Duyên Định Ba Kiếp
Zhihu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Chương 10
*
*
"Dân nữ Triệu Kim Kim, có việc quan trọng muốn trình, khẩn cầu bệ hạ lắng nghe."
Đây chính là câu ta chờ đợi!
*
* (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngươi có biết Đăng Văn Cổ không thể tùy tiện gõ hay không?"
Ta mừng rỡ!
* (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Là giọng của Hoàng đế.
Muốn bảo vệ Triệu gia khỏi bị chèn ép, muốn đời đời phú quý bình an, cách duy nhất chính là trói chặt lợi ích với Hoàng thất.
"Nếu không có oan khuất lớn, tại sao lại chọn thời điểm quân dân lâm vào cảnh nước sôi lửa bỏng này để thượng tấu?"
"Dân nữ muốn trở thành vị Hoàng thương đầu tiên!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
*
Chiến sự tại Bắc Cương bùng nổ.
Ngồi trên cao chính là bậc cửu ngũ chí tôn trong truyền thuyết.
Trầm ổn, uy nghiêm, không giận mà vẫn khiến người khác khiếp sợ.
Thay vì ngồi chờ có kẻ muốn kéo Triệu gia xuống nước, chi bằng đánh liều một phen, may ra còn tìm được đường sống.
*
"Con nha đầu chếc tiệt này đừng có mà xạo! Cái thái độ của thằng nhóc họ Tống hôm nay, nếu hai đứa không lén lút qua lại ít nhất nửa năm, ta thề cạo sạch bộ râu này!"
Từng câu từng chữ đều dõng dạc, vang vọng khắp đại điện.
"Vậy ngươi có điều kiện gì, cứ việc nói ra. Trẫm sẽ cố gắng đáp ứng."
Khi quỳ trong đại điện lạnh buốt, hai đầu gối đã tê cứng đến mức mất hết cảm giác.
18
*
"Người dưới điện là ai?"
Cha ta suýt nữa thì phun một ngụm trà, râu ria run rẩy, chỉ tay vào ta mà nói không nên lời.
"Kim Kim, đó là trạng nguyên đó! Con làm thế nào mà tóm được bông hoa cao lãnh đó hả?" Mẹ ta vô cùng phấn khích.
*
"Khụ khụ, phu nhân chú ý lời nói!"
"Dân nữ thực sự có một thỉnh cầu."
"Chỉ là..."
Các đại thần xì xào bàn tán, ánh mắt nhìn ta đầy phức tạp, vừa kinh ngạc, vừa kính nể.
Chương 10: Chương 10
...
Hôm sau, ta gõ vào Đăng Văn Cổ.
"Cha, Triệu gia đã gây dựng nền tảng trăm năm, nếu không phải đường cùng, nữ nhi tuyệt đối sẽ không dùng hạ sách này."
Cha ta lo lắng đứng bên cạnh, giọng nói đầy trĩu nặng.
*
"Ta hỏi con, Kim Kim, rốt cuộc con và Tống Diên Chiêu đã hứa hôn từ bao giờ?"
"Đương nhiên là vừa gặp đã yêu, sau đó giữ gìn lễ nghĩa, tâm linh tương thông, nay công thành danh toại, song hỷ lâm môn."
"Bắc Cương chiến loạn tái khởi, dân nữ nguyện dâng toàn bộ gia tài của Triệu gia cho triều đình điều động!"
Chỉ có thể đánh cược một ván, đặt mình vào chỗ chếc mới có cơ may sống sót.
*
"Làm trụ cột của quốc khố, vì muôn đời khai sáng thái bình!"
Ta cúi đầu sát đất, chờ đợi thật lâu, mới nghe thấy giọng Hoàng đế vang lên.
Cha ta bị cảm động đến nỗi vuốt râu gật đầu liên tục, nét mặt cứ như vừa sinh thêm đứa con trai vậy.
Thế nhưng, ta đã không đợi được Tống Diên Chiêu.
"Trẫm cũng từng nghe danh Triệu gia phú quý bậc nhất."
Giờ chiến loạn đã đến, thương hộ như chúng ta chẳng khác nào cá nằm trên thớt, mặc cho triều đình tùy ý xẻ thịt.
Kinh thành lập tức bị giới nghiêm, không ai biết liệu Bắc Nhung có đánh thẳng đến đây hay không.
"Lúc quốc gia lâm nguy, Triệu gia có thể đứng ra giúp đỡ, giải cơn nguy cấp trước mắt, trẫm vô cùng cảm kích..."
17
*
Liệu ta có thể chờ đến ngày khoác giá y đỏ thắm, cùng chàng chung chén giao bôi hay không?
*
Chỉ là... Tống Diên Chiêu...
Ta dặn cha mẹ đóng cửa tất cả các cửa hàng trong nhà.
Chỉ trong chớp mắt, cả kinh thành rúng động, không khí căng thẳng bao trùm khắp nơi.
*
Dù có rụt đầu hay ngẩng đầu, đao kia vẫn sẽ c.h.é.m xuống.
Sau bao đêm trằn trọc suy tính, đây chính là đối sách duy nhất mà ta nghĩ ra.
*
Ta e lệ thẹn thùng đáp.
"Mấy chuyện nhỏ này mà ta còn không nhìn ra, thì coi như bao nhiêu năm lăn lộn thương trường của ta vứt sông hết rồi!"
Trong cung đèn đuốc sáng trưng, tất cả quan viên ngày đêm không nghỉ tụ họp bàn bạc việc quân.
Ta quỳ trên nền đất lạnh lẽo suốt hai canh giờ mới được truyền vào.
Giọng Hoàng đế chợt đổi.
"Kim Kim, thực sự không còn con đường nào khác sao?"
Ta đè nén nỗi bất an trong lòng, không ngừng trấn an cha ta.
*
Sau khi Tống Diên Chiêu rời đi, ta bị cha mẹ chặn lại trong phòng, cả hai đều mang vẻ hóng chuyện như thể sắp tra khảo tội phạm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
*
Hoàng đế ân uy song hành, ta tất nhiên phải thuận nước đẩy thuyền. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ừm... được rồi cha, cha đúng là tinh tường chuyện làm ăn mà.
"Điều dân nữ muốn bẩm tấu liên quan đến triều đình và lê dân bách tính."
Đồng thời, kiểm kê lại toàn bộ sản nghiệp, từ ruộng đất, cửa tiệm đến mỏ sắt.
"Hôm nay ngươi dâng hết gia tài là vì quốc sự."
Sáu vạn đại quân Bắc Nhung áp sát biên giới, liên tục chiếm ba thành.
Cả triều đình như bị hất một gáo nước vào chảo dầu, lập tức sôi trào.
"Triệu gia tuy tài lực hữu hạn, nhưng công lao này ắt sẽ lưu danh thiên thu!"
Tiếng trống trầm thấp vang vọng khắp hoàng thành.
*
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.