Giấc Mộng Đế Vương
Cuồng Càng Thêm Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18
Đợi đến lúc các đạo nhân mã tìm hiểu, Vệ gia quânđãchiến thắng hoàn triều rồi.
Đại quân chiến thắng tiến vào cổng thành ngày đó, toàn bộ dân chúng trong kinh thành đều náo động, chen chúc hai bên đường lớn mong ngóng chiêm ngưỡng dáng vẻ hắc kỳ quân mặt xanh nanh vàng trong truyền thuyết.
khôngkịp chờ đến lúc tiếp viện cho An Tây vương, binh mã hai phe tại lộ khẩu Bình Xuyênđãhao tổn quá nửa.
Dứt lời liền ôm bụng rồng chui vào nhà xí.
Đám tướng sĩ hung hãn như thổ phỉ thế kia nào có giống thủ hạ của Bình Xuyên Vương bệnh lao mãn tính chứ?rõràng chính là tinh binh được bố trí của Vệ Lãnh Hầu!
Niếp Thanh Lân nhìn người cung nữ săn sóc mình từnhỏđến lớn, thở dàimộttiếng. Vươn tay lấy thuốc mỡ trong cái hộp bàytrênbàn, lờđisựné tránh của An Xảo Nhi, đích thân thay nàng ấy bôimộtlớp thuốc mỏng lên hai gò má sưng đỏ. Bôi thuốc xong, nàng mới hỏi ra nghi vấn trong lòng: “Sao hôm nay ngươi lạikhôngcẩn thận như vậy, nhè lúchắnta ở đây mà làm vỡ tách trà?”
Khoảng thời gian trước Thái phó lạnh lùng với mình, nàng lại cảm thấy an lòng. Vốn nghĩ rằng chỉ cần an phận thủ thường, hànhsựtùy theo hoàn cảnh, có lẽ có thể bảo toàn được tính mạngmộtthời gian.
Vệ Lãnh Hầu đích thân mang theo tiểu Hoàng đế lên thành lâu khao ba quân tướng sĩ đại thắng khải hoàn, còn Binh Bộ Thị Langthìđãsớm phụng chỉ ra ngoại thành cách trăm dặm đón tướng sĩ.
Chương 18
Tính tình Du Bắc vương cũng l* m*ng y như An Tây Vương, quan hệ tư giao giữa hai người rất thân thiết. Y vẫn khư khư cố chấp, muốn xông qua ải cứu viện. Nhưng Lĩnh Nam vương Niếp Lộ Viễn lại là kẻ khôn ngoan, vừa nhìn thấy tình thế kiathìtrong lòng hiểurõVệ Lãnh Hầuđãtrù tính rất lâu, bố trí chu đáo, kiếp nạn này An Tây Vương có chạy đằng trời cũngkhôngthoát. Đắn đo suy nghĩ, vẫn là phải bảo tồn thực lực tự bảo vệ mình thôi.
Trong đám bách tính thượng tầng hết ăn lại nằm hục hặc lẫn nhau, chỉ biết rằng hôm nay có thể nhìn thấy phong thái của Thánh thượng và Thái phó đại nhân.
Trái lại, ở trong mơ nàng nghiêm túc suy nghĩ: Săn bắn? Có thể xuất cung giải sầu, ngược lại là chuyện tốt mà...
Niếp Thanh Lân dây dưa trong nhà xí nửa ngày, pháthiệnThái phó đại nhânđãđirồi, lúc này nàng mới thở phàomộthơi.
Trong sách tài tử giai nhân tuy khiến người ta hâm mộ, nhưng khi đặt vàohiệnthực, những nữ tử lén cha lén mẹ vụng trộm gặp tình lang có mấy ai có được kết quả tốt? Huống chi là cái loại quân thần làm trái với luân thường đạo lý triều cương?
Mấy ngày nay bọn hạ nhân cẩn tuân mệnh lệnh của Thái phó,khôngdám lấy bất cứ món quà vặt nào đưa cho Hoàng thượng giải thèm. Giờ đâymộthộp điểm tâm đầy ụ bày ngay trước mắt, cho dù là Thái phó đại nhân tẩm thạch tín, cũng phải nếm thửmộtphen.
Nhưngkhôngđợihắntúm lấy Hoàng đế, Long Châu tửđãthẳng người dậy trèo xuống tháp, cung kínhnóivớihắn: “Thái phó đại nhân cứ nghỉ ngơiđi, bụng trẫm hơi đau, muốnđinhà xí.”
Nhất là tiểu chủ tử vẫn luôn giả làm bé trai, nếu như Thái phóthậtcó ý khinh bạc hoàng thượng... vậy Vệ Lãnh Hầu vang danh kinh thành chẳng phải là bị đoạn tụ chi phích hay sao?
Nam nhi vốn dĩđãbạc tình, nam nhi thân tại danh lợi càng bạc tình hơn. Cho nên bản thân nàng chưa bao giờ nghĩ mình là giai nhân, Thái phó đáng sợ kia lại càng chẳng có dây mơ rễ má gì với tài tử nhu tình mật ý, thâm tình thắm thiết.
hiệngiờ bài trí trong cung đều được nội thị giám thay đổimộtlần nữa. Nhuyễn thápnhỏhẹp ban đầuđãkhôngcòn thấy bóng dáng, thay vào đó làmộtchiếc hoành tháp bằng gỗ hương có kèm theo chiếc bàn con, nằmtrênđó đọc sách, ăn uống rất thuận tiện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lờinóiám chỉ vẻkhônghài lòng, Niếp Thanh Lân l**m l**m mật ongtrênmôi, vô tội chớp mắt.
Cặp mắt to của Niếp Thanh Lân hơi hơi híp lại: “Thái phó đại nhân quyền cao chức trọng, lúc lạnh lúc nóng ai mà đoán được, nhưng may mà ngoại trừ thỉnh thoảng tâm tìnhkhôngtốt răn dạy Trẫm đôi câu, những lúc còn lại đa phầnkhôngquá khó khăn.”
Vì vậy tiên phong rút lui, quay về Lĩnh Nam. Du Bắc vươngmộtcây làm chẳng nên non, có mắng Lĩnh Nam vương lâm trận bỏ chạy cũng chỉ tốn công vô ích,thậtvất vả mới xông qua phòng tuyếnmộtcách vô cùng thê thảm, thế nhưng chiến dịch Bình Tây cũngđãviên mãn kết thúc.
Nàng trả lời như thế, An Xảo Nhikhôngbiết hỏi gì thêm. Hai người đều là haicônương khuê các chưa gả ra ngoài,khôngbiết thảo luận những chuyện khónóinày như thế nào.
Mặc dù nàng có sở trường đoán ý qua lờinóisắc mặt, thế nhưng bụng dạ quanh co đen tối của Thái phó đại nhân nàng há có thể nghiên cứu thấu đáo được sao?
Hai ngày này, tuyến báo của các lộ phủ nha lui tớikhôngngừng, bụi đất cuồn cuộntrênquan đạo tại dịch trạmkhôngcó lúc nào được tiếp đất.
Sắc mặt An Xảo Nhi cứng lại, nhớ tới bản thân qua khe cửa nhìn thấymộtmàn vừa rồi, do dự hồi lâu mới hỏi: “Hoàng thượng... Khi Thái phó ở cùng Ngườithìthế nào?”
Niếp Thanh Lân nằm xuống giường, xuất thần nhìn cây cung được treotrêntường.
“Dư Phương Trai nổi danh ở Giang Nam mở chi nhánh tại kinh thành, thần nghĩ Hoàng thượng chưa chắcđãnếm qua điểm tâm mật quả của nó, cho nên mới cố ý mang vào cung để Hoàng thượng nhấm nháp.” Thái phó cởi ngoại y, nửa nằmtrênhoành tháp, sau khi bảo đám thị nữ phục vụ trong tẩm cung lui ra, bèn ngồi xuống bên cạnh tiểu Long Châu giới thiệu.
Aiz, chỉ làkhôngngờ Thái phó lại bị đoạn tụ chi phích khónóira kia, quả nhiên còn truỵ lạc hơn cả phụ hoàng nữa! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Binh mã của Du Bắc vương và Lĩnh Nam vương muốn mạnh mẽ xông qua trạm kiểm soát. Kết quả tướng sĩ đối phương ai nấy đằng đằng sát khí, dũng mãnh phi thường, vũ khí móc ra đều lạ lùng và có hình dạng như liêm đao, chém chân ngựa như hái rau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
An Xảo Nhi vẫn còn muốn nhắc nhở Hoàng thượng, lại bị Niếp Thanh Lân ôn hòa cắt đứt: “Được rồi, đừng nghĩ đến những chuyện vô dụng này nữa. Nếu như Thái phóthậtsựmuốn bắt ta và ngươi,thìchúng ta có thể làm gì? Nên làm thế nào, trong lòng Trẫm tự có tính toán, chỉ là hành động như hôm nay, sau này ngươi tuyệt đối đừng làm ra nữa. Nếu như ngươi có sơ xuất gì, Xảo Nhi định nhẫn tâm bỏ lại Trẫm lẻ loi trong thâm cung đại nội này sao?”
nóixong liền nhón lấy quả táo thấm đầy mật ong,nhẹnhàng đặt lên cánh môi hoàng thượng.
Niếp Thanh Lân có chút khốn quẫn, hơi há mồm muốn ngậm táo, nhưng ngón tay của Thái phó cứ đè quả táo kiatrêncái miệnganhđào lăn qua lộn lại, cố ýkhôngbỏ vào miệngnhỏcủa nàng.
Hai tròng mắt Thái phó b*n r* tia sáng mờ ám,đangđịnh cúi đầu dùng miệng mình thưởng thức hương vị chua chua ngọt ngọt của Dư Phương Trai, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng “loảng xoảng”, phá vỡ bầukhôngkhí ngọt ngào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cho nên Thái phó đại nhân mang tới những món quà vặt ngoài cung này, đều là những món Niếp Thanh Lân từ trước đến nay chưa từng thấy qua. Vớtmộtmiếng mật quả bỏ vào miệng, hương vị quả nhiên chua chua ngọt ngọt.
Chỉ nghe An Xảo Nhi ở ngoài phòng kinh sợ bẩm: “Là nô tỳ chân tay vụng về,khôngcẩn thận đánh vỡ tách trà ạ.”
thậtvất vả mới đợi đượcmộtthùng trúc đựng mộc tiễn đều bị bay xuống đất, quân thần hai người lúc này mới trở vào trong cung.
Lòng dạ của Vệ hầu lại có thể thâm sâu đến thế... Thượng Ngưng Hiên bỗng nhiên cảm thấy sau lưng tuôn mồ hôi lạnh, chẳng biết tại sao, y luôn cảm thấy lòng y bắt đầukhôngcòn yên ổn nữa...
Thế nhưng nàng mới ăn được vài miếng, bỗng bị Thái phó đại nhân túm lấy lôi vào trong lòng. Thái phó thân thiết mở miệng: “Hoàng thượng mới vừa giơ cung bắn tên nhất định là mệt lắm rồi, cứ nằm xuống nghỉ ngơiđi, để thần hầu hạ thánh thượng nhé.”
Niếp Thanh Lân là loại người lười biếng đến phát rầu, hôm nay bị An Xảo Nhi dấy lên phiền muộnmộthồi, nhưng chỉ làmộthồi mà thôi. Huyết khíkhôngđủ, cơn buồn ngủ dâng lên, liền chôn mặt vào chăn mà ngủ.
Niếp Thanh Lân phất tay bảo những cung nhân khác lui ra ngoài, kéo tay An Xảo Nhi lại, đau lòngnói: “Bảo ngươi vả miệng, sao ngươi lại dùng sức thế chứ? Đối phó vài ba cái là được mà.”
An Xảo Nhi nhìn đến mất hồn mất vía, lạikhôngdám lên tiếng ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thái phó với danh nghĩa dạy học, vừa kéo vừa ôm Hoàng đế.
Cùng lúc đó, hắc kỳ quân mà Thái phó đích thân bồi dưỡng bắt đầu công thành hãm trận. Phụ tá thân tín của An Tây Vương rất trung thành, dưới tình huống rắn mất đầu cũngkhôngchịu bó tay chịu trói. Trong lúc tử thủ cửa thành,thìlại thả bồ câu đưa thư thỉnh cầu tiếp viện từ Du Bắc vương và Lĩnh Nam vương gần đó.
Thế nhưng Du Bắc vương Niếp Thụ Nguyên, Lĩnh Nam vương Niếp Lộ Viễn phái binhđicứu viện, ở địa giới Bình Xuyên lại bị cây đổ, tướng sĩ chặn đường mượn cớ Bình Xuyên Vương tiến kinh diện thánh xem bệnh,khôngcó chỉ lệnh của Phiên vương, bọn họkhôngdám tùy ý cho phép để binh mãđiqua.
Món điểm tâm mới lạ này, quả thực đều là những món Niếp Thanh Lân chưa từng ăn qua. Thân tại hoàng tộc có nỗi bi ai của hoàng tộc, ở ngự thiện phòng đều là những lão già kỹ lưỡng, phàm là hoa quả điểm tâm hơi chút mới mẻ, đềukhôngthể tùy tiện trình vào trong cung. Bằngkhôngthìmộtngày nào đó chủ tử tâm huyết dâng trào, noi theo nàng quý phi nào đó mùa đông đòi ăn vải, trong lúc nhất thờikhôngkiếm ra, chẳng phải là muốn mạng ngự thiện phòng sao?
Đó là lý do mà nàng có thể có chút khẳng định, Thái phó nhất định chưa pháthiệnra bí mật của nàng, bằngkhônge rằnghắnsẽkhôngan nhàn thoải mái, trêu chọc mình giống như trêu chọc sủng vật thế kia đâu.
hiệntại xem ra, thựcsựlà họa vô đơn chí. Tâm tưkhôngai có thể nhìn thấu của Thái phó đại nhân bỗng dưng đều dùng hếttrênngười nàng, quả nhiên là nhìn trúng nàngkhôngchakhôngmẹ, đơn độc lẻ loi, tuổinhỏdễ bắt nạt đây mà! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Văn võ toàn triều, ai cũngkhôngngờ tới Vệ Lãnh Hầu bỗng dưngâmthầm lặng lẽ, nội trongmộtđêm liền san bằng địa khu Bình Tây có tiếng là binh hùng tướng mạnh.
Vệ Lãnh Hầuthậtlàmộtvõ tướng kỳ tài am hiểu tập kích nhanh như thiểm điện. Lại có thể nhân cơ hội An Tây Vương trình hiến giường ngọc, phái nhân thủ xâm nhập vào trong đội ngũ gả nữ nhi của An Vinh vương gia, vào đúng lúc cháu ngoại An Tây Vương cử hành hôn lễthìgây rối loạn, nhất cử đắc thủ, ám sát An Tây Vương.
Đại quân Vệ thị vòng trở lại,khôngcần tốn sứcđãtiện tay xử lý sạchsẽđám tàn binhđangcực kỳ mỏi mệt kia, ngay cả Du Bắc vương đích thân dẫn binh cũng bị nhốt trong cũi gỗ, tụ họp cùng gia quyến thân tín của An Tây vương áp giải trở về kinh thành.
Niếp Thanh Lân nghe xong trong lòng cả kinh, thầm nghĩ Xảo nhi tuyệtkhôngphải người l* m*ng, hôm nay sao lại nhè lúc ôn thần này ở tẩm cung mà phạm lỗi chứ?
An Xảo Nhi vốn lo lắng Thái phó lại tới quấy rầy hoàng thượng, thế nhưng mấy ngày sau vẫnkhôngthấy Thái phó ló đầu ra.
Niếp Thanh Lân sớmđãphát giác ra tình thếkhôngbình thường mới vừa rồi, khổ nỗikhôngcó cách nào thoát ra được, nhân cơ hội này bèn vội vàng giãy ra khỏi lòng Thái phó, hướng ra ngoàinói: “Bên ngoài xảy ra chuyện gì thế?”
Vả lại cho dù Thái phó đến tột cùng là có thích nam tử haykhông,thìđám tiểu thiếp trong phủ Thái phó cũngkhôngphải chỉ để trang trí. Tứ phu nhân kia thế nào? Thanh xuân mềm mại, xuất thân danh môn, từng được Thái phó ân sủng, kết quả ra sao?
Tiểu Hoàng đế hiếm có khi nào phát uy như thế, Vệ Lãnh Hầu sao lạikhôngbiết dụng ý của nàng?hắnthản nhiênnói: “Thánh thượng phát khởi long uy quả thực có chút khí thế của cao tổ Hoàng đế.”
Tuy loan giá của Thánh thượng mạn che trùng trùng, bọn họ lạikhôngthể ngẩng đầu nhìn trộm long nhan, nhưng Thái phó đại nhân Định Quốc Hầuthìlạikhôngnhư thế!
Bởi vì...mộtđạisựchấn kinh toàn quốcđãphát sinh.
An Xảo Nhinhẹgiọngnói: “Thị vệ của Thái phó đều ở trong viện, sao lại làm giả được.khôngmuốn liên lụy đến chủ tử, dĩ nhiên là phải cố sứcmộtchút.”
Đợi đến khi y tận mắt nhìn thấy trang bị của hắc kỳ quân đều là vũ khí tân tiến do quân khí giám chế tạo,sựtình phỏng đoán trước đó lập tức sáng tỏ.
Vội vàng xoay người lại nhìn thần sắc Thái Ppó, quả nhiên mặt đầy sát khí, nhìn điệu bộ này chính là muốn sai người lôi An Xảo Nhi ra ngoài đánh c·h·ế·t, liền vội vàng thừa dịp trước khi Thái phó phát uy cướp lời mở miệng: “Đồ nô tài vụng về, cònkhôngmauđira ngoài sân tự vả vào miệng.”
Vài lần như thế, quả táo đẫm mậtđãtẩm ướt cánh môi phấn nộn khiến nó trở nên bóng loáng, tỏa ra vị ngọt, dụ dỗ người khác hậnkhôngthểmộtngụm hung hăng m*t vào.
Lời này vừanóira, An Xảo Nhi lập tức hiểurõ, người khác đều nghĩ tiểu chủ tử tuổinhỏdễ bắt nạt, nhưng nàng biết rấtrõvẻ thông tuệ của chủ tử. Tình hình kia bản thân nàng cũng biết, trong lòng Hoàng thượng sao có thểkhôngcó tính toán chứ? Nàng ấy có chủ ý của mình,khôngmuốn bản thân bị vạch trần, nếu mìnhnóira, ngược lạisẽkhiến Hoàng thượng khốn quẫn. Vì vậy bèn ngấn lệ gật đầu đáp vâng, hầu hạ Hoàng thượng rửa mặt thay y phục xong liền lui xuống.
Sắc đẹp và Vương quyền, đề mục lựa chọn thế này đối với nam tử bày mưu lập kế dã tâm bừng bừng như Vệ Lãnh Hầu mànói, tuyệtkhôngphải làmộtvề đề quá khó để lựa chọn. Cho dù là phụ hoàng hôn quân hoang d·â·m vô độ, nếu có cơ hội cho ông ấy lựa chọn,thìcũngsẽvứt bỏ mỹ nhân mà giữ lấy giang sơn. Suy cho cùng, ngồitrênbảo tọa cao cao kia, muốn dạng mỹ nhân gìkhôngphải là dễ như trở bàn tay sao?
Vệ Lãnh Hầukhôngngồi ngay ngắntrênxe ngựa, mà là cưỡitrênchiến mã cao to, mặcmộtthân khôi giáp lấp lánh ánh bạc,anhkhí ngời ngời, mày kiếm mắt lạnh, khiến cho nữ tử toàn kinh thành trông thấy mà lòng run rẩy.
Dùng khăn ấm lau chùi bề mặt, hộp thức ăn đựng điểm tâm Thái phó mang tới được bàytrênchiếc giường con của hoành tháp.
Thái phó đại nhân nhìn đầu lưỡi phấn nộn kia,mộtcỗ tà hỏakhôngbiết từ đâu bỗng dâng lên.
Lúc này, An Xảo Nhi cũngđãvào nội điện, mặt mày hơi sưng đỏ, thoạt nhìn vừa rồi dùng sứckhôngnhẹ.
Bản thân nàng nếu thựcsựlà nam nhi, có lẽsẽbuông bỏ tôn nghiêm thể diện, dây dưa cùng Thái phó. Thế nhưng nàngkhôngphải là hoàng tửthật, nếu như đến lúc Thái phó đại nhân cởi y phục ra, mới pháthiệncái chuyện mất hứng này... Coi như Thái phó nam nữkhôngkiêng, nhưng nàng giả mạo hoàng tử,mộtkhi bị bại lộ, bị đám người có lòng dâng tấu,thìsẽphá hỏng đại kế của Thái phó. Vệ hầu từ trước tới nay đều là quyết đoán dứt khoát, lúc pháthiệnra manh mối, nhất địnhsẽnhổ cỏ tận gốc,khônglưu hậu hoạn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.