Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 643: Đều là hiểu lầm
"???" Tiết công tử bối rối.
Tống Anh sẽ không liên lụy người khác một cách vô cớ.
Đừng nói là 1000 lượng, cho dù người có 1 vạn lượng, 100 vạn lượng thì cũng nên lấy con cái làm trọng, chớ khiến con cái cảm thấy có tiền thì có thể khống chế tất cả.
Nhưng mà Tiết công tử à, thật ra ta vô cùng tôn trọng ngươi.
Sau đó, Tiết nhị công tử giao tiền và viết khế ước.
Mọi người dạy dỗ hắn ta, trông chừng hắn ta chặt chẽ, tâm lý cũng bị tra tấn không ít, xem như đang chuộc tội.
Tuy nàng từng có suy nghĩ muốn báo thù cho nguyên chủ, nhưng nơi này cũng được xem như là xã hội pháp trị, không thể tùy tiện g·i·ế·t người.
Chẳng qua bây giờ, sau khi nhìn thấy cách ngươi làm người, ta phát hiện ngươi là người vô cùng hiểu đạo lý, tuyệt đối không phải loại người xấu xa, ăn chơi trác táng, không biết xấu hổ trong miệng cha nương và huynh trưởng của ta.
Sau đó, Tiết nhị công tử giao tiền và viết khế ước.
Nàng và nguyên chủ có cùng cảm xúc nên cũng không cảm nhận được cảm giác không cam lòng, mà ngược lại còn có mấy phần vui mừng.
Là bọn họ quá cực đoan rồi."
Người có thể xây một căn nhà, sau này cưới cho Ngưu Sơn Sơn một tức phụ nhi lợi hại.
"Được rồi, bây giờ chuyện của Ngưu gia đã được giải quyết, chúng ta có thể nói tới chuyện của hai chúng ta rồi.
Người có thể xây một căn nhà, sau này cưới cho Ngưu Sơn Sơn một tức phụ nhi lợi hại.
Nhưng mà Tiết công tử à, thật ra ta vô cùng tôn trọng ngươi.
Là bọn họ quá cực đoan rồi."
Hiện giờ, người này đã sửa đổi, chỉ cần sau này ngoan ngoãn thì chuyện trước đây cứ cho qua.
"Thật... Thật sự cho bọn ta số tiền này sao?" Giọng của cha Ngưu hơi nghẹn lại.
Xong xuôi, nàng tiễn người của Ngưu gia đi.
"???" Tiết công tử bối rối.
Sau đó, đối diện với ánh mắt của Tống Anh, trong ánh mắt xinh đẹp mà quen thuộc của nàng, hắn ta chậm rãi lục lại ký ức.
Tuy nhiên khi đó, đám trẻ Ngưu Sơn Sơn còn nhỏ, cha nương không biết dạy dỗ nên mới tạo thành kết quả như vậy.
Đừng nói là 1000 lượng, cho dù người có 1 vạn lượng, 100 vạn lượng thì cũng nên lấy con cái làm trọng, chớ khiến con cái cảm thấy có tiền thì có thể khống chế tất cả.
Nàng và nguyên chủ có cùng cảm xúc nên cũng không cảm nhận được cảm giác không cam lòng, mà ngược lại còn có mấy phần vui mừng.
Lần này, giữa hai ta có hiểu lầm thật sự không phải do ngươi sai, cũng không phải do ta sai." Tống Anh nói.
Vậy thì do ai sai?
Nghe nói ngươi muốn bắt nhi tử của ta, còn tới Vạn Linh Trai của ta gây chuyện?" Tống Anh hỏi.
Nàng là người tính sổ rất rõ ràng.
Trước đây, lúc ta ở kinh thành, bọn họ thường xuyên mắng phụ thân ngươi nên ta mới không có hảo cảm gì về cả nhà các ngươi, cố ý trốn tránh không gặp ngươi.
"Là cha nương ruột của ta sai.
Nàng là người tính sổ rất rõ ràng.
Một cái tát đổi được nhiều tiền như vậy, trong lòng hắn ta cũng thấp thỏm.
Sau đó, đối diện với ánh mắt của Tống Anh, trong ánh mắt xinh đẹp mà quen thuộc của nàng, hắn ta chậm rãi lục lại ký ức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngươi... là... đích trưởng nữ... của nhà Diên Bình hầu?" Tiết Nhị công tử cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, "Không, không đúng.
Ngươi cũng đã đền tiền cho Vạn Linh Trai nên ta không so đo chuyện này với ngươi.
Chẳng hạn như vị công tử trước mắt này, có quyền, có tiền, nhưng nên nhận sai thì vẫn phải nhận sai." Tống Anh nghiêm túc nói.
Nếu có ai bị ức h**p bởi vì nàng, nàng nhất định phải làm chủ cho đối phương, như thế mới có thể giúp đỡ nhau lâu dài được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một nửa số tiền còn lại thì mua căn nhà lớn một chút, sau đó để dành để mua sách cho con đọc, đọc sách hiểu lý lẽ, không tiêu bậy bạ!
Tống Anh sẽ không liên lụy người khác một cách vô cớ.
"Hiểu lầm thôi..." Tiết Nhị công tử khó khăn mở miệng.
"Không có gì tốt hơn." Tống Anh cong môi cười.
Chẳng hạn như vị công tử trước mắt này, có quyền, có tiền, nhưng nên nhận sai thì vẫn phải nhận sai." Tống Anh nghiêm túc nói.
Sau khi lão Vương gia mã thượng phong mà c·h·ế·t, nghe nói Đại tiểu thư của nhà Diên Bình hầu nhất thời kích động, sức khỏe bị ảnh hưởng nên đã đi theo ông ta rồi.
"Đương nhiên! Ta cầm số tiền này cũng phỏng tay.
Nghe nói ngươi muốn bắt nhi tử của ta, còn tới Vạn Linh Trai của ta gây chuyện?" Tống Anh hỏi.
Một cái tát đổi được nhiều tiền như vậy, trong lòng hắn ta cũng thấp thỏm.
Hiện giờ, người này đã sửa đổi, chỉ cần sau này ngoan ngoãn thì chuyện trước đây cứ cho qua.
Tuy nhiên khi đó, đám trẻ Ngưu Sơn Sơn còn nhỏ, cha nương không biết dạy dỗ nên mới tạo thành kết quả như vậy.
Lần này, giữa hai ta có hiểu lầm thật sự không phải do ngươi sai, cũng không phải do ta sai." Tống Anh nói.
Vả lại cũng để trấn an mọi người trong thôn.
Nàng có thể bình thản giúp Ngưu gia nhận được 1000 lượng là bởi vì nàng rất tin tưởng cách làm người của vị Ngưu thúc này.
"Cha nương và huynh trưởng của… ngươi?" Tiết Nhị công tử ngẩn người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu có ai bị ức h**p bởi vì nàng, nàng nhất định phải làm chủ cho đối phương, như thế mới có thể giúp đỡ nhau lâu dài được.
"Thật... Thật sự cho bọn ta số tiền này sao?" Giọng của cha Ngưu hơi nghẹn lại.
"Là cha nương ruột của ta sai. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xong xuôi, nàng tiễn người của Ngưu gia đi.
"Ta cảm thấy cũng đúng.
"Được rồi, bây giờ chuyện của Ngưu gia đã được giải quyết, chúng ta có thể nói tới chuyện của hai chúng ta rồi.
Sau khi lão Vương gia mã thượng phong mà c·h·ế·t, nghe nói Đại tiểu thư của nhà Diên Bình hầu nhất thời kích động, sức khỏe bị ảnh hưởng nên đã đi theo ông ta rồi.
Chẳng qua bây giờ, sau khi nhìn thấy cách ngươi làm người, ta phát hiện ngươi là người vô cùng hiểu đạo lý, tuyệt đối không phải loại người xấu xa, ăn chơi trác táng, không biết xấu hổ trong miệng cha nương và huynh trưởng của ta.
Vì thế, dạo gần đây, Ngưu Sơn Sơn đã phải chịu sự đối xử không thoải mái lắm của mọi người.
Ta, ta thấy hay là trích ra một nửa giao cho lý chính lão gia giúp đỡ trẻ con trong thôn..." Cha Ngưu lập tức nói.
Đúng là phải bồi thường.
"Hiểu lầm thôi..." Tiết Nhị công tử khó khăn mở miệng.
Nhưng làm sao mà người này lại ở đây?!
"Cha nương và huynh trưởng của… ngươi?" Tiết Nhị công tử ngẩn người.
Dưới sự xúi giục của Lý Tiến Bảo, Ngưu Sơn Sơn kéo trẻ con trong thôn tới ném đá vào nguyên chủ khiến nguyên chủ không cẩn thận té ngã mà c·h·ế·t.
Trước đây, lúc ta ở kinh thành, bọn họ thường xuyên mắng phụ thân ngươi nên ta mới không có hảo cảm gì về cả nhà các ngươi, cố ý trốn tránh không gặp ngươi.
Nhưng mà Ngưu thúc à, tiền bạc không quan trọng bằng con cái.
Lúc ấy còn có không ít người thương xót cho nàng ta đấy!
Tuy nàng từng có suy nghĩ muốn báo thù cho nguyên chủ, nhưng nơi này cũng được xem như là xã hội pháp trị, không thể tùy tiện g·i·ế·t người.
Vẫn nên làm chút chuyện tốt mới có thể ổn định tâm trạng lơ lửng này.
Ta nghe nói, ngươi, ngươi, đã c·h·ế·t từ lâu rồi..."
"Ngươi... là... đích trưởng nữ... của nhà Diên Bình hầu?" Tiết Nhị công tử cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, "Không, không đúng.
Mà lần này, bởi vì nàng nên Ngưu Sơn Sơn mới bị liên lụy, phải chịu sợ hãi.
Vẫn nên làm chút chuyện tốt mới có thể ổn định tâm trạng lơ lửng này.
Ngươi cũng đã đền tiền cho Vạn Linh Trai nên ta không so đo chuyện này với ngươi.
Dưới sự xúi giục của Lý Tiến Bảo, Ngưu Sơn Sơn kéo trẻ con trong thôn tới ném đá vào nguyên chủ khiến nguyên chủ không cẩn thận té ngã mà c·h·ế·t.
Mà lần này, bởi vì nàng nên Ngưu Sơn Sơn mới bị liên lụy, phải chịu sợ hãi.
Nhưng mà Ngưu thúc à, tiền bạc không quan trọng bằng con cái.
Đúng là phải bồi thường.
"Ta cảm thấy cũng đúng.
Ta nghe nói, ngươi, ngươi, đã c·h·ế·t từ lâu rồi..."
Nàng có thể bình thản giúp Ngưu gia nhận được 1000 lượng là bởi vì nàng rất tin tưởng cách làm người của vị Ngưu thúc này.
Vậy thì do ai sai?
Một nửa số tiền còn lại thì mua căn nhà lớn một chút, sau đó để dành để mua sách cho con đọc, đọc sách hiểu lý lẽ, không tiêu bậy bạ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đương nhiên! Ta cầm số tiền này cũng phỏng tay.
Hơn nữa, nguyên chủ có tình cảm với trẻ con trong thôn, sẽ không muốn làm như vậy.
Vì thế, dạo gần đây, Ngưu Sơn Sơn đã phải chịu sự đối xử không thoải mái lắm của mọi người.
Lúc ấy còn có không ít người thương xót cho nàng ta đấy!
"Không có gì tốt hơn." Tống Anh cong môi cười.
"Đúng vậy.
Ta, ta thấy hay là trích ra một nửa giao cho lý chính lão gia giúp đỡ trẻ con trong thôn..." Cha Ngưu lập tức nói.
Vả lại cũng để trấn an mọi người trong thôn.
Hơn nữa, nguyên chủ có tình cảm với trẻ con trong thôn, sẽ không muốn làm như vậy.
Nhưng làm sao mà người này lại ở đây?!
Chương 643: Đều là hiểu lầm
"Đúng vậy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.