Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 116: Văn minh hủy diệt.
Chẳng phải với mỗi một chủng loài linh riêng biệt, thì chỉ có một vị thần đại diện cho chúng thôi sao?
Dù nó đứng vững dù cho đang ở ngay tại trung tâm của cơn bão năng lượng đang càn quét mọi thứ.
“Ai nha, đám bên tình báo đúng là làm ăn thất trách quá mà.
Nhưng giờ, mọi thứ đã rất khác.
Đủ mọi cảm xúc ập tới, khiến Nguyễn An Bình khó nói lên lời.
Thấy được ngoại hình hiện tại của họ, một giáo hoàng và nữ thần trong truyền thuyết của Kim Quang Giáo.
Chỉ một lần Nguyễn An Bình thò tay vào khe nứt, trên những màn hình cũng đang có cả ngàn cánh tay khác mọc ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ trong nháy mắt, cả một thành phố còn đang nhộn nhịp chợt dừng lại, như thể thời gian đã đình chỉ tại nơi đây.
Từ trong khe nứt ấy, hắn có thể cảm nhận được hai nguồn ma lực ánh sáng và bóng tối đang xao động, chúng đang dần trở nên cuồng bạo, mất kiểm soát.
Trên đường phố.
Nguyễn An Bình lúc này ngoảnh đầu về phía sau, nhìn khe nứt không gian vẫn chưa khép lại hoàn toàn.
“Khà khà, đằng nào các ngươi cũng sống không quá ngày hôm nay, như vậy, di sản của đám các ngươi, ta cũng xin nhận vậy.” –Vừa nói, gương mặt của vị lãnh chúa cũng dần trở nên hèn mọn.
Có vẻ hai vị này cũng thân thiết với nhau đấy nhỉ.”
Chu Thị Minh Anh vẫn mỉm cười, nhưng cô ta giờ lại lắc đầu, nuối tiếc không thôi.
Chỉ với một ý nghĩ, một khe nứt không gian xuất hiện ngay trước mặt Nguyễn An Bình.
“C·hết tiệt a, ta cứ nghĩ sẽ có hai vị thần cùng lúc thức tỉnh.
Bất ngờ, hắn nhận ra được có điều gì đó rất không đúng trong màn hình nguyên tố trước mặt mình.
Thấy tình hình lục địa Alrat chỉ có thể nói là đại cục đã định, Nguyễn An Bình một lần nữa để ý tới Thánh Đô, nơi hiện tại đang có nồng độ ma lực cao nhất trên thế giới.
Nếu là lúc trước, nội thế giới ấy có cấu trúc không gian vô cùng yếu kém, việc có thể chứa đựng được một vài vật thể bình thường cũng là chuyện khó khăn.
“Haha, ra là vậy a, hai người đó trèo cao như vậy, thảo nào…”
Những thứ quan trọng nhất đã đến tay.
Không phải là hắn đã thất bại, khi cố gắng thu gom di hài của những vị thần linh, mà là chúng hiện tại đều đã được ném vào trong nội thế giới của hắn ta.
Và họ không ai khác chính là cha mẹ hắn, Nguyễn An Thành và Chu Thị Minh Anh.
Dù hắn không biết hai người có chứng kiến được mình hay không.
Ngay lập tức, cả một thành phố hoa lệ đã sụp đổ thành một phế tích, khi mọi nguyên tố cấu tạo lên nó đều bị ma lực hệ quang và ám ăn mòn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có thể nói, ngoại trừ di hài của hai vị thần ánh sáng và bóng tối đang khôi phục ra, tất cả những di hài còn lại đều đã được hắn thu nhận.
Nhưng nếu chỉ có một vị tân thần thức tỉnh… thì ta đánh thắng cái thứ đó kiểu gì đây a?”
Mặc kệ cho có là những đứa trẻ cho tới những loài động thực vật thông thường, tất cả đều sẽ bất động, hóa thành những bức tượng đá xám.
Càng nhìn, hắn lại càng khẳng định, với cái tiết tấu này, thứ đang thức tỉnh sẽ không phải là hai vị thần của quang và ám, mà là một tân thần, với sức mạnh của cả hai nguyên tố đang thống trị thế giới.
Đừng nói gì tới việc dùng nó chứa di hài thần linh, những thứ mà nhẫn trữ vật thông thường cũng không thể chứa đựng.
Cùng với đó, chỉ thấy Nguyễn An Bình thu tay lại với một bàn tay trắng.
Một khi rơi vào trong vùng bị ma lực ảnh hưởng.
Chuyện này khiến hắn không thể nào hiểu nổi.
Như những con bướm, hai màu đen và trắng đồng loạt phá kén mà ra.
Chớp mắt qua đi, tất cả những di vật đang được hiển thị đồng loạt biến mất.
Không biết Chu Thị Minh Anh bước ra từ nơi đâu, linh hồn thể ấy lại ôm cổ chồng mình từ phía sau, nhìn vào thông tin tình báo được gửi tới.
Chương 116: Văn minh hủy diệt.
Nguyễn An Bình giờ cũng chỉ đành cười khổ, vẫy tay chào lại cặp vợ chồng hố con hố cái kia.
Nhưng với sự xuất hiện của khe nứt không gian này, có thể thấy, đang có vô số những khe nứt tương tự xuất hiện trên tất cả những màn hình nguyên tố phong còn lại.
Một cái tin tức quan trọng như Nguyễn An Bình và Herriona gặp mặt nhau, thế mà chúng lại giấu nhẹm đi rồi im lặng.”
Nhưng trên lục địa Alrat, vẫn có một số nơi hẻo lánh là chưa bị ma lực đồng hóa.
Một khung cảnh đã được mở ra ngay trước mặt Nguyễn An Bình, và nơi hắn quan sát không đâu ngoài thành phố trung tâm của lục địa, Thánh Đô.
Khi thấy được tin tình báo được gửi về, đồng thời, cũng xác nhận thông tin về việc Herriona cũng đã có trên lãnh địa Ngọc Lục Bảo.
Tuy vậy, nếu nhìn kỹ, có thể thấy rõ ràng, với một vài pháp sư đủ mạnh, ánh mắt của họ vẫn đang chớp mắt, khó hiểu và hoảng sợ trước những gì đang diễn ra.
Những màn hình nguyên tố phong đang rời rạc lúc này nhanh chóng tụ tập, chúng tạo thành một màn hình duy nhất.
Những thứ được hiển thị là vị trí của những di vật từ thời đại các vị thần.
Thấy Nguyễn An Thành vừa nhắc tới con trai lẫn con dâu mình.
Lúc trước, hắn thờ ơ, thế giới có hủy diệt gì cũng không liên quan tới mình.
Chuyển cảnh liên tục, không chỉ tại Thánh Đô, mà tất cả những thành trì cho tới làng mạc, mọi nơi đều đã chìm trong một vẻ tĩnh mịch, khi mọi vật chất đều đã bị nhuộm thành màu xám bạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giờ này, qua khe nứt không gian, nhìn vào một thế giới đang dần bị nhuộm trong hai màu đen và trắng, Nguyễn An Bình chợt nhớ tới.
Hai tay hắn liên tục xoa xoa như ruồi, rồi một chỉ điểm vào hư không, vô số những màn hình nguyên tố phong xuất hiện ngay trước mắt.
Vì đó, cặp cha mẹ này cứ để mọi thứ diễn ra thật tự nhiên, không can thiệp quá sâu vào hành động của con trai họ.
Nhưng lúc này, cái thế giới ấy có người mà hắn đang quan tâm, nên hắn quyết định muốn bảo vệ nó vì cô ta.
Và trong những dòng chảy năng lượng, Nguyễn An Bình có thể chứng kiến, đang có vô số các chủng loại linh thuộc hai bên đen trắng đang điên cuồng chém g·iết lẫn nhau.
Ôm đầu mình, Nguyễn An Bình không nhịn được mà lầm bẩm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi kẻ từng được xem là Ma Vương cũng đang phải tuyệt vọng.
Rất nhanh chóng, Nguyễn An Bình đã thấy được có hai bóng người đứng trên đỉnh của tòa tháp đó.
Làm sao có thể trùng hợp như vậy chứ?” –Nguyễn An Bình nhíu mày suy nghĩ.
Với hai người họ, chuyện có thể giá·m s·át được nhất cử nhất động của Nguyễn An Bình cũng là chuyện vô cùng đơn giản, nhưng như vậy thì còn gì là vui nữa.
“Tê, ta chỉ vừa rời đi mà thôi, thế mà cả lục địa phía sau lưng đã luân hãm rồi sao?
Có thể thấy, vị trí tất cả màn hình đang hiển thị không phải là trong kho báu thì cũng là két sắt, hoặc tại một khu vực ít người qua lại nào đó.
Rồi đến cả thứ gọi là phế tích cũng chẳng còn tồn tại, khi tất cả đều đang hóa thành ma lực thuần khiết.
Phía bên kia khe nứt, tại cái lục địa Alrat đang trên đà hủy diệt đó, vẫn còn có rất nhiều đồ tốt được ẩn giấu dưới kho của những thế lực cổ lão kia.
Nhìn vào trong nội thế giới của mình, Nguyễn An Bình chứng kiến chiếc Mặt Nạ Thần Hề đang bùng cháy, nung chảy và dung hợp tất cả những thần linh di hài còn lại.
Trong một khắc này, tại lãnh địa Ngọc Lục Bảo đang lơ lửng ngoài đại dương xa xôi.
Như vậy, Nguyễn An Bình cảm thấy hắn cũng nên xem bản chất của hai vị thần của quang và ám kia là gì.
Hai vị thần của ánh sáng và bóng tối đồng loạt thức giấc, nó như một loại t·hiên t·ai không thể ngăn cản.
Hiện tại, đã là nửa giờ qua đi, kể từ khi hai loại ma lực quang và ám bất ngờ bùng nổ.
Nhưng trong lúc đám người còn chưa vui mừng được bao lâu, thì bỗng dưng, họ cảm thấy cả người mình bắt đầu mất kiểm soát.
Thật đáng tiếc a, ta muốn chứng kiến cái mặt khổ sở của thằng bé, khi An Bình phải cảm nhận được hồi nhỏ nó nghịch ngợm phá phách như thế nào đâu.”
“Thật đáng tiếc a, nếu biết hai đứa nó gặp nhau, ta chắc chắn sẽ cho dừng kế hoạch này muộn thêm năm mười năm nữa, để cho con trai chúng ta có một thời gian bên cạnh cháu nội.
Ngay lúc này, dưới từng ngóc ngách của Thánh Đô hoa lệ, các pháp sư đang đi trên đường vô cùng vui vẻ, khi thông tin lãnh địa Ngọc Lục Bảo bỏ chạy đã dần lan rộng trong quần chúng.
Còn những gì hắn quan sát được lại phủ định tất cả những tri thức đó.
“Không, không đúng, tất cả chuyện này chắc từ cha mẹ ta mà ra, như vậy, cứ đổ thừa trách nhiệm lên đầu họ là được.”
Hắn cảm thấy có gì đó rất không đúng ở đây, nhưng nghĩ kiểu gì thì mọi thứ cũng giống như một sự trùng hợp.
Nguyễn An Bình cảm thấy, nếu không phải thế giới của hắn thiếu dưỡng khí, hắn đã nhét cả lãnh địa Ngọc Lục Bảo của mình vào trong đó từ lâu.
Chu Thị Minh Anh thở dài buồn bã, chỉ là nỗi buồn của người mẹ này có gì đó là lạ.
Tại sao tòa tháp cao nhất của Thánh Đô vẫn tồn tại?
Trên khắp phố lớn ngõ nhỏ, ở tất cả mọi nơi, đâu đâu cũng thấy từng bức tượng sống động y như thật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ai nấy đều cảm thấy vô cùng tự hào, khi họ đã dọa sợ được kẻ từng được gọi là Ma Vương phải bỏ chạy tha hương.
Những bức tượng đá giống như những chiếc kén, thai nghén bên trong một loại sinh mệnh bản nguyên nhất, các sinh vật được gọi là: linh.
Một khung cảnh khiến Nguyễn An Bình liên tưởng tới pháo đài Ngọc Lục Bảo, vào cái hồi hắn vừa mới mang theo đội quân ma thú hình người về, rồi ngụy trang chúng thành những bức tượng đặt khắp nơi trong pháo đài.
“Wow.Thật trùng hợp làm sao a, cả hai vị thần giờ lại phục sinh ở cùng một địa điểm luôn sao?
Khi đó, một núi không thể có hai hổ, ta có thể dụ cho hai thực thể đó quay sang đánh nhau, rồi làm ngư ông thu lợi.
Kích cỡ của khe nứt đó khá nhỏ, vừa đủ để một người thò tay vào trong.
Từ con người cho tới cảnh vật, cả Thánh Đô hoàng kim rực rỡ dần bị nhuộm trong một màu xám bạc, như thể mọi thứ đồng loạt hóa đá.
Từ trong màn hình nguyên tố phong, có vẻ, hai người họ cũng đã nhận ra được ánh nhìn tới từ con trai của mình.
Trong những khu vực ấy, có một vài kẻ xui xẻo đang hoảng loạn chạy trốn, khi mọi thứ xung quanh đang dần biến đổi.
Lắc đầu, “Nữ Thần Ánh Sáng Ranmi” mang theo một nụ cười buồn, cô ta lơ lửng tới lan can của tòa tháp, nhìn ngắm khung cảnh Thánh Đô ngay bên dưới.
Khi nghĩ tới đủ loại hành động hố con hố cái từ cặp phụ huynh kia, Nguyễn An Bình cảm thấy đáp án này là chính xác tới như vậy.
Vì vậy, dù cho cách một cái màn hình, họ cũng mỉm cười, vẫy tay chào hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.