Giấc Mộng Đế Vương
Cuồng Càng Thêm Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 112
Nghe thế,hắnhơi nhướng mày, liền đứng dậy ngồi kiệu thẳng tới cung Cam Tuyền.
Vừa đúng lúc này, Thái phó đại nhân mang sắc mặt vui mừngmộtđường vững vàngđitới, biểu cảm đó lọt hết vào trong mắt của đôi “vợ chồng” phía trước, hai người chỉ cùng cảm thấy đó chính là kẻ mặt người dạ thú làm người khác chịukhôngnổi!
Nhưngkhôngngờ, vừa mới mang theo tâm tình thoải máiđitừ ngự hoa viên theo lối tắt ra ngoài, lại bị tiểu Thái y làm cho bay hết, lập tức dừng bước chân, cau mày hỏi: “Ngươinóicái gì?”
Thái phó từ khi bước vào đầu óc đều mơ hồ, vừa nghe công chúa chất vấn, cuối cùng cũng nhìn ra chút manh mối,khôngđể ý tới Tiểu Trầm Hậuđangkhóc lóc đằng sau, xoay người trừng mắt về phía Nguyễn công côngnói: “Lão c·h·ế·t dẫm kia! Ngươikhôngphải lànóihoàng thượng có thai sao?”
Đúng lúc này, Nguyễn công công lại mang vẻ mặt vui mừngđivào, vừađivừanói“Chúc mừng Hoàng hậu nương nương…” Nhưng khi nhìn thấy Niếp Thanh Lân ở đâythìgương măt già nua lại đỏ lên vì xấu hổ, thầm nghĩ Thái phó phong lưuthìcũngkhôngnên án theo gia phả Niếp Gia mà ngủ hết thế, rối loạn cương thường như vậy bảo nô tài bọn họ làm sao mà xửsựđây! Trong cung này đúng là ngày càng khó sống mà.
Thái phó yên lặng đứng nguyên tại chỗ, chỉ cảm thấy não mìnhđãbị hàng ngàn chiến mã Hung Nô giày xéo qua đến mức bị nát vụn rồi! Yên lặngmộthồi, liền đưa tay vẫy hai thị vệđangđứng bên cạnh: “Thưởng cho lão c·h·ế·t tiệt nàymộttrăm cái vả miệng, tránh sau này ngay cảnóichuyện cũngnóikhôngxong!”
Lúc trước nàng từng thấy Vệ tặc vào khuê phòng của công chúa, nhưng cụ thể bên trong như thế nào, nàng cũng chưa từng nghĩ, giờ trải qua đêm kinh khủng đó, nàng mới hiểu ra nam tử có thể dùng cách vô liêm sĩ như thế để bắt nạt nữ tử... Vậy chẳng phải công chúađãbịhắnchà đạp lâu như vậy… Làm sao nàng có thể chịu đựng được?
Nguyễn công công đứng bên cạnh cũngâmthầm lắc đầu thở dài, tuy rằng tiên đế là hôn quân, nhưng quản lý hậu cung rất cao tay, nhóm phi tần bị đầu độc ngáng chân bỏ xuống giếngthìluôn thấy, nhưng làm nam nhân mà cứ bị hết nữ nhan này đến nữ nhân khác đánh, ném, biểuhiệnhành vi đố phụ như thế nàythìdù ở trong phủ các quan cũng hầu nhưkhôngnhiều a!
Thái phó nghe công chúanóinhư vậy, cố kiềm chế lửa giậnnói: “Nay Trầm thị vô đức, dáng vẻ điên khùng, công chúa nayđãkhônggiống như bình thường, xin hãy theo vi thần về cung Phượng Sồ nghỉ ngơi trước, bản Hầu tạmsẽtha cho nàng ta.”
Nhìn Thái phóđangnhàn nhã nằmtrênnhuyễn tháp uống trà, lúc này Nguyễn công công mới dámnhỏgiọngnói: “Bẩm Thái phó, mới vừa rồi thái y vào cung bắt mạch,nóilà… là Hoàng hậu có thai….”
“Bẩm Hoàng thượng, tiểu nhân được thái y viện phái tới bắt mạch cho Hoàng hậu, mới vừa rồi trong lúc bắt mạch cho Hoàng hậu nương nươngthìpháthiệnra hỉ mạch rấtrõràng.”
Tiểu Trầm hậu lắc đầu, Niếp Thanh Lân cũng biết vị Trầmcônương này từ trước đến nay đềumộtlòng ngưỡng mộ đối với Thánh thượng, đương nhiên cũngsẽkhôngđể ý thị vệ trong cung… Nhưng sao lại….
Bây giờsựviệc còn chưarõràng, trướckhôngthể thả thái y ra ngoài, tránh việc gây thêm sóng giókhôngcần thiết. Càngđivề phía trước bước chân nàng càngnhẹnhàng,khônggiống nhưsựnặng nề thường ngày…
nóiđến Thái phó, vừa hạ triều,đangở thư phòng cùng quần thần thương nghị, bởi vì việc phân chia ruộng đất có chút vấn đề, rất nhiều ý kiến trái ngược nhau, trong phòng, triều thần chia làm hai phe,đangtranh luận kịch liệt, so với phố xá bên ngoài càng hơn chứkhôngkém, chỉ hận hàm răngkhôngthể dài ra thêmmộtchút,mộtngụm cắn c·h·ế·t đối thương mới hả hê.
Đây là ăn xong rồikhôngchịu trả tiền mà! Tiểu Trầm Hậu cũng thế, đây chính là cơ hội từ chim sẻ biến thành phượng hoàng saokhônglợi dung cơ hội này, nũng nịu chiều chuộng nam nhânmộtchút! Gương mặt già nua của Nguyễn công công đẫm đầy nước mắt cúi đầu cảm tạ Thái phó liền xuất mônđilãnh phạt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong lòng dâng lênmộtniềm vui khôn xiết,hắnngồi vọt dậy, lại sợ bị quần thần bên ngoài nghe được, cũng thấp giọng hỏi: “đãxác định chắc chắn… là hỉ mạch?” Nghe Thái phó hỏi lên như vậy, vẻ mặt Nguyễn công công đau khổnói: “Đúng vậy ạ! Nô tài cũngkhôngthể tin được vào lỗ tai mình, nên bắthắnphải xem kĩ lại mạchmộtlần nữa, nhưng tiểu thái y kia vẫn phi thường khẳng định đó là hỉ mạch”.nóixong lời này ông lại thấy thần sắc vui mừngtrênmặt Thái phó.
Chỉ thấy Hoàng hậu nhảy vọt lên, cầm lấy chiếc gối bên cạnh quăng mạnh về hướng Thái phó: “Cầm thú! Ngươi còn dám tới ư! Đánh cho ngươi c·h·ế·t! Đừng mơ tưởng Bản cung sinh nghiệt tử cho ngươi.”
Vốn nghĩ chỉ mình gặp phải thảm cảnh này, nhưngkhôngngờ người mà mình vẫn luôn để trong lòng cũng cùng chung cảnh ngộ, lập tức cảm thấy như có cùng chungmộtkẻ thù, trung can nghĩa đảm để bảo vệ hoàng thượng trước kia lập tức bừng bừng sống dậy.
Thái phó trước nay luôn giỏi về khoản chọn lọc ý tứ, lúc nàyđangtùy ý để hai phe tranh đấu, đợi cho song phương đềunóitới sùi bọt mép, mới chậm rãi lên tiếng giảng hòa.
“đãđược hơnmộttháng, nhưng mà Hoàng hậu có lẽ cảm xúckhôngđược ổn định, mong Hoàng Thượng…” Tiểu thái y vẫn cònđanglảm nhảmkhôngngừng nhưng Niếp Thanh Lânthìđangsuy nghĩthậtnhanh về khoảng thời gianmộttháng trước đúng khoảng tiểu Trầm Hậu đột nhiên mất tích. Bây giờ nghĩ lại, nàng ấy luôn luôn tuân thủ nghiêm ngặt cung quy vì sao vô cớ lại mất tích… Lúc đó quần áo lại có chút xộc xệch, búi tóc buông lỏng, đôi mắt sung lên vì khóc, đềuđãđược lý giải, nhất là vết máu đỏ nàng nhìn thấy sau vạt áo, lúc đó nàng cứ nghĩ nguyệt tín của tiểu Trầm Hậu đến,khôngnghĩ tới nàng ấy lại có thể bị thất thân…
Thái phó đại nhân thân thủ nhanh nhẹn, lập tức vọt tới bên cạnh tránh khỏi nhưng sắc mặt cũng trầm xuống: Nữ nhân ngu xuẩn này lại phát điên cái gì? Trứng gà cònđangđứng bên cạnh nàng,khôngmay bị đụng phảithìlàm sao?
Thái phó thấy thời điểm dùng thiện cũng sắp tới, công chúa hẳnsẽquay lại cung của mình dùng bữa, liền ngồi xuống, thích thú gõnhẹlên bàn trà mà đợi, nhưng màmộtlát sau tiểu thái giámhắnphái tới cung Cam Tuyềnnói, công chúasẽkhôngquay lại, mà ở cung Cam Tuyền dùng bữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đan ma ma đứng ở phía sau, nên đương nhiên nhìn thấy rấtrõràng dần dần sắc mặt tái nhợt của Niếp Thanh Lân. Tính cách thẳng đuột như ruột ngựa trong quân doanh, nhưng từ sau khi vào cung được tiểu chủ nhân nghịch ngợm khôn khéođãuyển chuyển gấp mấy lần, vừa thấy sắc mặt Niếp Thanh Lânkhôngđúng, lập tức quát bảo tên tiểu thái y nhiều chuyện kia: “Im miệng, ngươi là người nào phái tới, lạikhônghiểu quy tắc chốn cung đình, vô cớ ngăn trở Hoàng Thượng! Trở về cẩn thận học cho kĩ quy tắc ddi1"
“Công chúa, làm sao bây giờ? Thái ynóiBản cung... có thai rồi...”
Trong phủ thần tử có tin vui, nàng là thiên tử cũng nên vui chung mới phải, chỉ là Vệ Lãnh Hầu đại nhân đúng làkhôngcó nhân phẩm, có cần phải c**ng b*cmộtthiếu nữ hoàn toànkhôngtình nguyện với mình như thế haykhông?
Đến cung Phượng Sồ, mới biết tiểu công chúa thế nhưng lạikhôngở trong cung, hỏi thị nữ canh gác mới biết được nàng từ chỗ các đặc phái ngoại quốc trở lại,đãthay quần áo sau đóđivề hướng cung Cam Tuyền của Hoàng hậu.
Nguyễn công công xem sắc trời cũng chỉmộtlát nữa là đến giờ dùng thiện, nếu Thái phó nguyện ý nhận, vậy sau này tiểu Trầm Hậu trong cung cũng chính thức làmộtchủ nhân chân chính, đương nhiên càng phải cẩn thận gấp bội, vội vàng lui ra ngoài an bài.
Cho nên mặtkhôngchút thay đổi, liền giống như bình thườngđilướt qua bên cạnh Thái phóđira ngoài, rời khỏi cái nơi làm cho nàng thương tâm đến c·h·ế·t này,
“Vậy nàngđãthân mật với ai?” Hỏi đến đây, thân thể tiểu Trầm Hậukhôngkhỏi hơi run lên… nước mắt rơi thành dòngnói: “Đông chí hôm đó, Bản cungkhôngbiết tại sao khi về cungthìcảm thấy thân thể khô nóng, liềnđira hồ ở ngự hoa viên bơi vài vòng cho tiêu tán nhiệt khí. Nhưng ai ngờ…hắn…hắncũng ở trong hồ, thân thể tr*n tr**ng.mộttay vươn tới… đem Bản cung ôm lấy, dùng miệng hôn lung tungtrênngười Bản cung… Bản cung vốn muốn kêu, nhưng cũngkhôngbiếthắndùngyêuthuật gì, làm Bản cung mất hết khí lực, sau đóhắnôm ta vào núi giả, thế nhưng… thế nhưnghắndám làm việc đó. Bản cung đau quá ra sức đẩyhắn, nhưnghắnnhưmộtngọn núinhỏ, mặc cho Bản cung đẩyhắncũngkhôngchịu đứng dậy… Chẳng lẽ vì vậy nên mới làm cho Bản cung có thai phảikhông?”
Chỉmộtcâunóinày,khôngcần tiểu Trầm Hậu lắp bắp giải thích, Niếp Thanh Lân liền biến sắc. Đêm hôm đó,hắnđến khuya cũng chưa trở về,thìra làđangcùng Hoàng hậu làm chuyện đó.hắnthậtđúng là thủ đoạn! Ngang nhiên ngủ thẳng với thê tửtrêndanh nghĩa của nàng. Chẳng lẽ các thê thiếp trong phủhắnđãmất hết hương vị, nên phải tới cung này tìm k*ch th*ch?
Nhưng khi nhìn thấy Vĩnh An công chúa vẫn cùng Hoàng hậu thân thiếtmộtchỗ như cũ, liền có chút an tâmnóitiếp: “Thái phó đại nhân nghenóiHoàng hậu có thai, đặc biệt dặn nô tài đưa thang thuốc bổ khí an thai tới, mong nương nương bảo trọng phượng thể, chú ý an thai cho ổn thỏa….”
Chương 112
Ban đầu mình ở lâu trong cung,đãnhìn quen ở trong mắt cảnh nam nhi trái ôm phải ấp, cho là như thường, nhưnghiệngiờ ứngtrênngười mình, lại thấy cực kỳ khó chịu! Trước đó còn cùng mình thề non hẹn biển, xoayđithìôm ấp nữ nhân khác, làm những chuyện màhắnthường làm với nàng mỗi đêmtrênngười nữ nhân khác… còn làm cho nàng ta mang thai cốt nhục củahắn.
Nếu là bình thường lúc nhàn hạ chắc chắn Vĩnh An công chúasẽrất vui lòng đem bảo tàng chuyện tìnhyêucủa mình ra phân tích nghi hoặc cho tiểu Trầm Hậu, nhưng bây giờ điều làm cho nàng bận tâm là “hắn” trong miệng Hoàng hậu là ai? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
nóixong, xoay người liền thấy tiểu Trầm Hậu sau khi nghe xong lời kia, thế nhưng mang vẻ mặt phẫn hận đem môi mình cắn đến chảy máu, trong lòngkhôngkhỏi trầm xuống, đưa tay vỗ về môi nàngnói: “Dù trong lòng tức giận, cũngkhôngnên làm tổn thương chính bản thân mình.”
Niếp Thanh Lân biết lúc trước tiểu Trầm Hậu được gia giáo rất nghiêm, hơn nữa là nàng tiến cung cũngkhôngphải theo thủ tục bình thường, căn bảnkhôngđược giáo dưỡng đầy đủ về việc nơi khuê phòng, nàng liềnnhẹnhàng vỗ lưng nàng ấynói: “Ở đâykhôngcó người, Hoàng hậu có chuyện gì đều có thểnói, Vĩnh Ansẽlàm chủ thay nương nương… Chẳng lẽ Hoàng hậu có tình ý với nam tử nào trong cung?”
Lúc này, Thái phó quay mặt lại biểu tìnhâmu cực dọa người,hắnhướng về tiểu Trầm Hậu hung hăngnói: “Ngươinóiđi, rốt cuộc ngươi mang thai nghiệt chủng của ai?”
Tiểu Trầm Hậu từ sau đêm hôm đó, liền đem bản thân nhốt lại trong cung, tự mình khổ sởkhôngcó người thổ lộ, đem mọi chuyện chôn sâu trong lòng, đúng làđãđem bản thân đày đọa gầyđimộtvòng. Lúc này nhìn thấy công chúađangthân thiên nhìn mình,khôngkiềm chế được, lập tức nhào vào lòng công chúa thất thanh khóc lên.
Được nghe lời ấy, tiểu Thái y sợ tới mức lập tức quỳtrênđất.
Nghĩ thế,hắncũngkhôngcòn tâm tư nghe mấy lão đầu kia tranh cãi, chỉnóimộtcâu “Ngày khác bàn lại”, liền kích động ra khỏi ngự thư phòng,đivề hướng Phượng Sồ cung.
Còn chưa tới cửa cung,hắnliền thấymộtnhóm cung nữ nối đuôi nhau mang thuốc bổ, quà cáp hướng về cửa cung, Thái phó nghĩ đến việc này cũng chỉ là việcnhỏ, cũng chỉ coi như đưa tới cho Hoàng hậu, cũngkhônghỏi nhiều liềnđithẳng vào cung.
Đúng lúc này, ngoài cung có người báo,nóilà Thái phó ở cung Phượng Sồ đợi công chúa về dùng bữa, nàng liềnnóilà nàngkhôngtrở về.
Tiểu Trầm Hậu cũngkhôngsợ, nàng trợn tròn đôi mắt đẫm lệ, trong lòng càng lúc càng cảm thấy chắc chắnnói: “Chính là của ngươi, tên cầm thú này!”
Nguyễn công công cũngkhôngdám quấy rầy, chỉ lẳng lặng đứngmộtbên hầu hạ.thậtvất vả đên khi cuộc tranh cãi kết thúc, Thái phó mới phân phó các đại thầnđira phòng khách nghỉ ngơi, thuận tiện dùng thêm chút trà cùng điểm tâm để bình tĩnhmộthồi tiếp tục tranh luận. Lúc này các đại thần mới phát giác ra mình vừa rồi có chút thất thố, cảm thấy cần phải hòa hoãn lại chút tình nghĩa với các đồng liệu khác, liền bắt đầu nhàn thoại, thỉnh thoảng còn truyền ra những tiếng cười lớn.
Trong lòng Nguyễn công công lập tức buông lỏng, xem qua Hoàng hậuthậtsựđãqua tay của Thái phó đại nhân, hơn nữa như này coi nhưhắnđãnhận, mình ngược lạikhôngcần phải gánh tội thay ai, trong lòng lập tức thở phàonhẹnhõm.
Nguyễn công công bị chất vấn đầu gối liền mềm nhũn, quỳtrênđất run rẩynói: “Nô tàinóilà Hoàng hậu nương nương có thai, chứ dù có cho nô tài ăn gan hùm mật gấu nô tài cũngkhôngdám mạo phạm mặt rồng,nóirằng hoàng thượng có thai!”
Niếp Thanh Lân nghe vậy chỉ cảm thấy đáy lòng dâng lênmộttrận hàn khí: “Tâm địa Thái phó làm bằng sắt đá phảikhông? Nay ngươiđãlàm cho Hoàng hậu mấtđisựtrong sạch, nàng lạiđangmang cốt nhục của ngươi, vậy mà chỉ vì muốn giữ chút thể diện mà sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn, xin Thái phó hãy thương hương tiếc ngọcmộtchút, chớ làm bị thương Hoàng hậu cùng cốt nhục trong bụng nàng….”
Sắc mặt tiểu Trầm Hậu trắng bệch, trong lòng nàng còn nghi ngờ do trời tối mà nhìn lầm người, cho dù trong lòng đè nénthậtlâu cũng chưa dámnóira, nhưng hôm nay nghe Nguyễn công côngnóixong,thìtất cả phẫn hận đều dâng lên… Vệ tặcthậtvô liêm sỉ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vốn dĩ ôngđangđịnh hỏi Thái phó xem có cần đem thuốc phá thai qua cung Cam Tuyềnkhông, nhưng bây giờ nhìn tới thần sắc vui mừng của Thái phó, lờinóilập tức xoay chuyển, lại sợ đại thần bên ngoài nghe được, liền thấp giọng hỏi: “Ngài có muốn mangmộtchút thuốc an thai qua đó haykhông?”
Hoàng hậuhiệntại,hắnluônkhôngđể trong mắt, nếu muốnhắncó thể g·i·ế·t nàng như giếtmộtcon kiến bất cứ lúc nàothìlàm gì có chuyệnhắndùng lễ nghĩa ở đây? Cho nên dù là thần tửhắncũng tiến thẳng vào cung Hoàng hậu màkhôngcó bất cứ kiêng kị gì.
Đúng lúc này, tại gian ngoài truyền đếnmộttrận cười to, Nguyễn công côngnóilạinhỏ, lập tức bị tiếng cười của các đại thần lấn át, nghe vậy bàn tayđangcầm cốc trà của Thái phó hơi dừng lại… Hoàng thượng có thai?
Xem ra Thái phó đại nhân còn cần phải chuyên tâm học hỏi tiên đế nhiều hơn, nếu như muốn ngủ hết với cung tần mỹ nữ của Hoàng đế màkhôngcó chút khí thế nào như thếthìcần phải luyện tập thêm “Chấn phu cương” nhiềumộtchút!
nóiđến đây, Niếp Thanh Lân chỉ cảm thấy ngay cả thở cũng đều có chút khó khăn, chỉ sợ tiếp tục nhìn nam nhân trước mặt này thêmmộtkhắc,thìngay cả chính mình cũngsẽlàm ra hành động của người đàn bà chanh chua giống như tiểu Trầm Hậu, kêu khóc chất vấnhắnvì sao lại dối trá xấu xa như vậy.
Chỉ nghe Hoàng Thượng đột nhiên lên tiếng: “Tạm thời đemhắnnhốt lại trước, đừng đưa về thái y viện”.nóixong khuôn mặt bình tĩnh mang theo nụ cười tiếp tụcđivề hướng đại điện. Thị vệ bên cạnh lập tức kéo tiểu Thái Yđangbị dọa đến ngây ngốc đem ra ngoài.
Mắt thấy cung nhân muốn đè tiểu Trầm Hậu xuống, Niếp Thanh Lân mới từ từ bám vào trụ giường đứng lên, đem tiểu Trầm Hậu đẩy ra sau kiên quyếtnói: “Người nào muốn dạy bảo quy tắc cho Hoàng hậu,thìthử dạy bảo Bản cung trước xem!” Đám cung nhân nghe được lời ấy, nhất thời đứng imkhôngdám hạ thủ.
Thái phó đứng dậy khỏi nhuyễn tháp, vìhắnquá phấn khích màđilại xung quanh thư phòng, lúc trước Vi thần y cònnóiTrứng gà khó thụ thai, rốt cuộc làđãbị huyết nhục củahắnhàng phục hoàn toàn, nay nàngđangmang thai con củahắn, vốn dĩ lúc trướchắnmuốn đại hôn phảithậtlong trọng nhưng nay có lẽ nên giản lượcđimộtchút, tránh làm ảnh hưởng tới thê tử cùng con củahắn, như thếthậtkhôngtốt.
Mặc là làđangdùng bữa, nhưng kỳthậtĐế hậu hai người đềukhôngcó tâm tình dùng bữa. Niếp Thanh Lân sau khi nghe tiểu thái ynói, trong lòng liền trăm mối cảm xúc, lúcđigặp sứ giả cũngkhôngyên lòng, nên vừa xong liền chạy thẳng tới đây.
Khó trách làm Thái phó đại nhân hung phấn như vậy, khẩn trương sai Nguyễn công công đưa thuốc bổ tới. Tuổiđãlớn, nhưng cùng với mìnhthìkhôngcó thai, giờ Trầmcônương đúng là tài giỏi, chỉmộtlần,đãmang cốt nhục củahắn, cố gắng giải quyết nỗi lo tuyệt hậu của Vệ Phủ!
Thái phó đại nhân hình như cũngđangcực kì tức giận, nênkhôngnể mặt mũi Hoàng hậuđangmang thai, lạnh lùngnói: “Người đâu! Lập tức vả miệng Hoàng hậu cho nàng ta hiểurõquy tắc cung đình.”
Nét mặt Thái phó lộrõthần sắc vui mừng, mắt phượng lóe lên: “Đương nhiên rồi, phân phó ngự thiện phòng phải chú ý đồ ăn, cái gì bất lợi cho thai nhi tự động loại bỏkhôngcần trình lên, bình thường nàng luôn thích ăn những đồ lạnh, về sau cũngkhôngthể theo tâm nguyện của nàng.”
Mặc dù tiểu Trầm Hậu vẫn cho Hải Đường ra từ chốikhônggặp, nhưng lần này nàng cũngkhôngdừng bước, mà chỉ mỉm cười cho Đan ma ma đẩy Hải Đường ra sau đóđithẳng về hướng cửa cung. Trong nội thất, Niếp Thanh Lân nhìn thấycôgáihơn tháng nay chưa gặp lúc nàyđãtiều tụy đếnkhôngcòn hình dáng, trong lòng cả kinh, bước nhanh qua đó kéo tay nàngnói: “Nhiều ngàykhônggặp, sau lại thành ra cái dạng này?”
Nhưng mà ai lớn mật như vậy dám g*** h**n ngay trong ngự hoa viên? Đột nhiên, Niếp Thanh Lânkhôngdám nghĩ tiếp nữa, bởi vì nghĩ như thế nào cũng cảm thấy trong cung chỉ có… Nhưng ngay lập tức nàng phủ nhận, nếu mà sau này tình cảm có phai nhạt, cũng có thểhắnsẽđitìmsựmới mẻ để giải buồn, nhưng màhiệnnayhắncùng mìnhđangtình nồng mật ý, mỗi đêm đều thủ thỉ những lời tâm tình nóng bỏng, làm saohắncó thể cùng tiểu Trầm Hậu phát sinh loại chuyện kia… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Niếp Thanh Lân hôm nay là muốn triệu kiến các đại sứ của các nước hải ngoại lớn. Vìkhôngmuốn giải thích nhiều về thân phận, nàng liền khoác long bào. Bởi vì lúcđira còn sớm, nên nàng muốnđidạo,khôngcó ngồi loan giá, thừa dịp còn sớm, nàngđira tỉ mỉ ngắt những bông hoathậtto còn tươi mới đầymộtrổ rồi tự mình tỉ mỉ phủi nước, sau phân phó cho thị nữ đưa qua cung Hoàng hậu, tránh cho nàng ở trong phòng bị đè nén lâu, vào ngày đông thế này nhìnmộtđóa hoa rực rỡ ngược lại có thể thả lỏng chút tâm tình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.