Giấc Mộng Đế Vương
Cuồng Càng Thêm Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 117
Vì thế Cố phu nhânnóimấy lời xã giao, liền vội vàng cáo từ. Nhưng màkhôngnghĩ tới vừa mới trở về tới cửa dịch quán liền nhìn thấy bộ dạng của tiểu tử chuyên gác cửa ở dịch quán liên tục nhìn ngó xung quanh, thấy nàng xuống ngựa liền vội vàngnói: “Cố phu nhân, sau đến bây giờ ngài mới trở về, Đế Cơ Vĩnh An công chúa chờ ngàiđãlâu.”
Bữa tối, lúc Thái phó quay trở lại dùng bữa liền thấy Trứng gà củahắnmặcmộtchiếc áo ngủ màu vàng rộng rãi, mái tóc dài xõa tung sau người,trênkhuôn mặt đầy đặnđangtreomộtnụ cườinhẹnhìn tiểu công chúađangnằm ở trong nôi dùng bàn taynhỏnhắn nghịch miếng vải.
Cố phu nhân nghe xong, đương nhiên là nhất nhất đáp ứng,sẽan bài tỉ mỉ.
Đợi tới khi xong cuộc mây mưa, Niếp Thanh Lân mới tựa vào ngực Thái phó,nhẹnhàng hỏi: “Vi thần ynóiBản cung khó có thể mang thai, nếu như tương lai takhôngthể sinh con cho Thái phó,thìnên làm thế nào?”
Cố phu nhân thở dàinói: “Đó chính là vị Nô Lan Trắc phi trước sống nhờ ở phủ Tướng quân, lúc trước nhìn bộ dáng ngang ngược của nàng tađãbiết là ngườikhôngdễ đối phó, nhưngkhôngngờ lại có thể làm ra chuyện bán đứng phu quân như thế. Đại khái sau khi biết mìnhkhôngthể mang thai được nữa, trong lòng liền bị oán hận làm cho đầu óc mê muội. Nghenóisau chuyện đó, nàng ta liền trở về bộ lạc của phụ vương nàng ta, sau đó dĩ nhiên muốn tái giá với công thầnhiệntại của Thiền Vu Hung Nô… Cát Thanh Viễn.”
Niếp Thanh Lân nghe thấy giọngnóiliền dùng ngón taynhẹnhàng cho lên miệng,nhẹgiọngnói: “Bé con vừa mới ngủ, xin Thái phó dời bước khỏi phòng ngủ, Bản cungsẽra sau.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
bạch hổ khít khao*
Niếp Thanh Lân lúc này cũngkhôngbiết Cố phu nhânđangđau lòng vì mấy cái lá trà, hàn huyênmộthồi sau đó mớinóimục đích tới đây của mình: “Cố phu nhân ở biên thùy, đương nhiên tin tứcsẽtường tận hơn người ở kinh thành,khôngbiết tiểu thiếp hãm hại Hưu Đồ vương là người nào?”
Trượng phu của nàng là ái tướng phe Thái phó, tự nhiên cũng biết được chút tình hình ở kinh thành, vị công chúađangcười tự nhiên trước mặt này có khả năng chính là vị Hoàng đế cao cao tại thượng kia,khôngkhỏiâmthầm thở dài trong lòng: Ban đầu ở biên thùy, nghĩ tới Thái phó vì đại kế đăng cơ mà cưới Vĩnh An công chúa, làmộtmối hôn nhân tạm thời, nhưng nay nghĩ lại tình hình khi đó ở Thanh Long quan, vị Thái phó luôn mặt lạnh kia lại luôn đối với vị công chúa trước mặt này sủng ái có thừa, chỉ sợ là tìnhyêunam nữ trong đókhôngchỉ nhiều hơnmộtchút! Ngẫm lại phương pháp làm việc của vị công chúa này, cũng khó trách có thể thu phục đượcYêu Giao của Đại Ngụy, bộ dáng bình dị gần gũi cho dùkhôngphải xuất thân hoàng gia, cũng làm cho người khácyêuthích từ tận đáy lòng.
Cuối cùng Cố phu nhân cũng suy nghĩ thông suốt, vội vàng thi lễ lần nữa, hướng công chúa thỉnh tội vì trước kia mìnhkhôngchu toàn được cấp bậc lễ nghĩa.
Thái phó mỉm cười hướng má nàng đặt lênmộtnụ hônnhẹ, liền quay ra khỏi phòng ngủ.
trong truyền thuyết. Chỉ cần giường lạnh gốikhôngvài hôm,thìcơ thể nàngsẽtự động khôi phục lại chật hẹp,hắnphải dùng sức, khai phá đất đai, tưới nước ruộng sâu.
Chỉ đáng tiếc trước kia nàng hiểu lầm, lại đem trà tinh phẩm được tỉ mỉ chọn lựa đưa tới phủ Thái phó, đưa cho ả thiếp thất thô bỉ kia, đúng là phí của trời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù là người luôn trầm ổn như Cố phu nhân cũng kinh sợkhôngthôi, nhưng chỉ nghĩmộtchút thôi liền hiểu được, chỉ sợ ở biên quan ngày ấy nhìn thấy cũngkhôngphải là chân thân của Tam phu nhân, mà làmộthồng nhan chốn thanh lâu mới của Thái phó ấy chứ? Xem khí chất, cáchnóinăng cũng có thể làmộttiểu thư nhà quan nào bị tội lây mà sung tới biên quan, bởi vì sợ bẩn đến danh dự của Thái phó mà sử dụng danh nghĩa tam phu nhân trong phủ.
Thái phó từ từ nhắm mắt lại,khôngđể ý lắmnhẹnhàng vỗ vỗ cánh tay của nàng: “sẽcó thôi, nàng đừng vội nghĩ loạn.”nóixongkhônglâu sau,thìđãngáy vang.
Niếp Thanh Lân đắp lại chăn cho tiểu Gia Nhu, cũng chậm rãiđira ngoài. Nàng cùng Thái phó mấy lần mây mưa đềukhônghề dùng biện pháp bảo vệ nào cả, luôn cố gắng, nhưng bụng nàng vẫnkhôngcó động tĩnh gì, vẫn bằng phẳng. Nghenóitrước kia tiểu thiếp của Thái phó cũng từng phá thai qua, còn bụng mình đến nay vẫn chưa hề có động tĩnh gì, xem ra, vấn đề là ở chỗ mình. Nhớ tới Vi thần y từngnóicơ thể nàng khó mang thai, Niếp Thanh Lân liền cười khổ, Thái phó nếumộtlòng mong mỏi nàng sinh hài tử, chỉ sợ là phải thất vọng rồi, nghĩ vậy, Niếp Thanh Lân khẽ thở dàimộthơi.
Tam phu nhân chính hiệu kia cũng làmộtngười khách khí sáo rỗng, sau khi nghenóiđến tặng lễ vật, vẻ mặt vẫn nhàn nhạt, dáng vẻ khúm núm bảo sao làm vậy, khi nhận lễ vật xong cũng chỉ ngồi yên lặng cùng Cố phu nhânkhôngnóigì, bốn mắt nhìn nhau,thậtsựcó chút xấu hổ.
May mắn tính tình Niếp Thanh Lân hiền hòa, nhìn bộ dánghiệntại của Cố phu nhân, đoán rằng có lẽ nàngđãbịmộttrận kinh hách tại phủ Thái phó. Theo tính tình của Cố phu nhân, nàng lại có thể tự mình mang theo lễ vậtđibái phỏngmộttỳ nữ xuất thân thiếp thất, quả nhiên là coi mình là tri kỷ. Trong lòngthậtra cảm thấy có chút áy náy với người bạn tri kỉ này, nàng liền khẽ cườinói: “Lúc trước có chút bất tiện, nên Bản cung phải che giấu thân phận, mong Cố phu nhân thứ lỗi.”
“sẽcó thôi.” Thái phó thân làm nam tử xác thực làkhôngthèm để ý tới điểm ấy, tương laihắnthân là cửu ngũ chí tôn, làm sao có thểkhôngcó con nối dõi? Niếp Thanh Lân sao lạikhôngcảm nhận được tình ý lúc này Thái phó đối với mình làthật, thế mới làm cho nàng bắt đầu gợi lên những tham vọng ngông cuồngkhôngnên có. Nhưng thếsựkhó liệu,hiệntại tốt đẹp, cũngkhônglàm cho người ta có thể xemnhẹđược tương lai u ám phía trước… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Niếp Thanh Lân lạinóitiếp: “Mặt khác Bản cung còn muốn nhờ Cố tướng quânmộtviệc. Thái phó đại nhân bận quốcsự, Bản cung đương nhiên làkhôngdám quấy rầy, nhưng quốcsựkhônghỏi, giasựlạikhôngthể mặc kệ, oan có đầu nợ có chủ, nếu như hung thủ hại c·h·ế·t tỷ tỷ, Bản cungkhôngthể tử hình,thìBát hoàng tỷ sao có thể nhắm mắt?”
Suốt đêm hôm đó, từ bên trong phòng phát ra những tiếng thở gấp liên tục, làm cho các cung nữ gác đêm ở bên ngoàimộttrận mặt đỏ tim đập.
Cố phu nhân cũng làmộtngười biết tùy cơ ứng biến, lập tức thu hồi biểu tình kinh ngạc, sửa lờinói, chỉnóibởi tướng công của mình từngnóiTam phu nhân trong phủ Thái phó thích uống trà, nàng liền đưa tớimộtchút trà quý hiếm, ngoài ra cònmộtít đặc sản, cũng là mang tới cho Thái phó.
Niếp Thanh Lân biến sắc khẽ cau mày, nhưng lập tức giãn ra, ôn nhunói: “KỳthậtBản cung tới đây còn cómộtyêucầu quá đáng, đó là muốn nhờ sau khi Cố phu nhân trở về, có thể phái người nhờ Hưu Đồ vương gia mang những vật dụng, quần áo mà Bát hoàng tỷ thường hay mặc đưa lại. Cuộc đời của hoàng tỷ vốn nhấp nhô, nên ta muốn xâymộtngôi mộtrênquê nhà, để an ủi linh hồn của tỷ tỷ ởtrêntrời. Ngoài ra, mong Cố phu nhân sắp xếp làmmộtphápsựbên bờ sông nơi hoàng tỷ xảy ra chuyện, tụng kinh 3 ngày để siêu độ vong linh. Việc này vốn để người khác làm cũng được, nhưng mà Bản cung luôn lo lắng người bên ngoài làmkhôngđủ tỉ mỉ, bỏ sót quá trình, Cố phu nhân làm việc trầm ổn, vẫn làm Bản cung yên tâm, nên tự mình đến nhờ cậy.”
hắncũngkhôngvộiđivào, mà đứng lẳng lặng ở cửa nhìn bộ dáng dịu dàng chơi đùa của giai nhân, mái tóc đen óng ả buông xõa xuống khủyu tay, làm cho người ta ngứa ngáy muốn đưa tay lên v**t v* mái tóc mượt mà đó, nếu Trứng gà làm mẫu thân, bộ dáng ôn nhu như vậy, dưới ánh trăng dịu dàng, ấm áp nhìn conhắn. Nghĩ vậy,hắnnhẹnhàngđitới, từ phía sau dịu dàng đem nàng ôm vào trong lòng: “Trứng gà, sinh cho bản Hầumộtđứa nhé.”
Niếp Thanh Lân bảo Đan ma ma đem Cố phu nhân nâng dậynói: “Ở đâykhôngcó người ngoài, có thể tự nhiênnóichuyện, lúc trước ở Thanh Long quanđãphiền Cố phu nhân phải chiếu cố nhiều, nay ngài lạimộtđường vất vả hộ tống Gia Nhu hồi kinh, Bản cung nên cảm kích ngày mới phải.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố phu nhân mang theo tâm trạng lo sợ bất an bước vào phòng, chưa kịp nhìn ngườiđangngồi phía trước,đãcúi đầu thi lễ, đợi đến khi ngẩng đầu, liền cảm thấy kinh thành nàythậtđúng là khắp nơi đều có chuyện làm cho người ta sợ hết hồn hết vía. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 117
*Câu này, ýnóihơi th* t*c, nếu bạn nàokhôngthích có thể bỏ quakhôngcần đọc, bạch hổ khít khao ýnóichỗ ấy trắng mịn, non mềm, khít khao, những dòng còn lạithìbạn đọc tự bỗ não nhé
Đêm nay, toàn bộ tinh thần đều phấn chấn dâng trào, lạc thú sảng khoái, thoải mái trong chinh phục đất hoang, tưới nước ruộng sâu, chăm cày siêng cấy, sướng khoái đến mức hậnkhôngthể làm cho giai nhân nằm dưới thânkhôngthể rời khỏi giường.
Cố phu nhân nghe thấy lời ấy, trái tim vẫn chưa kịp bình ổn lúc ở phủ Thái phó nay lại nhảy dồn dập, thân là thê tử của tướng quân ở biên cương, đương nhiên mỗi lờinóihành động đều luôn đắn đo suy tính cho tiền đồ tương lai của phu quân nhà mình. Mình bởi vì vị “Tam phu nhân” kết nghĩa kia làm cho mê muội đầu óc, lại tùy tiệnđibái phỏng, màkhôngchú ý tới Đế cơ Vĩnh An công chúa mới là chính thê tương lai của Thái phó. Vì sao công chúa đột nhiên lại muốn gặp mình, hay bởi vì hành động ph*ng đ*ng của Thái phó cùng mỹ nữ thanh lâu kia du hí ở Thanh Long quanđãbị công chúa biết được, nên nàng muốn tới hỏi mình?
Cố phu nhân liên tụcnóikhôngdám, cảm ơn công chúa thưởng ghế, sau mới dám ngồi xuống.
Ngày hôm sau, Niếp Thanh Lân ra khỏi cung gặp Cố phu nhân, nhưng mà tới trạm dịchthìpháthiệnCố phu nhânđãra khỏi cửađitới phủ Thái phó. Niếp Thanh Lân thầm nghĩ chỉ sợ vị Cố phu nhân nàysẽcómộttrận kinh ngạc. Nàng liền ngồi tại dịch quán đợi.
khônglâu saumộtchiếc xe ngựa vội vàng dừng lại trước cửa dịch quán.mộtvị phu nhân vẻ mặt giận dữ bước xuống ngựa. Cố phu nhân khi vào kinh thành, tâm luôn nhớ mãikhôngquên vị triâmtri kỷ Tam phu nhân của Thái phó, mới sáng sớm nàngđãsai gia nhân gửi bái thiếp, còn chính mìnhthìchuẩn bị hậu lễđitới phủ Thái phó gặp Tam phu nhân. Sao có thể ngờ được, ngồi chờ trong đại sảnh của phủ Thái phó, tới tiếp nàng lại làmộtcôgáihoàn toàn xa lạ.
Chỉ thấy vị tam phu nhân kiamộtthân cẩm y hoa phục,trênđầu chảimộtkiểu tóc quý phái,đangngồi ngay ngắntrênvị trí cao nhất. Lúc này tâm thần ngẩn ngơkhôngquan trọng, nhưng cấp bậc lễ nghĩa trong lúc đó cũngkhôngđược chu toàn, chỉ thấy vị Cố phu nhân bình thường luôn văn nhã, ổn trọng, lúc này miệng há to, mắt trừng trừng hoang mangkhôngthôi.
Nhìn thấy Trứng gàđitới, liền có chút sốt ruột khó nén bật dậy khỏi giường, vươn tay ra đem nàng ôm vào lòng, đặt ởtrêngiường. Tiểu nữ tử này đúng thuộc loại
Vệ Lãnh Hầu cũngkhôngbiết tâm tư của Niếp Thanh Lân,đãnhiều ngàyhắnluôn bận rộn việc triều chính, nên đương nhiên bỏ giai nhâncôquạnhmộtmình. Hôm nay, đột nhiên lại xuấthiệný nghĩ muốn cómộtđứa bé, nên chuyện chăn gối đương nhiên là phải tăng thêm chút lực. Nhớ tới đệ đệ mình chỉmộtphát liền làm cho tiểu Trầm hậu có thai, Thái phó đại nhânanhtuấn vĩ đại liền có chút bực mình, đại hôn cũng sắp tới, có lẽ bắt đầu từ hôm nayhắnnên cố sức cày cấy thêmmộtchút.hắnvẫn luôn cảm thấy tuổi Trứng gà vẫn còn quánhỏ, ham chơi nghịch ngợm. Nếu sớm có hài tửthìcó lẽ nàngsẽtập trung tinh thần, bỏ lại mọi thú vui phía sau, mà chuyên tâm giúphắndạy con giúp chồng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.