Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 115: Quang ám lan tràn.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Quang ám lan tràn.


“Chậc, con trai, tưởng mày chán cái thế giới này lắm rồi mà, tại sao không ở lại để chứng kiến ngày tàn của thế giới a?

Quan trọng nhất, dù sắt thép trong mắt các pháp sư là không đáng tiền chăng nữa, nhưng việc mua một lượng lớn nguyên vật liệu một cách bất thường sẽ để người chú ý.

Nhưng việc để một vùng đất khổng lồ lơ lửng, bay xuyên qua một lục địa đã bị ô nhiễm là một hành động không sáng suốt cho lắm.

“Chạy rồi sao?”

Ta đoán, chắc là Herriona đi.”

Liếc mắt nhìn qua, thấy được con dấu đóng trên cuộn giấy da dê ấy là màu đen, cấp độ cao nhất về một tin tình báo trong hệ thống phân cấp trắng, đỏ, đen.

Lúc này, vẫn là tòa tháp cao nhất tại cung điện của Kim Quang Giáo, giáo hoàng Luci L.Boris hay Nguyễn An Thành vẫn đang nằm phơi nắng như thường lệ.

Những đám mây đang che cả bầu trời đó không phải là những đám mây thông thường, mà chúng chính là do ma lực hệ quang và ám dày đặc tạo thành.

Nên lúc này, Nguyễn An Thành cũng có thể đoán được, thông tin cấp báo này tám chín phần mười lại là con trai hắn ta đã làm một chuyện không tưởng nào đó, dọa sợ các lãnh đạo liên minh.

Một phần là do thực lực của Nguyễn An Bình đã tăng lên, đồng thời cũng là do hiểu biết về không gian của hắn đã có những tiến bộ.

Ban đầu, mọi người trong lãnh địa chỉ biết rằng họ sắp sửa lên đường rút lui, nhưng họ không biết được mình sẽ đi đâu về đâu.

Chương 115: Quang ám lan tràn.

Dù cho công nghệ ma pháp đã tồn tại cả vạn năm chăng nữa, nhưng các pháp sư thấy việc thiêu đốt ma thạch để những phương tiện bay đó lơ lửng đúng là một sự lãng phí.

Nên dù cho có là người kiên trì nhất, thì một pháp sư thế hệ mới thường sẽ rời khỏi Tân Lục Địa sau từ 1 tới 3 ngày.

Và giờ, khi nhìn ra được tiềm năng của chúng ta, hắn lập tức mang theo cả lãnh địa của mình chạy trốn!”

Đúng lúc này, một giọng nói máy móc vang vọng bên tai, lập tức khiến vị lãnh chúa trẻ tuổi chú ý.

“Platin, tiến thẳng về phía khe nứt đi!

“Ha ha, ta tưởng rằng Ma Vương lợi hại như thế nào, hóa ra cũng chỉ là kẻ hèn nhát a!”

Đám pháp sư trẻ tuổi dưới mặt đất giờ này hai mắt nhìn nhau.

Vì họ hiện tại đang chứng kiến cả một vùng đất khổng lồ trôi nổi trên không trung.

Các pháp sư lúc này giống như bị trúng phép thuật câm lặng, khiến họ chẳng thể nói gì hơn khi chứng kiến bóng đen đang che cả bầu trời.

Trước khi bị lưu đày, những pháp sư của Tân Lục Địa đều bị nguyền rủa.

Chỉ với một ý nghĩ, một khe nứt không gian lập tức xuất hiện nơi cuối đường chân trời, kéo dài cả ngàn dặm, đủ để lãnh địa với đường kính 500 cây số đang lơ lửng trên bầu trời đi qua.

Ánh mắt hắn nhìn lên trên cao, thấy được những tầng mây trắng đen đã bao phủ cả bầu trời, che khuất ánh sáng, khiến cả Thánh Đô trở nên âm trầm.

Mọi thứ nghe qua có vẻ rất khả thi, nhưng khi công trình mới xây dựng được một nửa, và vị pháp sư quyền năng ấy muốn khảo sát công trình vĩ đại của mình.

Sau vụ t·ai n·ạn ấy, không còn kẻ nào dám xây dựng trên những hòn đảo nổi nữa.

Chúng ta có thể rời đi bất cứ lúc nào.” –Platin báo cáo tình hình và chờ đợi.

Dù cho họ đã từng nghe qua rất nhiều giai thoại về lãnh địa Ngọc Lục Bảo, rằng trong cái lãnh địa đó có một người khổng lồ sắt thép, với cái bóng có thể che khuất cả Thánh Đô chăng nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vậy lượng ma lực cần phải tiêu tốn lớn như thế nào, để có thể duy trì một lãnh địa lơ lửng trên không trung cao như vậy?

Tuy đứa con của hai người biết rằng, một khi nhân loại tu luyện thể hệ ma pháp mới, thì cả thế giới sẽ đi tới ngày tàn.

Chẳng lẽ, có thứ gì đó đã níu chân mày ở lại đây sao?

Nhìn vào tầng mây ấy, Nguyễn An Thành mỉm cười rồi.

Vì khác với những kế hoạch trước đó đều bị biến số là Nguyễn An Bình phá hỏng, thì kế hoạch lần này lại thuận lợi hơn dự kiến rất nhiều lần.

Những tinh thể ma pháp bên dưới đảo trên trời giống như không thể chịu nổi, chúng vỡ tan rồi khiến cả công trình đồ sộ lẫn những người có mặt đều rơi từ trên cao xuống.

Thấy khe nứt không gian đã mở ra đủ lớn, vị lãnh chúa lập tức ra lệnh.

Khi đó, tin tình báo được gửi tới là việc Nguyễn An Bình đột phá lên pháp sư thế giới đã tạo ra dị tượng quá khủng kh·iếp, khiến người lầm tưởng hắn là Ma Vương.

Trên tay hắn là một cuộn giấy da dê, ghi chép lại tất cả những chuyện lớn nhỏ diễn ra gần đây.

Thì chỉ với một bước chân, giống như giọt nước tràn ly.

Cùng với đó, môi trường của lục địa Alrat đã thay đổi rất nhiều so với Tân Lục Địa.

Trên lục địa Alrat, có tồn tại một vài hòn đảo bay trên trời, nhưng chung quy lại, diện tích của những hòn đảo trên trời thường sẽ không thể nào vượt quá một sân bóng.

Nhưng công trình đang lơ lửng ấy vẫn có đủ nguyên vật liệu để hoàn thành.

Khiến họ không thể nào quật khởi với những ma pháp được đánh giá là lỗi thời.

Ai mà biết được hai vị thần linh đang núp sau màn kia sẽ có phản ứng như thế nào, khi chúng thấy được vẫn có một vùng đất chưa bị ô nhiễm bay ngang qua đầu mình?

“Thưa lãnh chúa tối cao, ma pháp phản trọng lực trên mọi động cơ đã được khởi động, cả lãnh địa đã lên độ cao ổn định.

Nhưng chắc chắn, cái thứ đang xuất hiện trong mắt họ hoàn toàn khác với thứ được miêu tả là như titan trong truyền thuyết.

Đúng lúc Nguyễn An Thành còn đang suy nghĩ thẩn thơ, một Kim Quang Cấm Vệ đã xuất hiện.

Nghe nói, từng có một lãnh chúa thu gom vô số những hòn đảo trên trời lại, hòng tạo ra một lãnh địa lơ lửng trên không.

Từng tiếng cười vang đầy khoái trí vang lên tại nơi biên giới…

Từ trên cao, hắn cảm thấy thổn thức không thôi.

Nên để tránh phiền phức không cần thiết, Nguyễn An Bình nghĩ tới việc mở ra một khe nứt không gian, đi tới một nơi nằm ngoài ánh mắt của hai vị thần ấy.

Nhưng mà thế giới cũng sắp bị hủy diệt tới nơi rồi, việc giữ lại chỗ tài nguyên còn nằm sâu trong mặt đất ấy để làm gì chứ?

“Nếu nó là đảo nổi, thì với cả một thành trì khổng lồ ngay bên trên đó, nó đã phải rơi xuống rồi mới đúng…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuy hắn đã liên tục đổi tư thế trong cả tiếng đồng hồ rồi, nhưng vẫn cảm thấy khó chịu.

Nhưng nó cũng rất tôn trọng sự lựa chọn của người khác, dù cho đó có là việc khiến thế giới bị hủy diệt chăng nữa.

Trước đó, hai người Nguyễn An Thành và Chu Thị Minh Anh đã chuẩn bị cho kịch bản xấu nhất, khi con trai hai người họ đứng ra, ngăn cản thể hệ tu hành đang dần trở nên phổ biến này, và cứu nhân loại một bàn thua trông thấy.

Có lẽ, tên Nguyễn An Bình không chịu được việc mình bị người vượt mặt, nên hắn ta vẫn giữ khư khư mấy thứ tri thức đã lỗi thời của hắn đi.

Đúng là lãnh địa Ngọc Lục Bảo có thể lơ lửng và bay trên bầu trời với tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Họ vĩnh viễn không thể nào học được những tri thức, và nắm được trong tay thể hệ tu luyện ma pháp mới của lục địa.

Các pháp sư thế hệ mới đã dần ở quen trong môi trường dễ chịu này, nên khi bước tới một vùng đất được đánh giá là nghèo ma lực như tại Tân Lục Địa.

Đồng thời, tải trọng tối đa của những hòn đảo nổi cũng không phải vô tận.

Như vậy, chẳng lẽ Liên Minh Học Viện mắt bị mù hay sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đó là một môi trường cực kỳ giàu ma lực, đặc biệt là hai loại ma lực ánh sáng và bóng tối.

Nhưng với một lãnh địa đang lơ lửng trên đầu kia, những kẻ có mặt không biết Nguyễn An Bình đã làm cách nào để kiềm chế, khiến cho một lãnh địa như tiểu quốc có thể lơ lửng như vậy.

Nguyễn An Thành mỉm cười như thể thấy được một thông tin khá thú vị.

Việc hắn ra lệnh cho Platin mọc ra vô số những xúc tu sắt thép, chạy ngang dọc khắp địa mạch của lục địa, rồi lén lút khai thác tài nguyên từ những lãnh địa khác đúng là có hơi thất đức một chút.

Và giờ, nếu như thứ họ đang chứng kiến là một phi thuyền.

Nguyễn An Thành nhớ được, tin tình báo ở cấp độ quan trọng như thế này là vào 9 năm trước.

Khi mở cuộn giấy da dê ra, chứng kiến tin tức trong đó.

“Cái thứ quái quỷ gì kia? Chẳng lẽ là đảo nổi hay sao?”

Lập tức, hình chiếu của một phương thế giới được triệu hồi, tạo thành một lĩnh vực bao phủ cả một khoảng không với bán kính vạn dặm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bọn họ sẽ ngay lập tức cảm thấy vô cùng khó chịu, vì không quen với khí hậu ở nơi đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đứng tại tòa tháp cao nhất của lãnh địa, nay nơi đây đã được Nguyễn An Bình cho cải tạo lại thành đài chỉ huy.

Quá hiểu Nguyễn An Bình, hai vợ chồng cũng biết được con trai họ đã không còn mặn mà với thế giới giả lập này nữa.

“Ta nghe nói, cái lãnh địa Ngọc Lục Bảo đó giống như cấm cửa với những tri thức mới từ thế giới bên ngoài.

Khác với thí nghiệm vừa rồi, lần này, khe nứt không gian không xuất hiện quá nhiều các vết rạn nứt.

Chỉ sợ một ngày hòn đảo họ đang đứng lên lại đột ngột rơi xuống đất.

Thấy được hình ảnh con trai mình đã đem cả lãnh địa theo, mở ra một khe nứt không gian rồi chạy trốn.

Vì đó, tại Tân Lục Địa không tồn tại bất cứ mầm mống của hai vị thần ánh sáng và bóng tối.

Chứng kiến lãnh địa Ngọc Lục Bảo từ từ biến mất trong khe nứt không gian, nhìn cả một vùng đất khổng lồ rời đi không một lời nói trước.

Khi tất cả mọi thứ đều chìm trong bóng tối.

“Ta đoán, tên đó sẽ sống hướng nội cho đến cuối đời đi, haha!”

Đám người phía dưới nghe vậy lại càng cảm thấy không thể tin hơn nữa.

Để cho hắn cầm, hắn ít ra cũng có thể bảo vệ được một vài mầm mống của nhân loại trong tương lai, còn hơn để chúng ở yên rồi bị ma lực hệ quang và ám ăn mòn.

Thánh Đô, trung tâm của lục địa, thủ phủ của Kim Quang Giáo, và đồng thời, cũng là nơi mà Liên Minh Học Viện đặt trụ sở chính.

Chúng ta sẽ tới Tân Lục Địa trong vài giây nữa.”

“Không đúng, ta thấy có dấu vết của động cơ, cái thứ ấy rõ ràng không phải là đảo nổi gì cả, đó là một phi thuyền khổng lồ!”

Nghe vậy, Nguyễn An Bình cũng gật đầu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Quang ám lan tràn.