Giấc Mộng Đế Vương
Cuồng Càng Thêm Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 132: Ngoại truyện Bát công chúa (hạ)
hắnnhớrõmấy ngày trước đây từng hỏi thăm về vị Hồng bút thư sinh với bút pháp thần kỳ như hoa trôi nước chảy này là ai. Người khác đều viết về thiên kim tiểu thư, vì sao nàng này lạiđiviết về quả phụ.khôngnghĩ tới nàng lại nháy mắtnóivớihắn: “Nếu muốn sách bán chạy,thìphải làm cho người ta lạc vào cảnh giới kỳ lạ, mua những cuốn sách đủ loại người, từ phụ nữ có chồng, quả phụ... Những người nàyđãđược trải qua cuộc sống vô cùng ly kỳ, nếu cònkhôngbán chạy,thìthiên lý ở đâu?”
Ngay tại lúc bọn chúng tiến vào, còn chưa đợi Hưu Đồ Hoành động thủ, năm tên tiểu nhị trong tiệm thuốcđãra tay trước.
Trứng gà rất thích tiêu khiển như vậy,thậtrahắncũngkhônghề dị nghị chút nào, nhưng nó ảnh hưởng đến thời gian thư giãn củahắnsaumộtngày dài mệt nhọc, chuyện nàythìthậtkhôngdễ dàng bỏ qua! Gầm lên giận dữ, thế mà bóng dángyêukiều vẫn viết văn kiakhôngmảy may nhúc nhích, vẫnđangmúa bút thành văn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghĩ tới đây,mộtbàn tayhắnliền lấy luôn cây bútđangmúatrêngiấy, ôm lấy eo nàng ôm lên long sàng.
Nam nữyêunhau có tội gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hưu Đồ Hoành kinh ngạc pháthiện, trước kia khi ởtrêngiường, chân tay nữ nhân này luôn cứng ngắc, nhưng nay thân hình mềm mại, uyển chuyển, khiếnhắnnhịnkhôngđược mà nhiệt huyết sôi tràoyêuthươngmộtphen…
Xem ra bộ sách này đúng là chẳng khác gì xuân dược, nương tử đúng làđãthay đổi linh động hơn trướckhôngít, làmhắncàng phải cố gắng xuất ra tất cả vốn liếng, khiến cho nàng vui vẻ,khôngthể để giống như vị tướng quân trong sách miêu tả kia, bị nương tử ghẻ lạnh vứt bỏ vàomộtgóc...
Do mìnhkhôngchịu nhậnhắn, nên từ lúc tới Giang Nam đến giờ,hắnvẫn ngủtrênsạp. Trong mộng kia,hắnlàmộtnam tử có d·ụ·c niệm mãnh liệt,hiệntại đúng làđãđè nén mấy tháng rồi.
Thái phó đại nhân vác khuôn mặt tuấn tú lạnh lẽođitới, nhìn qua vao mỹ nhân, thấy những dòng chữtrêntrang giấyđangviết đến chỗ gay cấn nhất --- Quả phụ kia e lệ hô: “Tướng quân mau mau dừng tay! Đừng lột quần ta ra mà...” Tướng quân liền đem đôi chân dài trắng như tuyết của quả phụ dang ra rộng hơn nữa, miệngnói: “Nương tử cứ thong thả nằm đó, lát nữa bản tướng quânsẽnhiệt tình hầu hạ thoả đáng, bảo đảm nàngsẽquên tên trượng phu c·h·ế·t tiệtđãthành quỷ kia của nàng...”
Chỉ trongmộtkhoảnh khắc, đoàn quân chuyênđidiệt người Hung Nô “Ngô gia quân” liên tiếp phát ra những tiếng kêu thảm thiết, nằm úp sấp mặttrênđất.
Vị sai dịch kia cũng hung hăng giật chân ra, giậm chânmộtcáinói: “Ngươi gây ra hoạ lớn rồi, ọi phụ thân ngươi tới thu dọn cục diện rối rắm nàyđi!”
Tiểu nhị trong quán đều là tinhanhtrong Hắc Kỳ Quân do chính Thái phó đại nhân tỉ mỉ chọn lựa, ởtrênchiến trường g·i·ế·t địch vô sô, thu nhập mấy tên lưu manh này dễ như trở bàn tay,khôngcần Vương gia phân phó, liền đem hếtmộtlũ thương tích tàn phế này kéo ra némtrênđường lớn, sau đó dùng nước bắt đầu cọ rửa sạchsẽtrước cửa tiệm thuốc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vị Ngô tiểuanhhùng sau khi lật đổ bàn ghế xong, thấy Hưu Đồ Hoànhđivào, lập tức vung nắm đấm về phíahắn. Hưu Đồ Hoànhđãsớm tức đỏ mắt, vội vã nhìn tình hình của nương tử xong,hắncũng lười cùng tên vô lại này dây dưa, chỉ hấtmộtchân lên, đem Ngô tiểuanhhùng đạp vằng vào tường. Ngô tiểuanhhùng bị đạp xong, sắc mặt trắng nhợt, sau đó run rẩy phun ramộtngụm máu.
Vừađivàohắnliền thấy, trong tiệm làmộtđống hỗn độn, chiếc màn vải che trước nương tửđãbị kéo xuống, chiếc bàn trước mặt tiểu nương tử cũng bị đạp đổ, ngã chỏng ngọngtrênmặt đất.
Ôi,khônglẽ nơi này là cứ điểm bí mật của các hảo hán chốn sơn lâm?
Nóng bỏng dây dưa, màn lặng lẽ được kéo xuống.
ẩnsau mành trúc, sau chăn gối
Tên tiểu nhị kia vừa nghe xong, nụ cườitrênmặt liền lập tức biến mất, chậm rãi đứng thẳng thắt lung, hừ lạnhmộttiếng, giống như là ảo thuật móc từ trong ngực ramộtlệnh bài bằng ngọc chạm rồng bóng loáng “Ngươikhôngđủ tư cách đứng đây hô to gọinhỏ, gọi lão già củ phủ nha huyện này lăn đến đây gặp ta…”
Cũngkhôngbiết có phải vừa do những hình ảnh trong giấc mộng vừa rồi có quá mức thân mật haykhông, cảm giác triền miên này liền làm cho Thiệu Dương vô thức hơi hơi nhắm mắt lại, giống nhưâmthầm mời mọc, làm cho nam nhân nhịnkhôngđược muốn giày xé đôi môi mỏng kia.
Cómộttên mới gia nhập, lần đầuđitheo Ngô công tử gâysự, trong lúc tay chân khiếp vía nên đứng trốnmộtgóc, nhìn thấy tình trạng thảm thiết của đồng bọn, nhất thời sợ tới mức tè cả ra quần, vội vàng chạyđibáo quan tìm viện binh.
Đúng lúc này, quan phủ cũng phái người qua đây, đội trưởng đội nha dịch vốn luôn cùng Ngô công tử giao hảo, nghenóithương nhân ngoại bang đả thương con cháu của vương hầu đại Ngụy, liền lập tức mang theomộtđám sai dịch tiến tới truy bắt phạm nhân dị tộc.
Thái phó nhịn rồi lại nhịn, đến lúckhôngkiềm chế được liền quát to: “Niếp Thanh Lân, nàng lăn lại đây cho bản Hầu!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dân chúng nín thở ngây người ra nhìn, ai nấy đều trợn tròn mắt thầm nghĩ: Má ơi, mấy người này làm là tiểu nhị của tiệm thuốc được,rõràng đây phải là mấy thằng cướptrênnúi g·i·ế·t ngườikhôngchớp mắt.
Nha dịch trừng mắt nhìnhắn, cao giọng quát: “Là kẻ nào dám đánh Ngô công tử?”
Kinh Quan Lục Cung, hoàng phu của tân đếđãtắm rửa sạchsẽ, nằmtrênlong sàng chờ đợi ngọc thể của Hoàng thượng đến lâm hạnh, nhưng nữ nhân mềm mại kia vẫn là phủ phụctrênbàn dài, vẫnđangmúa bút thành văn.
Lúc đấyhắncòn cảm thấy buồn cười, nhưng mà đến bây giờthìcườikhôngnổi. Đam mê đến độ bỏ cả mọi việc như thế này... Hay là nàng muốn theo những quả phụ kia, muốn trượng phu c·h·ế·t sớm để nếm thử trai tráng của cả triều văn võ?
mộtgóc giườngđangkhôngngừng lên xuống, bỗng lộ ramộtcuốn sách, bìa ngoài tiêu diễm dị thường ghi tiêu đề “Bí mật chốn khuê phòng” thực làm cho người xem phải mặt đỏ tim đập, tác giả đề tên là “Hồng bút thư sinh”.
Vương gia lúc này liền ôm Bát công chúa lên, đau lòng nhìn cái trán của nàng bởi vì va vào góc bàn mà sưng đỏ,hắnchỉ hậnkhôngthể giơ đao lên chém vào tên đầu sỏ quấy rối kia.
- - Hồng bút thư sinh
Tên sai dịch nhìn tình cảnh thảm thiếttrênđường, lại nhìn tới Ngô công tử bị đá lệch cẳm, té xỉu ởmộtbên, quả thực là trợn mắt kinh ngạc. Saohắnlạikhôngbiết những hành động ác bá thường ngày của ngô công tử? Nhưng bình thường những kẻ dị tộchắngặp cũng chỉ là những thương nhân bình thường,khôngcó chỗ dựa, chỉ đến đây buôn bán kiếm sống, nên dù bọn họ bị đánh cho răng rơi đầy đất cũng chỉ dám nuốt máu vào trong! Nhưng đụng phải thiết bản như thế này đúng là lần đầu tiên!
Bọn thị vệ theo hầu Ngô công tử toàn là những bọn chuyênđigây rối! Vừa thấy chủ nhân nhà mình bị hành hung, làm sao chịu ngồi yên? Liền vung tay lên, cầm lấy gậy gộc giấu trong tay áo, tất cả cùng xông lên phía trước. Người Hung nô vốn dĩ mãnh mẽ và hung dữ, trước kia bọn chúng cũng từng gặp quamộtsố người biết võ công, nhưng có câu: “Hổ mạnh cũngkhôngđịch được bầy sói, hảo hán cũngkhôngđấu được số đông”, cho dù là hán tử dung mãnh cuối cùng cũng thua dưới loạn côn của bọn họ, lần này thấy tiểu chủ nhân bị chịu thiệt, liền hăng máu chuẩn bị trả thù giúp chủ.
Thiệu Dương công chúa vì đầu bị đập vào bàn nên cảm thấy choáng váng, sau khi được Vương gia ổm trở lại nội thất liền mơ màng ngủ, trong mơ hỗn loạn nhưng lại thấykhôngít những hình ảnh trước kia, cảnh con sông dài, mặt trời lặn, cùngmộtđôi mắt xanh sâu dị thường trong đó chứa đủ loạiyêu, hận…
Đúng lúc này, nam nhân chậm rãi mở mắt ra, nắm lấy bàn taynhỏbé của nàng hỏi: “Tỉnh rồi à, nàng thấy thế nào, có muốn uốngmộtchút nướckhông?”
Thiệu Dương công chúa gật đầu, nhận lấy cốc nước, bởi vì vừa rồi bị bắt quả tang, nên trong lòng có chút ngượng ngùng, nhất thời uống vội, làm nước dính vào vạt áo lót, áo lót dán chặt vào làn da trắng như tuyết của nàng. Ánh mắt Vương gia nhìn thấy liền dần dần tối sẫm lại.
Dân chúng vây quanh đều tròn mắt lên nhìn, cừthật, rốt cuộc đám tiểu nhị này ở đâu ra thế? Bình thường luôn tươi cười nhã nhặn đón khách, nhưng giờ phút nàythìbộ dáng lại hoàn toàn khác, từ trong giỏ thuốc rút ra những thanh trường đao sáng loáng, mặt hằm hằm sát khí lao thẳng về phía bọn phá đám vô lại, ra tay sạchsẽlưu loát, nhìn theo hướng tay chân bọn họ, liền thấy chiêu chiêu ra tay dứt khoát, thanhâmxương gãy vang lên liên tiếp.
Mấy ai hiểu được tấm chân tình
Chương 132: Ngoại truyện Bát công chúa (hạ)
Thiệu Dương công chúa nhịnkhôngđược liền đưa tay ranhẹnhàng sờ lên khuôn mặt thâm thúy củahắn,hắnthoạt nhìn luôn làm cho người đối diện cảm thấykhôngrét mà run, nhưng trong mông lại thập phần ôn nhu đợi nàng…
nóixong liền đứng dậy giơ chân đạp chiếc bàn trước mặtmộtcái làm mặt bàn lộn đổ ra đằng trước.
Công chúa theo ánh nhìn củahắncúi, đầu, lập tức có chút ngượng ngùng che chặt phần trước ngực, đột nhiên, Hưu Đồ Hoành mãnh mẽ đem nàng ôm vào ngực, môi áp lại, hơi thở ấm áp phả qua làm cho người ta có chút đỏ mặt.
Chỉ trong chốc lát, dân chúng vây quanh xem náo nhiệt liền thấy tên sai dịch vừa rồi mặt mày xám ngắt chạy vụt ra. Đúng lúc đó Ngô công tử tỉnh dậy, thấy tên sai dịch kiađiqua bên cạnh mình, liền ôm lấy bắp đùihắn: “Thường Sơn huynh, huynh nhất định phải trả mối hận này cho bản thiếu gia…”
Hưu Đồ Hoành vốnđangở bên ngoài tra xét mấy xe thảo dược mới được chuyển đến, đột nhiên nghe thấy thanhâmném bàn từ phía đại đường của tiệm thuốc, lập tức chạythậtnhanh vào trong.
Chân nhấc lên, liền đem Ngô công tử đá bay ra đường, sau đó ôm tiểu nương tử trở về phủ.
Nghĩ đến đây,hắnliền vỗ bànmộtcái, trừng mắt cao giọng quát: “Đúng làkhôngbiết điều!”
Dưới ánh đèn chập chờn của cung đình,mộttrong những tờ bản thảo rơi xuốngtrênmặt đất. Chỉ thấytrênđó cómộthàng chữnhỏxinh đẹp:
Cuộc sống như thế này làm sao còn có thể sống nổi nữa đây? Ban ngàythìhắnphải vào triều, căng óc ra để đấu trí với đám đại thần, khi hồi cung còn phải đấu thể lực với “ông” conkhônglúc nào chịu yên củahắn. Suốt cảmộtngày dài, chỉ có “mộtkhắc xuân tiêu” này mới đáng giá làmhắnchờ mong, nhưng tiểu nữ tử này gần đây lạiđangsi mê văn chương viết lách, nghenóilà nàng dùng tên nặc danh biện soạn vài cuốn sách đem bán ở hiệu sách, thậm chí bán chạy dị thường!
đivào tiệm thuốc,hắnthấymộttên tiểu nhị mang vẻ mặt tươi cườiđira đón, hỏi: “Xin hỏi, vị quan sai này tới bốc thuốc sao?”
Nhưng Bát công chúa liền kéo tay áo củahắnnói: “khôngđược…” Hưu Đồ Hoành cũng hiểu được ý nàng, nếuđãmuốn mai danhẩntích,khôngnên gây sóng gió thêm nữa.
Ngủ thẳngmộtgiấc đến khi đầu đau liền tỉnh lại, nàng mở mắt rađãthấy trăng treo ngoài cửa sổ. Nam tử trong mộngđangtựa vào thành giường, ngủ rất say.
Niếp Thanh Lân xõa mái tóc dài thoải mái cười to, chỉ chốc lát sauđãbị nụ hôn củahắnchặn miệng, ởtrênlong sàng cùng vị nam tử mìnhyêuquấn quít cùng nhau.
Giang Nam xuân sắc lượn lờ, nhưng khuê phòng trong chốn hoàng cungthìxuân sắc lại chậm chạp chưa tới.
Hoành Vương Gia vẫn cònđangchìm đắm trong ôn nhu lâu lắm rồihắnchưa được hưởng, đúng làmộtloại cảm xúc muốn rơi lệ. Người Hán cónóiđúng cực kỳ: “Trong sách đều có Nhan như Ngọc!”hiệntại tiểu nương tử củahắnđangđọc sách giải trí,hắncũng tò mò, cũng lén lật thử mấy trang,khôngnghĩ tới đều là những trang sách hương diễm cực lay động tâm tình nam nhân,khôngbiết là do vị thư sinh phong lưu nào trong Câu Lan viện viết nên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hoang đường thế gian nhìn bằng mắt
Ở phía ngoài cửa hàng dân chúng vây xem có chút náo nhiệt,nhỏgiọngnói: “Bắt đầu rồi… bắt đầu rồi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.