sựlộng lẫy trong nhà đều tan thành mây khói, đập vào mắt là dấu vết củamộtcuộc chính biến thảm thiết.

Khi Lỗ Dự Đạt dẫn theomộtđội nhân mã chạy vào hoàng cung, tiểu Hoàng đế cònđangkhóckhôngngừng. Lỗ Dự Đạt nhíu màymộtcái, mặc dùkhôngmuốn hạ thủ vớimộtđứa bé, đáng tiếc thân phận của nó, bất kể là tiểu thiếu gia Cát gia hay là con riêng của tiên hoàng,đãđịnh trước nókhôngthể sống được quá lâu, liền sai người trông giữ nó.

Niếp Thanh Lân ngẩng đầu nhìn về phía Cát Vân Nhi, nhìn thấy tóc tai nàng ta toán loạn, hai tay bị trói chéo ở sau lưng, bộ dáng chật vật, trong lòng cũng cảm thấy khổ sởkhôngnóira được. Dù sao trong khoảng thời gian nàng làm công chúa, Cát Vân Nhi đối xử với nàngkhôngtệ, nàng và nàng ta còn kết giao bằng hữu. Mặc dù oán hận Cát Thanh Viễn nhưng nàng biết việc nàykhôngcó quan hệ gì đến Cát Vân Nhi, phụ thân và huynh trưởng có dã tâm, nàng ta là nữ nhithìsao có quyền làm chủ chứ.

Cả phòng đều tràn ngập hương vị kia, Thái phókhôngmuốn gọi người khácđivào, liền tự mình đứng dậyđiđến chiếc bàn bên cạnh rót nước, đưa cho Long Châu tử, đợi sau khi cái miêngnhỏcủa nàngđãuống xong,thìđỡ nàng nằm xuống ngủmộtlúc nữa, còn mìnhthìxuống giường, mở cái rương ra, tìm mấy bộ đồ mới của Cát Thanh Viễn, mặc dù gương mặt tỏ ra chán ghét muốn vứt bỏ nhưng cuối cùng vẫn phải chấp nhận mặc vào.

Mấy ngày nay Cát gia phách lối, ngang ngược còn vượt qua cả Vệ Thái phó, đáng tiếc nền móng chưa đủ vững để có thể ghim sâu vào trong lòng triều thần Đại Ngụy, chỉ có mấy ngày ngắn ngủi sao có thể so sánh được với thế lực Thái phó xây dựng trong nhiều năm? Nếu Vệ Lãnh Hầuđãchếtthìtốt, nhưng nếu còn sống, chỉ cần ba chữ kiađãđủ để khiến quan lại trong kinh thành hoảng sợ. Thế cục như vậy, ai cũngkhôngngờ tới, Thái phó vốn thuộc loại ngườikhôngnóilý lẽ, chỉ dựa vào quân đội hoành hành ngang ngược, coi như là nếu Cát Thanh Viễn có lưu lại mật thámthìcũng làanhhùngkhôngcó đất dụng võ, ngoài việc núp trong nhà run lẩy bẩythìkhôngthể làm được gì.

Quả nhiên lúc đến cửa cung, sắc mặt của Thái phó đại nhân vô cùng u ám nhưng vẫn bình tĩnh đưa tay đỡ công chúa từtrênxe ngựa xuống, nhưng đến khi vào Phượng Sồ cung, nhìn căn phòng mà mình tỉ mỉ bố trí hoàn toàn trống rỗng, mở miệngnóichuyện, giọngnóilạiâmlãnh thêm mấy phần.

Sau mấy phen dốc toàn bộ sức lực, cuối cùng cũng có thể thu phục được con cánhỏvẫy đuôi sắp thành tinh này, Thái phó túm lấy cái khăn dài mới vừa rồi ném ở mép giường, lauđimồ hôi nóng hổi dính dínhtrênngười mình. Sau khi chứng minh được cội rễ nam nhi rắn chắc của mình, những mệt mỏi khi san núi đào đường mấy ngày qua sau khiđãđược ăn no lập tức tràn lên, Vệ Lãnh Hầu vội vàng lau lau vài cái, sau đó cúi đầu hôn lên khuôn mặt thấm mồ hôi của bé con, ôm chặt lấy người phía dưới, ngủ ngay tứcthì.

Toàn kinh thành xơ xác tiêu điều, tiếng vó ngựa hòa lẫn tiếng than khóc, bên trong tân phòng nến đỏ chập chờn, ngủ đến quên trời say đất.

Diễn viên hí khúc đóng vai tiểu quái vật trong gương rốt cuộc là ai vậy?

Đợi cho Thái phó đại nhânđira ngoài, Niếp Thanh Lân mới chậm rãi ngồi dậy, bọc chănđixuống giường, cũng muốn tìmmộtbộ y phục để mặc vào. Nhưng lúcđiqua nhìn vào cái gương bạc mà Trầm ma ma mang vào Cát phủđangđặttrênbàn, công chúa Đại Ngụy-Vĩnh An công chúa phải dừng bước lại, kinh ngạc nhìn người trong gương, cúi đầu phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Hôm qua bởi vì bị thuốc lấn áp mà trở nên chủ động ph*ng đ*ng, hơn nữa mặt mũi bị biến thànhkhônggiống người quảthậtlà bị đả kích rất nặng nề, làm cho Niếp Thanh Lânkhôngnhịn được muốn hô to: Đan ma ma! Mau chuẩn bị chậu nước, để cho trẫm ngâm mặt vào c·h·ế·t đuối luônđi!

Niếp Thanh Lân c*n m** d*** từ từ ngồi dậy, ai ngờ vừa mới động đậy, Thái phó đại nhânđangngủ say lại mở mắt, thấy nàng ngồi dậy, cũng ngồi dậy theo, kéo thân thểnhỏbé của nàng lại, cúi đầu hỏi: “Sao dậy sớm vậy?”

Nghĩ đến đây, hào hứng của nàng đều tan biến. Vệ Lãnh Hầu nhạy bén nhận ra tâm tình của bé conkhôngtốt, liềnnhẹnhàng nắm lấy tay nàng.

Vậy mà giây phút quan trọng dẹp yên vào được thành, miếng thịt non mềm trông ngóng từ lâu cứ như vậykhôngchút nào phòng bị được đưa vào trong miệng, lúc này mới pháthiệnnhững tình huống tự suy diễn trước kia, tất cả là do suy nghĩ đến quá nhiều, hương vị ngọt ngào mềm mại như vậymộtkhiđãđược nếm thử, đâu còn thời gian suy nghĩ đến những thủ đoạn ép buộc? Vững vàng đâm thẳng mới là điều cần thiết!

Niếp Thanh Lân biết, Vệ Lãnh Hầu thông minh như vậy, nghe những lời Cát Vân Nhinói, chắc chắnsẽnhớ lại lúc nàng ở trong thư phòng xem bài thi chắc chắcđãcó những cử chỉ gian lận.hiệntại mở miệng hỏi ra như vậy có lẽ cũngđãbiếtrõ.

Tiếp đó, giường bên trong hồng trướngkhôngngừng rung lắc, vang lên tiếng kẽo kẹt răng rắc, trông như có thể sập bất cứ lúc nào, đến canh tư những tiếng a ô mới dần dần ngừng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Rất nhanh miệng Cát Vân Nhiđãbị binh lính bên cạnh chặn lại, kéo thẳng ra khỏi cửa phủ.

Hôm đó, khi ánh mặt mặt trời lên chính ngọ,thìtrong ngoài kinh thành cơ bản cũngđãđược dẹp yên.

Chương 64

Trong miệng Thái phó nhưđangngậm cái gì đó, giọngnóikhôngrõ: “Cái này mới là giải dược quan trọng...”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64