Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Giấc Mộng Đế Vương

Cuồng Càng Thêm Cuồng

Chương 131: Ngoại truyện Bát Công Chúa (thượng)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 131: Ngoại truyện Bát Công Chúa (thượng)


Ngẫm lại về thân thểđãgià nua còm cõi của phụ vương, Hưu Đồ Hoành khẽ bĩu môi khi chiếc xe ngựa vừa lướt qua bên người.

Bát công chúa nhíu mày, có chútkhôngnắm chắc bệnh tình của vị công tử trẻ tuồi này. Theo mạch tượng, vị công tử này chẳng nhữngkhôngcó bệnh gì mà thân thể còn khoẻ mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Gần đây nàng cũng hay gặpmộtsố trường hợp thế này,rõràng thân thểkhôngcó bệnh, nhưng vẫn cương quyết đến đây chẩn bệnh.

Tổ tiên vị Ngô công tử này từng theo tổ tiên của thiên đế cùng nhau khởi binh, quét sạch Hung Nô, chiến công cao nhất, được tiên đế phong là Bác Liệt Hầu.

Chỉ thấy đó làmộtvị công tử trẻ tuổi, mặc áo lam được dệt từ gấm thượng hạng, đội mũ văn nhân bằng lụa, tay cầmmộtchiếc quạt có cán làm bằng ngà voi, bộ dạng thựcsựtuấn tú, theo sau là bảy, tám tùy tùng. Vị này chính là đại công tử Hầu phủ Ngô Khai Chí.

mộtđoàn xe ngựađangtừ phía xađidần về phía này. Hưu Đồ Hoànhđangchuẩn bị lãnh binh xuất chiến cũng biết, đó chính là đoàn xe của công chúa hòa thân.

Lúc này dân chúng bộ tộc đứng vây quanh hai bên đường xem rất đông, cho dù Hưu Đồ Hoành mang ánh mắt si ngốc nhìn nàng,thìnàng cũng chỉ sợ hãi liếchắnmộtcái, rồikhôngchút để ý thu hồi tầm mắt hướng về những nơi khác.

Có điều, vị công tử này ngay từ khi còn béđãthập phần sùng bái tổ tiên nhà mình, vănkhônghọc, chỉ thích học võ, lập chí theo bước tổ tiên, quét sạch Hung Nô. Mỗi khi nghenóithành Lâm An có người Hung Nô hoặc người Bắc Cươngđiqua,hắnliền mò đến gâysự,nhẹthìđem người đó đánh chomộttrận, nặngthìhủy hoại tài vật, làm cho những người đó tay trắng cút khỏi thành.

Cũngkhôngbiết vị công chúa đến hòa thân này cuối cùngsẽlọt vào trong doanh trướng của vị hoàng tử nào?

Nữ nhân đó…khôngbiếtsẽvào doanh trướng của vị hoàng tử nào? Phụ vương tuổiđãcao, cơ thể luôn tản ramộtmùi khó chịu, nếu như đóa hoa mềm mại kia bị đặt ở dưới thân thể…

Nháy mắt, trái tim trong ngựchắntựa như ngừng đập.mộtkhuôn mặtkhôngtỳ vết hé ra, mày như vẽ, cặp mắt quyến rũ sáng ngời, môi mỏng mấp máy. Ánh mắt mỹ nhân còn mang theo nét yếu đuối mỏng manh, làm cho người takhôngthể kìm lòng màyêuthương. Thần thái cử chỉ đều toát lên nét sang trọng quý phái lạ thường, tựa hồ còn sang quý hơn cả mẫu thân mình, đại phu nhân của phủ Bác Liệt Hầu.thậtsựlà vẻ đẹp khiến người takhôngthể rời mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lòng thầm nghĩ: Chắc đây là loại nữ tửkhôngra gì, mớiđigả cho bọn man di Hung nô,đãvậy cònkhôngbiết điều nữa chứ.

Vì thế,hắnrốt cuộc bỏ thái độ vị trí trung lập giữa việc tranh đoạt vương quyền của các huynh đệ, toàn lực ủng hộ cho Hưu Đồ Liệt, mà điều kiện chỉ cómột, đó chính là vị kế mẫu xinh đẹp trẻ trung kia.

“Tại hạ đến đây để chẩn bệnh” Ngô công tử trấn định tinh thầnnói.

Rốt cuộchắnkhôngthểkhôngchế được tà niệm trong lòng, hai tay liền theo tâm ý của bản thân vươn ra đem nàng ôm vào lòng, ném thân thể yếu đuối kia lên phíatrênsạp.

Đột nhiên,mộtthân ảnh cao lớnđivào Khai Thọ Đường. Đây chính là mục tiêu của chuyếnđinày, chưởng quỹ dị tộc. Đột nhiên, trong lòng Ngô công tử tràn đầy ghen tỵ vàkhôngcam lòng, nữ nhân hoàn mỹ như thế sao lại bịmộttên mọi rợ chiếm lấy?

Nghĩa phụ bệnh tật quấn thân, Hoành vương gia liền phái thị nữđichiếu cố nghĩa phụ, nhưng hiệu thuốc bắcthìhiệntạikhôngcó ai trông nom. Tuy rằng bởi vì có Niếp Thanh Lân lo chu toàn hết, Bát công chúa đương nhiên áo cơmkhôngphải lo, nhưng mà lúc trước nàngđãquen hỗ trợ trong hiệu thuốc, dĩ nhiên là pháthiệncuộc đời mình trừ dư thừa nước mắt,thìở phương diện chẩn bệnh bốc thuốc này cũng có chút tiềm năng. Nhà nghĩa phụ cũng làmộtnhà y thuật gia truyền, lúc trước người cũng dốc lòng đào tạo nàng, ngày thường cũng hay chuyên nghiên cứu y thuật, lại vô cùng dụng tâm, như vậy thành ra bây giờ cũng tạo thành thói quen.

Thiệu Dương nghe vậy liền sửng sốt, rồi dịu dàng từ chối: “Tiểu nữ chỉ mởmộttiệm thuốcnhỏ, tài nghề tầm thường, nếu mẫu thân công tử thân thểkhôngkhoẻ, ngài nên mời danh y tới khámthìhơn, đừng trì hoãn bệnh tình.”

Chương 131: Ngoại truyện Bát Công Chúa (thượng)

Vội vàng giơ tay phấtmộtcái, Hưu Đồ Hoành liền dẫn quân xuất phát,mộtkẻ luôn bình tĩnh nhưhắn, lúc này lại có chút nóng lòng muốn tốc chiến tốc thắng.

Nàng sợ hãi hét to lênmộttiếng, thị nữ nghe thấy liền tiến vào,hắnnhìn thấy hình dáng hung hãn của mình như được chiếu sáng trong đôi mắt sáng long lanh kia, rốt cuộc cũng tìm về chút lý trí, sau liền lấy cớ là hiểu lầm, rằngkhôngbiết là nàng là người mới bên cạnh phụ vương, nghĩmộtđằngnói1 nẻo xin lỗi nàng.

mộtkhắc kia tựa hồ như có cái gì đó vỡ tan ở trong đầu củahắn, cho dù là nữ nhân của phụ vươngthìnhư thế nào?mộtlão giàđãsắp gần đất xa trời kia làm sao xứng với nữ tử kiều diễm trước mắt này? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đúng lúc này,mộtbàn tay trắng nõn giơ ra vén rèm xe ngựa lên,mộtkhuôn mặtnhỏnhắn liền lộ ra.

Hưu Đồ Hoành lập tức cấm mìnhkhôngđược nghĩ tiếp nữa. Dù sao nữ nhân đó cũng là thê tử mà phụ vương danh chính ngôn thuận nạp vào, nữ nhân đó vốn là nên hầu hạ trong trướng của phụ thân… Đừng suy nghĩ nữa, đừng suy nghĩ nữa…

Ngày hôm đó đó là cómộtkẻ mộ danh tiến đến thăm bệnh.

Có lẽ do khát vọng muốn có được lòng nàng quá lớn mà thành ra luôn phạm đủ mọi sai lầm đến mức khó có thể bù đắp được.

Bát công chúađangchẩn bệnh. Nàng rất thích cuộc sốnghiệntại. Tuy rằng Niếp Thanh Lânnóithân phận của mình trước kia là công chúa hoàng tộc, nhưng chính nàng lại rất khó tưởng tượng được cuộc sống hoàng cung trước kia của mình, lại còn bị gảđixa đến tận Bắc Cương. Nhưng nàng có chút khẳng định, khi đó nhất định cuộc sống của mình chắc chắnkhônghạnh phúc. Nhìn thoáng qua vịđangngồi ở chỗ Chưởng quầy, nàng thở dài trong lòng, nếu nhưkhôngcóhắnthìcuộc sống của nàngsẽcàng hoàn mỹ hơn.

Chỉ vừa thoáng qua thôi, Hưu Đồ Hoành rốt cuộc làkhôngthể rời mắt. Chỉ thấytrênkhuôn mặtnhỏnhắn vẫn còn vương vài giọt lệ, đôi mắt hồng hồng nhìn ra xung quanh với ánh mắt khiếp sợ. Phảng phất như làmộtđứa bétrênthảo nguyên,khôngmay bị lạc vào giữa bầy sói…

Ngô công tử cómộtcảm giác hết sức mềm mại nhẵn mịn di chuyểntrêncổ tay mình, trùng hợpmộttrận giónhẹthổi lướt qua, lụa mỏng bay lên, lộ ra diện mạo như ngọc của người bên trong.

khôngbiết từ khi nào, trong thành Lâm An cómộttiệm thuốc đổ nát, nay được sửa chữa khang trang, mở ramộttiệm thuốc mới, bởi vì phương pháp có chút đặc thù, nhiều dược liệu quý chỉ có ở Bắc Cương cũng dược bày bán. Đại phu lại còn làmộtvị nữ tử tuyệt sắc, chuyên dùngmộtmảnh lụa mỏng để bắt bệnh, giọngnóinhẹnhàng dặn dò dược đồng các hạng mục công việc. Rất nhanh danh tiếng cómộtvị nữ tử tuyệt trần chuyên cứu người nghèo khó bay xa, rất nhiều người vì danh mà đến, ngay cả những ngườikhôngcó bệnh cũng lấy cớ tìm đến, chỉ để được diện kiến dung mạo như tiên nữ của đại phu, nghe thanhâmuyển chuyển của nàng chẳng khác nào Thiênâm. Đến nhiều lần, mọi người cũng phát giác chưởng quỹ làmộtnam tử cao nhất mắt sâukhôngthấy đáy, tròng mắt xanh cao lớn. Rất nhiều người ngầm chỉ trỏkhôngbiết nơi dị tộc nào sinh ra tướng mạo như này, mà càng làm mọi người căm phẫn hơn là vị này lại là trượng phu của tiên nữ, điều này làm cho biết bao thanh niên tài tuấn của thành Lâm An phiền nãokhôngthôi,

“Nàng là thê tử của ta,thìta phải chịu trách nhiệm, thê tử của ta ta nuôi,khôngcần đến của cải của vàng bạc của Niếp thị để sống qua ngày.”

hiệntại, Ngô công tử chỉ ước gì được nghe “tiên nữ”nóinhiều hơnmộtchút, liềnnói: “khôngsao, cứ viết cho tại hạmộtphương thuốc bồi bổ thân thể là được. Nhưng mẫu thân tại hạthìthân thể bất an, nếu tiểu thư rảnh rỗi, có thể quá bước tới phủ khám cho mẫu thân tại hạ? Tại hạsẽchuẩn bị sẵn xe ngựa, tự mình tới đón tiểu thư nhập phủ.”

Mà vị tự xưng là tướng công của nàng cũng như nhìn thấu đượcsựbuồn bực trong lòng nàng. Liền dốc hết sức làm chủ, đồng thời tự móc hầu bao sửa sang lại cửa tiệm.

“Công tử mời ngồi, xia đưa tay phải vào. “

Ngô công tử nghe thấy thanhâmcủa tiên nữ tựa như tiếng đàn mềm mạiâmnhu, chỉ cần nghe là đoán ngay đượccônương này phải làmộtvị quốc sắc thiên hương, nhịnkhôngđược liếc tới. Ngô công tử bình thường chuyên luyện võ, thị lực so với người thường tốt hơn khá nhiều, xuyên qua làn lụa mỏng nhìn thẳng dung mạo của tiên nữ. So với tưởng tượng củahắn, nàng càng thêm xinh đẹp động lòng người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những ngày tháng còn lại của cuộc đời,hắntình nguyện ở lại bên cạnh hai mẹ con nàng nơi vùng non nước hữu tình của Giang Nam này.

Bát công chúa bắt mạch xong, liền ôn nhunói: “Xin thứ cho tiểu nữ tài học sơ thiển,khôngnhìn ra được bệnh tình của quý công tử.”

Nhưng ngay lúc vừa bước ra khỏi trướng bồng của nàng,hắncũngđãhạ quyết tâm, lần tới,hắnnhất định danh chính ngôn thuận đem nàng ôm trở về doanh trướng của mình!

Hưu Đồ Hoành còn nhớ rấtrõmộtngày nắng rực rỡ vào mùa đông hiếm có ở Bắc Cương này.

Gần đâyhắnthường xuyên nghe mọi ngườinóiở Khai Thọ Đường cómộtvị “tiên y”, lúc đầu cũngkhôngđể ý, sau lại nghenóitướng công của vị “tiên y” này lại là người dị tộc Bắc Cương, liền để tâm. Hôm nayhắnliền đem theo người tới đây gây phiền toái.

Để bảo vệ nữ nhân trong lòng,hắncố gắng giữ vững thế lực của mình giữa cơn lốc xoáy tranh quyền đoạt lợi… Nhưng mà…hắnvẫnkhôngthể xóa tanđiđược nỗi đau thương hoảng sợ trong đáy mắt nàng, chung đụng cùng nàng luônkhôngdễ, cho đến khi nữ nhi củahắnđược sinh ra mới có chút hòa hoãn, lại vìmộttrận bị ám sát mà xe ngựa rơi xuống vách núi.

hiệntại, vị bát công chúa mất trí nhớ này vẫn là thân cận với vị nghĩa phụđãcứu nàng hơnmộtchút.

Bát công chúa tuy rằngkhôngcó kinh nghiệm về những chuyện này, nhưng cũng nhìn ra vị công tử này thân phận bất phàm, hơn nữa còn đến đây với ý đồ bất thiện. Nàng tuy lo lắngkhôngyên, những vẫnnhẹnhàng hỏi: “Công tử tới đây mua thuốc hay chẩn bệnh?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bát công chúa vừa chẩn bệnh xong liền thấy cómộtvị công tửđiđến. Mấy người cònđangđứng đợi chờ đến lượt hốt thuốc cũng nhận ra vị đại công tử Hầu phủ này, cũng biết sở thích quái dị củahắn, nhất thời sợ trâu bò đánh nhau ruồi muỗi c·h·ế·t, vội vàng rời khỏi Khai Thợ Đường. Nhưng cũng có ngườikhôngsợ phiền phức, liền đứng bên ngoài, hóng vào xem kịch vui.

Nhưng mà tất thảy cấm kỵ đều bị phá bỏ vào thời điểm ba tháng sau khihắntrở lại, khi bước vào trướng phụ vương vấn an ngườiđangbị bệnh nặng. Nữ tử mảnh maiđangtắm trong thùng gỗ dùng để ngâm rượu thấy mình đột ngột xông vàothìcả kinh trừng lớn mắt, theo bản năng dùng hai cánh tay che ở trước ngực, hai mắt đỏ lên đáng thương cố gắng rúc vào bên trong thùng gỗ.

Nhưng tiểuanhhùng chống Hung Nô này lạikhôngvừa ý với câu trả lời này. Vốn vì nàng sinh đẹp nênhắnsinh ramộtchút thương tiếc, nay đột nhiên bị cự tuyệt liền có chút thẹn quá hóa giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 131: Ngoại truyện Bát Công Chúa (thượng)